Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Đại Đại cơ duyên và lịch sử Rừng U Min

Tiểu thuyết gốc · 2553 chữ

Rừng U Minh.

Sâu trong rừng có 2 thanh niên đang hành lễ với trời vừa hành lễ vừa nói :

" Ta , Lâm Hiếu nguyện kết bái với Vương Lâm làm huynh đệ không sinh cũng ngày cũng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cũng ngày cũng tháng cùng năm có phúc cùng hưởng còn họa cùng chia."

" Ta , Vương Lâm nguyện kết bái với Lâm Hiếu làm huynh đệ không sinh cùng ngày nhưng nguyện chết cùng giờ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. "

Rồi có cả 2 cất cao giọng nói :

" Mong trời cao chứng giám! "

Nói xong 2 thanh niên quỳ xuống bái thiên 3 lạy.

Trên trời vang lên 3 tiếng sấm như nhận lời chức giám.

Lâm Hiếu và Vương Phàm trái tím đều đập nhanh 1 nhịp như cõi U Minh vừa đạp lại lời thề của 2 huynh đệ.

Lâm Hiếu đứng lên trước rồi đỡ Vương Phàm.

Vương Lâm mở miệng nói với Lâm Hiếu.

" Hảo huynh đệ ,Lâm Huynh ta nguyện lấy huynh làm đại ca !"

Lâm Hiếu đáp :

" Tốt ,ở đây không có rửu đợi ta hoàn thành xong lịch luyện ta đưa đệ về nhà ta phải uống cho thật no say mới được. "

" Chẳng giấu gì Đại Ca thật ra ta còn có chuyện còn giấu với đại ca ...... huynh biết đến có mấy loại trúc cơ không ?"

Vương phàm nói trong giọng nói nghe được tiếng ngập ngừng , xấu hổ...

Lâm Hiếu suy nghĩ 1 lúc rồi nói :

" Tổng cộng có 5 loại trúc cơ lần lượt là đan dược trúc cơ , thuộc tính trúc cơ , ngũ hành trúc cơ , thiên đạo trúc cơ nhưng đây chỉ là trong mắt mọi người còn 1 loại nữa là Đại đạo trúc cơ ..... ta nói có đúng chưa ?"

Vương phàm nói :

" Haha thật ra có 5 loại trúc.... hả , huynh cũng biết đến đại đạo trúc cơ ?"

Lâm Hiếu trả lời.

" Sao ta lại không biết nhưng chỉ là biết thôi cũng không làm gì được vì loại này trúc cơ chỉ có trên sách cổ ghi lại và phương thức đại đạo trúc cơ không ai biết đến .... haiz."

Rồi Vương Lâm sắc mặt nghiêm túc lên hỏi :

" Đại ca , huynh tin ta không ?"

Lâm Hiếu trả lời :

" Hỏi dư thừa ....không tin ngươi ta tin ai a ? "

Vương Lâm nhỏ giọng lại nói với Lâm Hiếu :

" Thật ra ta biết 1 nơi có đại cơ duyên có cơ hội để Đại đạo trúc cơ ta nguyện ý chia sẻ cùng đại ca."

Nghe Nói xong Lâm Hiếu vẻ mặt ngưng trọng vì biết thứ Vương Phàm vừa nói trọng đại đến mức nào . 1 cơ duyên mà đến đỉnh cấp tiên môn cũng muốn tranh đoạt sức đầu mẻ trán.

Lại nói Lâm Hiếu đang đi lịch luyện để đổi lấy 1 cơ hội Thiên Đạo trúc cơ nên cơ duyên này nói với Lâm Hiếu đây Đại cơ duyên à không phải gọi là.

Đại Đại Đại cơ duyên mới đúng.

Lâm Hiếu lại thầm nghĩ con hàng này đúng lại nhân vật chính đây rồi.

Bắp đùi này ta ôm chắc.

Nhân vật chính ăn miếng canh ta cũng được húp ké miếng.

Hừ ta ôm bắp đùi này thiên hạ ta đi ngang haha.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Lâm Hiếu biết đây không phải tiểu thuyết không cẩn thận thì nhân vật chính cũng dễ gặp gà hỏa thân như chơi.

Vương Phàm lại nói tiếp :

" Trong truyền thừa ta đoạt được có nhắc đến sâu trong Rừng U Minh có 1 truyền tống trận dẫn đến cơ duyên Đại Đạo trúc cơ để ta dắt đại ca đi đoạt cơ duyên."

Nói xong Vương Lâm lấy ra tấm bản đồ từ nhẫn trữ vật , tấm bảo đồ của rừng U Minh . chỉ vào con sông chảy ngang qua rừng U Minh rồi nói :

"Chỗ này là địa điểm cần tới. "

rồi lại chỉ vào 1 góc nhỏ lại nói :

"Đây là vị trí của chúng ta."

Quay sang thì thấy Lâm Hiếu nhìn Vương Lâm với ánh mắt đầy ngưỡng mộ a.

Ngươi giỏi , đến bản đồ người cũng biết nhìn còn chỉ rõ ra a.

Ta tốt ngưỡng mộ a

Lâm Hiếu bị mù đường a... hồi chưa xuyên không có bật google map lên cho chị google chỉ đường cũng đi sai được nên đừng nói nhìn bản đồ.

Lâm Hiếu thu hồi lại ánh mắt lại nhìn vào 2 điểm Vương Lâm vừa đánh giấu sắc mặt ngưng trọng lên rồi nói :

" Sợ đi đến đó không dễ dàng a. "

Vương Phàm trả lời :

" Theo như ta tính toán từ đây đến đó đi thuận lợi không gặp bất trắc thì sẽ mất 7 ngày đi đường chỉ cần thận trọng là sẽ không sao nên đại ca yên tâm. "

Vương Lâm vừa nói trên mặt hiện ra đầy vẻ tự tin .

Lâm Hiếu hỏi :

" Vậy Vương đệ à , ngươi biết tại sao gọi đây là Rừng U Minh không ?"

Vương Phàm mơ hồ nói :

" Ta không rõ mong đại ca chỉ giáo... "

Lâm Hiếu bắt đầu kể :

" Vì ở trong rừng này có 1 đoạn sông không là của thế gian này nó là sông U Minh ở âm tào địa phủ không nên tồn tại ở trên thế gian này

Nơi này trước đây là địa bàn của tộc Bạch Hổ của yêu tộc

Vài ngàn năm trước xảy ra 1 đại sự kiện chấn động toàn đại lúc vì sự xuất hiện bất ngờ của 1 dòng sông U Minh

Ma quỷ theo dòng nước nổi lên , trong vòng một đêm tàn sát bừa bãi ....chết hàng chục triệu người phàm các Tiên Môn biết tin nổi giận đưa quân đến đây trấn áp dòng sông phát hiện đầu nguồn từ cánh Rừng Bạch Hổ này

Đến nơi thì thấy yêu tộc đang đại chiến với Ma quỷ

Nhưng dòng sông lúc đầu chỉ có các quỷ hồn không có sức uy hiếp, rồi càng ngày Quỷ Hồn Ma Quỷ ra càng nhiều , tu vi càng ngày càng cao bạch hổ tộc theo thời gian rơi vào yếu thế

Tuy mang trong mình dòng máu thần thú nhưng tộc bạch hổ không phải thần thú thuần huyết có sức mạnh trấn yêu tà nhưng số lượng Ma Quỷ nhiều quá cũng bó tay bó chân

Tộc Bạch Hổ trong trận đại chiến này Độ Kiếp lão quái gần như chết sạch , Tiêu hao hết nội tình

May mắn Tiên Môn đến tiếp viện kịp thời nếu không có lẽ tộc Bạch Hổ có thể xóa tên khỏi Luyện Linh Đại lục

Nhưng cứu viện là vậy , dòng sông vẫn không ngừng tuân ra quỷ quái

Thế là Cửu Đại Tiên Môn bỏ ra đại giới là 9 độ kiếp cảnh đại năng hy sinh tu vi cả đời để phong ấn dòng sông U Minh vào rừng Bạch Hổ là nơi đầu nguồn phát ra

Từ đấy khu rừng này cũng đổi tên thành Rừng U Minh

Tộc Bạch Hổ để lại 1 nhánh tộc nhân tọa trấn còn lại cũng di chuyển về Yêu Châu

9 độ kiếp đại năng tuy mất hết tu vi nhưng vì cứu thương sinh được Thiên Đạo ban thưởng công đức và bắt đầu nhập thế giảng dạy đại đạo được thế nhân gọi là 9 vị thánh nhân

Nguyên nhân của dòng sông U Minh xuất hiện thì vẫn chưa có lời giải đáp , vẫn đang là 1 dấu chấm hỏi Lớn ( ? ) của Luyện Linh Đại Lục.... "

Đọc đến đây có thể bạn đang thắc mắc...

Tại sao lại là Cửu đại tiên môn không phải là Bát đại tiên môn hay sao ?

Vậy bạn tiếp câu chuyện sẽ có lời giải đáp nha ^^ liên quan đến cốt truyện mình chưa tiết lộ được . Thiên cơ bất khả lộ

Giảng xong cố sự Lâm Hiếu lại nhìn Vương Phàm 1 chút đúng không để Lâm Hiếu thất vọng . Vương Phàm hiểu ra vấn đề và nói :

" Nếu như vậy đi sâu vào xong không chỉ gặp yêu thú mà còn gặp cả Ma Quỷ nữa càng nghiêm trọng hơn là gặp được Ma thú , Quỷ thú. "

Ma thú , Quỷ thú sự kết hết giữ Yêu thú và Ma Quỷ.

Lâm Hiếu nói :

" Đệ nói đúng tuy ta và đệ có ẩn thân đại thuật che giấu khí tức nhưng ma quỷ thủ đoạn quỷ dị ta không chắc có thể đi đến nơi đó."

Tuy Lâm Hiếu ở trong rừng được gần 1 năm nhưng chỉ là ở mép rừng ngoài chưa 1 lần dám vào sâu bên trong.

Yêu thú Lâm Hiếu gặp được chỉ là Đan Yêu sơ cấp chưa đáng lo ngại.

Lâm Hiếu tuy luyện tập chém giết liên tục nhưng chưa bao giờ muốn chết thật sự mà lao đầu vào trong rừng quá sâu.

Sống không tốt sao tự nhiên đi tìm chết a.

Ta không có thể chất nhân vật chính đâu mà muốn làm gì cũng được a.

Vương Phàm nói :

" Đệ cảm thấy..... Hình như U Minh Rừng cùng truyền thừa của đệ có con hệ đại ca ạ từ khi nhận được truyền thừa luôn có 1 tia linh tính mách bảo để đệ đi đến nơi đó. "

Lâm Hiếu tùy ý nói :

" Đến lúc đó rồi tính trước mắt bàn lại kế sách lại đi vào U Minh Rừng đi ."

...

Sau khi bàn lại lộ tuyến đường đi thì quyết định sáng sớm ngày mai lên đường.

Lâm Hiếu có ý định khởi động Ngọc bài để có người đến tiếp viện và đưa đi vào sâu bên trong tìm cơ duyên.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại quyết định lại thôi vì Lâm Hiếu không biết Tiêu Dao Môn có vì truyền thừa mà nổi lòng tham giết Vương Phàm không ? Hoặc có thể giết người để không bị lộ cơ duyên tấn thăng Đại Đạo trúc cơ.

Ngày đi đường thứ nhất vẫn ổn thỏa không gặp chuyện gì.

Ngày đi đường thứ hai bắt đầu xuất hiện bóng dáng của Yêu Đan khá nhiều bắt đầu vào trang thái đề phòng.

Ngày đi đường thứ ba thấy được Nguyên Yêu ẩn hiện trên đường nhưng nhờ ẩn thân thuật nên vẫn không đáng lo.

Ngày đi đường thứ tư khắp nơi đều là Thiên tài địa bảo nhưng Lâm Hiếu và Vương Lâm không dám động vì cây nào cũng có Yêu thú canh giữ số lượng Nguyên Yêu nhiều gấp đôi hôm qua và bóng dáng của Ma quỷ cũng xuất hiện chút ít.

Ngày đi đường thứ năm từng cơn âm phong tàn phá khắp nơi trong khu rừng đã không còn thấy được màu xanh của là cây thay vì đó là 1 màu ảm đảm khí tức âm hàn quanh quẩn Ma quỷ hiện thân nhiều hơn.

Ngày đi đường thứ sáu thì xảy ra chuyện rồi có 1 thú, dạng như con trâu, mình xanh mà không có sừng, một chân, ra vào nước thì ắt có mưa gió, nó tỏa sáng như nhật nguyệt, tiếng nó như sấm, tên nó là Quỳ , là yêu thú cấp 5 cảnh giới Thần Thông ngang với Hóa Thần nhân loại chú ý đến Lâm Hiếu cùng Vương Phàm .

Đang đi bỗng Lâm Hiếu dừng lại vì thấy xung quanh không có nổi 1 con yêu thú rồi hỏi :

" Dừng lại , Đệ thấy có điểm gì lạ không ?"

Vương Phàm cũng phát hiện ra trả lời :

" Xung quanh đây không có Yêu Thú hay Ma quỷ ẩn hiện . "

Lâm Hiếu nói:

" Đúng chỉ có 1 trường hợp ở đây là địa bàn của 1 Yêu Thú cường đại nào đó mới không Yêu thú nào dám lại gần. "

Chúng ta đổi đường đi "

Nói xong Lâm Hiếu cùng Vương Phàm chuẩn bị rút lui thì đằng sau giọng cười quái dị vang lên kèm theo giọng nói :

" Kiệt ...kiệt ....kiệt... Đã đến rồi hà tất chi phải đi...? "

1 giọng nói tràn ngập quái dị âm trầm ...

Vương Phàm bước lên phía trước chắp tay nói :

" Vãn bối có việc đi ngang qua không có ý định mạo phảm mong tiền bối bỏ qua cho. "

Giọng nói kia đáp :

" Ta cũng có chuyện nhờ 2 ngươi giúp , giúp được ta cho đi còn không...haha."

Lâm Hiếu chỉ đứng yên quan sát .

Vương Phàm bất đắc gì nói :

" Thưa tiền bồi cần việc gì vãn bối xin dùng toàn lực ứng phó. "

Nếu không đáp ứng thì sẽ chết nếu đáp ứng thì may ra còn cơ hội sống rời đi Vương Phàm cũng bất đắc gì nhưng cũng phải đáp ưng a.

Giọnh nói kia là vang lên :

" Tốt , dạo này trong bụng ta thấy rất khó chịu ta muốn hai ngươi vô kiểm tra xem trong đó có gì hay không. ! "

Nguy hiểm.

Vương Lâm hét to :

" Chạy đi đại ca , sống xót quay lại báo thù cho ta , kiếp sau lại là huynh đệ ..... huynh cứu ta 1 mạng bây giờ ta trả huynh! Kiếp sau tiếp tục làm huynh đệ. "

Nói xong Vương Lâm như định sài bí pháp nào đó .

Lâm Hiếu hứ lạnh 1 tiếng rồi hỏi :

" Ai cần ngươi trả , để đó ta lo được. "

Vương Phàm nghe vậy sửng sốt.

Đại ca à huynh lo được sao nãy giờ không nói.

Ta toàn tưởng chết chắc rồi không.

Ông nội nhỏ làm ơn lo được thì nói sớm a.

Vương Lâm nghĩ vậy chứ không nói ra.

Giọng nói lại vang lên rồi 1 con cự thú xuất hiện trước mặt 2 thanh niên nó chính là Quỳ.

Khí tức khủng bố của nó làm Lâm Hiếu nhớ đến con Hung Ưng lần đầu Lâm Hiếu gặp tuy không bằng Hung Ưng như vẫn rất khủng bố.

Trong mắt mang theo vẻ thèm thuồng nhìn thẳng vào Lâm Hiếu và Vương Phàm.

Nó há miệng to ra hút 1 phát không khí xung quanh tạo thành 1 lộc xoáy vào miệng nó.

Vương Phàm và Lâm Hiếu bị gió cuốn lên không bay chuẩn bị bay vào miệng nó.

Nguy Hiểm.

Cực độ Nguy Hiểm.

Ta biết là lúc bái thiên địa kết làm huynh đệ có câu chết cũng giờ nhưng đại ca à chết cũng giờ rồi ai báo thù cho ta.

Được sống không muốn cứ phải chết chung.

Bây giờ Vương Phàm hối hận tại sao lại rủ Lâm Hiếu đi theo.

Còn tiếp......

Bạn đang đọc Đại Tân Thời sáng tác bởi longdami10
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longdami10
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.