Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 610 chữ

Lục Vương vừa đi vừa vân vê hai 2 viên tinh thạch trung phẩm. Tinh thạch trung phẩm trên tay hắn thuộc về hai con Yêu Xà dị linh đã đạt tới ngưỡng Tứ phẩm, nếu dùng để tăng tu vi thì rất tốt cho hắn.

Tinh thạch của Yêu Xà sẽ trao dồi dị linh của hắn thâm độc hơn, nếu hấp thụ một viên tinh thạch của Yêu Xà có dòng máu thuần khiết, khi phát tán dị linh sẽ  kèm theo một loại khí độc, dị linh cấp càng cao khí độc đó càng mạnh.

Dị linh của hắn đã đạt tới hàng tam phẩm đỉnh phong, nếu muốn bước chân sang tứ phẩm hắn cần có một cơ duyên, chỉ là không biết cơ duyên này tới lúc nào.

"Chàng trai, ngươi có muốn mua vũ khí để phòng thân không? Công pháp tu luyện, tinh thạch,... chỗ ta đều có"

Người lên tiếng chắc là lão già, trùm áo choàng đen, chỉ lộ ra bộ râu trắng muốt của lão. Lục Vương kom người xuống, lật tấm chăn phủ trên những món đồ lão già bày ra để bán.

Đao Kình Thương, Tu Vĩ Kiếm, công pháp Hoả Kỳ,..... và một chiếc nhẫn màu đen nhìn rất cũ kĩ.

Hắn ngẩng mặt đối diện với ông lão, đánh giá ông một lượt rồi mở miệng nói :"Lão già, ông thật sự muốn bán những thứ này?"

Hắn vừa nói vừa cầm lên những thứ đó :"Đao Kình Thương, chủ nhân đời trước của y chính là Mạc Duyên, sức mạnh khỏi phải bàn, vung một đao liền đứt lìa thân thể. Còn này chính là Tu Vĩ Kiếm của đại công tử phái Đồ Sơn, thân kiếm sắc bén, chuôi kiếm mỏng, đem dùng khi ám sát rất tốt,..."

Ông lão nghe hắn nói liền ngẩng mặt lên, dưới lớp áo choàng chính là niềm kinh ngạc hiếm thấy, lão lắp bắp miệng hỏi:"Ngươi biết...?Vì sao lại biết rõ như thế..."

Lục Vương cười khẽ một tiếng, ta có thể không biết sao? Bọn họ quanh năm suốt tháng tìm kiếm hắn đòi chém đòi giết, ấy thế mà giờ đây một kẻ ngủ yên dưới vực Cốt Liễm, một kẻ đem thân mình vùi xuống sông Tiên Cương.

"Tuỳ tiện nghe được" Hắn chỉ thờ ơ đáp lại ông lão nhưng vẫn khiến cho ông kinh ngạc. Đao Kình Thương và Tu Vĩ Kiếm chính là một trong những vũ khí lợi hại nhất, nhưng vì chủ nhân đời trước của bọn nó oán khí quá nặng nề. Cứ hễ ai sử dụng chúng liền tẩu hoả nhập, bỗng dưng nổi điên rồi tự sát, đêm về lại con nghe vong hồn của những kẻ đã chết dưới tay hai vị kia.

Ông lão nọ liếc nhìn chàng trai trẻ trước mặt. Tuổi của y không lớn, chỉ chừng 12,13 tuổi nhưng toàn thân đều phát ra khí chất của cường giả.

"Ngươi tên gì?"

Thấy ông lão mở miệng hỏi, Lục Vương liền tuỳ tiện quăng ra hai chữ tên của hắn rồi tiện tay vớ lấy thanh đao và thanh kiếm kia, vô tình cầm luôn cả chiếc nhẫn cũ kĩ chỉ trừ lại vài cuốn công pháp không có tác dụng với hắn.

"Bán những thứ này cho ta, bao nhiêu?"

Hắn chìa ra trước mặt ông lão, hắn biết vũ khí hắn cầm trên tay là đồ tốt nhưng không ai dùng chính là vì oán khí quá nặng nên không ai có thể sử dụng chúng, lý do thứ hai là vì sự ràng buộc giữa hai thứ này.

Bạn đang đọc Sư Huynh, Lần Này Sẽ Không Để Ngươi Chạy Thoát sáng tác bởi Hoahoanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hoahoanho
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.