Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 3 - Hắn tiểu kiều thê (3)

Phiên bản Dịch · 2532 chữ

Editor: Phong Hoa Tuyết Nguyệt

Cùng so sáng với Norman cao lớn, Ôn Nhiêu thật sự có vẻ quá mức 'Nhỏ nhắn xinh xắn' đi một chút, cả người cậu bị áp chế ở trên vách tường, không thể động đậy.

    "Vâng... Norman." Nghĩ đến đây cái người đã từng gặp nam nhân một quyền đánh nát xương sườn người khác, Ôn Nhiêu dán chặt lấy vách tường cũng có chút đứng không yên.









    Norman đồng tử màu xanh đậm chăm chú nhìn chằm chằm cậu, sắc mặt có chút âm trầm, sau đó nửa ngày, thần sắc hắn hòa hoãn một ít, nhưng trong mắt chán ghét lại không có nửa điểm giảm bớt, "Ôn —— cậu gọi Ôn đúng không?" Ánh mắt của hắn tựa hồ ở hướng Ôn Nhiêu truyền lại một cái thông điệp, chỉ cần giãy giụa liền nhất định sẽ bị đánh chết, "Kỳ thật, tôi còn thật sự là thích mặt cậu, xinh đẹp như một nữ nhân."





    Những lời này nếu như là lúc trước Ôn nghe được, nhất định sẽ đem cái này cho rằng ngữ điệu khen ngợi, nhưng bây giờ Ôn Nhiêu chỉ cảm thấy tràn đầy ác ý cùng nhục nhã.









    Bàn tay Norman lướt qua trán cậu, đưa mái tóc dài của cậu vuốt ra đằng sau (H. Vũ: Khúc này mik chém =))), sau đó tay lòng bàn tay dưới trượt, theo cái trán trơn bóng của cậu, một mực xoa chạm tới cổ của cậu —— cái này không khác bị sư tử một loại mãnh thú cử động đụng vào, làm cho Ôn Nhiêu ra một thân mồ hôi lạnh.





    "Ngươi rất thích bị nhục nhã đúng không?" Norman đã sớm tại chỗ Shawn, đã nghe được tất cả tin tức quản lý phóng đãng này, bằng không thì hắn cũng sẽ không đem mục tiêu tập trung tại trên người của cậu.





    "... Không."





    "Thật sự không sao, rõ ràng lần trước cậu còn cầu khẩn tôi, nhất định phải cùng cậu biểu diễn tiết mục bắt buộc này."





    Bàn tay có chút thô ráp liền nắm cổ của cậu, đốt ngón tay ngón trỏ có kén, thô ráp có chút khó chịu.









    Ôn Nhiêu dựa vào vách tường bắt đầu đi xuống, trong ánh mắt của cậu bịt kín một tầng lệ quang sáng long lanh, làm khuôn mặt cậu vốn thuần khiết lại vô tội có vẻ càng thêm đáng thương. Nếu như không phải Norman thấy qua tận mắt cái gia hỏa này là cỡ nào phóng đãng vô sỉ, hiện tại cũng nhất định sẽ bị cậu mê hoặc, cho là cậu thật sự đang sợ.





    "Trước khi đến đã đem mình rửa sạch sao?" Norman buông ra cổ của cậu, bắt đầu cởi nút áo đầu tiên của ở cổ áo cậu. (H. Vũ: Chỗ này trong QT hơi khó hiểu, nên mik sẽ tiếp tục chém).









    Tiếp tục như vậy nữa, sẽ bị cái dạng đối đãi gì, đã không cần nói cũng biết. Ôn Nhiêu khẩn trương bắt lấy cổ áo của mình, "Tôi còn chưa kịp tẩy!"





    Quả nhiên, Norman chịu không nổi cau chặt lông mày, "Như vậy không thể chờ đợi được liền đã tới sao?"





    "Tôi bây giờ trở về đi tẩy!" Bây giờ Ôn Nhiêu chỉ muốn thoát khỏi Norman.





    "Hiện tại có thể không còn kịp rồi." Norman là một nam nhân thập phần bình thường, hắn lại đáp ứng cái yêu cầu quản lý này, cũng chỉ là bởi vì sự tình bên ngoài hắn không thể không mau chóng xử lý, "Cứ như vậy làm đi."





    Ôn Nhiêu nhìn trên mặt Norman nhìn một cái không sót gì chán ghét, biết rõ đối phương cũng chỉ là muốn qua loa cho xong, mà cậu căn bản là không có cái đam mê kia của nguyên chủ, không chịu nổi Norman cao lớn anh tuấn này. Ngay lúc nghe Norman nói cậu không có tắm rửa buông tha cho áo của cậu ngược lại đi kéo quần cậu, Ôn Nhiêu gắt gao bắt được cánh tay của hắn.









    Đương nhiên, hắn động tác này cũng bị Norman lý giải đã thành thúc giục đối với điều kiện ngay từ đầu hai người đàm phán.





    "Biết rồi, tôi sẽ đem cậu trói lại."





    Không, không phải như vậy a!









    Nghe được những lời này của Norman, Ôn Nhiêu gần như muốn sụp đổ.









    Norman bên cạnh đem Ôn Nhiêu giãy giụa không ngớt trói lại, bên cạnh nỗ lực hồi tưởng cái quản lý này đưa ra những điều kiện khác, trong đó có một cái, hình như là 'Muốn được hắn dùng ngôn ngữ hung hăng nhục nhã " vì vậy cột chắc cánh tay Ôn Nhiêu sau đó, hắn cố gắng tìm ra vài câu có thể nhục nhã trước mặt của người này.









    Trói chặt cánh tay Ôn Nhiêu, bằng thắt lưng trên quần của cậu, đưa lưng về phía Norman, cả khuôn mặt bị đặt ở trên vách tường. Ở thời điểm này, cậu biết mình nhất định phải nói chút gì đó, lấy giọng điệu nguyên chủ nói chút gì đó, có thể làm cho Norman tin phục (1), cũng ngăn cản tất cả hành động kế tiếp của hắn.





    "Đợi một chút, Norman —— "





    Norman động tác cũng không có đình chỉ.





    "Tôi muốn cùng anh một lần nữa nói chuyện, điều kiện giúp anh chạy trốn!"





    Norman từ phía sau của cậu dán đi qua, tóc màu vàng cứng rắn đâm đâm dán ở trên mặt Ôn Nhiêu, "Điều kiện của chúng ta, không phải đã thảo đàm (2) sao?"





    "Tôi đổi ý rồi!"





    Sau lưng bỗng nhiên truyền đến cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, kèm theo cảm giác nguy hiểm này, là một tiếng cười lạnh của Norman, "Cậu đổi ý rồi hả?"





    Bây giờ nói đổi ý không giúp hắn đào tẩu, nhất định sẽ bị hắn xé nát đấy! Sau đầu của Ôn Nhiêu tóc được buộc chặc, thời điểm muốn ấn lấy đầu của cậu hướng trên tường đụng, cậu vội vàng dùng hai tay án lấy vách tường, vội vàng biện bạch, "Không, tôi vẫn tiếp tục giúp anh chạy ra nơi đây, nhưng mà điều kiện cải biến!" Căn bản không dám dừng lại, sợ Norman đem đầu của cậu hung hăng đâm vào trên tường, "Tôi... Tôi bỗng nhiên đối với anh không có hứng thú rồi, tôi vừa ý Hi Nhĩ Lạc!" Hành động vừa rồi của Hi Nhĩ Lạc, không thể nghi ngờ biểu lộ, cậu ta là người của Norman, "Tôi giúp anh đào tẩu! Anh sau khi thành công rời khỏi, để cho Hi Nhĩ Lạc cùng tôi ngủ một giấc, chúng ta coi như là thanh toán xong, như thế nào đây?"





    Tận lực giả bộ thành giọng điệu nguyên chủ, để Norman lại hiểu lầm cậu đây cũng là kiểu người thích ngoạn cưỡng bức.









    Vài giây đồng hồ sau đó, Norman cầm lấy đầu cậu quay lại, bàn tay mang lại cho cậu cảm giác uy hiếp mãnh liệt buống ra và rút lại.





    "Hi Nhĩ Lạc?"





    "Vâng!"





    Không cần cùng người nam nhân này tứ chi tiếp xúc, mặc dù nói đứng lên có chút mất mặt, nhưng Norman thật sự thở dài một hơi, "Cái này tốt nhất là một lần cuối cùng cậu đổi ý."





    "Tôi thề!" Ôn Nhiêu xoay người lại, trên mặt vẫn còn sót lại thần sắc hồi hộp vừa rồi.









    Norman không có ý định giúp cậu cởi bỏ trên dây lưng cánh tay, hắn ngồi trở lại trên giường, chuyển hướng hai chân nghênh ngang nhìn cậu, "Trong vòng năm ngày, tôi muốn từ nơi này đi ra ngoài."





    Bản thân Ôn Nhiêu dùng miệng đem dây lưng cắn mở, còn không có ra khỏi phạm vi của Norman, cậu nửa câu bác bỏ mà cũng không dám nói "Không có vấn đề!"





    Bởi vì cậu đáp ứng quá mức dứt khoát, Norman thật sự là không thể thả tâm, "Nếu như, cậu làm không được, cậu biết tôi sẽ như thế nào đối với cậu đúng không?"





    Đang lúc dùng hàm răng tháo dây lưng Ôn Nhiêu ngẩng đầu nhìn hắn một cái, nhìn thấy Norman ngồi ở trên giường hướng cậu lộ ra mỉm cười âm u. Không khỏi, làm cậu rùng mình một cái.





    "Tôi sẽ đem cậu chơi ở trên lan can sắt ở bãi tập chính." (H. Vũ: Bạn nhỏ nào ko biết 'chơi' ở đây nghĩa gì ko? Giơ tay điểm danh nào ~).









    Ôn Nhiêu đột nhiên cảm thấy yết hầu có đau một chút, không —— cậu toàn thân cũng bắt đầu đau. Gia hỏa này, không nên được đưa tới nơi này, hẳn là đưa vào bệnh viện tâm thần chính thức trong nội viện.





    ...









    Theo chỗ Norman đào thoát Ôn Nhiêu cũng không có nhẹ nhõm, câu cảnh cáo cuối cùng của Norman vẫn quanh quẩn ở trong đầu của cậu ở, nhưng cậu chỉ là một người quản lý bình thường, sao có thể có năng lực trợ giúp Norman cái loại  có bệnh tâm thần tính công kích từ nơi đề phòng nghiêm ngặt này chạy đi đây?









    Nếu như hiện tại trốn mà nói...









    Đối với phạm vi thế lực Norman, Ôn Nhiêu cũng có nghe nói, nếu như cậu không muốn đời sau đều sống dưới ám ảnh bị đuổi giết, tốt nhất không nên đánh vào ý tưởng chạy trốn.









    Đang lúc Ôn Nhiêu tâm sự nặng nề ngồi ở trong phòng ăn ăn cơm, hai người nam cầm đĩa ăn chào cậu rồi ngồi xuống đối diện cậu. Chính là quản lý khu A Cát Sâm cùng Niko chịu trách nhiệm khu hoạt động.





    "Này, Ôn." Niko nhiệt tình cùng cậu chào hỏi.









    Sau khi Ôn Nhiêu trả lời một tiếng, vẫn tiếp tục cầm lấy dĩa ăn ở trong đĩa loạn gẩy và xáo trộn những lát bánh mì cùng thịt bò khô.









    Niko thấy bộ dáng cậu, hỏi, "Không có khẩu vị sao?"





    Ôn Nhiêu vẫn không trả lời, Cát Sâm một bên bỗng nhiên mập mờ cười nói, "Vừa rồi đã ăn quá no đầy đủ đi."





    "Ôi chao!" Niko quay đầu, "Ôn đã ăn xong đồ sao?" (H. Vũ: Con trẻ còn nhỏ, còn ngây thơ từ từ rồi dạy =))





    Niko đang muốn nói thêm chút gì đó, Ôn Nhiêu đã bưng đĩa ăn đứng lên, "Tôi ăn no rồi, quay về trước đây."





    Bởi vì không có ăn cơm chiều, trở lại chỗ ở Ôn Nhiêu rất nhanh liền đói bụng, cậu đem Xảo Khắc Lực đã giấu đi lấy ra, mở hộp sắt ra, đem Xảo Khác Lực giữa trưa đã cắn một cái tâm rượu ném vào trong miệng. Mùi vị vô cùng tuyệt vời, nhưng không chút nào có thể cứu vớt tâm tình cậu giờ phút này.









    Vì không muốn gặp phải thảm cảnh bị đuổi giết, cậu dường như chỉ có thể trợ giúp Norman người kia chạy trốn nơi này.









    Nhưng mà, như thế nào trốn đây...









    Xảo Khắc Lực một viên một viên bị ném vào trong miệng, đợi đến thời điểm lúc Ôn Nhiêu theo trong hộp rút cuộc sờ không tới Xảo Khắc Lực, mới phát hiện một hộp sắt Xảo Khắc Lực này đều đã bị cậu ăn hết. Không xong —— cái Xảo Khắc Lực rượu tâm kia có điểm giống với Vodka (3), cậu ăn quá nhiều, hiện tại đã có điểm choáng.





    ...









    Ăn Xảo Khắc Lực so với uống rựu say cũng không tốt hơn gì, ngày hôm sau thời điểm tuần tra, Ôn Nhiêu một chút tinh thần đều không có, tại thời điểm cậu kiểm kê nhân số, cái nam nhân Châu Á cho cậu cái hộp Xảo Khắc Lực gọi cậu lại, người nam nhân kia đưa cho cậu một tờ giấy chiết thành hoa hồng, hướng cậu đá lông mày, "Đây là Norman đưa cho cậu."





    "Cái gì, anh như thế nào gặp..." Ôn Nhiêu thiếu chút nữa một chút hỏi lên một một vấn đề ngu xuẩn. Bọn người kia, đem nơi đây hơn phân nửa quản lý đều đón mua, muốn truyền lại tin tức quả thực lại đơn giản bất quá.









    Cậu đưa tay tới tờ giấy thu lại, giấu ở trong tay áo, Ôn Nhiêu tiếp tục đi phía trước tuần tra, đợi đến lúc như thường ngày đem danh sách nộp lên, sau đó trở lại phòng nghỉ, Ôn Nhiêu rút cuộc mới đem tờ giấy kia mở ra.





    —— ba giờ chiều, thao trường gặp.









    Ôn Nhiêu sau khi xem xong, liền đem tờ giấy này xé nát cùng một số những quản lý khác đem đồ ăn còn thừa mảnh vụn xen lẫn cùng một chỗ ném vào trong thùng rác. Cậu giống như cho tới bây giờ chưa có xem tờ giấy này, đang ở phòng nghỉ ngơi tìm chỗ rộng rãi, nhắm mắt nghỉ ngơi, rất nhanh những quản lý khác cũng tới, Ôn Nhiêu đã nghe được thanh âm quản lý khu hoạt động Niko, cậu ngồi xuống, kêu Niko một tiếng, "Niko —— "





    Niko đang cùng quản lý khác nói chuyện phiếm, nghe được cậu gọi, có chút giật mình xoay đầu lại.





    "Tới đây một chút."





    Niko đã đi tới, "Ôn, có chuyện gì không?"





    "Buổi chiều, chúng ta có thể đổi địa điểm không?"





    "Cái gì, đổi địa điểm?"





    Ôn Nhiêu thanh âm giảm thấp xuống, bộ dáng như lúc trước Niko làm với cậu, áp vào cậu ta bên tai, dung giọng điệu nguyên chủ, "Tôi vừa ý một tên."





    Danh tiếng của Ôn Nhiêu, không chỉ nổi danh ở bên trong, ngay cả quản lý khác đối với tất cả hành động của cậu đều rõ như lòng bàn tay, Niko nghe cậu nói trắng ra như vậy, cũng không có biểu lộ ra chán ghét gì, "A, có thể, bất quá không thể quá lâu, bằng không thì bị cấp trên phát hiện thì phiền toái."





    "Nửa giờ là đủ rồi."





    Niko hướng cậu mở trừng hai mắt, ý bảo đã đáp ứng.

(1) Tin phục: Tin tưởng và nghe theo.

(2) Thỏa đàm: Đàm phán

(3) Vodka : Vodka là một loại rượu mạnh được chưng cất và có nồng độ cồn ít nhất là 40%.

Theo định nghĩa của Cục thương mại thuế rượu và thuốc lá (Alcohol and Tobacco Tax and Trade Bureau). Vodka một loại thức uống không mùi, thường được chưng cất bằng than củi hoặc các vật liệu khác để không làm ảnh hưởng đến đặc tính, màu sắc và hương vị của rượu.

Loại rượu này được sản xuất chủ yếu từ các loại ngũ cốc như lúa mạch đen, lúa mạch và lúa mì. Bên cạnh đó Vodka cũng có thể được làm từ khoai tây hoặc củ cải đường và một số thứ khác

T. Nguyệt: Oa oa ~ Cứ ngỡ sẽ có H, suy sụp tinh thần. H ơi ~ em chạy đâu rồi ~

Bạn đang đọc Sau Khi Bị Ép Trở Thành Vạn Nhân Mê của Âm Oa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kduyen1409
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.