Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghi Ngờ

Tiểu thuyết gốc · 1261 chữ

Dan ôm cục tức về phòng, rên rỉ lên giường nằm. Nghĩ cách cho đứa em ghẻ ăn “quả đắng” cho nhớ mùi đời, trù ẻo, nguyền rủa, không thiếu trò gì mỗi khi cơn đau bất thình lình viếng thăm. Mệt mỏi quá độ, hắn chìm vào giấc ngủ ấm ức lúc nào không hay.

Năm giờ sáng mai, Dan vươn vai thức dậy, trước cả khi đồng hồ báo thức vài phút. Cả người khoan khoái, yêu đời. Tiếng chuông đồng hồ vang lên, Dan cũng thấy giai điệu hay hay, không chối tai giống mọi khi, để cho nó kêu tới lần thứ ba, Dan mới thò tay tắt đi.

Bỗng dưng hắn nhớ tới chuyện tối qua. Hắn giở chăn, phi nhanh tới trước cái gương toàn thân. Hắn không thể tin vào mắt mình, không còn lưu lại bất kỳ dấu vết bị đánh đập, hành hạ, tả tơi đêm qua. Mọi chuyện y như một cơn ác mộng. Dan hoài nghi chính bản thân mình “bị mộng du ư?”

Hắn bật camera lên, không thấy hình bóng của mình xuất hiện trước cửa phòng đứa em ghẻ. “Vậy là chắc mơ thật” Dan kết luận. “Thông thể tin được mình lại ghét đứa em kia đến vậy.” Giống như một điểm xấu, Dan muốn che đậy, xóa bỏ khỏi ký ức của mình.

Bên kia, An Bình đã tỉnh dậy nhưng sợ ngủ không đủ vào ngày rằm. Tâm trạng không tốt, không thể chống đỡ với những thế lực đen tối bao quanh. Cô nhắm mắt, niệm mật chú, cố ngủ thêm nhưng hai con mắt từ chối hợp tác. “Kệ đi’ An Bình tiêm thuốc an thần cho bản thân “sống mấy chục năm rồi chứ có phải một hai ngày đâu là làm quá lên. Chuyện gì đến cứ đến. Chạy trời không khỏi năng.”

An Bình ngồi dậy một cách nhẹ nhàng, lắc lư người cho máu huyết lưu thông. Lúc này, cô mới từ từ chính thức mở mắt. An Bình đứng dậy, không chải đầu, lấy tay cào cào tóc vài cái, búi cao gọn gàng. Mở hết tất cả các cửa sổ cho ánh sáng tràn vào. Xóa bớt âm khí.

Chăn mền, gối, vali cũng được mang ra tắm nắng. Trước khi làm việc, An Bình còn cẩn thận xin mấy vị khuất mặt khuất mày cho mình được phép hoạt động ở khu vực này. Rồi vác nguyên bộ quần áo ngủ đêm qua xuống dưới sân, tắm nắng, ngắm cây, hít thở không khí trong lành.

Khu vườn rất rộng rãi, giữa các lối đi được trang trí bằng đá hoa cương và nhiều chất liệu khác, An Bình không biết là gì, chỉ biết trông chúng rất đẹp và đương nhiên, tiền tiêu vào đó cũng không ít. Chưa kể đến món tiền dùng để bảo trì hàng tháng, hàng năm. Mới nghĩ tới đó, An bình đã cảm thấy kiệt sức vì kiếm tiền.

An Bình đi dạo trong vườn. Thấy Dan ăn mặc gọn gàng, sạch đẹp, đầy chất thể thao nam tính, đeo tai nghe, mở cửa chạy ra ngoài. Hai con mắt An Bình sáng rực, miệng cảm thán “đẹp trai chết người. Nhiều người sẵn lòng chết lắm đây. Trừ mình.” Vừa nghĩ vậy An Bình lại bật cười “mình tự luyến quá. Sự thật, mình không lọt vào mắt xanh của họ” nhưng chẳng phiền hà gì khi ngắm cái đẹp từ xa.

Dan chạy vài vòng, đến khi hắn mang một thân mồ hôi ướt sũng trở về. Đám mây u ám theo bám hắn đã tan biến lúc nào không hay, bất chợt nhìn thấy An Bình đang ngồi chống cằm nhìn đám hoa hồng mình trồng năm xưa.

Đứa em gái giống như mọc mắt sau lưng, hắn nhìn chưa đầy năm giây, đã ngoảnh đầu lại, mỉm cười, vẫy vẫy tay chào hắn. Sự vui sướng của Dan bị đá bay sạch sẽ, hắn hầm hầm bước vào nhà. Chọn một góc khuất, che chắn tầm nhìn của An Bình, âm thầm quan sát, đánh giá đứa em ghẻ “âm hiểm” trong lốt cừu non, quê mùa. “Nhất định phải lột mặt nạ của cô ta xuống.” Dan quyết tâm.

“Con đứng ở đó làm gì vậy?” Giọng ông Khalid vang lên làm Dan giật bắn cả người. Hắn lắp bắp “dạ, thưa bố. Không có chuyện gì ạ. Lúc nãy, con vận động hơi quá sức, giờ mới ngấm mệt, cảnh trong vườn làm con người bình tâm đến lạ, con có chút quên mất thời gian.” Dan vội tìm cho mình một cái cớ, biện minh cho hành vi lén lút giống trộm của bản thân nhưng câu cuối của hắn là thật lòng.

Nghe tiếng ông chủ và cậu chủ đối đáp. Hai người làm bếp, Homies và Ayesha dừng công việc trên tay, đon đả ra chào. An Bình nhẹ bước từ bên ngoài vào. Nhìn thấy ông Khalid. Đầu óc An Bình quay cuồng từ hỏi “nên nói cái gì bây giờ.” An Bình nhớ ra, ở cái xứ xa lạ này. Tạm thời không dùng tiếng Việt. Chào hỏi tiếng anh thì đơn giản hơn nhiều, chỉ cần nói “chúc buổi sáng tốt lành” là xong.

An Bình đã từng nghĩ, gọi một tiếng bố chẳng phải vấn đề gì to tát. Thậm chí, cô đã từng thử trước gương nhưng vào thời điểm đó là ông bố tưởng tượng. Còn bây giờ, có đối tượng trước mặt, có một rào chắn vô hình nào đó ngăn lại, cô mới hiểu, tiếng bố thực sự không nhẹ như vậy.

Ông Khalid bị sốc, sững người, thất vọng. Ông đã nghĩ biết bao tình huống, cảnh bố con gặp nhau biết bao xúc động. Cô con gái sà vào lòng ông, tố khổ, oán giận, hờn trách. Chưa một lần ông nghĩ con gái lại dửng dưng như không có chuyện gì. “Gọi ta một tiếng bố khó lắm ư?” Ông Khalid không khỏi tò mò hỏi.

“Vâng.” An Bình trả lời ngay lắp tự, không cần suy nghĩ, chứng tỏ đây là lời thật lòng của ruột gan. Tất cả mọi người xung quanh đều bị choáng váng. Dan trợn mắt, há miệng ngạc nhiên “mấy chục năm lăn lộn trong đời, chưa từng gặp một người ở ngoài tuổi hai mươi, vẫn giữ được sự hồn nhiên, thật như đếm.”

Dan đứng chờ xem kịch vui, đứa em ghẻ phải lúng túng, khó xử. Không ngờ, một giây sau, cô đã quăng quả bom lại cho chính người vừa ném ra với uy lực mạnh mẽ hơn gấp vài phần. Ông Khalid cười khổ trong lòng, nghiêm mặt làm như không có chuyện gì nhưng hai bàn tay ông bóp chặt vào nhau. Tố cáo ông không bình tĩnh như những gì ông thể hiện.

Đã vậy, ông còn phải lên tiếng giải vây cho An Bình “lên vệ sinh cá nhân. Nhanh còn xuống ăn sáng.”

“Vâng” An Bình đáp, gật đầu chào ông Khalid như bình thường. Người làm giả làm chim cút, tự động lặng lẽ tản đi hết. Dan nhìn An Bình có chút hâm mộ “hắn là người hiểu chuyện sớm. Không biết bao nhiêu tuổi, đã không còn những lời nói ngây ngô, thật lòng như vậy. Mỗi lời thốt ra đều có sự toan tính, cẩn thận, kỹ càng. Hay đây là đỉnh cao của sự tính quái, quỷ quyệt.”

Bạn đang đọc Dẫn Độ Vong Linh sáng tác bởi MocTueQua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MocTueQua
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.