Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cẩn thận mấy cũng có sai sót

Phiên bản Dịch · 1349 chữ

Sau khi nghe Vương bán tiên nói vậy tôi chợt sững người, có cảm giác lão đầu trước mặt mình thật đúng là quá lợi hại. Đặc biệt ông ấy còn nói ông ấy dẫn thiên lôi tới, để đánh người phụ nữ kia. Điều này khiến tôi lập tức liên tưởng đến khi nãy tôi nhìn bà ta qua cái lỗ ở vò nước, có thấy một tia sét đánh xuống, mà lại còn đánh thẳng vào người phụ nữ ấy.

Lúc đó tôi còn cảm thấy kì lạ, vì sao sấm sét trái không đánh phải không đánh mà lại đánh về phía đó.

Giờ này tôi mới hiểu, thì ra là Vương bán tiên làm. Mà lúc này, Vương bán tiên gắng chống đỡ cơ thể, cố hết sức để sau lưng của ông tựa vào một bên chân bàn. Tôi nghe hô hấp của ông ấy, cứ như lò lửa đang quạt vậy, cứ có tiếng “phập phù phập phù”.

Mà cơ thể của Vương bán tiên bây giờ giống như lá lúa trong gió thu, chao đảo cực kỳ.

Tôi ở bên cạnh nhìn, tim cũng đập loạn lên, chỉ sợ Vương bán tiên có vấn đề gì, ông ấy cứ vậy mà đi. Nhưng cứ như thế, Vương bán tiên vẫn nắm chặt cánh tay tôi không hề buông ra.

Phải mười mấy phút sau, tình hình của Vương bán tiên mới đỡ hơn khi nãy một chút. Ông ấy hô hấp không quá nặng nề nữa, cơ thể cũng có thể tự đứng lại.

“Vương bá, để cháu đi rót nước cho ông.” Khi Vương bán tiên buông tay, tôi vội vã đứng dậy nói.

Mà lúc này Vương bán tiên không phản đối, cứ để tôi tự do làm.

Đợi Vương bán tiên cầm được cốc sứ, vừa uống nước ấm vừa nuốt xuống, tôi mới nhìn thấy gương mặt của ông ấy, vẫn cứ lúc có lúc không lộ ra vẻ đau đớn.

Uống được một nửa, Vương bán tiên không uống nữa, ra hiệu để tôi giúp đỡ, đỡ ông ấy từ đất đứng lên. Sau khi Vương bán tiên đứng dậy ông ấy lại nói với tôi: “Đêm nay, cháu coi như trụ qua được rồi.”

Tôi nghe vậy trong lòng liền muốn cảm tạ ông lão trước mặt này. Nhưng tôi lại nhớ ra những gì Vương bán tiên nói với người phụ nữ đi đôi giày thêu hoa kia. Vậy là tôi lại hỏi Vương bán tiên:

“Vương bá, ông nói sẽ đưa thiên thư cho bà ta, thật sự có thứ này hay sao?”

“Lừa bà ta đấy, nếu không cháu cảm thấy ở tình huống đó, ta làm sao cứu cháu khỏi tay bà ta được.”

Kết quả Vương bán tiên lại trả lời một câu như vậy.

Dẫu sao, người phụ nữ đó cũng nói, nếu như Vương bán tiên dám lừa gạt bà ta, không chỉ tôi phải chết, đến cả Vương bán tiên và người nhà tôi cũng sẽ bị sát hại. Mà Vương bán tiên lại tiếp tục nói: “Cháu không phải sợ, ta sở dĩ lừa bà ta cứu cháu là bởi vì ta biết, phải dùng cách gì để đối phó bà ta.”

Vừa nghe câu này của Vương bán tiên, tôi vốn dĩ cảm thấy tuyệt vọng ngay lập tức lại lên tinh thần.

Nhưng mà, khi tôi hỏi rốt Vương bán tiên muốn dùng cách gì đối phó người phụ nữ kia, ông ấy lại nói nhất thời nói không rõ, còn bảo tôi cuổi còn nhỏ, căn bản nghe cũng không hiểu.

Sau khi bị Vương bán tiên nói vài câu qua loa, hai chúng tại đợi ở trong phòng, bên ngoài vẫn mưa gió sấm chớp không ngừng. Vương bán tiên đã nói với tôi, cơn mưa này là do ông ấy dùng pháp thuật mời tới.

Mưa và sấm chướp cũng có thời hạn, nếu không tới lúc đó sẽ không thể ngừng được.

Mà Vương bán tiên khi đuổi ông nội bà nội, bố và mẹ của tôi đi cũng đã nói với họ, đợi khi hết mưa hết sấm chớp họ có thể quay lại.

Cứ vậy đợi khoảng hơn hai mươi phút, tiếng sấm bên ngoài cũng ít dần, mưa cũng nhẹ hạt hơn. Mãi tới khi bên ngoài không còn sấm chớp nữa, không còn còn tiếng mưa rơi tí tách, cơn mưa này coi như kết thúc.

Tôi và Vương bán tiên đi ra vườn, nhìn thấy cái vò nước bị vỡ làm hai mảnh, tim tôi lại đập “bùm bụp”

Bởi vì, vừa nhìn là nhận ra dấu vết bị sét đánh trúng.

“Thật sự không ngờ, bản lĩnh của con yêu quái đó lại lợi hại như vậy, cư nhiên có thể ngự lôi sứ điện.” Vương bán tiên cầm đèn pin ngồi xổm xuống kiểm tra hai nửa của chiếc vò, cùng lúc nói như vậy.

Tôi nghe thế vội hỏi: “Vương bá, cái vò nước này bị người phụ nữ kia dẫn sét đánh vỡ đúng không ạ?”

“Ừ, ta không ngờ bà ta lại dùng cách này để phá vỡ chú trừ tà ở trên vò nước.” Vương bán tiên vừa nói vừa đứng dậy.

“Chú trừ tà?” Tôi sửng sốt.

Vương bán tiên chỉ vào hai nửa của cái vò nước, phía trên vẫn còn vết mực màu đỏ, nói với tôi: “Kia chính là phù triện của chú trừ tà, nếu như lúc đó tự bà ta dám động vào, sẽ bị chú công kích.”

Tôi nửa hiểu nửa không gật đầu, nhưng trong đầu lại nghĩ đến tất cả những việc xảy ra trước đó. Người phụ nữ ấy không chỉ tới gần vò nước, mà còn thông qua lỗ nhỏ, nhìn vào bên trong nữa.

“Vương bá, bà ta biết cháu ở bên trong sao?” Tôi đột nhiên bản ứng lại, kinh ngạc hỏi.

Vương bán tiên lắc lắc đầu: “Bà ta không biết, trên chú trừ tà ta còn viết thêm cả chú ẩn thân, và chú ẩn khí. Bà ta sẽ không biết cháu ở bên trong, huống chi hình nhân bằng giấy kia cũng đã thế mạng cho cháu.”

Tôi nghe những lời này liền cảm giác có chút không đúng. Tuy rằng hình nhân bằng giấy kia chịu tai kiếp thay tôi, nhưng tại sao người phụ nữ ấy lại không rời đi? Hơn nữa, bà ta lại còn đến gần cái vò như vậy?

Tôi hỏi Vương bán tiên, ông ấy lúc đầu cũng nghĩ mãi không hiểu tại sao lại như vậy. Nhưng khi ông ta nhìn sang tôi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cổ của tôi.

“À, thì ra là thế! Đúng là cẩn thận mấy cũng có sai sót, bảo sao trước đó ta thắp hương bốc quẻ, ba lần đều thất bại.” Sau đó Vương bán tiên thở dài một hơi thật sâu nói.

Tôi nghe ông ấy nói như vậy, cũng vô ý thức sờ tay lên cổ của mình sờ qua. Ngoài việc trước đó người phụ nữ kia bóp chặt cổ tôi, bây giờ cảm giác có chút đau, thì không có bất cứ cái gì dị thường.

Vương bán tiên vẻ mặt sầu não, oán giận chính mình, không nên bởi vì tâm trí hoảng loạn mà quên mất chuyện quan trọng như thế.

Thật ra tôi cũng muốn biết trên cổ của mình có cái gì?

Vì sao ông nội bà nội, hay là bố mẹ tôi cũng thế, đều không cho tôi nhìn. Mà Vương bán tiên cũng nói y như họ.

Đợi khi tôi hỏi ra hết những điều mình thắc mắc trong lòng, Vương bán tiên ban đầu trầm mặc vài giây, sau đó mới hỏi tôi: “Cháu thật sự muốn biết?”

Tôi lập tức gật đầu đáp: “Cháu muốn biết.”

Vương bán tiên trầm giọng nói với tôi: “Trên cổ của cháu bị người phụ nữ kia lưu lại vết bàn tay màu đỏ, chính là ấn ký tay quỷ.”

Bạn đang đọc Dân gian quỷ sự : phong thủy cấm kỵ lục của Thành Thần Chi Thời
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi telvekiss
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.