Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 232: Lựa chọn của Vân Giai Kỳ

Tiểu thuyết gốc · 2178 chữ

Sự xuất hiện của Minh Hoa làm mọi ánh mắt đổ dồn về cô, tà linh gần quanh đó cũng bị hấp dẫn.

“Thiếu nữ đó...” Bạch Văn Khiêm thấy rất quen, hình như đã gặp ở đâu rồi thì phải.

Ánh mắt Bạch Khôi Nguyên cứ dính lên người Minh Hoa thôi. Từ lần gặp nhau ở trong không gian kín của gia tộc, mỗi lúc hình ảnh cô cứ hiện lên trên đầu, hắn cũng không ngờ trong tình cảnh này mình lại có thể gặp lại Minh Hoa.

Bỗng hai ánh mắt chạm nhau, Minh Hoa nhíu mày khi thấy vết thương trên bả vai Bạch Khôi Nguyên, tâm tình cô nặng xuống.

Gào... Đám tà linh đồng loạt xông lên, Minh Hoa vừa định ra tay thì nhớ đến vết đen trên cánh tay mình, không còn cách nào khác cô đành triệu hồi thanh kiếm của mình lên.

Lưỡi kiếm sắc bén lóe lam quang dưới ánh mặt trời, một chữ “Nghịch” khắc dọc lưỡi kiếm. Tà hổ chỉ mới kịp nhìn thấy tàn ảnh của Minh Hoa thì trước mắt nó đã là một màu đen tối, cơ thể bị một kiếm chém thành hai nửa.

Thân ảnh Minh Hoa như một chiếc bóng vô hình lướt qua. Đám tà linh mạnh mẽ mà cả ba phải khổ sở đối phó lại chỉ như hạt cát trước thiếu nữ tóc trắng này.

Gào... Các mộc nhân gầm thét một tiếng, chúng hướng về phía ba người kia mà khai hỏa. Đạo tà lực mạnh mẽ giáng xuống, huỷ diệt mọi thứ trên đường bay của nó.

Một bóng đen xuất hiện chắn trước ba người, Minh Hoa vung nhẹ bàn tay đánh bật công kích hợp kỹ của nó đi.

Bùm! Dư lực thổi bay các căn nhà đổ nát, các táng cây, trượt dài hai vết sâu trên đất.

Xoẹt! Đạo kiếm ý chém ngang qua khói bụi, giết chết toàn bộ mộc nhân. Những vết tà tích trên cánh tay cô đồng thời bị thiêu đốt hết.

“Này Bạch Khôi Nguyên, sao ta cảm thấy thân pháp, kiếm thuật đó gần giống như đệ vừa sử dụng vậy?” Bạch Văn Khiêm thắc mắc, quay sang hỏi. Hắn thấy Bạch Khôi Nguyên cứ nhìn chằm về phía bóng lưng ấy. Bạch Văn Khiêm búng tay liên tục mà cũng không tỉnh.

Luồng hắc khí tỏa ra từ những thân xác của đám tà linh đang khôi phục nhục thể, Minh Hoa đưa ngón tay vẽ một chữ lên thanh kiếm của mình. Chỉ duy nhất một mình cô thấy được sinh mạng của chúng bị chữ cái đó trói buộc.

Phặc! Cô búng tay làm chữ vừa viết lên tan đi, sinh mệnh của hàng chục tà linh xung quanh cũng giống như con chữ ấy, tan thành tro bụi. Hình ảnh cuối cùng mà chúng thấy trong sinh mệnh mong manh của mình không phải là thiếu nữ tóc trắng, mà là một cái bóng đen khổng lồ ẩn trong đêm.

Dư âm tản mạng, gió thổi khẽ lay mái tóc trắng của Minh Hoa, khuôn mặt cô không hề đổi sắc, như thể chưa từng có tà linh nào xuất hiện trước đó.

“Khụ khụ khụ...” Bỗng Vân Tuyết Mai ho sặc sụa, một đường kẻ máu từ miệng chảy xuống.

Minh Hoa đi tới trước mặt ba người, mái tóc trắng che đi bên mắt phải, âm thanh lạnh nhạt cất lên: “Nếu không chữa trị thì vị tỉ tỉ ấy sẽ chết thật đấy.”

Lời vừa nói ra làm hai người giật mình, bỗng một trận pháp xuất hiện dưới chân, dịch chuyển cả bốn người khỏi đó.

Bịch! Bọn họ xuất hiện tại một căn phòng. Có hai điểm làm căn phòng nổi bật, một là một lam pháp trận đang phát quang giữa tâm căn phòng, hai là không khí trong không gian này thoáng mát vô cùng, làm người ta khi đặt chân vào có thể cảm thấy thoải mái khó tả.

Minh Hoa nhìn hai người nói: “Ta nhìn thấy Tụ Linh trận khi đi qua nơi này, có thể cải thiện tình trạng của tỉ ấy.”

Vân Tuyết Mai cảm thấy có chút quen thuộc, từ từ mở mắt nhìn xung quanh, khó hiểu nói: “Đây là phòng ta mà, sao ta lại ở đây?”

Phụt! Vân Tuyết Mai lại phun ngụm máu khác, nàng cảm nhận được có hai luồng khí lực đối nghịch nhau chảy trong người.

“Tỉ có hai lựa chọn, một là huỷ toàn bộ huyền khí bên trong cơ thể, tập trung bổ sung linh khí, hai là chết.” Minh Hoa nhẹ giọng nhắc nhở. Cô thấy rất khó hiểu với bản thân mình, tại sao lại đi giúp một người xa lạ thế này chứ?

Một giây kinh ngạc thoáng qua trên khuôn mặt của Vân Tuyết Mai, sau vài giây chần chừ, nàng chắp hai tay cảm tạ: “Cảm ơn các vị đã bảo vệ ta trong khoản thời gian ta ngất đi. Ta xin phép bế quan.”

Vân Tuyết Mai khởi động trận pháp, nàng xếp bằng thiền định trong đó, vận lực đẩy huyền khí trong cơ thể ra ngoài. Bạch Văn Khiêm từ khi bước vô đây thì cảm thấy thoải mái không thôi, giống như thể phần nóng tính bạo lực nào đó trong người được gột rửa, trở nên an tĩnh thư thái hơn.

Nhưng Bạch Khôi Nguyên thì không như thế, đôi mắt hắn nặng trĩu khi tiếp xúc với lượng linh khí lớn thế này, đầu óc như có thứ gì đó đè nén lên. Đột nhiên vô số hình ảnh kí ức ùa về cùng một lúc khiến Bạch Khôi Nguyên hét lên một tiếng lớn rồi ngất xỉu.

“Lão đệ... Lão đệ...”

“Bạch thiếu gia...”

“...”

Ở bên ngoài kia, nơi mà nổ ra trận tà tai lớn nhất, thuồng luồng bị Vân Giai Kỳ thu phục. Giằng co giữa nàng ta và thuồng luồng sắp đến hồi kết, vòng tròn khế ước sắp hoàn thành chuyển sắc.

Ba quân chủ và Hoạn Vương đứng trước Vân Giai Kỳ, giữa đống đổ nát tan hoang của Đại Thanh, một trong những vùng đất được cho là mạnh, vững chắc nhất, bàn chuyện Hưng Nam.

“Hoa Điêu quân chủ, An Lạc quân chủ, các ngài chắc chứ?” Thịnh Thế quân chủ khoanh tay nghi hoặc.

Tần Bá Nhật và An Lạc quân chủ cùng gật đầu khẳng định: “Chắc chắn, chúng ta đã tìm được một tên thuộc cao tầng Hưng Nam có thể sử dụng được.”

Hoạn Vương Lãnh Hàn Phong chắp tay giải trình: “Tên này ở Hưng Nam đủ lâu để biết toàn bộ thông tin của Hưng Nam, từ năm nghìn năm qua vẫn chưa xuất hiện một triệu hồi sư nào cả, ngoài quân chủ chúng đạt được tu vi Hóa Liên kỳ thì chỉ còn lão béo Hoài Nam Vương, Bạch gia chủ hai dòng chính – thứ và lão già phương trượng kia tu vi Tử Liên.”

An Lạc quân chủ thân hình gầy nhom, xoay cổ tay nói thêm: “Lúc nãy bổn quân dùng mộc xích đâm vào da thịt hắn kiểm tra, màu sắc của độc chứng minh nó đã thâm nhập sâu vào kinh mạch rồi, lão Hưng Nam quân chủ sống không quá một tuần.”

Khuôn mặt Tần Bá Nhật nở nụ cười âm trầm, giang tay ra trước Thịnh Thế quân chủ, cười nói: “Thế nào? Với quân đội có nhân lực áp đảo cả tứ quốc như ngài nếu tham gia vào hoàn toàn có thể xâu xé miếng bánh này. Ta tin quân chủ của Thịnh Thế quốc là một người sáng suốt.”

Sau một giây trầm ngâm, ánh mắt Thịnh Thế quân chủ lóe lên vẻ âm ngoan, tham lam, hắn lập tức bắt tay hợp tác, cười nói: “Các vị cần bao nhiêu viện binh, cứ liên hệ với ta. Thịnh Thế, An Lạc, Hoa Điêu vốn là huynh đệ cả.”

“Ha ha ha, hay cho câu huynh đệ này.” Tần Bá Nhật phá lên cười: “Tốt lắm, mọi quặng thiết ở Hưng Nam đều giao cho Thịnh Thế của ngài, dù sao thì Thịnh Thế mới là cái nôi của luyện kim mà.”

Vòng tròn khế ước của Vân Giai Kỳ đã hoàn thành, khí tức quanh người đang xoay chuyển, nàng ta từ từ mở mắt ra. Cả bổn người thả chậm hơi thở, không muốn bỏ lỡ khoảnh khắc một triệu hồi sư kỳ tài xuất thế.

Vân Giai Kỳ nhìn bọn họ bằng đôi mắt âm tà của thuồng luồng, tà khí quanh người bốc lên mạnh mẽ rồi vụt tắt đi, đôi mắt cũng trở lại bình thường. Vân Giai Kỳ ở trong không gian ý thức đã nhìn thấy và nghe hết cuộc trò chuyện bên ngoài này.

Nàng ta đứng lên, từ tốn đi về phía bọn họ, để tay cúi mình phúc thân nói: “Tiểu nữ cảm tạ các vị đã thủ hộ giúp tiễu nữ khế ước yêu thú.”

“Ha ha, việc nhỏ mà thôi. Hoa Điêu mai sau này phải dựa hết vào Vân cô nương rồi.” An Lạc quân chủ chắp tay chúc mừng Vân Giai Kỳ, chúc mừng cả Tần Bá Nhật.

Khi Lãnh Hàn Phong định tiến tới chỗ Vân Giai Kỳ thì thân ảnh của Tần Bá Nhật đã tiến lên phía trước, cầm lấy hai bàn tay trắng mềm của nàng ta, nói: “Vân tiểu thư, ta có hơi đường đột nhưng nàng có muốn trở thành quân hậu của ta không?”

Lời vừa dứt, mọi ánh nhìn kinh ngạc đổ về phía hai người. Lãnh Hàn Phong trợn đôi mắt lên nhìn họ, không hiểu sao hơi thở của hắn có phần lạc nhịp, khí không thông.

Vân Giai Kỳ nhíu mày, bàn tay bị nắm chặt không cách nào giãy ra được. Nàng ta vừa định nói gì thì Tần Bá Nhật lập tức bồi thêm: “Trở thành quân hậu của ta sẽ nắm giữ cả giang sơn Hoa Điêu này, quyền lực và tiền tài gì đó nằm trong tay nàng hết. Muốn trăng có trăng, muốn sao có sao. Ý nàng thế nào?”

Tần Bá Nhật càng nắm chặt tay hơn nữa: “Ta biết tầm nhìn của nàng không dừng lại ở một góc nhỏ ở Đại Thanh này mà là biển lớn ngoài kia. Nàng nên có lựa chọn tốt nhất với cuộc đời mình.”

Vân Giai Kỳ cắn răng bên trong, có hơi liếc qua Lãnh Hàn Phong, thấy khuôn mặt hắn đang run rẩy, ánh mắt níu kéo như muốn cầu xin nàng đừng chấp nhận. Không hiểu sao nhìn đến Vân Giai Kỳ cảm thấy đáng thương vô cùng, còn đâu vẻ ngạo nghễ lãnh đạm kia nữa, thua xa khí độ mạnh mẽ bá đạo của bậc quân vương như Tần Bá Nhật.

419: “Ký chủ, đồng ý đi, trăm lợi không hại. Chẳng phải mục tiêu ngài theo đuổi là sức mạnh sao? Lãnh Hàn Phong chỉ là một vương gia, hắn chỉ như cơn gió làm ngài xiêu lòng trong thoáng chốc, còn Tần Bá Nhật là quân vương chí cao, hắn mới là tương lai.”

Chỉ sau một giây chần chừ, âm thanh của Vân Giai Kỳ vang lên: “Ta đồng ý.” Phải, trước sức mạnh thì tình cảm gì đó chỉ là thứ yếu, sao phải đắn đo chứ, nàng ta sẽ không bao giờ hối hận vì hôm nay.

Ta đồng ý... Ta đồng ý... Một câu nói như đánh tan thứ gì đó trong tim Lãnh Hàn Phong, đánh tan sự tự tin, đánh tan đi thứ tình cảm chân thành mà hắn dành cho một người duy nhất. Lãnh Hàn Phong không nghe được âm thanh gì nữa cả, trước mặt hắn chỉ là một màu đen tối vô định, lúc này hắn như rơi vào vực sâu vạn trượng.

Ngay khi Vân Giai Kỳ đồng ý, bất chấp hình ảnh của bản thân, Tần Bá Nhật vòng tay qua hông ôm lấy Vân Giai Kỳ vào lòng, đặt lên môi nàng ta một nụ hôn. Vân Giai Kỳ cũng chủ động quàng tay qua cổ đáp lại hắn.

Hình ảnh này như xát muối vào vết thương vốn đã lở loét của Lãnh Hàn Phong, như con dao cà vào rạch máu nơi trái tim hắn. Đau, rất đau, những vết thương trước đó mà hắn phải hứng chịu cho nàng ta như phát tán, lan ra toàn bộ kinh mạch.

Lãnh Hàn Phong chịu bao nhiêu vết thương cũng không thể đau như lúc này, hắn không chịu nổi kích thích mà hai mắt nhắm mờ ngất đi, cả cơ thể đổ nằm xuống đất.

Lời nhắn gửi:

Từ chương này tác sẽ đổi xưng hô giữa Minh Hoa và Bạch Khôi Nguyên, từ cô - hắn thành nàng - chàng nhé. Cho tình cảm thêm khắn khít a :3

Bạn đang đọc Minh Hoa Thiên Tuệ sáng tác bởi MậtvụVương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MậtvụVương
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.