Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 255: Nam tử thần bí!

Tiểu thuyết gốc · 2115 chữ

Vụ nổ khủng khiếp thổi bay toàn bộ dãy nhà xung quanh sáu dặm, thiêu rụi tất cả, biến nơi đây thành biển lửa nhuộm đỏ cả trời mây, khói tỏa ra che lấp cả tia sáng mặt trời...

Hộ thuẫn được tam trưởng lão sử dụng bảy phần huyền lực cũng vỡ nát sau dư chấn, nó sụp đổ để lộ ra hai người lành lặn bên trong.

Tam trưởng lão kéo thất trưởng lão dậy, hai người nhìn đống đổ nát xung quanh mà tim đập thình thịch. Lão chỉnh lại gọng kính đen cùng chiếc cà vạt của mình, hà một hơi: “Khà khà, chậm một khắc chắc cũng bay cái mạng già này rồi.”

“Với sức công phá bậc này, Hoa Điêu quân chủ khó sống sót.” Thất trưởng lão giơ hai tay lên trời, biểu thị cho chiến thắng.

“Tam ca...”

“Tam đệ...”

“Thất tỉ...”

“...”

Từng tiếng vọng từ trên không xuất hiện, những bóng người đồng loạt đáp xuống đất. Là các trưởng lão còn lại, họ đều ở đây không thiếu một ai, chỉ là y phục có hơi tàn tạ do trải qua khổ chiến.

Các trưởng lão vây quanh lão tam, có người không nhịn được cười hỏi: “Tam ca... Cảm giác tự mình giết Hóa Liên thế nào?”

Bát trưởng lão lấy khuỷu tay chọt chọt lão tam, nói: “Để ta đoán, giờ chắc huynh đang ở trên chín tầng mây rồi nhỉ. Hà hà...”

“Hôm nay lão tam trúng lớn rồi...”

“Bảo sao huynh lại xung phong giữ thành chính, hóa ra là muốn cày thành tựu giết Hóa Liên sao...”

“Thật trâu bò...”

Tam trưởng lão không để ý đến những lời bông đùa kia, lão đẩy gọng kính lên, vuốt chỏm râu già ra vẻ thư thái không nhiễm bụi trần, nói: “Ta tưởng Hóa Liên như nào, hóa ra cũng chỉ vài nhịp thở...” Dừng lại chút, đột nhiên lão điển lên cười to một tiếng: “Há há... Thật sự mà nói thì ta đây vẫn chưa dùng hết lực lượng bản thân mà hắn đã lăn ra chết rồi... Ta mà xuất toàn lực thì không biết đến mức nào nữa... Há há...”

Thất trưởng lão và hai nữ trưởng lão khác nhìn lão tam với ánh mắt khinh bỉ, lão già này, từng này tuổi rồi mà còn thích ra vẻ thế nữa.

“Ồ, có lẽ ngươi nên xuất toàn lực mới phải.”

Một giọng nói hời hợt xuyên qua biển lửa, không hiểu sao rơi vào tai của nhóm trưởng lão lại như âm thanh địa ngục, oan hồn cứa mạnh bên tai.

Các trưởng lão đồng loạt thủ thế, ai nấy đều che đi kinh hãi mà nhìn về phía phát ra âm thanh.

Họ nâng cao cảnh giác, những tiếng bước chân trước mặt như hòa cùng nhịp đập vội vã của trái tim. Hắn đi xuyên qua biển lửa với tâm thái cao ngạo, bộ chiến giáp bên ngoài không có lấy một vết xước nào sau vụ nổ kinh hoàng kia. Toàn bộ thống soái bị kéo vào Lĩnh Vực đã bị giết, chỉ có hắn là sống sót.

Bốp! Bốp! Bốp!

Tần Bá Nhật vừa vỗ tay vừa cười nói: “Nếu không phải ta có năng lực đặc thù, sợ là đã chết không toàn thây như bọn chúng rồi. Bạch gia các ngươi... Giấu cũng thật sâu.”

Tần Bá Nhật nở nụ cười ấm áp, nhưng không hiểu sao nó lại như một cơn gió lạnh thổi qua toàn thân bọn họ.

Hắn không để ý những ánh nhìn kia mà nhìn biển lửa xung quanh, cảm khái nói: “Lôi Lang là giống yêu thú hung bạo, rất nhiều triệu hồi sư vì cố ký khế ước với chúng mà gặp phải ngộ sát, thế mà các ngươi lại có thể điều khiển chúng, dàn trận lập bẫy dẫn dụ thuộc hạ thân yêu của ta tử vong.”

“Ta càng ngày càng hứng thú với truyền thừa của ông ta rồi.” Ánh mắt hắn chuyển đổi, trở nên lạnh đi, luồng huyền lực huyết sắc của Hóa Liên bắt đầu tản ra.

Cả cơ thể hắn rời khỏi mặt đất, ngự không phát động ma pháp làm toàn bộ thủy nguyên tố xung quanh khu vực vây quanh Tần Bá Nhật, dập tắt cả biển lửa.

“Mọi người, tiên hạ thủ vi cường.” Tam trưởng lão nghiến răng quát lớn. Bọn họ đã mất bài tẩy, chân chính đối chiến với Hóa Liên, còn là một triệu hồi sư, chỉ còn cách quyết chiến một phen, may ra mới tìm được đường sống.

Các trưởng lão đồng loạt xông lên công kích Tần Bá Nhật.

“Ha ha, sau khi giết đám Tử Liên các ngươi, ta sẽ sưu hồn để lấy bí thuật truyền thừa.” Tần Bá Nhật không hề để ý đến các công kích kia mà cười lớn.

Bỗng nhiên những hình ảnh đứt gãy hiện lên trước mắt hắn...

“Đây là...”

Những hình ảnh về thời niên thiếu của Tần Bá Nhật hiện ra trước mắt hắn. Khi đó hắn chăm chỉ ngày ngày tu luyện, vì muốn chống lại phụ hoàng tàn bạo, bảo vệ muôn dân khỏi những cuộc nội chiến tàn khốc, phát triển đất nước.

“Hừ, đúng là tuổi trẻ ngây thơ, tên kia, ngươi vẫn còn sống à... Ta thậm chí chẳng có chút dao động...” Ngẫm lại một giây, Tần Bá Nhật bỗng thức tỉnh: “Là tinh thần công kích...”

Chỉ sau một khắc, hắn đã thoát khỏi đó. Bên ngoài là các trưởng lão đang liên tục công kích hắn, hộ thân của Hóa Liên sắp vỡ nứt.

“Chết tiệt, hắn thoát khỏi đó chỉ trong một cái chớp mắt.” Tam trưởng lão nghiến răng kinh ngạc.

Huyền lực Hóa Liên bùng nổ thổi bay các trưởng lão ngã văng ra, hộ thân của Tần Bá Nhật bị vỡ nứt nhanh chóng hồi phục, hắn hừ lạnh: “Không ngờ tinh thần của ta thế mà lại bị một chiêu này ảnh hưởng, suýt chút nữa đã lấy được mạng của ta...”

“Thủy Lưu Vạn Kích!” Thủy nguyên tố xung quanh Tần Bá Nhật hóa thành trăm mũi kích, mạnh mẽ phóng về phía các trưởng lão. Trong tình trạng bị thương này, họ hoàn toàn không thể tránh thoát, bất lực mổ to mắt nhìn tử vong ập đến.

Vụt! Một bóng đen vụt ra phía trước, phá tan đạo công kích của Tần Bá Nhật.

“Kẻ nào...” Ánh mắt Tần Bá Nhật đầy cảnh giác, không chỉ hắn mà các trưởng lão cũng nhìn về phía bóng đen xuất hiện.

“Lôi Vân Bái...” Tam trưởng lão kinh ngạc lẩm bẩm.

“Sao nó lại ở đây?” Thất trưỡng lão cũng không thể hiểu được.

Tần Bá Nhật nhìn thấy Lôi Vân Bái trước mặt thì cười lớn: “Ha hả, lại thứ đồ chơi khác à...” Thế nhưng điều sau đó lại làm hắn kinh ngạc hơn, con Lôi Vân Bái này có dòng sinh mệnh chảy trong cơ thể, là con hàng thật giá thật.

Dưới ánh nhìn của tất cả,toàn thân Lôi Vân Bái được bạch quang bao phủ, từ từ thay đổi ngoại hình. Bạch quang biến mắt, trước mắt mọi người là một nam tử tuyệt sắc với mái tóc đen tuyền, mặc tử bào tựa màu lông của Lôi Vân Bái.

Nam tử đó mở mắt nhìn Tần Bá Nhật rồi nhìn các trưởng lão một lượt, nói bằng giọng không mấy dễ chịu: “Chỉ vì một con kiến này mà lãng phí ân tình sao... Cũng tốt, nếu các ngươi đã gọi ta ra mặt thì ân tình đời trước xem như xóa bỏ...”

Ánh mắt nam tử thần bí quét qua làm sống lưng Tần Bá Nhật lạnh lẽo, kẻ này rất mạnh, vô cùng mạnh. Lúc hắn giao chiến với con thuồng luồng thượng cổ cũng không hề có cảm giác cách biệt này.

Các trưởng lão chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nam tử đó vung tay, hờ hững nói: “U Minh Bách Lang Chi Địa...”

Cả không gian bán kính sáu, bảy dặm đột nhiên bị bóng tối bao phủ, tiếng sói tru vang vọng trong bóng đêm vô tận. Ở phía xa xa, nghìn vạn con sói ẩn hiện trong đêm.

“Lại một Lĩnh Vực khác...” Tần Bá Nhật kinh hãi, bởi hắn cảm thấy Lĩnh Vực này mạnh hơn lĩnh vực trước đó rất nhiều, hơn nữa nam tử này, định giết mình.

“Lam Mao Tước, mau xuất hiện cho ta...” Tần Bá Nhật hiệu triệu khế ước thú của mình, hắn không muốn ngồi im chịu chết. Thế nhưng hắn lại không thể cảm nhận được liên kết nào với chính yêu thú của mình.

Lĩnh vực này đã ngăn cấm hoàn toàn Khế Ước trận của hắn.

“Khốn khiếp, ép ta phải dùng tới thứ này...” Tần Bá Nhật kích phát lực lượng kỳ lạ chảy qua thân thể mình, hắn tự bạo tại chỗ.

“Hửm!” Nam tử thần bí thấy thế liền thu lại Lĩnh Vực của mình, nhìn huyết nhục dưới đất mà lẩm bẩm: “Vừa rồi là... Tà lực...”

Các trưởng lão ngơ ngác nhìn một màn này, Hoa Điêu quân chủ cứ thế mà chết sao.

Bọn họ không hề cảm nhận được huyền khí dao động từ nam tử thần bí, trái lại họ có cảm giác như nam nhân này mạnh hơn Tần Bá Nhật rất nhiều. Tam trưởng lão đứng dậy, lấy hết dũng cảm, cảnh giác hỏi: “Tiền bối, ngài là...”

Lúc này nam tử thần bí mới nhìn qua bọn họ, hờ hững trả lời: “Ta là Bá Ngạo, Tứ Vương của Thú tộc. Năm nghìn năm trước Bạch Trung Quân có giao tình với tộc ta...”

Dừng lại một chút, nam tử thần bí nhìn qua các trưởng lão một lượt, tặc lưỡi nói: “Chậc, hậu thế của hắn yếu kém đến mức này sao...”

Nói rồi nam tử thần bí quay lưng đi, bỗng nhớ ra gì đó thì quay lại cảnh báo: “Các ngươi nên nhanh chóng di tản đi, “họ” sắp đến rồi.”

Họ? Các trưởng lão khó hiểu với lời cảnh báo, định hỏi gì thêm thì đột nhiên cả thân thể nam tử thần bí hóa thành những mảnh vỡ nhỏ, biến mất khỏi nơi đây.

Nam tử thần bí đi khỏi rồi mà tim bọn họ vẫn còn đập thịch, các trưởng lão đồng loạt thở ra một hơi, như vừa thoát khỏi hiểm cảnh nào đó.

“Áp lực vừa rồi... Thật kinh khủng...” Một trưỡng lão không nhịn được nói.

“Người đó thật sự rất mạnh... Còn có... Khí chất vương giả thậm chí hơn quân chủ chúng ta nữa."

“Biến mất mà không dùng tới niệm phép luôn.” Một trưởng lão giơ tay sờ sờ chỗ đất mà nam tử kia vừa biến mất ở trên.

“Mọi người có để ý không, người đó từ dạng sói hóa nhân hình, tu vi bậc này, có khi nào là tiên thú trong truyền thuyết?”

“Tam ca, vị kia một kích giết chết Hoa Điêu quân chủ là Hóa Liên... Gia tổ thật sự quen với hắn sao?” Thất trưởng lão không nhịn được hỏi.

Tam trưởng lão nhíu mi, nói: “Sao lại hỏi ta, lúc đó ta còn chưa sinh ra mà.” Nghĩ một hồi, khả năng rất cao là do họ sử dụng giọt máu của Lôi Lang trữ trong kho của gia tộc, đánh bậy đánh bạ mà được người ta giúp đỡ.

“Dù sao đi nữa, chuyến này chúng ta mạng lớn mới vượt qua hung hiểm rồi...”

Các trưởng lão cùng thở phào nhẹ nhõm, bọn họ vội vàng chữa thương tại chỗ để quay về trấn thủ hậu phương, ngăn chặn đạo quân nghìn vạn nhân thủ kia.

Cùng lúc này, thành trì phía đông bắc xảy ra huyết chiến, xác người chất đống phía dưới, huyết tinh tỏa rần trời, tiếng hò hét chém giết khắp nơi.

Rầm! Có hai thân ảnh từ trên cao ngã xuống làm nát cả tường thành, họ lần lượt là gia chủ Bạch Thiên Ân và Hoài Nam Vương.

Một bóng đen ngự không phía trên đang nhìn bọn họ, hừ lạnh: “Một Tử Liên cửu tinh và một bán Hóa Liên mà cũng vọng tưởng đấu với bổn quân sao.” Hắn là Thịnh Thế quân chủ, một mình hắn giao chiến với hai người.

“Bạo Phong Lốc Nguyệt.” Gió lốc xung quanh tập trung vào hai bàn tay, phóng về phía hai người bọn họ.

Bạn đang đọc Minh Hoa Thiên Tuệ sáng tác bởi MậtvụVương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MậtvụVương
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.