Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 264: Ma giới tấn công (3)

Tiểu thuyết gốc · 1749 chữ

Rầm! Rầm!

Tiếng cả vạn bước chân hành quân dậm xuống đất như muốn rung chuyển cả núi đồi, những phi điểu xoạc cánh khuấy động không trung, những dãy nhà dưới chân núi lần lượt đổ nát, bị san thành bình địa... Với binh lực chênh lệch quá lớn thế này, nếu Lãnh Hàn Phong cho quân giao thủ chắc chắn sẽ bị toàn diệt, những binh sĩ Bạch Liên phái ra chặn hậu, nhưng trên thực tế, đây chẳng khác nào chịu chết.

Viên chỉ huy của đoàn đội này hiểu rõ tình cảnh hiện tại, quyết định này của Hoạn vương là muốn bọn họ đi chịu chết, thế nhưng hắn lại chẳng có chút oán trách Lãnh Hàn Phong. Trong chiến tranh, sẽ rất bình thường nếu chỉ huy muốn bỏ đi đoàn binh yếu nhất để bảo toàn chủ lực rút lui.

Viên chỉ huy đứng trên mỏm đá vỡ nhìn xuống đoàn binh dưới chân núi đang tràn lên, lấy ra chiếc vòng cổ có đính bức họa của một nữ nhân, ông ta lấy ra một bao thuốc lá mình may mắn mua được ở thương đoàn Quang Huy, châm một điếu thuốc rồi đưa lên miệng hút. Ông ta vuốt ve hình ảnh nữ nhân vừa rít thật mạnh điếu thuốc, sau đó nhả ra một làn khói, lẩm bẩm: “Sớm thôi, ta sẽ tới chỗ nàng...”

Ông ta quăng mạnh điếu thuốc xuống dưới chân núi, quát lớn với đám binh sĩ: “Tất cả lập tức vào vị trí. Hôm nay dù có phải chết cũng không để bọn chúng lên núi. Vì Đại Hạ... Vì Hoa Điêu...” Tiếng quát uy nghiêm vang vọng khắp chốn, khiến tim binh sĩ đập mạnh, tâm trí như chấn chỉnh ra, không còn e ngại cái chết sắp tới.

“Vì Đại Hạ... Vì Hoa Điêu...”

“Vì Đại Hạ... Vì Hoa Điêu...”

“...”

Các binh sĩ mộc hệ xếp ngay hàng, bọn họ thay phiên hiệu triệu những cây rừng lớn, khô cằn dễ bắt lửa từ dưới đất lên, liên tiếp đốn ngã rồi ném chúng xuống dưới chân núi. Ngay sau đó, những binh sĩ hỏa hệ phóng hỏa đốt những cành cây ấy, tạo thành một bức tường lửa lăn lộn xuống phía đám ma binh.

Binh sĩ phong hệ tập trung tạo ra gió lốc, binh sĩ thổ hệ hiệu triệu những tảng đá lớn rồi bóp nát chúng thành cát vụn, kết hợp với gió lốc tạo ra cơn gió mịt mù thổi về phía đám ma thú đang tiếp cận từ không trung.

Toàn bộ binh sĩ lúc này chung sức chung lòng, phối hợp nhuần nhuyễn, một đánh bên dưới, một đánh cánh trên. Tấn công hợp kỹ này nhìn thì phô trương nhưng thật ra lại không hề có chút sát thương nào lên đội quân ma giới, chủ yếu là nó được sử dụng để quấy nhiễu bọn chúng mà thôi.

Vù... ù... ù...

Quác! Quác! Quác!

Gào... gào... gào...

Cơn gió lốc kết hợp với đất cát hạn chế tầm nhìn của không binh. Không chỉ vậy, bị cát bụi dày đặc bay vào mắt khiến cho bọn ma thú bị rát, nước mắt chảy ra. Bọn chúng gào rú lên, bay loạn xạ.

“Có bấy nhiêu đây mà cũng vọng tưởng quấy nhiễu chúng ta sao?” Không quân được chỉ huy bởi lão tướng dày dặn kinh nghiệm, lão ta đã lập tức nhận ra ý định của đối phương. Lão dùng ma lực quát lớn: “Phá cho ta.”

Ma lực của một Thượng Ma phóng thích ra đập tan đi cơn gió mù của đám binh sĩ Bạch Liên. Bọn họ bị phản phệ mà ôm lấy thương tổn, có kẻ yếu nhược thì thổ huyết.

“Các huynh đệ, cố lên, phải gia tăng lực đạo mạnh hơn, mạnh hơn nữa...” Những binh sĩ phong hệ, thổ hệ bỏ qua đau đớn bên trong cơ thể mà tiếp tục niệm chú, một lòng ngăn chặn không binh ma giới.

Bọn họ đang sử dụng toàn bộ lực lượng của bản thân mình, dù chỉ là Bạch Liên nhỏ bé nhưng khi kết hợp với nhau, họ đủ sức mạnh để tạo nên bức tường chặn không binh kia, dù chỉ trong khoảnh khắc.

Ở phía dưới chân núi, các ma binh hành quân với tốc độ thần sầu, đốn trụi cây rừng. Bức tường lửa binh sĩ Hoa Điêu dựng nên hoàn toàn chẳng có tí tác dụng gì với lớp da kiên cố được ma lực gia trì.

Trong sự hỗn loạn, Đình Phong di chuyển lắc léo, hắn nhảy lên trên những cành cây lớn, băng băng qua những làn lửa đỏ. Hắn là kẻ đầu tiên đã sắp lên được nơi bọn họ phòng thủ.

Viên chỉ huy nắm chặt nắm đấm, có một tia điện xẹt qua tay, ông ta là huyền sư Thanh Liên lôi hệ, tu vi coi như là cao nhất tại đây.

“Lôi Thủ – Chấn Lôi Tướng.” Cả hai cánh tay ông ta được bao bọc bởi lôi điện nhàn nhạt. Viên chỉ huy đạp lên nhánh cây, nhảy xuống dưới hòng đánh chặn bước di chuyển của Đình Phong.

Tâm trí Đình Phong lúc này vô cùng cuồng bạo, những âm thanh dẫn dụ hắn phải chém giết càng nhiều hơn nữa, tâm trí hắn càng lúc càng chống cự yếu ớt, đã sắp không phân biệt địch ta nữa rồi.

Đột nhiên có một bóng đen xông ra trước mắt hắn. Đình Phong cảm thấy nguy hiểm, theo bản năng giơ hai tay ra chắn đòn.

Ầm! Lôi quyền va chạm với cánh tay được bao bọc bởi lớp đá dày gây ra chấn động không nhỏ.

Viên chỉ huy tung quyền liên tục, Đình Phong cũng liên tục né tránh. Hắn không hề sợ một Thanh Liên như ông ta, chỉ là thứ trong cơ thể hắn có gì đó e ngại với lôi điện bày ra trước mắt.

“Lũ khốn các ngươi, mau mau chết đi.” Ông ta vừa quát với sự giận dữ vừa gia tăng lực đạo. Mặc dù diện mạo Đình Phong khác với đám ma binh kia, vẫn còn nhân diện nhưng chung quy lại đều cùng một bọn với chúng cả, nên ông ta chẳng hề cố kỵ gì.

Bỗng nhiên ông ta lộ ra sơ hở, bị Đình Phong bắt lấy cánh tay trái. Ở phía sau, một chỏm đá nhọn bất ngờ đâm xuyên qua lồng ngực viên chỉ huy.

“Hự... Ngươi...” Ông ta ho ra một ngụm máu, sự đau đớn từ ngực truyền tới đỉnh đầu khiến ý thức bắt đầu mất đi. Dù chỉ còn chút hơi tàn, nhưng vì lí do nào đó mà ông ta bộc phát toàn bộ lực đạo sót lại, giáng một quyền vào mặt Đình Phong.

Với cơ thể Thiên Ma, một quyền này của viên chỉ huy chỉ như đấm vào đĩnh sắt nặng, chỉ gây được vết sẹo nhỏ. Thế nhưng lôi điện từ bàn tay truyền tới như kéo ra một phần cảm xúc nào đó bị che lấp đi, tỉ như giận dữ. Phải, Đình Phong đã nổi giận, nổi giận vì bị thương.

Hắn bất ngờ đá bay cả thân xác của viên chỉ huy ra xa rồi đứng lặng đó, ôm lấy chỗ vết sẹo, ánh mắt hoang mang nhìn về phía thân xác viên chỉ huy nằm trên đất lạnh.

Vừa rồi, ngay khi lôi điện chạm vào gò má Đình Phong, đã có một ký ức mờ mịt nào đó, về một buổi tối xưa cũ nào đó, hình như hắn cũng dùng chiêu thức này, đánh lén ai đó. Thế nhưng tại sao hắn lại không nhớ gì hết rồi... Tại sao chứ...

Bỗng nhiên Đình Phong ôm mặt khóc, khóc không rõ lí do, khóc theo bản năng, khóc không vì gì cả, đơn giản là bản thân muốn khóc thế thôi...

Từ chỗ viên chỉ huy, một luồng khí vô hình bốc lên, được cơ thể Đình Phong chủ trương hấp thụ lấy. Hắn liền ngừng khóc, ánh mắt nửa thanh tỉnh nửa mê mang kia lại trở về như trước, hoang dại, vô cảm, là một cỗ máy chỉ biết giết chóc...

Đình Phong gạt đi những giọt lệ vô nghĩa, hắn lại di chuyển băng qua cánh rừng rực lửa, nhảy thẳng lên đỉnh núi, nơi binh sĩ Hoa Điêu đang dàn trận.

Vụt!

Một bóng đen từ trong cánh rừng rực lửa phóng thẳng lên giữa trận hình, lúc những binh sĩ kia phát hiện ra diện mạo của Đình Phong thì hét to: “Mau, giết hắn...”

Năm binh sĩ Bạch Liên đỉnh xông vào bị Đình Phong cho một chưởng miểu sát. Hắn hấp thụ những luồng khí vô hình của bọn họ, không dừng lại đó, Đình Phong xông vào chỗ binh sĩ phong hệ và thổ hệ đang niệm chú, ra sức chém giết.

Từng sinh mạng lần lượt ngã xuống, máu tung đầy lên người Đình Phong, đôi mắt càng trở nên âm trầm. Lúc này trong đầu chỉ có một ý niệm chém giết, giết nhiều hơn nữa, giết hết tất cả.

Cả đỉnh đầu ngọn núi ngập trong máu tanh, oán niệm, nộ khí đầy trời...

Không còn những cơn cuồng phong quấy rối, không còn những bức tường lửa kia, đạo quân ma giới càng tiến đến đây nhanh hơn.

Trong đám binh sĩ Hoa Điêu, có một binh sĩ vẫn giữ khu khư một lá bùa từ đầu cho đến giờ, lá bùa có ký hiệu của Bạch gia, đã thu hết những hình ảnh trước mắt. Trước khi bị giết, hắn ta đã nhanh nhẹn đốt lá bùa đi.

Tại Hưng Nam lúc này, khi chiến tranh xâm lược tưởng chừng có thể đánh sụp cả Hưng Nam qua đi, lúc bọn họ chưa kịp hân hoan thì những tờ bùa trong túi của các trưởng lão Bạch gia, Bạch gia chủ và thậm chí là của cả Bạch Khôi Nguyên đang ngồi trên không phận Đại Thanh lóe sáng.

Thất trưởng lão Bạch Ngưng Nhi là người xem đầu tiên, bà vừa mở ra thì những hình ảnh về cuộc tấn công của ma giới liền đập vào mắt bà.

Tam trưởng lão vội vàng bẩm với Quốc Hưng quân chủ: “Quân chủ, xảy ra đại sự rồi...”

Bạn đang đọc Minh Hoa Thiên Tuệ sáng tác bởi MậtvụVương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MậtvụVương
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.