Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngục Môn

1446 chữ

Mặc cho lời cầu cứu của Lạc Thanh Thanh liên tục niệm trong đầu, Lạc Vương cũng không có xuất hiện.

Thủy Dung mang theo mấy đứa nhỏ tiến vào đại sảnh của Ngục Môn, nói là đại sảnh nhưng cũng không quá mức to lớn

Bên trong còn có một người quen mà Mặc Vũ đã từng gặp, Điệp Tinh Lan

“Ái chà, về nhanh vậy, Tiểu Thanh Thanh, Tiểu Vũ” Điệp Tinh Lan đang loay hoay với đống giấy tờ của mình thấy người tiến vào liền ngước đầu lên chào hỏi.

Ngồi ở ngay bàn làm việc, Điệp Tinh Lan đeo thêm một chiếc kính cùng với bộ đồ công sở liền tỏa ra khí tràng khác hẳn

Đột nhiên nhớ tới gì đó, Điệp Tinh Lan liền đưa tay xuống hông móc ra một khối vòng tay bằng ngọc, đứng dậy đưa tới cho Mặc Vũ

“Đây, cái này, quà chào đón lần trước a di hứa rồi, nhận lấy đi”

“À… vâng” Mặc Vũ cầm lấy chiếc vòng tay, rất rõ ràng, đây cũng không phải vòng tay bình thường, mà là Trữ vật hồn đạo khí.

Trước giờ đồ đạc của cô và Lạc Thanh Thanh đều cất vào một món trữ vật hồn đạo khí chung, bây giờ thì có thể để riêng ra.

“Cảm ơn a di” Mặc Vũ lễ phép cúi đầu.

Điệp Tinh Lan và Thủy Dung nhìn nhau cười cười, bởi vì Lạc Thanh Thanh trở về mà dừng lại công việc.

Tế Lâm đợi cho màn gặp mặt kết thúc, lúc này mới tò mò hỏi “Môn chủ ở đâu rồi?”

“Lão Vương sao? Ông ấy đang đi khảo sát tình trạng tông môn một đợt, nay là cuối tuần mà” Thủy Dung tùy tiện trả lời, sau đấy rót nước ngọt cho hai đứa nhỏ.

Đã khá lâu rồi mới gặp lại con gái, Thủy Dung hỏi thăm rất nhiều về vấn đề học tập và trường học như thế nào.

Đáng lý ra bà và chồng bà muốn Lạc Thanh Thanh ở lại tông môn tu luyện đến mười tuổi, thậm chí lâu hơn, an toàn phát triển rồi mới cho nhập học ở các học viện lớn.

Dự định ban đầu của Thủy Dung và Lạc Vương là muốn cho con gái nhập học ở Sử Lai Khắc, danh xưng học viện lớn nhất đại lực mang sức hút rất cao.

Nhưng mà…

“Cấp 20?!!!”

Thủy Dung giật mình nói to, hơn nữa không chỉ bà, mà là cả Điệp Tinh Lan cũng bất ngờ trợn mắt nhìn sang.

Điều này… thật điên rồ

Bảy tuổi, cấp 20?

Điều này đã có thể đánh đổ lịch sử tu luyện nhanh nhất của đại lục rồi đi, mặc dù hiện tại có rất nhiều dược vật có thể kích thích hồn lực tăng trưởng cực nhanh, nhưng hầu như không có tiềm lực về sau.

Hồn lực của Lạc Thanh Thanh, Thủy Dung có thể cảm nhận rõ ràng, chắc chắn, và dày đặc.

Đây thật sự là hồn lực của con bé chỉ sau một năm thôi ư?

“Phải rồi, hồn hoàn ngàn năm của con đâu?” Thủy Dung lúc này mới nhớ tới, Điệp Tinh Lan từng kể về quả hồn hoàn màu tím của Lạc Thanh Thanh.

Trước đó giải thích rằng hồn thú đầu tiên đã tiếp cận gần ngàn năm, sau đấy trong quá trình hấp thu thì tình cờ đột phá, đạt tới cấp độ thiên niên.

Điều này trong lịch sử trước đây từng có ghi chép, cho nên là hoàn toàn có thể hiểu được.

“Được rồi, mẹ lùi lại chút đi” Lạc Thanh Thanh không quá thích cái ánh nhìn động vật trong sở thú của mẹ mình.

Lùi lại vài bước, gọi ra Hắc Ngục Thương, ở sau lưng là một vòng hồn hoàn màu tím sẫm, tượng trưng cho ngàn năm

“Quoaa… thật sự ngàn năm!” Thủy Dung vẫn không tin cho đến khi bà tận mắt chứng kiến.

Tông môn của bọn họ chuẩn bị có một siêu cấp thiên tài ra đời, nếu cứ theo tiến triển này mà nói, có thể hấp thu hồn hoàn càng mạnh.

“Mau đưa tay cho mẹ kiểm tra nào! Tiểu Lan, hỗ trợ một chút, xem xem con bé có thể chịu đựng được hồn hoàn thứ hai ở cấp độ nào” Thủy Dung liền vươn tay nắm lấy cổ tay phải của Lạc Thanh Thanh.

Vận dụng hồn lực đánh giá cơ thể, Điệp Tinh Lan chủ tu hệ tinh thần nên liền đánh giá về sức chịu đựng của con bé.

Hai người giống như tiến vào viện nghiên cứu kỳ thú, hoàn toàn để mặc Mặc Vũ với Tế Lâm ở một bên

“Đừng lo lắng, đây là chuyện hàng ngày rồi, Tiểu Vũ tiểu thư có muốn đi dạo một chút không? Môn chủ phu nhân và Lan a di cần thời gian khá lâu đấy” Tế Lâm cười khổ nhìn Mặc Vũ

“À, làm phiền anh rồi, như vậy chúng ta đi thôi” Mặc Vũ hoàn toàn không có dự định xen vào.

Nói giớn, cô mà nói dư một câu liền có thể bị kéo vào đợt ‘thăm dò thân mật’ của hai quý phu nhân kia.

Vừa rồi bị Thủy Dung ‘tung hứng’ một hồi, Mặc Vũ không có ý định muốn thử lại lần thứ hai.

Ngay khi ra khỏi cửa, Mặc Vũ giống như nghe thấy tiếng Lạc Thanh Thanh yếu ớt truyền tới ‘Tiê…. u … Vũ… cứu…”

‘Xin lỗi, Thanh Thanh, xin lỗi!!!’

Mặc niệm ba lần, sau đấy thản nhiên đi tham quan một vòng Ngục Môn, đến lúc chiều tối quay trở lại, Mặc Vũ coi như đã dạo xong một vòng thị trấn.

Nơi này có một tiệm thuốc lớn, là nơi tiến vào bên trong trụ sở ở dưới hầm của Ngục Môn.

Ngoài ra còn có một bảng ủy thác được treo khá lớn bên trong trung tâm thị trấn, nơi đó nhận các loại ủy thác đến từ khắp nơi

Từ những việc nhỏ như gia sư tại nhà, diệt loạn quấy rối, thậm chí đi săn hồn hoàn cho những đứa nhóc mới lên cấp 10 cũng có.

Càng cao hơn là các thông báo về Tà hồn sư, kêu gọi hợp tác thành đoàn đánh giết Hồn thú, đi săn các loại đá quý, quặng kim loại hoặc thảo dược mà chỉ tồn tại ở những nơi xâu bên trong rừng.

Những khu vực khác trong thị trấn ngược lại bình thường hơn Mặc Vũ suy nghĩ, nhưng kể cũng đúng, tông môn nuôi cũng là người, với một tông môn tiêu chí như Ngục Môn thì điều này mới hợp lý.

“Tiểu Vũ!” Lạc Thanh Thanh giống như vừa trải qua một đợt ‘trao đổi’ vừa thẹn vừa giận cùng lão mụ và a di nhà mình, cảm xúc có hơi trầm thấp khó lường.

“…Ahaha... Thanh Thanh, kiểm tra xong rồi sao?” Mặc Vũ nhìn thấy cô bạn nhà mình toát ra một làn hàn khí kinh người, hoàn toàn không dám lại gần.

Chính là ở bên trong phòng khách, một ông chú trung niên có phần soái khí cười sang sảng hỏi

“Đấy là… Tiểu Vũ phải không? Ta được nghe kể khá nhiều về con đấy” Lạc Vương đặt tách trà xuống bật cười nói.

Được cái đối phương còn tính là bình thường, Lạc Vương cũng không có giải thích quá nhiều, trực tiếp tặng một quả hồn đạo khí mới ra làm quà chào đón.

Một thiên tài cần thiết có đầy đủ sự ủng hộ, nhất là bạn thân của con gái ông.

“Phải rồi, Tiểu Vũ cũng gần đạt cấp 20 đúng không?” Thủy Dung lúc này đột nhiên nhớ ra hồi chiều Lạc Thanh Thanh có kể.

Xem ra khi bị ‘tra tấn một mình’, Lạc Thanh Thanh không hề xấu hổ bán đứng bạn thân của mình.

“A?” Mặc Vũ giật mình, đang định từ chối.

Điệp Tinh Lan đã xuất hiện từ đằng sau, hai tay chộp lấy vai cô rồi nói

“Nào nào, chúng ta cũng kiểm tra xem con chịu đựng được hồn hoàn niên hạn bao nhiêu nào”

Linh Nhã toàn bộ quá trình đều trốn ở trong tinh thần hải của Mặc Vũ, nơi này có Phong hào đấu la, không nên tùy tiện sóng.

Với cả vụ kiểm tra thân mật kia không phải điều gì thoải mái.

Nếu cô mà xuất hiện chưa chắc đã thoát khỏi ma trảo của hai người phụ nữ kia.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.