Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở thành đồng bọn

1545 chữ

Phải mất một lúc thì tình huống khó xử mới dần dần dễ thở hơn, lý trí của Mặc Vũ đã khôi phục, cô cũng nhận ra người xuất hiện vừa rồi là Lạc Thanh Thanh.

“Khế ước giả?” Điều đầu tiên mà Mặc Vũ khó hiểu chính là hình xăm trên cánh tay của Lạc Thanh Thanh

“Đúng vậy” Lạc Thanh Thanh không hề phủ nhận, chính xác mà nói, quá trình vừa rồi đã giúp cô tiết kiệm đi không ít thời gian.

Thêm việc cô vừa giúp đỡ đối phương giữa ranh giới sự sống và cái chết, Mặc Vũ tạm thời sẽ chịu lắng nghe Lạc Thanh Thanh nói.

“Chính xác mà nói, ta tới đây dựa vào khế ước của ngươi” Lạc Thanh Thanh giải thích, thể hiện cảm xúc chân thật của mình ra.

Không còn là nụ cười hiền lành thân thiện như lần đầu gặp mặt, điều đó khiến Mặc Vũ cảm giác không thoải mái lắm

“Dựa vào khế ước của ta?” Mặc Vũ khó hiểu.

Nói như vậy, đối phương cũng xuất thân từ cùng một thế giới giống như cô sao?

Lạc Thanh Thanh thấy chuyện này nói một chặp không xong, đành phải đứng dậy bước ra khỏi cửa phòng, đối với Tế Lâm nói

“Trở về khách sạn đi, có chuyện gì bữa sau nói, nhớ thuận tiện báo cáo ngươi vừa phá hoại của công cho Học viện luôn”

“Uây…” Mặc dù có chút không phục, rõ ràng là anh lo lắng cho an toàn của tiểu thư cơ mà, Tế Lâm ủ rủ đáp một tiếng rồi rời đi.

Trên đường rời khỏi ký túc xá, Tế Lâm không những nhận phải ánh mắt kỳ thì của người quản lý, đồng thời ánh mắt vẫn thật sự tò mò muốn theo dõi bên trong căn phòng

Chẳng lẽ xu hướng giới tính của tiểu thư là như thế kia….

Đợi cho đến khi Tế Lâm rời đi, Lạc Thanh Thanh mới bắt đầu giải thích, mọi thứ bắt đầu khi cô chuẩn bị đối mặt với nỗi tuyệt vọng của bản thân mình.

Điều ước của Lạc Thanh Thanh là sinh tồn, nhưng trong cái thế giới trước kia của bọn họ, điều này gần như bất khả thi.

Toàn bộ thế giới trở thành bãi chăn nuôi cho những con ác quỷ, và sức mạnh của nhân loại để chống lại ác quỷ cũng đến từ ác quỷ.

Sự thật trớ trêu này đã cho Lạc Thanh Thanh ý thức được, nguyện vọng của mình là không thể hiện thực hóa được, cho tới khi cô tình cờ gặp phải Mặc Vũ.

“Như thế, trong lúc ta mở ra không gian tới thế giới này, ngươi liền đuổi theo để đồng thời tới đây?” Mặc Vũ xem như hiểu rõ vài thứ.

“Chính xác, và như một Khế ước giả lâu năm, ta biết được tình huống của ngươi đã không khả quan, cho nên nhất thiết phải đuổi theo để kiếm soát tình hình” Lạc Thanh Thanh gật đầu đáp

Nghe đối phương nói vậy, Mặc Vũ coi như hiểu được cảm giác bị theo dõi suốt thời gian qua của mình là từ đâu.

Bởi vì cảm nhận được sự bùng phát của lời nguyền, Mặc Vũ liền vội đuổi khéo ba mình rời đi, bản thân cô thì núp ở trong phòng.

Nhưng xem ra cô đã quá ngây thơ trước sự ăn mòn của lời nguyền.

“Tình huống của ta có thể khá hơn không? Nơi này… ý ta là, liệu Hồn hoàn hoặc những nguồn Hồn lực mạnh mẽ có thể áp chế thứ này không?” Mặc Vũ đưa mu tay của mình lên, hình xăm vẫn đang không ngừng rục rịch.

Không quá ngạc nhiên khi Mặc Vũ biết được Hồn lực có thể áp chế lời nguyền, dù sao thì đây là thứ mà cô cho rằng có thể giúp đỡ bản thân vượt khỏi nguy cơ tử vong trong tương lai.

“Có thể, hoặc là nói, Hồn lực thông thường chỉ giúp chúng ta hạn chế lại tốc độ ăn mòn mà thôi, muốn thanh tẩy lời nguyền, cần sử dụng đến Hồn hoàn rớt ra từ Hồn thú” Lạc Thanh Thanh ngồi xuống bên giường của cô trả lời.

Nghe được điều này, Mặc Vũ liền nhẹ nhàng thở phào, ít nhất là dự đoán của cô là chính xác.

Chỉ là cô muốn biết thêm về những gì Lạc Thanh Thanh hiểu rõ

“Đừng có nhìn ta như vậy, muốn biết thêm thông tin thì cũng cần trả giá một chút, phải không, Mặc Vũ” Lạc Thanh Thanh nhìn ánh mắt của người đối diện liền biết Mặc Vũ nghĩ gì.

Thông thường cô sẽ không quan tâm người xa lạ.

Mặc Vũ vẫn còn quá trẻ con để có thể hiểu rõ tình huống hiện tại, nhưng chí ít, cô biết rằng mục tiêu của cả hai là giống nhau.

“Vậy cậu muốn gì?” Mặc Vũ đi thẳng tới chủ đề chính.

Lạc Thanh Thanh không giống như người chưa chuẩn bị gì xuất hiện, đối phương hẳn là có thứ gì đó yêu cầu từ cô.

“Trở thành đồng bọn của ta đi, Mặc Vũ” Lạc Thanh Thanh đưa bàn tay lên, hướng về phía Mặc Vũ.

Đối với một Khế ước giả, đồng bọn có nghĩa là người có thể gửi gắm cả sinh mệnh của họ.

Việc tin tưởng lẫn nhau có thể kích hoạt sức mạnh của cả hai.

Ở trong một thế giới xa lạ, Lạc Thanh Thanh cần thiết phải có sự trợ giúp của Mặc Vũ, và ngược lại, Mặc Vũ cũng cần đối phương.

Gật đầu nhẹ một cái, chậm rãi vươn cánh tay ra, khi nắm lấy bàn tay của Lạc Thanh Thanh, võ hồn của cả lập tức xuất hiện, kèm theo đó hình xăm của hai người phát sáng.

‘Cảm giác này…?’ Mặc Vũ giật mình

‘Quả nhiên!’ Lạc Thanh Thanh cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể mình.

Sức mạnh, lực bộc phát, thuộc tính, toàn diện tăng cường lên tầm ba thành, chưa tính đến cô có thể vận dụng thuộc tính của đối phương.

Đây chính là điều khác biệt mà một Khế ước giả sở hữu.

Kết nối!

Khi hai người thả tay nhau ra, mối liên kết dần chậm lại, nhưng có lẽ sự tăng phúc này vẫn kéo dài được khoảng tầm mười phút.

“Như vậy, lắng nghe những gì tớ chuẩn bị nói đây” Lạc Thanh Thanh xác nhận được Mặc Vũ đồng ý, liền chuẩn bị giải thích.

Về sự thật được giấu sau thế giới trước kia, và những gì họ cần phải làm để có thể thoát khỏi nổi tuyệt vọng vô tận đấy.

Bản thân của bọn họ một khi đã ký khế ước, như vậy không chỉ Lạc Thanh Thanh, hoặc Mặc Vũ, mà tất cả Khế ước giả đều đã trở thành một con ‘Quái vật’ rồi.

Chỉ là bọn cô là những con ‘Quái vật chưa trưởng thành’ mà thôi.

Ở thế giới trước, nơi đó không sở hữu Hồn lực, vậy nên để trưởng thành, bọn cô quyết định ăn đi chính linh hồn của mình, rồi trở thành những con quái vật mất đi lý trí, sau đấy trở thành nguồn năng lượng cho Ác quỷ.

Nhưng nơi này thì không, bọn có có nguồn thức ăn dự trữ ở khắp mọi nơi, chỉ cần có thể ăn, liền có thể thành công trở thành những con Quái vật có ý thức.

Và khi bọn họ đủ sức mạnh để lý giải mọi thứ, đấy chính là lúc bọn cô sẽ trở lại thế giới cũ của mình.

“Tạm thời như vậy cái đã, thu dọn một ít quần áo dã ngoại và đồ ăn khô đi, tối nay chúng ta sẽ lập tức đi săn Hồn thú” Lạc Thanh Thanh nói

“Hả? Lập tức, nhưng mà còn việc nhập học…” Mặc Vũ bối rối

“Khai giảng không phải là ngày mốt sao? Cậu nghĩ rằng chúng ta chống cự nổi đến lúc đó ư?” Lạc Thanh Thanh đưa hình xăm đang khuếch tan trên tay mình ra.

“Như vậy… được rồi, tớ tin cậu” Mặc Vũ lập tức bỏ xuống nghi vấn, hiện tại mạng sống của cô quan trọng trên hết.

Đến chiều, ba của Mặc Vũ cũng hoàn thành xong thủ tục, ông lên thăm con gái lần cuối trước khi trở về, đối với sự có mặt của Lạc Thanh Thanh, Mặc Vũ lão ba có hơi bất ngờ, xong cũng không nghĩ nhiều.

Gửi lại chút quà cho hai đứa nhỏ, ông rời khỏi Học viện mà không hề hay biết, con gái của mình đã bị Lạc Thanh Thanh quải đi rừng rậm.

Khu rừng ở gần Tinh La thành, phủ rộng ranh giới giữa hai đế quốc, Tinh La đế quốc và Nhật Nguyệt đế quốc.

Khu vực gần với Tinh La đế quốc hơn thì gọi là Tinh La rừng rậm, nơi này xuất hiện Hồn thú không quá nhiều, nhưng tiến vào sâu bên trong thì vẫn vô cùng nguy hiểm.

Bạn đang đọc Đấu La Song Tinh (Dịch) của Quỷ Ảnh Tiểu La
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngocchanquan999
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.