Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2054 chữ

Lưỡng Long đáp:

- Ông Lốt của sông là Anh Linh, có căn Tị Khí, Lây Nhiễm, việc độc tà âm của Anh Linh lây lan sang gia quyến là việc không kiểm soát được, nên những người tiếp xúc thân cận với người bị Ông Lốt nhập vào đều phải bị như thế.

(*Tị Khí: phát tác về ban đêm, theo thời gian lâu dài. *Lây Nhiễm: loại độc Anh Linh tà âm rất mạnh có thể tự lây lan cho những người xung quanh tiếp xúc thân cận với người bị Anh Linh tà âm nhập vào, việc lây lan xảy ra nhanh chóng với người cùng huyết, có quan hệ máu mủ và dừng lại khi gặp người có vía mạnh chặn đứng và làm tan biến được dòng Tị Khí của Anh Linh.)

Hỏa Thiên Di thở dài bùi ngùi không nói gì, Lưỡng Long nói:

- Việc huyền biết vậy là đủ, hãy đi khỏi đây đi.

Hỏa Thiên Di đáp:

- Vậy hồi phục lại quỷ âm giữ tính nước cho chủ ta đã rồi sẽ đi.

Lưỡng Long nói:

- Quỷ đó bị thủy binh dưới sông giết chết rồi, không hồi phục được, ông đưa Cửu Tổ lên chùa để giữ mạng, trọn đời không được bước ra ngoài sẽ được sống, còn tiếp tục ở lại sông này thì nay mai chúng tôi sẽ giết.

Chim cắt Kinh Ma Lạc nghe thế thì thất kinh nói không ra tiếng, Hỏa Thiên Di thì lửa giận nổi lên đùng đùng, quát lớn:

- Mày dám nói lừa tao à? Dù thế nào mày cũng định hại Cửu Tổ tao, đàng nào cũng chết thì hôm nay tao sống mái với chúng mày một phen cho biết thế nào là tướng Vu Sơn!

Đoạn đôi mắt tướng đảo màu, lửa từ đó bốc ra cháy đổ rực, tướng đưa tay lên miệng niệm chú, xong đoạn từ tay hiện ra chiếc đồng hồ cát cháy phừng phừng, ngay khi đó lập tức từ nơi cánh tay của người vô gia cư vút ra một bóng khói trắng, nhanh chóng tụ lại thành thành hình một quỷ cao vút như cây sào, đôi mắt trắng dã, khoác chiếc áo trùng màu trắng kết tụ nên từ khói, quỷ đó tay cầm một thanh kiếm băng trắng, tay kia cầm chiếc làn mây, có phép Phong Ấn rất mạnh, là tướng của Vu Sơn, danh hiệu thường gọi là Kỷ Như.

Kỷ Như hiện ra thì thét lên, tính nói chưa thông nên âm vang còn ngọng nghịu:

- Đứa…Đứa nào hại cửu tổ…Giết…Giết…

Lưỡng Long thấy các tướng của Vu Sơn ra cả thì cũng đùng đùng nổi giận, quát lên:

- Chúng mày thực lũ không biết điều, nể tình các tổ tiền nhân của núi Vu mà tao tha cho còn không biết liệu mà cút, tao thỉnh các thần và các tướng giáp sĩ của Cao Gia lên thì kể cả có Thủy Thiên Di sống lại xuống sông đánh tao cũng không ngán, nói gì tới bọn vô dụng chúng mày!

Đoạn Lưỡng Long gầm lên căm tức, vung hai cánh đập mạnh, sóng nước nổi lên đì đùng, từ dưới nước sâu các gợn sóng cuộn trào, các xoáy nước sâu hun hút, muôn vàn làn khói mờ ảo cùng vụt bay lên, những bàn tay đen ngòm cùng chĩa thẳng cả về Kỷ Như và Hỏa Thiên Di.

Người vô gia cư hoàn toàn không nghe biết, không cách cảm được bất kì điều gì, chỉ tự nhiên anh thấy sóng nước dâng lên cuồn cuộn nên dừng thoa dầu, đăm chiêu nhìn xuống lòng sông.

Hiện tượng nước dập dềnh lạ kì cũng khiến cho một số người đi bộ bên bờ sông để ý, có một số người già tinh tường đã dừng bước chân lại để nhìn xuống dưới lòng sông…

Lưỡng Long cưỡi trên mình hai, ba bóng đen cầm binh khí sắc bén như đinh ba, rìu sắt, đập cánh bay vút lên không, há miệng ra gầm lên một tiếng…

Tức thì bầu trời động lại, chợt nhiên đang yên ắng bỗng nghe đâu như có tiếng chớp vọng từ xa, mây mù ở đâu giăng phủ, có vài người nói với nhau:

- Tự nhiên có giông, trời sắp mưa rồi, về thu quần áo cái đã…

Người vô gia cư cũng vội cho đồ vào trong cái túi cũ mèm và khoác lên người định kiếm chỗ nào đó để tránh mưa, nhưng vừa đứng dậy thì thấy đầu óc hoa lên, lảo đảo rồi lại ngồi vật xuống dưới cái ghế, tay anh phải níu giữ lấy thành ghế vì cơn chóng mặt tự nhiên ập đến…

Thì ra con quỷ Kỷ Như giữ bản phách của anh thoát ra ngoài nên anh không còn đươc khỏe như thường, không nhấc chân lên nổi, bất đắc dĩ anh lại phải ngồi yên, nhắm nghiền mắt lại cho qua cơn choáng váng đang xâm chiếm lấy đầu óc.

Kỷ Như nổi giận vốc hoa trong làn ra ném thẳng về phía những bàn tay đen đang vươn tới, chúng đều cùng lúc rút lại về phía sông, những bàn tay né tránh không kịp mà lỡ chạm vào cánh hoa đều tan biến hết cả.

Đoạn Kỷ Như cầm kiếm băng, nổi giận bay vút lên, nhằm thẳng vào con Lưỡng Long mà lao lại đánh.

Chợt nhiên Lưỡng Long thu mình lại, đoạn hạ xuống rất thấp như có ý né tránh…

Ngay khi ấy bầu trời quang sáng trở lại, mây đen trên trời đột nhiên tan đi như chưa từng có giông lốc đó, bất thần thấy Lưỡng Long quỳ phục xuống cả, các bóng tướng lĩnh vong ma trên lưng nó và đang bay đầy trên khúc sông ma cũng cùng nhất loạt quỳ xuống mặt nước.

Hỏa Thiên Di thấy có điều kì lạ liền ra lệnh cho Kỷ Như rút về, hai tướng cùng bay về đứng trước mặt người vô gia cư như để che chắn…

Có cái gì đó đang xuất hiện khiến cho quỷ thần Anh Linh ở Kim Giang bỗng chốc đều ngừng hết hành động…

Quả nhiên từ nơi mà mây đen vừa rẽ ra kia, bỗng có ánh sáng từ tầng trời cao chiếu xuống làm sáng vọng cả khúc sông, thế rồi từ nơi mây rẽ ra đó, chợt có tiếng âm thanh kèn trống vang lên náo nhiệt tươi vui, rồi bắt đầu xuất hiện một đoàn người rẽ mây mà sà xuống mặt sông, đoàn người đó nam thanh nữ tú, tướng dũng binh thần, thú xe đạo mạo, cờ kiệu linh đình, trống kèn ngân vang, giáo gươm sáng loáng, có hầu bưng mâm ngũ quả, có hầu bưng đĩa kim tiền, có hầu mang theo cung ngọc, có hầu lại giữ hương nhang, đặc biệt họ cùng mang y phục màu trắng, cùng sà mây mà xuống.

Ngay khi đoàn người đó xuống, binh tướng dưới sông đều đứng rẽ ra, hai bóng đen đứng trên lưng Lưỡng Long cũng hiện rõ hình thành hai vị thần tướng, người nào cũng cầm gươm sáng lòa, cùng quỳ phục xuống.

Đoàn người rẽ mây mà xuống mặt sông, nơi mây rẽ ra liền có cầu vồng khi trời chẳng mưa, mây ngũ sắc lấp lánh trên tầng không, thấy tụ thành hình thần tiên rất đẹp.

Người dân đều nhận ra thế, đều cùng dừng lại trỏ tay lên trời mà xôn xao nói cười ngạc nhiên kinh hãi vì hiện tượng thời tiết lạ vừa xảy ra trong quãng thời gian ngắn.

Đoàn kiệu và người xuống dưới mặt sông liền rẽ ra hai bên, để lộ ra một kiệu rất lớn ngay chính giữa, hai bên mỗi bên binh tôm tướng cá mười sáu con khiêng kiệu, có một nữ hầu trong đám gia nhân cùng thác rèm lên, từ trong kiệu liền bước ra một người nữ, bọn quan hầu và bọn thủy tướng dưới sông Kim Giang đều cùng vái dài mà đồng thanh hô lớn:

- Chúng con kính chào lạy mẹ….Mẹ xinh mẹ đẹp…Chúng con yêu mẹ nhiều…Chúc mẹ mãi đẹp, chúc mẹ trường tồn…

Người nữ bước xuống khỏi kiệu thì ôi thôi gọi là,

Một trang hồng nhan biếc thắm xuân

Phảng phất điêu linh chẳng bụi trần

Kiêu sa giọng cười hoa hé nụ

Môi tươi mắt biếc bóng tầm xuân

Thiên hạ mẫu nghi thượng đẳng thần

Tiên cô thánh mẫu chốn phù vân

Kinh kì đệ nhất trang tuyệt sắc

Ngát ánh hào quang đẹp vạn lần.

Người nữ đó thực đẹp đến vô bờ ,có nét tươi vui như con gái đôi mươi , nhưng vị trí người đó lại là người cai quản phủ thủy trong tứ phủ, giữ khắp các miền sông nước Cửu Huyền, lại được khắp quỷ thần các chốn núi non sông nước cùng mến yêu mà cùng gọi xưng danh hiệu: Thủy Mẫu Ngọc Nương Cửu Huyền*.

(*Thủy Mẫu Ngọc Nương Cửu Huyền: sinh thời vào thời nhà Trần, họ Lưu, tên Ngọc, lúc còn sống thường gọi là Tiểu Ngọc. Mẫu quê ở đất Thiện Tài, Tế Giang, Gia Lâm, sau thuộc về Yên Xá, Tây An. Mẫu chết yểu khi còn nhỏ có bảy tuổi, được theo học pháp với nhiều người giỏi, khi sống có căn cơ huyền nhân u ẩn, khi chết đi có căn cơ Anh Linh, sau này mất rồi được giao cho trọng tránh làm thủy thần Mã Thượng Giang, giữ sông Mã Thượng, Tế Giang. Mẫu có nhiều phép thần thông, căn cơ tu cao nên theo thời gian từ Anh Linh tu lên Phương Linh và có đổi diện từ đứa trẻ nít thành người con gái thiếu nữ, mẫu hạ phạm ba lần giáng sinh vào làm các kiếp người trong nhân gian trả nghiệp, và thị hiện nhiều lần để phù hộ cho các tướng lĩnh của Đại Việt chống giặc trong các trận chiến trống giặc ngoại xâm, mẫu có công tiễu trừ ma quỷ, giữ gìn sông ngòi thủy trạch, được nhân dân ca tụng, lập đền thờ mẫu thần, trở thành một trong các mẫu đứng đầu trong đạo mẫu việt nam, cai quản tứ phủ, tất cả miền sông nước Cửu Huyền, có tính linh dị trong nước mẫu đều cai quản.)

Mẫu Ngọc bước xuống khỏi kiệu, môi hé cười chúm chím nhìn các tướng đang quỳ trên mặt sông Kim Giang.

Tướng thủy tên là Thanh Từ đang cưỡi trên lưng Lưỡng Long nói:

- Dạ thưa mẹ, mẹ có việc gì mà nay lại tới thăm chúng con ạ?

Mẫu nói:

- Này Thanh Từ, bổn cung du xuân, giờ đang hồi phủ đi ngang qua nơi này thì thấy dưới này mây mù ảm đạm, tà khí ngút trời, khúc sông Tô Lịch này vốn là Cửu Huyền Giang của Cao Biền yểm nên thường bất ổn, cai trị lèm nhèm, hay xảy ra đánh nhau nên ta chẳng yên tâm, do đó xuống mà xem thì quả nhiên là có việc tranh đấu, mày mau mau gọi thủy thần lên đây cho ta hỏi tội.

Thanh Từ vội lạy mà nói:

- Bẩm mẹ, chỉ là có đám chuột nhắt quỷ đường ma chợ, cô hồn các đảng từ đâu tới đây quấy rầy, chúng con trừ nó loáng là xong ngay, không dám phiền đến mẹ và thủy thần.

Kỷ Như nghe thế thì hét lên giận giữ:

- Ma…Ma…Chợ…Chợ cái đầu tổ cha nhà mày! Chúng tao có tên họ đàng…Đàng hoàng nghe!

Mẫu nghe thế thì quay lại nhìn, thấy Hỏa Thiên Di và Kỷ Như đang đứng sừng sững, hai tay đều cầm gươm, lại che chắn cho một người khác, mẫu nheo mắt niệm chú, đoạn từ mắt Pháp Nhãn hé mở ra, mẫu nhìn xuyên qua chúng thấy ngay có tướng binh gia chứ không phải cô hồn các đảng, đoạn lại thấy người mà chúng che chắn có khí số huyền nhân, mẫu liền hỏi vọng lên bờ:

- Các người từ đâu tới? Tên họ là chi? Có biết sông này là nơi thuộc bổn cung cai quản không? Sao dám đến đây mà làm loạn

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.