Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2053 chữ

Bấy giờ Hỏa Thiên Di thấy các tướng ở dưới sông đều cung phục người nữ đó như thế, lại thấy người đó có uy quyền rất lớn, hỏi han đàng hoàng nên tuy chưa biết là ai nhưng lòng cũng thầm kinh sợ, đáp:

- Thưa nương nương…

Hỏa Di nói chưa hết câu, tất thảy Ma Quỷ, Thần Tướng, Long Thú dưới sông, các quan Nội Hầu, Tì Nữ, Chầu Bà, Quan Cô, Quan Cậu đi theo xa giá, đều cùng giận dữ nhìn vào tướng đồng thanh hét vang:

- Thằng khốn kia, sao mày dám láo thế? Phải gọi là mẹ chứ?

Thế nhưng Ngọc Mẫu có vẻ vui, một tay xua xua các quan Nội Hầu, một tay che miệng cười khúc khích nói:

- Không sao, không sao, hắn gọi thế đúng đấy, ta có phải mẹ hắn đâu, ta còn đang trẻ đẹp thế này mà, hihi.

Bấy giờ có một vị chầu bà mặc xiêm y trắng lộng lẫy đứng bên cạnh Ngọc Mẫu thì thầm nói nhỏ vào tai:

- Thưa ngọc nương, hắn là kẻ ngoại đạo, giờ người là Mẫu Nghi thiên hạ, sao lại vẫn giữ thói tấu hài như trẻ con thế, xin người giữ trang nghiêm cho kẻo làm ảnh hưởng đến uy danh của các Mẫu đạo ta.

Ngọc Mẫu nghe thấy thế thì nghiêm sắc mặt, đoạn nhìn xuống quỷ Hỏa Thiên Di nói:

- Ngươi là người ngoại môn ta chẳng chấp vào cách xưng hô, thế trả lời ta xem nào?

Quỷ đang sợ hãi nghe Mẫu nói thế thì mới hoàn hồn, đoạn chắp tay mà thưa:

- Thưa nương nương, chúng tôi nào có phải Vong Ma Ngạ Quỷ câu hồn ở cõi Dịch m? Chúng tôi đây đến từ Vu Sơn cả. Tôi là Hỏa Thiên Di, tướng đầu lĩnh của Vu Sơn, còn vị này là Kỷ Như, Hữu Bật tướng của Vu Sơn.

Mẫu nghe xong chợt tắt nụ cười trên môi, sắc mặt trầm tư lắm, đoạn bay vút lên khỏi mặt sông, bay thẳng lên bờ, các quan tướng thấy thế đều cùng kêu lên:

- Xin mẹ ở dưới này cho!

Nhưng Mẫu coi như không, thoắt một cái đã hiện lên đứng ngay trước mặt Hỏa Thiên Di, đoạn nhìn quỷ mà hỏi:

- Hỏa Thiên Di của Vu Sơn ở đây, vậy Vu Đạt và Thủy Thiên Di đâu rồi? Có được mạnh giỏi không?

Quỷ nghe thấy thì thế thì đáp:

- Cảm tạ nương nương hỏi han, nhưng họ đều đã mất mạng trong chiến trận.

Mẫu ngạc nhiên hỏi:

- Ai mà giết được họ?

Hỏa Di đáp:

- Họ đi tróc một nữ quỷ tên là Kinh Tâm rồi bị sát hại, núi Vu nay đã hoang tàn, chẳng còn thần giữ, chỉ còn sót lại người truyền nhân rơi xuống vực nhưng chưa chết, người ấy hiệu là Cửu Tổ Huyền Vi, chính là người này.

Đoạn quỷ trỏ tay vào người vô gia cư đang ngồi yên run rẩy trên ghế đá.

Mẫu đăm chiêu rồi nói:

- Ra là Thiên phu nhân à, Vu Sơn và Thiên phu nhân Kinh Tâm cũng có mối quen biết, đắc tội gì mà để ra nông nỗi này…

Hỏa Thiên Di giật mình nói:

- Xin hỏi nương nương là ai mà biết hết cả những việc đó? Quả là khi sinh thời chúng tôi đều đã cùng gặp, chỉ là sau này do thờ khác chủ, đi khác đường mà sinh ra hiềm khích.

Đoạn Mẫu không đáp mà hỏi:

- Nay thánh cô ở đâu rồi?

Hỏa Di đáp:

- Nay Kinh Tâm đi theo phật pháp, đã xuất gia rồi.

Ngọc Mẫu gật đầu, rồi ngó qua hai quỷ nhìn vào người vô gia cư, khẽ thở dài một tiếng, đoạn quay xuống nhìn các tướng thần binh và các Quan Hầu ở dưới sông mà nói:

- Về công, Vu Sơn là núi anh hùng có công với quốc gia, về tư thì Vu Sơn đối với bổn cung có quen biết, tổ sáng lập của Vu Sơn là Huyền Phi Trần Khang, vốn là thằng cháu gọi bổn cung bằng cô, nay vì điều đó nên tha thứ giữ mạng cho chúng lo hương hỏa cho cháu ta nữa, các người không nên hại đến chúng.

Các tướng âm đều cúi đầu vâng mệnh, Hỏa Thiên Di nghe xong thì giật mình kinh sợ, vội quỳ phục xuống mà lạy nói rằng:

- Xin hỏi có phải là Thủy Mẫu Lưu Ngọc, Thủy Thần Mã Thượng Giang không ạ?

Mẫu nói:

- Chính bổn cung đây, năm xưa khi bổn cung chưa làm Mẫu Thoải, còn đang làm Thủy Thần Mã Thượng thì Trần Khang chỉ là đứa bé con nào có tên tuổi gì? Hiềm vì ngày xưa thằng cha nó là Trần Cao Vân với ta có kết nghĩa anh em nên nó gọi ta bằng cô, bọn tổ Vu Sơn chúng mày các đời hàng năm tới ngày giỗ tổ đều đi tới Mã Thượng Giang thắp hương cho ta, sau đó đi về Phúc An thắp hương cho đền Thần Tử Hậu, mày là tướng đầu lĩnh ở núi đó lẽ nào lại không biết?

Hỏa Di sợ hãi quỳ phục nói:

- Hóa ra là Ngọc Mẫu, xin Mẫu tha tội cho, chúng tôi chỉ đều trên núi lo việc, việc đi lễ bái là do các tổ làm nên chúng tôi chỉ nghe mà không được biết dung nhan, chỉ có anh tôi là biết Mẫu từ thuở sinh thời chứ tôi nào đã được gặp bao giờ?

Mẫu nói:

- Phải, Phép Thủy của Thủy Thiên Di là do bổn cung dạy cho, nay nó chết mất thật là đáng tiếc, nhưng đối đầu với Thiên phu nhân thì cũng phải thế thôi chẳng có gì lạ, thôi thì việc đã rồi, mày lo mà Phò Cửu Tổ Vu Sơn cho tốt.

Đoạn Mẫu quay gót ngọc, toan đạp mây mà đi thì Hỏa Di lại nói:

- Dạ thưa Mẫu, còn một chuyện nữa. Tướng thủy giữ tính nước cho Cửu Tổ nay đã bị quỷ thần dưới sông sát hại mất do ở lại sông lâu ngày, chúng con vô năng không làm gì được, xin Mẫu thương mà cứu cho.

Ngọc Mẫu liền quay lại xem xét người vô gia cư, đoạn quay xuống sông nói:

- Kẻ nào giết âm binh của Vu Sơn thế?

Thủy Tướng là Thanh Từ liền nói:

- Dạ thưa mẹ, là con giết nó, nay âm binh đó đã chết, con cũng không làm gì được.

Mẫu lại nói:

- Không có quỷ giữ tướng nước thì không thể sống được, ví như cơ bắp chẳng có dịch trơn, ví như trái tim chẳng có máu chảy, kẻ này tận mạng rồi nhưng vì thương xót cho nó là truyền nhân của Vu Sơn, bổn cung hạ cố cứu hắn một mạng này.

Đoạn Mẫu bước lại, Hỏa Di cũng hơi ngần ngừ, nhưng cũng đứng dạt sang tránh đường cho Mẫu, Kỷ Như thì có vẻ lúng túng nói:

- Đừng…Đừng giết Cửu…Cửu Tổ nha…

Mẫu quắc mắt nói:

- Tao thèm nói chơi với chúng mày à? Tránh ra!

Kỷ Như cũng sợ hãi dạt sang một bên đứng.

Đoạn Mẫu cúi xuống nơi người vô gia cư ngồi, mặt đối mặt rất gần chỉ trong gang tay, khoảng cách gần tới mức tuy chẳng nhìn thấy nhưng người vô gia cư cũng cảm nhận được có sự giá lạnh đối diện với mình. Đoạn đôi mắt Mẫu phát ra sáng xanh như màu nước biển, Mẫu chăm chú quan sát rồi nói:

- Kẻ này thần thức đều tan nát, không có quỷ giữ gìn các tính cho nó thì nó chết mất. Cũng may phần ý thức sâu xa làm chủ hành vi chưa bị mất đi, nó chỉ mất trí nhớ vì thiếu vắng A Lại Da Thức, nhưng chưa mất đi ý thức như người, nếu chúng mày còn gây sự khắp nơi hoặc để nguy hại tới thân nó, thì phần ý thức đó cũng dễ bị mất đi, khi đó thì nó ngây ngô điên dại, không còn làm được gì đâu. Chúng mày đừng cố gắng tác động, khi gặp đủ căn duyên thì nó sẽ tự hồi phục được.

Đoạn Mẫu đưa tay ngọc ngà lên miệng niệm chú lâm râm, thế rồi Mẫu nắm lấy cánh tay băng trắng của người vô gia cư, tức thì từ nơi ngón tay Mẫu có một sợi nước mỏng lấp lánh ánh bạc tràn sang, thâm nhập vào nơi băng bó, xong đoạn Mẫu nói với Hỏa Thiên Di:

- Nay ta tặng cho Vu Sơn con quỷ nước của ta, thuộc giống giang màu, tên là A Dặc, loài này phép rất mạnh, thuộc về hàng Anh Linh, có nó giữ Thủy Tính thì trọn đời chủ các ngươi không mắc các bệnh về xương khớp, tim mạch. Nhưng loài này khó dùng, thao túng được nước trong cơ thể, lại không có tri cảm xúc, không biết nghĩa bầy tôi, chúng mày chẳng được tùy tiện thả ra, mày có biết cách dùng nó chưa?

Hỏa Di đáp:

- Dạ bẩm Ngọc Nương, ngày xưa trên Vu Sơn có Ngũ Tổ cũng từng dùng loài này nên tôi có biết cách dùng, nhưng vẫn hơi nguy hiểm, lỡ tôi có cơ sự gì thì không ai dùng được nữa, Mẫu có thể cho loài khác được không?

Mẫu nói:

- Không có, đi theo ta chuyến này chỉ có nó là yếu nhất, còn lại toàn là Thần Quan, nếu đổi người khác mày không đủ sức mà át chế, còn nếu muốn xin loài yếu hơn thay thì đưa nó tới phủ ta ở Mã Thượng Giang, ta sẽ bắt cho loài khác.

Hỏa Di cúi đầu vâng mệnh, Kỷ Như thì phong ấn cánh tay lại để lãnh binh, Mẫu lại căn dặn thêm:

- Vì có loài khác tộc trong người, lại thuộc giống thủy, nên việc tách Căn Thức hay hồi thần thức chủ của tổ mày phải do người huyền nhân có Thủy Tướng làm mới được, người huyền nhân Thủy Tướng đó lại phải nuôi được Thủy Linh thì mới làm được thuật tách căn thức cho tổ ngươi, nên tìm người như thế mà nhờ cậy, ngoài ra đừng tìm ai khác.

Hỏa Di lại cúi đầu y mệnh, đoạn Mẫu nhìn lại người vô gia cư lần cuối, trầm ngâm trong giây lát, người vô gia cư vẫn cứ ngồi thẫn thờ, một tay ôm lấy đầu có vẻ đau, mắt nhìn xa xăm, không thấy được Mẫu. Mẫu chợt thương cảm trong lòng rồi nói:

- Vu Sơn toàn anh hùng hảo hán, sống có đức có lộc mà giờ đây người truyền nhân người chẳng còn ra người, thương thay thương thay. Có lẽ nào lại bị tận diệt như thế? Hắn tên là gì?

Quỷ đáp:

- Dạ bẩm Ngọc Nương, đây là vị tổ thứ chín của Vu Sơn, danh hiệu Cửu Tổ Huyền Vi, tên húy thuở thơ là Hồ Sĩ Hạ.

Mẫu thở dài, đoạn ghé sát lại, rồi nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn phớt, đoạn lùi ra xa.

Người vô gia cư tên là Hạ không nhìn thấy Mẫu, chỉ thấy chợt nơi miệng có một luồng khí lạnh xâm chiếm lấy toàn khoang miệng, rồi lan rộng ra khắp cơ mặt, lạnh buốt lên đầu, chảy cuồn cuộn trong cơ thể giống như nước lạnh, rồi cùng tụ về tại nơi cánh tay băng trắng.

Mẫu che miệng cười nói:

- Đẹp trai quá, nếu Vu Sơn mất, bảo hắn theo hầu bổn cung.

Nói xong ngửa mặt lên trời cười vang, quan quân nữ hậu, nội thị, Thủy Tướng nhìn thấy Mẫu lả lướt trêu ghẹo, lại ưu ái hắn như thế đều lấy làm khó chịu, các Mẫu của tứ phủ, chẳng ai vui vẻ trẻ con và không màng gì đến hình ảnh như Ngọc Mẫu…

Nói xong đoạn, Mẫu đạp mây bay vút lên không, đệ tử hàng hà sa số đều vái dài theo, rồi đoàn người cùng vụt đi, các tướng Vu Sơn và các tướng kim giang cũng cùng lạy cho tới khi Mẫu đi hẳn.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.