Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2070 chữ

Lại nói bấy giờ Long đang nằm ngủ say như chết, hôm nay trong khẩu phần ăn của cậu đã được Cô Dung cho thêm vào đó ít thuốc ngủ.

Bấy giờ trong phòng cậu tối đen, chợt nhiên có một bóng Quỷ lù lù xuất hiện, tay cầm thanh kiếm trắng, tay kia cầm cái làn mây, chính là tướng Kỷ Như của Vu Sơn, Quỷ từ từ sấn tới dần Long, nói:

- Chết…Chết…Nè thằng…Thằng khốn nạn!

Nói đoạn ném trong làn ra những cánh hoa màu vàng lẻn thân của Long, chợt thấy có làn khói đen bốc ra, thành hình cánh tay vươn về túm lấy Quỷ, Quỷ rút thanh kiếm băng ra chém vào, nó đứt lìa rơi xuống rồi tan biến đi trong đêm. Nó vừa rơi xuống Quỷ lại ném hoa vào tiếp, lại có khói đen bốc lên, Quỷ lại chém vào nó, cứ thế ba bốn bận liền.

Liền ngay lúc đó lại có một cơn gió lạnh từ đâu thốc vào, rồi một vị Thiên Tướng bước vào, mặc giáp phục trắng muốt, đầu đội mũ trắng, nhắm hướng Quỷ Kỷ Như, chẳng nói chẳng rằng vung kiếm lên chém tới.

Kỷ Như giơ kiếm lên đỡ rất nhanh, đoạn đánh dấn lại một kiếm rồi vùng chạy, lao vụt qua cửa sổ để mở rồi tan đi trong đêm đen.

Bấy giờ tướng ấy quỳ xuống trước Long nói:

- Tiểu chủ có được bình an chứ? Có bị nó làm cho sợ không?

Bấy giờ Long bị chuốc cho ngủ li bì, Quỷ thần chẳng mượn được lời, đành phải xuất bay lên thành đám khói nhạt màu trắng, nhìn vị Thiên Tướng mà nói:

- Thanh Từ, nó là kẻ nào, sao muốn giết tôi?

Thanh Từ nói:

- Nó là Kỷ Như, tướng của Vu Sơn, hiện nay Cửu Tổ của Vu Sơn đang ở đây rồi.

Sa Đà đáp:

- Sao ta không biết thế?

Thanh Từ nói:

- Cửu Tổ có Huyền Thuật Bức Khí cao hơn các phép Bức của phủ Linh Đồng, hắn che giấu đi hết khí Huyền Nhân, tiểu chủ không phát hiện ra được.

Sa Đà nói:

- Nó muốn giết ta sao? Sao cha nói Vu Sơn và Kim Giang đã làm hòa rồi?

Thanh Từ nói:

- Đó là ý của Hỏa Thiên Di, còn Cửu Tổ thì không muốn nhường, tính hắn bạo ngược thích tranh đấu, Kỷ Như đã vào trước, vậy thì Cửu Tổ và Hỏa Thiên Di cũng sẽ đến sau, xin tiểu chủ đi ngay cùng tôi về sông.

Sa Đà nói:

- Ta có phép Dời Căn của Anh Linh, nó làm gì được ta? Cho dù nó có oai lực của hàng Tổ thì cũng không thể đủ giỏi xuyên qua phép Dời Căn được. Muốn bắt được ta, nó chỉ có thể giết chết đứa bé con này thôi.

Thanh Từ nói:

- Cửu Tổ của Vu Sơn là kẻ máu lạnh, tiểu thần còn chưa biết sao? Nó đâu quan tâm tới việc cứu người giống như Diệu Thiện, nó muốn bắt được tiểu thần để trả cái nhục ở bến Kim Giang đó thôi, nó chẳng ngại giết đứa trẻ này.

Sa Đà nghe thế thì đăm chiêu nghĩ, đoạn nói:

- Giờ nên làm thế nào?

Thanh Từ nói:

- Hãy theo tôi về sông ngay.

Sa Đà nói:

- Ta mà thoát ra khỏi người đứa bé này thì bị yếu đuối đi nhiều.

Thanh Từ nói:

- Tôi sẽ hộ vệ thần chủ được an toàn, xin đi nhanh cho, chúng đã tới gần lắm rồi.

Sa Đà nghe thế, cũng liền cảm nhận được có luồng Hỏa Khí rất mạnh đang tiến tới, liền bay vụt lên khỏi người lòng, đậu lại bản căn lên người Thanh Từ, tướng liền lao ngay ra ngoài cửa, ngay khi đó từ phía xa có người đàn ông đang lao lại, tay cầm một con dao sáng loáng, bên cạnh người đó là một đốm lửa cháy rực cả lên.

Thanh Từ lao vụt đi khỏi gian nhà về hướng chính điện, Hạ cũng vừa hay đến nơi, quát lớn:

- Đứng đó chớ có chạy!

Thanh Từ hộ tống Sa Đà lao vụt đi, qua ngay lối chính điện, ngay khi bước vào trong thì đứng lặng lại, chợt nhiên thấy tứ bề nơi chính điện cửa đóng im ỉm, trên cửa đều có bùa chú giăng kín, chỉ có một lối mở duy nhất là lối tướng vừa chạy vào, ngay khi tướng vừa vào, lập tức Hạ cũng đi đến nơi, án ngữ nay nơi cửa.

Bấy giờ Sa Đà nhìn lại thì thấy Cô Linh đang ở ngay giữa điện, đoạn có một vòng dây vải màu đỏ xiết chặt lấy cổ Cô, đó là phép Hổ Phù, lại nhìn thấy có thanh đao sắc đang được đệ tử giữ bên má trái Cô, nó đâm vào miệng xuyên qua má phải Cô, đó là phép Xiên Lình, đôi mắt Cô Linh đỏ ngầu, tưởng như lồi ra khỏi tròng, khuôn mặt cũng đỏ lựng lên, ánh nhìn đầy căm phẫn, hét lớn:

- Hôm nay mày phải chết!

(Hổ Phù: phép của người lên đồng, hành giả dùng phép này dùng dây đổ xiết chặt lấy cổ, để máu không lên được mặt, khiến mặt đỏ ngầu lên, thể hiện uy của người Thánh, do mặt đỏ như thế gọi là mặt hổ phù, người thầy Pháp không đủ căn làm phép này dễ ngộp thở mà chết.Xiên Lình: phép của người lên đồng, hành giả cắm một thanh đao hoặc một cờ, có đuôi là một mũi sắc nhọn, xuyên vào miệng thủng qua má bên kia rồi ghim giữ lại bằng một lưỡi lam, lá bùa hoặc quả cau, đây là phép dùng đao, do xiên qua da mặt, nên gọi là xiên lình. Người thầy Pháp sau khi rút đao ra thì làm phép xoa lên vết thương, nó sẽ cầm máu và liền lại, nếu không đủ lực, máu chảy cho tới khi chết nên rất nguy hiểm.)

Nói đoạn cầm lấy một lưỡi dao lam rạch một đường lên giữa lưỡi ngậm trên miệng, máu từ lưỡi chảy ra đầy mồm, Cô Linh ngậm lấy phun thẳng vào Sa Đà, nó la lên đau đớn bay vụt lên không tách khỏi Thanh Từ, Sa Đà hét lên:

- Thanh Từ đâu cứu ta!

Bấy giờ tướng dính phải máu của Cô Linh, phép dần mất đi, chợt thấy hình dạng cơ thể thay đổi, đổi về một màu trắng bệch, mắt mũi miệng méo mó cả rồi tan dần thành trắng xóa, lộ ra hình hài một Quỷ, Quỷ đó tên Vô Diện, có phép giả làm người khác để thâm nhập.

Bấy giờ Hỏa Thiên Di lao thẳng vào, tay cầm cái đồng hồ dốc ngược lên, lửa trong đồng hồ chảy từ khoang trên xuống khoang dưới, đoạn tay kia cầm một đạo bùa lửa cháy rực, đó chính là Bùa Tử*, đoạn ném thẳng về phía Sa Đà, miệng hét vang:

- Mày trúng kế Cửu Tổ tao rồi, phen này mày chỉ có chết!

(*Bùa Tử: hành giả là Quỷ hoặc Huyền Nhân, dùng bùa này đánh dấu lên đối phương, có hẹn ngày giờ, y theo ngày giờ trên bùa thì chết.)

Sa Đà vội niệm phép Thủy, nó là thủy Sa Đà, cả cơ thể tan liền thành nước, nước đó làm lửa trên bùa tử nhạt dần đi.

Hạ thấy vậy niệm chú phong, thổi vào dao Vu, đoạn nhảy lên ghim mạnh dao một nhát cắm xuyên qua lá bùa, găm lá bùa vào cơ thể đang tan ra của Sa Đà, gió bỗng nổi lên ầm ầm, gió làm lửa bốc cháy dữ lên, nước dần bốc hơi thành hơi nước. Thủy Sa Đà quằn quại đau đớn kêu lên:

- Bọn khốn Vu Sơn và bọn Sơn Trang, hôm nay chúng mày giết thần, ngày sau, con cháu ba họ chúng mày và tông miếu thần phủ, núi non đền thờ chúng mày, Kim Giang sẽ phá nát hết!

Nói rồi gào lên căm tức rồi tan đi hẳn.

Bấy giờ Hạ bước lại, Cô Linh liền rút ngay cây đao ra khỏi miệng, hai đệ tử vội đỡ cây đao xuống và tháo tấm khăn đỏ buộc thắt ở cổ Cô ra, Cô Linh gục ngay xuống đất thở hồng hộc như người đứt hơi, Hạ bước lại, nhìn máu vẫn chảy ra trên má Cô, hai tay Cô bụm lấy miệng cho máu đỡ trào ra, Hạ nói:

- Cô sao không cầm được máu?

Nước mắt Cô Linh lăn dài, không nói ra tiếng, người đệ tử trả lời:

- Cô vận lực quá sức rồi, chắc nòi yêu ma có lực mạnh, giờ làm sao được.

Hạ nói:

- Để cô ta yên đây, các tướng theo tôi về.

Nói đoạn đứng dậy, vội vã tan đi, các tướng cũng tan đi theo, về lại nơi xác Tổ.

Bấy giờ khi trở về, bảy ngọn đèn còn chưa ngọn nào tắt, Kinh Ma Lạc là chim canh giữ nến, thấy Tổ về nói:

- Mừng Tổ trở về, việc xong rồi chứ? Lần này nhanh hơn mọi khi.

Hỏa Thiên Di nói:

- Do có Cô Thanh Đồng trợ lực yểm sẵn từ trước, tôi và Cửu Tổ cùng đánh mới giết được, Quỷ thần này thực mạnh lắm.

Nói xong thì Hạ bước lại, ngồi xuống từ từ nhập vào trong xác.

Bấy giờ các Quỷ xong việc đều quỳ nói:

- Mừng lắm thay, lành lắm thay! Tổ đã khôi phục được nhiều rồi, gom đủ A Lại Da Thức là Tổ được như xưa, nhớ ra chúng tôi.

Hạ không nói gì, vặn vẹo vài cái cho người giãn ra, rồi mắt từ từ hé mở, nói với Hỏa Thiên Di:

- Tôi có làm được phép trị thương không?

Hỏa Thiên Di nói:

- Đó là nghề của Tổ mà.

Hạ nói:

- Vậy đi theo tôi.

Vậy là Hạ đứng vụt dậy, bước nhanh ra khỏi phòng, chân loạng choạng suýt thì ngã nhưng gượng đi được, đi rất gấp về nơi chính điện.

Đi đến nơi vẫn thấy Cô Linh nằm dưới sàn, tay ôm một bụm máu, máu thấm qua các kẽ tay tràn lan cả ra, má vẫn rỉ máu, Tổ nói:

- Để tôi giúp cho.

Đoạn Hỏa Thiên Di đọc lên câu chú quyết phép trị thương, Hạ liền lẩm nhẩm đọc theo, rồi cúi xuống thổi nhẹ lên má của Cô Linh, máu liền ngừng lại, Hạ vuốt tay qua má Cô, vết đổ nơi mũi đao xuyên qua thôi không đỏ nữa.

Đoạn Hạ nâng đầu Cô lên, môi chạm môi, rồi thổi vào trong miệng Cô luồng hơi lạnh toát, Cô Linh dựng đứng cả người ,da gà nổi lên khắp người, cái lạnh thẩm thấu đến hết cơ thể, rồi máu nơi lưỡi cũng liền dừng lại.

Sau đó Hạ đứng dậy nói:

- Lành thay, việc trừ yêu xong rồi.

Cô Linh gượng dậy quỳ nói:

- Lời đồn đoán quả không sai, ca bệnh khó tôi và Diệu Thiện Tiên Sinh nhiều ngày không tìm được cách mà Tổ dẫn các tướng Vu Sơn tới chỉ trong ba ngày là dẹp được, xin cho tôi được ngưỡng vọng.

Nói đoạn quỳ lạy Hạ, Hạ đỡ lên nói:

- Việc xong tôi cũng phải đi ngay.

Cô Linh giữ lấy tay nói:

- Xin Tổ đừng đi gấp như thế, tiểu thủy thần chết hẳn là sông Kim Giang tới phục thù, Tổ ở lại trong phủ này sẽ được bình yên, bởi tôi sai người đi thỉnh Mẫu về bảo vệ cho phủ rồi, trong phủ còn các Cô các Cậu nữa, nay Tổ sức khỏe chưa hồi phục hẳn, dù tướng Vu Sơn ai ai cũng có bản lĩnh nhưng bước ra ngoài thì người của Kim Giang bủa vây, tôi sợ Tổ lành ít dữ nhiều.

Hạ nghe thế nhìn Hỏa Thiên Di dò ý, Quỷ nói:

- Thanh Đồng nói chẳng sai đâu, Thủy Sa Đà có cách cảm với Hỏa Sa Đà, giờ này Kim Giang đã biết chuyện rồi,nếu ta bước ra khỏi phủ này, chúng xé xác ta ra ngay, xin cừ chờ vài ngày xem việc ra sao đã.

Hạ cho làm phải, liền cúi chào các Cô, rồi về lại phòng ngay.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.