Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2302 chữ

Bấy giờ từ trong dao Vu vụt ra một bóng Quỷ toàn thân rực lửa, tay cầm thanh kiếm đỏ, đó chính là Hỏa Thiên Di, tướng của Vu Sơn. Quỷ nói:

- Thanh Từ, mày dám hại Cửu Tổ, lại hại Tiên Sinh của Vu Sơn, hôm nay tao sẽ lấy mạng mày!

Bấy giờ Thanh Từ lao bổ xuống chém Huyền Đỉnh, Hỏa Thiên Di vung kiếm lửa lên đỡ lấy nhát chém.

Huyền Đỉnh cầm dao Vu lao thẳng đến đâm vào giữa ức tướng nhưng tướng dạt người sang né được.

Bấy giờ bà già Lý Thị nhảy lên nắm lấy cánh tay đang giữ so kiếm với Hỏa Thiên Di, đoạn nhổ nước bọt vào cánh tay. Từ nơi đó liền có một đám màu đen lan tỏa đi dọc lên thân tay.

Huyền Đỉnh cầm dao Vu đâm cho một nhát, Hỏa Thiên Di dí mạnh kiếm, Thanh Từ loạng choạng chống lại không nổi bay vút lên không thoát thân.

Hỏa Thiên Di lao theo nhưng Huyền Đỉnh thét lên:

- Đừng theo nó xuống sông!

Quỷ liền dừng lại.

Bấy giờ độc trên tay tay Thanh Từ đã lan tới bả vai, Thanh Từ cầm kiếm chiếm phăng cánh tay đó đi.

Đoạn nhảy lên lưng Lưỡng Long nói:

- Được lắm bọn Vu Sơn!

Nói rồi định thét các tướng lên cùng đánh thì chợt mặt sông lại dậy sóng, từ dưới nước nổi lên một đám mây vàng, trên mây có con rùa cưỡi, rùa nói:

- Đừng có làm chuyện thừa hơi, mau hoàn thành nốt công việc đi!

Thanh Từ nhận lệnh, trừng mắt nhìn Huyền Đỉnh nói:

- Chuyện này chưa xong đâu!

Huyền Đỉnh và Hỏa Thiên Di cùng nghiến răng căm tức.

Đoạn tướng thúc vào cổ rồng, Lưỡng Long liền bay vút đi, các Vong Ma Ngạ Quỷ bay theo ầm ầm, nhằm thẳng hướng phủ Sơn Trang mà bay đi.

Đỉnh nói:

- Chúng tới lấy mạng Cửu Tổ đấy!

Đoạn chẳng nói chẳng rằng, giắt lại dao Vu vào thắt lưng, lao thẳng một mạch về phủ Sơn Trang…

Lại nói tới phủ Sơn Trang, bấy giờ Chân Như đưa được bài vị của Thánh Mẫu Thượng Ngàn về trong đêm thì chẳng có Cô Linh và Cô Dung ở nhà, Chân Như hỏi các Cô thì biết được những chuyện xảy ra trong khi mình đi vắng…Hóa ra là sau khi Cô đi khỏi, Diệu m và Cô Linh đã tróc được Quỷ Thần Kim Giang ra khỏi người của cậu Long, sau khi làm việc âm xong thì Cửu Tổ đổ bệnh rồi qua đời, Cô Linh đã sai Cô Dung đi tới chùa Thanh Trúc để mời Diệu Thiện tới xem việc của Cửu Tổ, vừa mới khởi hành hôm qua còn chưa về lại. Còn Cô Linh thì trong đêm nay tiếp hai người khách lạ, sau đó cùng với một bà già đã đi ra ngoài tới giờ chưa thấy về lại.

Chân Như nghe xong thì vội vã vào phòng của Cửu Tổ ngay, các Cô cũng cùng đi theo.

Vào tới nơi thì điếng người chết lặng khi thấy xác Cửu Tổ nằm đó, đang phủ vải đỏ lên che mặt…

Chân Như sợ hãi vội tiến lại sờ vào tay Tổ thì thấy đã lạnh ngắt cả rồi, đoạn kéo vải phủ che mặt ra thấy khuôn mặt Tổ đã trắng bệch cả, cô hỏi:

- Chết lâu chưa vậy?

Cô Hà là một Cô trong phủ trả lời:

- Tổ mất lúc chín giờ sáng nay, tới giờ là mười bốn tiếng rồi.

Chân Như hỏi:

- Để xác nằm đây chờ Diệu Thiện tới đưa đi sao?

Cô Hà đáp:

- Em cũng không biết nữa, nhưng Cô Linh dặn trước 9 giờ sáng mai không ai được đụng tới thi hài Cửu Tổ, phải giữ nguyên trạng thế này, bởi lẽ thân trung ấm của Cửu Tổ vẫn còn giọt khí ở trong chưa tan đi hết. Em cũng không rõ việc này lắm chị xem như thế nào? Cô Linh với Cô Dung không có nhà, Giờ trong phủ không ai biết xem chuyện này cả.

Chân Như có thời gian học ở chùa Chân Hòa đã lâu nên hiểu được ngay do giọt khí A Lại Da Thức của Cửu Tổ chưa ra ngoài nên để xác lại đó chờ Hồi Dương*, nhưng cô Chân Như lại không xem được rõ giọt khí như Cô Linh, nên cũng chỉ biết là như thế, đoạn nói:

- Cô Linh dặn thì cứ làm thế thôi chứ chị cũng chẳng rõ lắm.

(*Hồi Dương: hiện tượng hiếm gặp người đã tắt thở trong một thời gian ngắn thì thở lại và sống lại được, có người thì bệnh viện trả về rồi hồi tỉnh, thậm chí đặc biệt có trường hợp khi đóng quan nằm trong quan rồi mà vẫn tỉnh dậy được, do đó mà ở một số nơi vẫn còn phong tục người chết phải để trong nhà ba ngày mới mang đi chôn, trong Phật Giáo giải thích điều này là do quá trình lâm chung chưa kết thúc và nghiệp lành của người đó dày nên hai giọt khí chưa nhập vào nhau, từ đó mà hồi lại dần dần các thức khác cho trở về.)

Bấy giờ ngay sau lưng cô Chân Như chợt có hương thơm ngào ngạt tỏa ra, rồi có giọng nữ vang lên trong trẻo:

- Có con thủy quái đang trong người hắn, chính nó đã rút sạch thủy đại của hắn dẫn tới phá hủy cấu trúc cơ thể và chết.

Chân Như giật mình quay lại thì thấy có người nữ đẹp như thần tiên mặc áo xanh đang đứng nhìn vào Cửu Tổ, phía sau người ấy là vô số Thần Binh, Cô Cậu, Hoàng Quan đang quỳ lạy hướng về, thì ra đó chính là Nguyệt Mẫu Thượng Ngàn.

Chân Như quỳ ngay xuống mà lạy, các Cô không thấy được Mẫu, đều lấy làm lạ mà hỏi:

- Có chuyện gì thế?

Chân Như nói:

- Thánh Mẫu phủ Thượng Ngàn đang ở đây.

Các Cô nghe xong thì hoảng hốt sợ hãi, quỳ xuống vái lấy vái để vào không trung.

Chân Như hỏi:

- Dạ thưa Mẹ có cách nào cứu cho Cửu Tổ sống được không?

Mẫu mở mắt Pháp, nhìn chăm chú vào thi thể Cửu Tổ rồi nói:

- Các Mẫu không có khả năng cải tử hoàn sinh, các Diêm Vương và Hàng Bồ Tát cũng không làm được việc đó, phải tùy vào nghiệp lực của hắn thôi. Nay ta có thể bắt con thủy quái trong người hắn ra được, nhưng làm như thế thì hắn cũng chết ngay bởi con thủy quái đó là giống nòi Anh Linh, nó giữ ý thức giới của hắn và thủy đại trong người hắn, nếu bắt nó ra thì hắn mất thủy đại cũng sẽ bị chết. Hiện giờ hắn vẫn có thể sống được nhưng phải là người bên thủy phủ khống chế được con thủy quái, làm con thủy quái nhả ý thức của hắn ra, và sai thủy tướng điều giữ thủy đại cho hắn thay thế thì mới được. Kẻ này không thể tự giữ được thủy đại của cơ thể mình nữa.

Chân Như nghe như thế thì thở dài buồn bã…Vậy Diệu m Tiên Sinh mất rồi, Diệu Thiện biết điều này sẽ đau lòng lắm đây…

Ngay lúc ấy chợt nhiên thấy ở đâu gió lốc cuồng phong nổi lên ào ào, các cây ngoài cửa phủ Sơn Trang bị gió mạnh làm cho gãy đổ rất nhiều, rồi bỗng nhiên mây đen kéo đến mù cả trời, các Cô trong phủ đều sợ hãi vô cùng, xôn xao cả lên.

Chân Như cũng giật mình vội cùng với các Cô chạy ra ngoài hè phủ xem, nhưng các Cô chỉ thấy trời động dữ dội chứ chẳng ai nhìn thấy Vong Ma Ngạ Quỷ, tướng lĩnh thủy quái đang bu đen trên trời ngay ở trên khoảng sân của phủ, dẫn đầu là một vị thủy tướng mặc bạch giáp, tay cầm thanh thủy kiếm trắng.

Hai con nghê đá bay vụt lên, Thanh Từ thét:

- Giết chúng đi!

Nói đoạn Xích Thủy và Nhục Khật dẫn các tướng xông cả lên sát hại hai con nghê đá, sấm sét nổ lên tung trời, hai con nghê cũng chẳng run sợ, gầm lên thị uy rồi quần nhau với các Vong Ma Ngạ Quỷ…

Bấy giờ chợt lúc hỗn loạn, có luồng gió lạnh xộc từ trong phủ ra, rồi từ từ tụ lại thành hình một bóng người nữ. Thanh Từ nhìn thấy thì đứng cả hình, vội thét lên:

- Dừng lại!

Xích Thủy và Nhục Khật cùng lui về, Vong Ma Ngạ Quỷ cũng trở về, hai con nghê chẳng hiểu vì sao cùng rùng mình lên một cái, không bay về tượng mà bay vút xuống dưới sân phủ, quỳ rạp xuống.

Thanh Từ cũng vội vã bay thẳng xuống sân điện, Lưỡng Long và các tướng cũng cùng quỳ rạp xuống theo, Thanh Từ vứt kiếm xuống đất, chỉ còn một tay, liền cúi đầu mà khấn:

- Con lạy Mẹ, con chẳng biết Mẹ đang ở đây.

Các tướng cũng đồng thanh hô vang:

- Chúng con lạy Mẹ Thượng Ngàn!

Thì ra bóng hình người nữ bay ra theo làn gió chính là Nguyệt Mẫu của phủ Thượng Ngàn, Mẫu nói:

- Ngươi là tướng ở đâu tới đây?

Thanh Từ đáp:

- Thưa mẹ, con là Thanh Từ, thủy tướng quân của Kim Giang, phụng mệnh thủy thần tới đây bắt Cửu Tổ của Vu Sơn, hiện đang trong phủ này.

Bấy giờ các Chầu Bà, Quan Hoàng theo Mẫu ra ngoài rất đông nhưng các Cô của phủ không trông thấy, chỉ thấy gió lốc vẫn nổi lên đầy trời, các Cô cùng hỏi Chân Như:

- Chị ơi, có việc gì thế?

Chân Như cũng chẳng có mắt phép nhìn được hết các tướng, chỉ nhìn được riêng Nguyệt Mẫu do có cảm ứng thiêng liêng căn đạo tứ phủ, đoạn nói:

- Xin cứ chờ cho, có Mẫu đang ở đây nên có dị tượng như thế, tôi cũng chẳng biết là việc gì.

Đoạn Nguyệt Mẫu hỏi:

- Hóa ra các ông từ Kim Giang tới, ta nghe nói phủ ta và Kim Giang đang có việc bất hòa, việc đó ra thế nào? Hãy thưa lại cho ta mọi việc rồi ta phân xử cho, chứ nay kẻ trong kia đã chết rồi, các ông có vào cũng chẳng có ích lợi gì, chỉ làm náo động nơi an yên của hàng tứ phủ.

Thanh Từ nói:

- Dạ bẩm Mẹ, chúng con nào dám đụng chạm gì tới quý phủ, chỉ ngặt là Cô Linh phủ này lại lấp liếm, che giấu, thông đồng cho Cửu Tổ của Vu Sơn, chính là kẻ đã giết chết thủy thần Kim Giang, lại còn ngông nghênh tuyên chiến, nên Kim Giang đành phải trừng phạt.

Cô Chín bấy giờ bước ra đứng bên cạnh Mẫu, hỏi Thanh Từ:

- Thế Thanh Đồng Sơn Trang đang ở đâu? Gọi nó về đây đối chất đã mới rõ thực hư được, xác vị Tổ Vu Sơn đang trong phủ này được giữ gìn thi lễ đàng hoàng như thế, mới nghe lời một chiều chưa rõ thực hư làm sao để người ngoài vào cướp xác được?

Mẫu nghe làm phải, nói:

- Chờ con ta về sẽ liệu, các ngươi cứ về trước đi.

Thanh Từ ngập ngừng nói:

- Dạ thưa Mẹ…Nữ Thanh Đồng…Đã chết rồi.

Đoàn quan nghe thế thì xôn xao lên, Mẫu nghiêm sắc mặt, hỏi:

- Chết ở đâu? Sao mày biết?

Thanh Từ lại ấp úng, cúi mặt nói:

- Dạ thưa Mẹ…Cô ấy tự sát để xin cho Cửu Tổ…Chứ chúng con…

Chợt nhiên Mẫu đổi nét mặt, quát lên như sấm:

- Tự quyên ở đâu?

Thanh Từ giật nảy cả mình ngả cả người ra sau, vội dập đầu thưa:

- Dạ thưa Mẹ, chẳng hiểu sao lại ra bến sông Kim Giang mà nhảy xuống chết…

Mẫu chợt ngẩn người ra, từ nơi mắt đổ ra dòng lệ xanh biếc, nói:

- Nó chết rồi sao?

Thanh Từ chợt cảm giác lạnh hãi cả người, vội vơ lấy kiếm, nhảy lên người Lưỡng Long, Xích Thủy và Nhục Khật cũng vội lên theo, Thanh Từ nói:

- Dạ thưa Mẹ…Nhà đang có chút việc…Dạ chúng con xin phép về trước ạ…

Nói đoạn thúc kiếm vào cổ rồng, rồng bay vụt đi, các tướng đều vội vàng về theo.

Bấy giờ Cô Chín nói to lên:

- Làm gì có chuyện tự quyên, nó bị Kim Giang hại đó, Mẹ giữ chúng nó lại đi!

Mẫu nghe thế thì phẩy tay một cái, một tia sét giáng thẳng xuống con Lưỡng Long. Nhục Khật nhảy lên che đỡ bị tia sét đánh trúng, tan nát cả hồn phách, Thanh Từ sợ quá không dám nhìn lại, thúc quân cùng lui hết.

Bấy giờ Mẫu bay vút lên trời, Cô Chín và Cô Tư vội kêu lớn:

- Mẹ đi đâu thế?

Mẫu nói:

- Tới Kim Giang hỏi chuyện này cho ra lẽ.

Nói đoạn bay vút đi, các Quan Hoàng Chầu Bà cũng vụt lên, cưỡi lên mây cùng bay đi theo Mẫu.

Họ vừa đi khỏi cả, thì ngay ở cổng có người chạy hồng hộc về, Chân Như vội chạy ra thì thấy người đeo kính đen, mặc áo đen, thở hổn hển nói:

- Cửu Tổ sao rồi?

Chân Như giật mình nhìn lại, thấy tay người đó vẫn còn cầm con dao của Cửu Tổ…thì ra là Huyền Đỉnh đã từ Kim Giang trở về.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.