Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Độc Giang

Tiểu thuyết gốc · 2308 chữ

Bấy giờ Diệu Thiện lặng cả người, tự nhiên nhìn Cửu Tổ mà nước mắt trào ra, tay nắm lại tay Tổ thật chắc, nói:

- Hạ, chú tỉnh rồi đó sao? Chú nhận ra anh không?

Thế nhưng Cửu Tổ vẫn trợn mắt trừng trừng mà nhìn Diệu Thiện, chẳng nói chẳng rằng, tay nắm cổ tay Diệu Thiện rất chắc.

Huyền Đỉnh thấy thế bước lại, gạt tay Diệu Thiện ra, đoạn chắp tay lạy Mẫu nói:

- Thiên phu nhân đã nói việc đạo nay đã xong rồi, hiện tại Cửu Tổ chưa tỉnh, phải cần có thời gian trong vài ngày nữa là sẽ hồi tỉnh, rất cảm ơn Tiên Sinh và phu nhân đã có lòng cứu giúp cho. Nay tôi thay mặt Cửu Tổ và Vu Sơn, tạ lễ Thánh Mẫu, Tiên Sinh, và Thiên phu nhân, nếu có dịp ngày sau sẽ báo đáp ân tình.

Diệu Thiện biết ngay Huyền Đỉnh có ý muốn đuổi đi, nói ngay:

- Tôi sẽ đưa Hạ về lại chùa Thanh Trúc, Thiên phu nhân đã nói rồi, A Lại Da Thức và các thức của Hạ cần thời gian mới hồi lại, chỉ có ở môi trường thanh tịnh trong sạch ở chùa Thanh Trúc thì mới có lợi cho việc phục hồi. Vu Sơn là nơi đất thiêng, Ma Quỷ có nhiều, m Khí dưới thủy thổ cũng nhiều, người về đó chẳng tiện cho điều trị.

Huyền Đỉnh gạt đi nói:

- Vu Sơn có nhiều sách cấm, lại có nhiều người và Quỷ Thần biết giỏi về Huyền Thuật, m Binh của Vu Sơn không giống Ngạ Quỷ thông thường mà đều hết lòng lo hầu theo chủ, Tiên Sinh khỏi phải lo điều đó, mặt khác theo như tôi biết, Cửu Tổ đâu có được tăng đoàn giáo hội thừa nhận, về đó có khi lại bị bất lợi, Tiên Sinh quả thực có lòng nhưng với quyền uy của một mình Tiên Sinh có bảo vệ được cho Cửu Tổ hay không?

Quỷ Hỏa Thiên Di bước lên nói:

- Huyền Đỉnh Tiên Sinh nói chẳng sai, ở giáo hội nhiều kẻ mưu gian chẳng biết được đường nào mà lần, nếu tốt đẹp thì năm xưa Cửu Tổ chẳng đến mức phải bỏ chùa mà tới Vu Sơn, hơn thế nữa Cửu Tổ đã không còn là người của tăng đoàn, hiện tại Cửu Tổ đã là Tổ của Vu Sơn, chúng Quỷ Thần và Huyền Nhân của Vu Sơn có trách nhiệm đối với Tổ và Tổ cũng như thế, các vị chỉ là bạn hữu của Tổ nếu có lòng thì giúp cho, về lý về sự, các vị đều không có quyền can thiệp tới con đường đi của Tổ và giữ Tổ.

Diệu Thiện định nói nữa nhưng Kinh Tâm can lại, nói:

- Họ nói phải đó, Tiên Sinh nên để họ lo cho Cửu Tổ.

Diệu Thiện biết Kinh Tâm ghét Cửu Tổ và Quỷ Thần Vu Sơn, chúng cũng chẳng ưa gì Kinh Tâm nên nói thế, đâm ra chỉ còn mình mình trơ trọi, chẳng biết nói ra sao.

Bấy giờ Ngọc Mẫu mới lên tiếng truyền:

- Nếu các vị có việc khó, sao không hỏi tới Mẫu?

Nhất loạt nghe thấy thế đều cùng quỳ xuống nói:

- Vậy nhờ Mẫu phân giải cho việc này.

Bấy giờ Ngọc Mẫu nói:

- Thôi thì chi bằng bây giờ các người hãy để cho hắn về ở với ta là xong, tranh nhau mà làm gì? Với căn của hắn thì dư sức theo hầu tứ phủ.

Cả Huyền Đỉnh và Diệu Thiện đều đồng thanh kêu lên:

- Không được! Người còn sống sờ sờ thế kia…

Ngọc Mẫu khoát tay nói:

- Ta đùa thôi làm gì mà các ngươi ghê thế.

Nói đoạn chỉnh sống áo lại cho nghiêm, giữ nghiêm nét mặt, nhìn chúng mà nói:

- Vậy nay ta giúp cho Vu Sơn và Thanh Trúc tự phân giải chuyện của hắn. các ngươi không hỏi tới thì thôi nhưng nay nếu các ngươi đã hỏi tới ý ta vậy thì ta nói gì hãy làm theo như thế chớ có nên xem thường kẻo nghiệp quật, các ngươi nghe rõ chưa?

Huyền Đỉnh và Diệu Thiện đều cùng nhau quỳ lạy, Mẫu nói:

- Ta chẳng cần biết mối quan hệ thân sơ của các ngươi ra làm sao, ta chỉ nói theo điều ta thấy như sau, nay hồn người của hắn đã nát rồi, nay các phần thức của hắn không đủ nhưng nhờ pháp lực của các Mẫu và công hộ trì của các Huyền Nhân U Ẩn mà hắn thoát khỏi mất mạng, nhưng ý thức giới đã mất chỉ còn là kẻ u mê mà thôi, tuy như thế nhưng các ngươi nên biết một nguyên lý của thân trung ấm, ấy là con người khi chết đi hai giọt khí ngưng đọng thành giọt khí hồng, A Lại Da Thức nương theo đó mà thoát ra ngoài là người ta lìa đời, sau đó A Lại Da Thức đó sẽ nương theo nghiệp báo hiện tiền mà đi về một trong sáu nẻo luân hồi, chỉ có những trường hợp đặc biệt thắng được oai lực của loài Tột Khốc, loài La Sát, loài Vô Tận Ý , hoặc được các thế lực Thần Linh bảo hộ thì mới không phải về phủ thọ phạt mà trực tiếp được đầu thai, vậy có thể hiểu rằng nghiệp báo chính là nơi điều chuyển và khống chế A Lại Da Thức của người, nay do đâu Cửu Tổ tan nát A Lại Da Thức? Bởi lẽ nghiệp báo của hắn chồng chất sâu dày tới vô cùng, kẻ như thế chẳng đợi tới kiếp sau đầu thai, chẳng đợi tới con cháu bị nguyền rủa, mà ngay trong chính hiện tiện thân thể tinh thần hắn cũng chẳng được nguyên vẹn. Các nghiệp báo hắn phải gánh chịu là gì thì chỉ có hắn mới biết, hắn gieo nhân gì để tới nỗi gây ra các nghiệp báo đó cũng chỉ có hắn mới tỏ tường, nhưng chẳng nằm đâu xa khỏi những điều cấm quả của Phật gia và của đạo Huyền Môn, bởi lẽ hắn từng là đệ tử của cả hai đạo phái này. Trong đạo Sa Môn, những điều gì dẫn đến thân thể hư hoai, tinh thần bất minh như thế? Đó là có căn lành mà bỏ, phá hoại sự hòa hợp của chúng tăng, giết sư hủy chùa, đó là các tội nghiệt của hắn. Còn trong đạo gia, có điều gì mà lại làm cho thân thể hư hoại, tinh thần bất minh như thế? Ấy là chém thần phá miếu, giết quỷ sát sinh, dùng Huyền Môn giết người tạo nghiệp, làm Tổ núi mà hại cho m Binh chết mất xác, có trọng trách mà chọn quyên sinh không giữ gìn, đó là các tôi nghiệt mà hắn phải gánh chịu nghiệp như thế. Nhưng như ta đã nói rồi các người đều phải biết như thế, đó là sự liên hệ giữa A Lại Da Thức và nghiệp báo của từng người, A Lại Da Thức thoát ra cơ thể theo giọt khí hồng bị nghiệp báo lôi đi, các trường hợp giọt khí hồng không thoát ra mà tan trở lại thành hai giọt khí trắng và đỏ ấy là vì nghiệp báo quá mạnh chưa trả hết, hoặc là vì nghiệp báo chưa đủ, hoặc là vì chưa đến lúc chung mạng, có những kẻ nghiệp báo quá sâu dày thậm chí còn chẳng có thời gian để cho giọt khí hồng di chuyển trong xương sống, thậm chí chỉ một niệm tắt thở, giọt khí liền thoát ra ngoài rồi từ đó mà về phủ chịu phạt hoặc là đi đầu thai luôn. Bây giờ giọt khí hồng của hắn đã quay trở lại, vậy thì hắn sẽ có cơ may bị tác động bởi nghiệp báo để hồi phục phần A Lại Da Thức, thế thì nên tích lũy nghiệp báo để giảm đi phần nào, và cũng là để A Lại Da Thức có chỗ mà nương vào bấu víu cho nhanh được phục hồi. Huyền Đỉnh nói chẳng sai, quả nhiên ở chùa là nơi nó có thể tích lũy nghiệp báo được nhanh nhất thế nhưng cần phải xét tới hai điều trước khi cho nó về chùa. Điều thứ nhất rằng hiện nay Ma Quỷ Vu Sơn đang giữ các thức cho nó, chúng lại không thể vào được chùa, và hơn nữa người mang căn số và nghiệp báo sâu nặng như nó cũng không thể vào được chùa, điều thứ hai rằng dù nó từng là đệ tử chùa Thanh Trúc nhưng rời chùa đi mà về tới Vu Sơn, hiện nay đang làm Tổ, chẳng thể vì khi nó đang mất đi ý thức mà bắt nó về lại chùa, như thế cũng không đúng với sở nguyện của nó.

Huyền Đỉnh nghe Mẫu phán thể, mỉm cười đắc chí, nhìn Huyền Đỉnh mà nói:

- Mẫu nói gì Tiên Sinh cũng nghe thấy rồi phải không? Tiên Sinh cũng vừa trông thấy rồi đó, khi nhìn thấy Tiên Sinh, Tổ đang trong cơn mộng mị, ấy vậy mà cũng tức giận tới trào máu mắt, như thế là đã đủ minh chứng sự uất hận của Tổ đối với tăng đoàn, hà tất Tiên Sinh phải cố chấp níu giữ nữa, hãy để cho Tổ được về Vu Sơn đi thôi.

Ngọc Mẫu lại nói:

- Hắn cũng không thể trở về Vu Sơn được, bởi lẽ ở Vu Sơn khí Quỷ Tượng Dày, thần lại đã mất chẳng có Linh Khí mà che chở cho, hắn lại chưa tự chủ được bản thân thì dễ bị Ma Quỷ thao túng, nếu về đó thì chừng nào cho A Lại Da Thức quay về được?

Huyền Đỉnh hỏi:

- Vậy giờ phải làm sao?

Mẫu đáp:

- Vậy nay hắn phải cải nghiệp trước, khi A Lại Da Thức và ý thức giới quay về rồi thì với tài của hắn tự biết sẽ nên đi đâu làm gì, nay hãy để hắn lưu lạc ngoài nhân gian, các Quỷ Vu Sơn đi theo hắn hãy giúp hắn dùng công năng Huyền Môn mà ra tay trừ yêu ma tróc Quỷ giúp cho đời, được như thế thì hắn mới nhanh phục hồi được.

Huyền Đỉnh nghe vậy không cam tâm, còn định cự cãi nữa nhưng Huyền Đỉnh đã nhanh miệng lên tiếng:

- Mẫu dạy chí phải lắm, nay cứ theo giao ước đã định trước, y như lời Mẫu phán quyết mà làm để đỡ có việc tranh chấp.

Huyền Đỉnh và Hỏa Thiên Di nhìn lại thấy ánh mắt Huyền Đỉnh nghiêm nghị khác thường, xem chừng đã quyết tâm chẳng chịu nhượng bộ thêm nữa, chúng lại cũng nghĩ thầm trong lòng, ngăn sao cho Cửu Tổ không về lại chùa là tốt rồi, thế là Hỏa Thiên Di nói:

- Lời Mẫu và Tiên Sinh dạy chí phải, xin cứ y theo mà làm.

Đoạn quay sang Huyền Đỉnh nói:

- Có tôi lúc nào cũng theo sát bên cạnh Cửu Tổ, còn phải lo gì nữa.

Thế là Huyền Đỉnh gật đầu ưng thuận,

Vậy là Cửu Tổ Huyền Vi của Vu Sơn gây ra sự tranh chấp của tăng đoàn và Vu Sơn, mà người đại diện là Huyền Đỉnh Tiên Sinh và Huyền Đỉnh Tiên Sinh, sau cùng được Thủy Mẫu phân giải mà hai bên đều phải chịu nhường nhau, không bên nào dành được Cửu Tổ, cuối cùng cũng vì phán quyết của Mẫu đó mà Cửu Tổ về sau phải sống cuộc đời chìm nổi nơi giang hồ, lại mang thân điên điên dại dại, chịu biết bao nhiêu đau khổ nhục nhã, chìm nổi mãi chẳng thoát ra được, thực là thương thay cho Cửu Tổ Huyền Vi,

Mệnh dày chạm tới giới Quỷ Thần

Tăng nhân, đạo sĩ cũng cùng phân

Mẫu nghi thiên hạ cùng can thiệp

Để rồi phận đọa cõi hồng trần.

Ngọc Mẫu nói:

- Nay các tướng lĩnh của Kim Giang và thủy nhân, Thủy Tiên ở thủy phủ đều đã lui cả, trong thân Giang Màu A Dặc lại mang theo ý thức giới của hắn, nên để cho tiếp tục đi theo hắn để giữ gìn ý thức giới.

Huyền Đỉnh và Huyền Đỉnh nghe thế lại cùng ái ngại, họ đều sợ việc cũ lặp lại đối với Cửu Tổ.

Mẫu hiểu ý, liền nói:

- Nhưng nay lệnh cho nó chỉ chuyên chú vào việc chữa bệnh cho Cửu Tổ, từ nay cho nó rời khỏi thủy phủ, trở thành Quỷ của Vu Sơn, không phải chịu nghe theo mệnh lệnh của ai trong thủy phủ kể cả ta, chừng nào Cửu Tổ hồi phục, xong xuôi công nghiệp, hoặc vô tình thiệt mạng thì cho trở về thủy phủ sau, giao cho nó dưới quyền cai quản của Quỷ Chấp Chính Vu Sơn là Hỏa Thiên Di, bổn cung dạy lại cho yếu quyết sai khiến và khống chế nó để Quỷ và người của Vu Sơn được yên dạ, Hỏa Thiên Di sử dụng chú kìm tỏa của Vu Sơn cộng với quyết chú của thủy phủ này để khống chế nó thì không có một thế lực nào thuộc về hàng tứ phủ có thể vượt qua được, bởi lẽ đây là quyết chú mà Thánh Mẫu vẽ ra cho nó.

Đoạn Mẫu vẫy ngón tay, Hỏa Thiên Di liền bước lại sát bên mà nghe quyết chú, Mẫu thì thầm lời chú nói nhỏ vào tai Quỷ, rồi gõ lên đầu Quỷ hai cái, Quỷ liền lui trở xuống.

Bạn đang đọc Tựa Độc Giang sáng tác bởi espgtrong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kanolin
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.