Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ khát máu

Tiểu thuyết gốc · 1560 chữ

Mọi người đều kinh ngạc trước câu nói của Bích Hàm, nếu nói người sảy ra chuyện thì hắn phải là người ít sảy ra chuyện nhất mới đúng.

-Hắn gặp phải chuyện gì vậy?

Chỉ Tình là người đầu tiên hỏi, cô là người có tiếng nói gần như là đứng đầu trong chúng nữ, có chăng cô chỉ sau mỗi Bích Hàm mà thôi.

-Chị không biết nữa. Cơ thể của chị và hắn có một sự liên kết đặc biệt vì vậy chị có thể cảm nhận được hiện tại hắn đã gặp một chuyện gì đó.

Các cô gái đều cảm thấy lo lắng. A Lệ vội nói:

-Hay chúng ta báo cảnh sát đi.

Bích Hàm lên tiếng bác bỏ ý kiến của cô:

-Không thể được, chúng ta không thể để cảnh sát can thiệp vào chuyện này. Chị cảm nhận được Trương Minh đã sử dụng đốt máu để nâng cao khả năng của hắn. Mỗi lần hắn sử dụng đốt máu sẽ có người chết dưới tay hắn.

Tâm Nhi ở một bên lí nhí:

-Vậy chúng ta có thể tìm được vị trí của anh ấy không?

Bích Hám lúc này mới nhớ ra, không trả lời, cô vội vàng lôi chiếc máy tính trên bàn ra, đăng nhập vào hệ thống của EVI

-Xác nhận thông tin: Bích Hàm. Có truy cập.

-EVI tìm vị trí của Trương Minh.

Bích Hàm vội vàng nói với máy tính, mất một giây sau trên máy tính hiện ra một bản đồ tọa độ.

-Chủ nhân đang ở khu nhà hoang nằm phía của thành phố.

Chỉ Tình chỉ vào máy tính hỏi:

-Đây là...

-Nó là EVI, tác phẩm của Trương Minh. Chắc sau này hắn sẽ nói với các em thôi.

Tô Thiến không để ý đến, thứ trong lòng cô quan tâm lúc này chỉ có Trương Minh mà thôi, cô vội thúc dục:

-Vậy chúng ta mau chóng đi tới khu nhà đó thôi.

Bích Hàm trực tiếp bác bỏ ý kiến của cô:

-Chị nghĩ các em nên ở lại đây đợi đi. Đến đó không biết có chuyện gì, không may sảy ra sự cố thì sao chị có thể đối mặt với hắn chứ.

Tô Thiến có chút không vừa ý:

-Em muốn đi, dù sao hắn gặp chuyện em không thể chỉ ngồi nhà đợi được.

Lúc này Chỉ Tình bước đến bên cạnh cô ấy nói:

-Chị Hàm nói đúng, chúng ta không thể đi đến đó được. Chúng ta đến đó không giúp gì được cho hắn sợ rằng còn làm vướng tay vướng chân của hắn hơn.

Các cô gái khác cũng gật đầu đồng ý với Chỉ Tình. Quả thật Chỉ Tình càng ngày càng có phong thái của một người phụ nữ của Trương Minh. Cô biết suy nghĩ cho hắn, biết duy trì sự hài hòa cho gia đình này. Bích Hàm cũng không tốn thời gian nữa cô bước ra ngoài, lấy chiếc xe vừa mua trực tiếp phóng đi biến mất trong màn đêm.

Quay trở lại với khu nhà hoang, sau khi Thanh Chính đập gãy cây gậy gỗ của mình, hắn vẫn chưa hả giận. Quay người tìm kiếm xung quay hắn trực tiếp bước tới một góc rút từ trong đó ra một thanh sắt cầm khá vừa tay. Hắn tiến tới tiếp tục nện thanh sắt ấy lên người của Trương Minh. Cơ thể của Trương Minh đang gồng lên chống lại nhưng phát đập của hắn. Trương Minh vẫn hiên ngang đứng đó mặc cho Thanh Chính liên tục nện gậy về mình. Không ai để ý đến một điều đó là sự thay đổi trên mặt của Trương Minh. Đôi mắt của hắn đỏ dần lên, mái tóc của hắn dài hôn một chút bắt đầu chuyển dần sang màu đỏ. Lúc hắn đốt máu trong cơ thể mình hắn đã chắc chắn một điều đám người trong này bắt buộc phải chết. Điều hắn đang đợi duy nhất hiện tại chính là Bích Hàm. Hắn tin cô đã cảm nhận được hắn không muốn cha mình thấy được hình ảnh của hắn lúc giết người. Chỉ có đợi Bích Hàm đến hắn mới có thể trực tiếp sử lý được đám Thanh Chính mà không có một chút áy náy nào cả.

Thanh Chính đánh Trương Minh cũng đã mệt trông thấy hắn vẫn hiên ngang đứng đó không chút thương tổn hắn có chút tức giận:

-Bọn mày, đánh hắn quỳ xuống cho tao. Tao không tin đánh mày như vậy mà mày vẫn có thể đứng được.

Đám đàn em được lệnh lập tức lao tới tay đấm chân đá liên tục nhưng Trương Minh vẫn không chút xê dịch. Con ngươi hắn càng ngày càng đỏ hơn:

-Mày nên chẩn bị sãn sàng đón nhận sự trừng phạt của tao đi.

Trương Minh trầm giọng, hắn đã cảm nhận được Bích Hàm đang đến gần. Nụ cười quỷ dị của Trương Minh rơi vào mắt của Thanh Chính khiến hắn rất khó chịu. Chợt hắn rút cây súng của một tên đàn em hướng về vị trí của Trương Minh.

-Bùm.

Lão Trương ngây người khi nghe thấy tiếng súng, khi nhìn đến Trương Minh ông chợt đứng hình. Trên cơ thể của hắn xuất hiện một lỗ nhỏ, máu đang từ từ trào ra. Nhưng vẻ mặt của Trương Minh vẫn hoàn toàn không một chút thay đổi, vẫn ngạo nghễ hiên ngang đối mặt với bọn hắn.

Không gian xung quanh chợt ngưng trọng, lúc này ngoài cửa xuất hiện một cô gái. Đó là Bích Hàm. Đám người đàn em của Thanh Chính thấy có người bước vào vội vàng dơ súng lên hướng về phái cô nhưng lúc này như có một thứ kinh khủng nào đó đã trực tiếp giữ bọn họ lại khiến họ không thể hoạt động được.

Bích Hàm từ từ bước đến chỗ Trương Minh:

-Có chuyện gì vậy, sao lại phải sử dụng đốt máu vì đám người cỏn con này chứ?

Trương Minh không đáp lời cô, hắn gồng mình giật dứt chiếc xích đang giữ tay hắn lại. Đôi tay vừa cử động được hắn đã không chút ngại ngùng tiến tới hôn lên môi của Bích Hàm. Bích Hàm hiểu được không phải hắn có tâm lý biến thái gì cả mà hắn muốn cô có thể kìm hãm được con thú sắp đứt cương trong người hắn.

-Mau đưa cha và thím kia về đi. Tôi sử lý bọn chúng xong còn một chút việc nữa. Có lẽ đêm nay sẽ về muộn hoặc cũng có thể không về nhà. Đưa cha đến nhà chúng ta trước đi. Đợi tôi về sẽ sử lý sau.

Trương Minh nói một tràng, lúc này Bích Hàm mới chú ý tới hai người đang nằm ở bên kia. Cô từ từ bước tới:

-Cha đi thui, chuyện còn lại Trương Mính sẽ sử lý. Hắn muốn con đưa cha và cô này về trước.

Bích Hàm trực tiếp xưng hô gọi ông là cha, điều này chứng tỏ rằng cô đã xem ông như người thân của mình. Lão Trương cũng không để ý tới cách xưng hô của Bích Hàm. Đỡ thím tư dậy, ông có chút đau lòng:

-Trương Minh vết thương của con...

-Con không sao đâu, cha đưa thím ấy cùng Bích Hàm về trước đi con còn có chút việc cần sử lý.

Bích Hàm vội vàng đỡ hai người đưa đi. Khi bọn họ đã đi đám người Thanh Chính lúc này mới có thể hoạt động lại bình thường. Cả đám vội vàng hướng lòng súng về phía Trương Minh. Thanh Chính thấy tình hình có vẻ không ổn, cơ thể hắn có chút run rẩy. Vội vàng hạ lệnh:

-Mau chóng bắn nó.

Đám đàn em nghe thấy lệnh lập tức liên tục xả đạn vào vị trí của Trương Minh nhưng rất nhanh bọn chúng phát hiện Trương Minh đã biến mất. Cả đám người đều kinh hoàng vội vàng tìm kiếm, đúng lúc này, một con dao từ trong bóng tối bất ngờ bay ra trực tiếp đâm vào trán của một người, sau đó một bóng đen lao tới rút con dao đó ra, liên tục lướt qua đám người chỉ sau một phút đám đàn em của Thanh Chính đều ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì sảy ra. Lúc này Trương Minh lại một lần nữa xuất hiện trước mặt Thanh Chính. Đúng lúc này cơ thể của bọn đàn em kia đột ngột khụy xuống máu tươi trên cổ từ từ chảy ra phun trực tiếp lên người Trương Minh. Thanh Chính run rẩy, tay chân lúng túng muốn quay người bỏ chạy. Trương Minh hiện tại không khác gì một con quỷ, hắn trực tiếp lao tới tóm lấy cổ của Thanh Chính nhấc bổng hắn lên.

-Tao đã nói mày rồi, chuẩn bị đón nhận cái chết đi.

Nói xong hắn không cho Thanh Chính có cơ hôi nói chuyện mà trực tiếp dùng dao cứa đứt cổ hẳn để cho máu hắn chảy lên cơ thể của mình. Trông hắn hiện tại không khác gì một con ác quỷ cả.

Bạn đang đọc Đột Phá Kinh Người sáng tác bởi NghiMinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NghiMinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.