Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hóa Ra Là Xem Hiểu Thật (1)

Phiên bản Dịch · 1095 chữ

Thanh Vân xuống núi chỉ thấy thanh niên áo trắng kia vẫn còn quỳ nguyên tại chỗ.

Thanh niên áo trắng nhìn thấy Thanh Vân đã về, nụ cười trên mặt không ngừng: "Tiên đồng trở về thì là chân nhân tỉnh rồi?"

Thanh Vân thấy hắn vẻ mặt gấp gáp, hắn định gây bất ngờ, cố ý thở dài một tiếng.

Tiếp tục đi tới, vỗ nhẹ lên vai thanh niên lắc đầu.

Thanh niên đang cười bỗng ngưng lại, thất thần nói: "Chân nhân không... không gặp ta sao!"

"Haha, dọa được ngươi rồi."

Thanh Vân kiềm không nổi, cười: "Coi như ngươi vận khí không tệ, nhanh theo ta đi gặp lão gia."

"Vâng!"

Thanh niên chuyển từ buồn sang vui, tinh thần phấn chấn nhanh chóng đứng dậy.

Hắn đi theo Thanh Vân, nhìn thấy Ngọc Tuyền Sơn nơi núi non phập phồng, linh khí nồng đậm phi phàm, kỳ hoa khắp nơi, trong núi, bên kia cầu ngọc cỏ thơm phức.

Mỗi ngọn núi thỉnh thoảng lại vang lên tiếng gà gấm gáy, không trung lúc thì truyền tới tiên hạc kêu, giữa mạn sườn khỉ đen nai trắng lúc ẩn lúc hiện, trong rừng cáo già linh điểu đủ hình đủ dạng.

Trên mặt đất ngọc cỏ kỳ hoa quanh năm không rụng, trong núi thanh tùng thúy bách bốn mùa trường xuân.

Cảnh sắc khắp nơi tú lệ, nơi nơi hùng vĩ, tuyệt đối là linh sơn phúc địa thế gian hiếm có.

Không bao lâu hai người đã tới trước Kim Hà động, thì thấy cửa động có gốc linh đào thụ, dưới cây có ghế dựa mây, phía trên một thần tiên đạo nhân phong thần tuấn tú, siêu phàm thoát tục đang ngồi ngay ngắn.

Thanh niên áo trắng thần tình bỗng kích động.

Thanh Vân khom người cúi đầu: "Lão gia, đã dẫn người tới."

Ngọc Đỉnh nhìn thấy trong mắt thanh niên hiện lên một ánh mắt đặc biệt.

Đây là Dương Tiễn đồ nhi sao? Không giống!

Dù sao trong truyền thuyết tên đồ nhi kia không chỉ có thần thông quảng đại, pháp lực cao cường, quan trọng là về mặt nhan sắc cũng cùng với sư phụ này nhất mạch tương thừa, là nam thần nổi danh Tam giới chứ.

Thanh niên trước mắt tuy nói thoạt nhìn mi thanh mục tú, nhưng khoảng cách tới mĩ nam thì vẫn còn xa lắm.

Lúc này thanh niên kia liền quỳ gối, dập đầu nói: "Sư phụ tại thượng xin nhận đệ tử một xá."

"Hãy khoan!"

Ngọc Đỉnh thản nhiên nói: "Đừng nóng vội bái ta, trước tiên hãy nói ngươi là nhân sĩ phương nào, rồi bái cũng chưa muộn."

Thanh niên kích động nói: "Đệ tử là Nam Thiệm Bộ châu Đại Thương Quốc Mai Sơn nhân thị."

Nam Chiêm Bộ Châu, Đại Thương, Mai Sơn...

Mấy từ chốt này làm cho ánh mắt Ngọc Đỉnh hơi ngưng đọng.

Hiện nay tứ đại bộ châu khắp nơi đều có Nhân tộc phân bố, còn có vô số lớn nhỏ Quốc độ,

nhưng Nam Chiêm Bộ Châu lại không thể tranh luận Nhân tộc Tổ địa.

Chỉ vì từng tham gia Tam Hoàng Ngũ Đế chính là nơi đem Nhân tộc khởi gia, khí vận ở đó, vì thế Đại Thương cũng đại biểu cho Nhân tộc chính thống.

Bởi vì thần thông mất hết, cho nên coi như là Ngọc Đỉnh đã biết thế cục Tam giới, nhưng Nhân tộc phát triển ở đâu thì lại không biết nhiều.

Người trẻ tuổi này ngược lại còn mang tới đây một tin tức quan trọng.

Nhân tộc đã tới Đại Thương triều, mà trận đó, cuốn Thiên Địa Nhân Tam Giới bao gồm nhiều thế lực Phong Thần đại kiếp nạn chính là diễn ra vào những năm cuối Đại Thương vương triều...

Ngọc Đỉnh chau mày: "Ngươi nói ngươi là...Mai Sơn nhân thị?"

Rất trùng hợp, đúng hắn cũng biết, đồ đệ Dương Tiễn của hắn là cò sông Nhân thị.

Nếu thông tin thân phận với đồ đệ Dương Tiễn của hắn không khớp thì đương nhiên là hắn không nhận rồi.

Dù sao cũng sẽ không dạy...

Ngọc Đỉnh bắt đầu suy tư làm thế nào để từ chối khéo thanh niên này nhưng cũng đừng làm tổn thương lòng tự tôn của đứa nhỏ.

Lúc này lại nghe những lời thành khẩn của người trẻ tuổi kia: "Đúng là, đệ tử đã bỏ ra mấy thập niên, trải qua trăm ngàn sông núi, vô số khó khăn hiểm trở không dễ dàng gì mới từ Mai Sơn tìm được chỗ Tiên nhân."

"Ngươi..."

Ngọc Đỉnh nghe những lời này, trong lòng có chút cảm khái.

Tại thế giới này, tuy rằng Tiên nhân nhiều như cẩu, nhưng muốn cầu được Tiên nhân đích thực không dễ dàng gì.

Có người cho rằng khó ở chỗ là không có danh sư, nào ngờ bái sư rồi, có được pháp quyết rồi cũng chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

Rất nhiều người nói vạn sự khởi đầu nan,

kì thực chính giữa cũng khó, phía sau cũng khó, mà học xong rồi cũng khó.

Lúc tu luyện, ngồi thiền tích góp từng tí một pháp lực, đây chỉ là căn bản của thủy ma công phu, lúc gặp được bình cảnh rồi bị kẹt ở trạm gác lên tới thọ nguyên hao sức cũng là chuyện bình thường.

Ngoài ra, có ban ngày thì có đêm tối, có sống thì có chết.

Sinh tử luân hồi, âm dương vận chuyển mới là quy luật vận hành và pháp tắc của trời đất, mà chuyện siêu thoát sinh tử nói là đi ngược với thiên lý cũng không sai.

Dẫu sao, nếu như trên đời, sau cái sinh mà không có chết thì sẽ thành cục diện như thế nào?

Kín người hết chỗ!

Thế nhưng là không gian, là tài nguyên nhưng có hạn đấy.

Lấy không gian với tài nguyên sau đó không có cách nào nuôi sống người, vì sinh tồn, tranh đoạt thê thảm đương nhiên không tránh khỏi, Tam giới cũng sẽ đại loạn.

Vả lại ngươi cho rằng thành tiên là sẽ được sung sướng sao?

Sai rồi!

Thần tiên sung sướng ngươi không tưởng tượng nổi.

Nhưng thống khổ thần tiên người tưởng cũng không có thấu, bởi vì nếu thành tiên rồi, nhưng cách mỗi đoạn thời gian vẫn y như cũ thì sẽ có kiếp số hàng lâm.

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.