Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hóa Ra Là Xem Hiểu Thật (2)

Phiên bản Dịch · 966 chữ

Vượt qua kiếp số, ừ, ngươi có thể tiếp tục qua làm phàm nhân, hâm mộ, muốn chết, sống những ngày ung dung khoái lạc.

Vượt không qua, xin lỗi.

Có kết cục tốt chút là thân tử đạo tiêu, nhưng linh hồn có thể trùng nhập luân hồi, chuyển thế đầu thai, nếu xui một chút thì thần hình đều diệt hẳn, không mang chút đám mây màu.

Ngoài ra, Ngọc Đỉnh nhớ kỹ trong Phong Thần đại kiếp, nguyên nhân đầu tiên gây ra chính là Ngọc Hư Thập Nhị Thượng tiên quá lâu không thể trảm lại Tam Thi, cuối cùng sát kiếp trước.

Cái gọi là sát kiếp, giống như hoặc là ngươi giết người, hoặc là người giết ngươi, chính là điều khắc nghiệt đơn giản thế thôi.

"Ngươi họ gì?"

Hắn chuẩn bị khảo sát người trẻ tuổi này một hồi.

Kinh nghiệm tìm tòi của nhóc này làm hắn không khỏi nghĩ tới con khỉ trong Tây Du.

Bất kể là nói thế nào, người này, khục, con vượn này có thể từ Đại Thương đến đây, phần bền chí và nghị lực cũng đáng được công nhận.

Tuy rằng bản thân Ngọc Đỉnh không có tu vi thần thông gì, nhưng trong đầu hắn trữ rất nhiều “hàng”, đưa cho hắn một bộ pháp quyết, dạy hắn chút pháp thuật thì vẫn được.

Nhưng mà trước đó, hắn phải khảo sát kỹ tên nhóc này đã, nhìn xem tâm tính thanh niên này thế nào.

Là người có bền chí và nghị lực, mặc kệ như thế nào, nhất định từ nay về sau cũng không phải vật trong ao.

Nếu như là hạng người lương thiện, thì Ngọc Đỉnh cũng không để bụng mà truyền ít pháp môn, chu toàn giấc mơ tìm tiên đạo của hắn.

Nếu như là tâm thuật bất chính...

Vậy thì xin lỗi, Ngọc Đỉnh chân nhân cũng không muốn tạo ra tai họa Đại Ma Đầu Tam Giới, bằng không làm sư phụ thật sai lầm lớn rồi.

Một phần những nhân quả này đúng là sau lúc độ kiếp mới trút lên đầu hắn.

Dù sao, dạy không nghiêm, thầy trải trước!

Sư phụ cũng phải gánh chút trách nhiệm liên quan.

Thanh niên nghe vậy sững sờ.

Lúc này, Thanh Vân biết rõ lão gia mềm lòng, vì vậy nhanh chóng nháy mắt với thanh niên.

Thanh niên lập tức hiểu ý, vội nói: "Đệ tử họ Viên tên Hồng."

Ngọc Đỉnh khẽ một đầu một cái.

Có tên rồi, thì hắn cũng không cần phải học theo Bồ Đề tổ sư đặt tên cho con khỉ.

"Ừm, Vậy tốt, Viên Hồng...Mai Sơn Viên Hồng?!"

Bỗng nhiên đồng tử Ngọc Đỉnh hơi co lại, chợt nhìn thẳng thanh niên trước mắt.

Cái tên này làm cho hắn nghĩ tới Viên Hồng Mai Sơn thất quái đứng đầu trong đại kiếp Phong Thần.

Viên Hồng là Bạch Viên thành tinh, sư nhận không rõ, nhưng tu luyện Bát Cửu Huyền Công giống Dương Tiễn, thần thông quảng đại, thực lực tương đương cường hãn.

Về sau Viên Hồng xin góp sức phe Ân Thương, ngăn cản đông chinh đại quân Tây Kỳ tiến lên.

Dương Tiễn cùng Viên Hồng mấy phen giao thủ, đại chiến rất lâu, thế nhưng đều bất phân thắng bại.

Cuối cùng vẫn là Nữ Oa ban thưởng Sơn Hà Xã Tắc Đồ, đem bắt giữ, nhưng khó mà giết chết, vì thế, Khương Tử Nha xuất Lục Áp cùng với Trảm Tiên Phi Đao mới giết được Viên Hồng.

Viên Hồng này...là Viên Hồng đó sao?

Ngọc Đỉnh ánh mắt chớp động, suy nghĩ xa mù.

Thanh niên kia bị Ngọc Đỉnh nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng không khỏi thấy căng thẳng.

Nhưng mà hắn nghĩ ra gì, thế là thản nhiên mắt đối mắt Ngọc Đỉnh.

"Nếu như muốn tới bái sư, vì sao không dùng bộ mặt thật gặp người ta?" Ngọc Đỉnh bỗng nói.

Thanh Vân kinh ngạc nói: "Lão gia, lời này là..."

Lời còn chưa dứt, Viên Hồng một bên bỗng nhiên thản nhiên cúi người hướng Ngọc Đỉnh cúi đầu, sau người sáng lên một đạo quang mang.

Đợi cho hào quang tiêu tán chỉ thấy một con Bạch Viên quỳ trên mặt đất: "Chân nhân thứ tội, ta cũng phải là cố ý lừa gạt, chỉ là thân ta là dị loài, đi đến đâu cũng bị người truy giết, lo lắng, không yên,...

Nói đến đây hắn thở dài.

Đúng là tên Bạch Viên kia....

Ngọc Đỉnh nghĩ tới Bạch Viên trộm đào lúc trước, trong lòng nhảy dựng lên nhưng sắc mặt vẫn lãnh đạm, nói: "Nếu như bần đạo nhận ngươi, thì ngươi đối đãi như thế nào?

Tuy nói hắn có quầng sáng gia trì Thập nhị Kim tiên, nhưng tên này khả năng bạo khởi đả thương người không lớn.

Nhưng đừng sợ chuyện bất ngờ xảy ra một vạn lần, mà hãy sợ một lần xảy ra chuyện bất ngờ.

Viên Hồng giật mình, trên mặt khó nén nỗi thất vọng, nhưng vẫn lắc đầu: "Chân nhân không nhận ta cũng không sao. Lần này ta đến một là vì bái sư, hai là cảm tạ ơn cứu mạng của chân nhân."

"Bần đạo cứu mạng ngươi khi nào?"

Ngọc Đỉnh kinh ngạc nói, cái này hắn không biết thật.

Bạch Viên nói: "Tiểu Yêu ngày trước hóa kiếp lâm thể, tự biết lành ít dữ nhiều, rồi lại vô tình thấy được Thiên thư của chân nhân, tập được đạo thuật may mắn vượt qua hóa hình kiếp."

Hóa ra lúc trước hắn nói nhìn hiểu.

Thật sự xem hiểu rồi...

Tâm tình Ngọc Đỉnh trở nên hỗn độn.

Bạn đang đọc Đừng Để Ngọc Đỉnh Thu Nhận Đồ Đệ Nữa (Bản dịch) của Ba La Tiểu Xuy Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Yannn
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.