Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá trình thực chiến

Tiểu thuyết gốc · 3171 chữ

KENG KENG KENG KENG KENG...

Sau khi đã kiểm nghiệm được phần nào thực lực hiện tại của mình qua một vài đòn đánh phủ đầu với tên Triệu Tâm, Trần Vô Hạo đã quyết định chuyển sang triền đấu để tiếp tục chứng thực kinh nghiệm thực chiến của mình.

Tuy đây thực sự là một cuộc chiến rất nghiêm túc, thế nhưng hắn lại vô thức không thèm coi đối thủ của mình là cường địch hay gì mà lại xem hắn là một đối thủ dùng để luyện tập và nghiệm chứng thực lực của mình.

Trần Vô Hạo dù có tâm tính trầm ổn đến đâu thì quả thực đúng như những gì mà Hoa Vô Khuyết đã từng đánh giá trong lần đầu tiên hai người gặp nhau...

Rằng hắn bởi vì tu luyện rất tốt, vượt lên khỏi tu sũ đồng niên đồng cấp, lại do sống trên đời chưa đủ lâu để trải qua đủ nhiều chuyện trên thế gian, vậy nên vẫn khó tránh khỏi trong vô thức sinh ra cảm giác ngông cuồng một chút mà bản thân hắn không nhận ra.

Sau tất cả thì hắn vẫn chỉ như một tên thiếu niên trong giới tu chân này, thời gian sống và những chuyện đã trải qua vẫn sẽ phần nào đó làm cho tu sĩ có một sự vượt trội hơn so với những người tâm tính tốt, tâm cảnh mạnh và suy nghĩ thông minh như Trần Vô Hạo.

Một tu sĩ chỉ có thể được coi là trưởng thành thật sự khi mà người đó đã đúc kết được nhiều kinh nghiệm và bài học qua những gì bản thân trải qua...

Chứ không đơn giản chỉ là học hành trên sách vở rồi tự nhủ bản thân, tự cố tạo cho nình một cách suy nghĩ và tâm tính ngang bằng với kiểu người kể trên.

Trần Vô Hạo tên này quả thực so với đám tu sĩ đồng lữa đã được coi như rất vượt trội rồi, nhưng dù có tiến xa đươc tới đâu thì vẫn không thể hoàn thiện được.

Sự cố gắng của chính mình quá khó đến mức gần như không thể đánh bại được sự mài giũa của thời gian...

Hắn có thể thể hiện ra bản thân là một kẻ thông minh trầm ổn hơn người, nhưng sâu thẳm trong tâm thì nó lại không hoàn toàn là như vậy.

Điều này vẫn cần dõi theo quá trình trưởng thành theo thời gian của hắn...

...

KENG KENG KENG KENG KENG...

Vài khắc đã trôi qua, Trần Vô Hạo vẫn duy trì giao chiến với Triệu Tâm, không bị lấn át chút nào mà cũng không hoàn toàn lấn át được đối phương.

Kiếm pháp của hắn có thể nói là nhanh hơn, sắc bén hơn và thành thạo hơn so với đối thủ, nhưng Triệu Tâm vẫn còn có kinh nghiệm lâu năm cùng trực giác của một Thông Linh Trung Kỳ, hiển nhiên sẽ không phải dạng vừa.

Cơ mà Trần Vô Hạo vẫn còn lợi thế về mặt vũ khí khi mà Hạo Ninh Kiếm trong tay hắn là hàng Thiên Cấp Trung Phẩm, còn kiếm trong tay tên kia thì thấp hơn một bậc, là Thiên Cấp Hạ Phẩm.

Đừng thấy Trần Vô Hạo sở hữu được nhiều pháp khí hàng Thiên Cấp như vậy thì liền coi như chúng chỉ là rau cải trắng có ở khắp nơi, dễ dàng có được.

Đối với những thế lực mà chỉ mới Bát Cấp tức là có người đứng đầu là Thông Linh Cảnh thậm chí còn chưa chắc có được một món vật phẩm Thiên Cấp...

Trừ khi vét hết tài lực của thế lực thì mới may ra mua được một món thích hợp.

Lên tới Thất Cấp tuy đã có người toạ trấn đạt tu vi Linh Hải Cảnh rồi nhưng trên dưới chưa chắc đã có được mười cái hàng Thiên Cấp đâu, còn chưa nói đến phẩm cấp của nó có cao hay không đấy...

Chứ đừng nói là sẽ sở hữu vật phẩm đạt tới Linh Cấp đâu.

Xét theo như thế, đối với một thế lực chỉ mới từ Thất Cấp thăng cấp tới Lục Cấp như Thông Thu Môn bọn họ cùng lắm thì chỉ có 20 món Thiên Cấp đã là tốt lắm rồi, vài ba cái Linh Cấp, quý lắm thì có một món Bảo Cấp a...

Đã thế, những vật phẩm cấp hàng đầu mà thế lực sở hữu như vậy thường sẽ phân phối cho các cao tầng trong thế lực, tức là hàng ngũ Hộ Pháp, Trưởng Lão, Phó Tông Chủ hay Tông Chủ các loại.

Thậm chí có khi Hộ Pháp còn không có được ấy chứ đừng nói là kẻ có thận phận chỉ là đệ tử nội môn như Triệu Tâm.

Tên này sở hữu cho mình được một thanh Thiên Cấp Hạ Phẩm ở thân phận đó thì chỉ có năm khả năng xảy ra...

Một là hắn được cao tầng của Thông Thu Môn coi trọng nên muốn đầu tư vào hắn mà ban xuống món pháp khí này.

Hai là hắn dựa vào mối quan hệ với một vị cao tầng của thế lực để có được.

Ba là hắn đã có đóng góp cống hiến nào đó có chút lớn lao cho tông môn của mình, được trưởng bối khen thưởng và tặng cho.

Bốn là tên này là tích góp được của cải cho riêng mình rồi đi mua cho chính bản thân một thanh kiếm Thiên Cấp ấy, đã thế còn chỉ đủ để mua cấp Hạ Phẩm.

Cuối cùng chính là tên này hắn đi cướp của người có thứ đồ như vậy mà sổ hữu được.

Đối với một nhân vật trực thuộc thế lực nào đó thì tài sản có thể kiếm là vô cùng khó khăn và cực khổ, tích luỹ không nhiều, những món đồ cấp cao đối với họ chẳng khác nào thần vật ước ao, chỉ có thể ngộ mà khó thể cầu.

Ngược lại là Trần Vô Hạo, tên này thì hay rồi, may mắn lần đầu chính thức đi tham gia tìm kiếm cơ duyên đã một hơi cuỗm hết toàn bộ không để lại một chút bụi bặm gì cả...

Kết quả là từ một tên tán tu nghèo kiết xác mọt phát lên giời, một thân một mình sở hữu số lượng tài sản ngang hàng đủ để bồi dưỡng một Tam Cấp Thế Lực đỉnh cao, không biết tới bao giờ mới tiêu hết được.

Vậy nên mới có thể đầu tư vào bản thân để mua đủ loại tài nguyên cho mình luyện tập học làm Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư và Trận Pháp Sư.

Nếu để tính đúng thì số lượng linh thạch mà hắn đã chi ra để tu tới thành tựu Bát Đẳng Sơ Giai tam chức nghiệp như hiện nay có thể mua được một món Bảo Cấp Thượng Phẩm tới Chân Cấp Hạ Phẩm đấy...

Nghĩa là đủ để hắn thu mua cả Thông Thu Môn, Kiêu Kiếm Tông và Hoà Diên Tông cộng lại a!

Bình thường nào có ai một lần chi tiêu hàng trăm, hàng ngàn vạn Cực Phẩm Linh Thạch như vậy đâu, nghe tới đơn vị Trung Phẩm Linh Thạch đã là nhiều rồi, còn Thượng Phẩm Linh Thạch cũng có thể gây sốc luôn chứ nào có chuyện Cực Phẩm Linh Thạch đâu?

Chỉ có dạng công tử tiểu thư, hoàng tử công chúa hay những nhân vật lớn có máu mặt có bối cảnh cao cấp mới may ra bỏ ra được số lượng đó để đi tiêu sài.

Còn nhớ mấy lần hắn đi mua nguyên liệu, tiểu thị nữ phụ trách giao dịch còn có chút ngạc nhiên nhìn hắn như đang nghĩ xem tên này là công tử bột nhà nào đây, lại một lần bỏ ra nhiều như thế.

Rồi nghĩ việc hắn mua nguyên liệu luyện đan luyện khí cũng cho thấy hắn hoặc là chính là một người nắm giữ chức nghiệp, hoặc là có dây mơ rễ má với người như thế, âm thầm cảm khái tên này không giàu mới lạ.

Lượng tài sản đủ để mua mấy cái Lục Cấp Thế Lực nhưng "chỉ" có thể đưa tên này từ tu sĩ bình thường tới chức nghiệp đạt Bát Đẳng, thế mới thấy người mang chức nghiệp tu luyện khó đến nhường nào.

Lạc đề thế thôi, trở lại với trận chiến của Trần Vô Hạo và Triệu Tâm...

Mang trong mình lợi thế là một Thể Tu, dù chiến đầu bị kéo dài nãy giờ nhưng Trần Vô Hạo chỉ đổ chút mồ hôi, không quá mệt nhọc, chiến cả ngày như vậy cũng được.

Còn phía đối diện, Triệu Tâm vốn đã bị tiêu hao sức lực từ trước, lúc này lại còn phải triền đấu với tên này bằng một tay, hắn giờ đây trông đã thấm mệt không ít rồi.

"Thông Thu Kiếm Pháp thức thứ ba - Thu Thuỷ Lưu!" Triệu Tâm nhân cơ hội tình cờ có được, lập tức trảm ra sát chiêu, một cú chém vào góc hiểm từ phía sau lưng Trần Vô Hạo được tung ra...

Đây là một thức kiếm vừa nhẹ nhàng lại nhanh như cắt, uy lực ẩn chứa trong đó lại như ẩn chứa sự giận giữ của biển cả sóng vồ, uyển chuyển mà cuồng bạo.

Nếu như nhát chém này chém trúng đối thủ không những có thể dễ dàng xẻ đôi vị trí nó đi qua mà còn có hiệu quả bạo động, bộc phá qua từng nơi lưỡi kiếm đi qua...

Vậy nên sẽ không đơn giản là cắt đôi mà thậm chí sau khi bị cắt đôi thì ở vết thương của hai nữa sẽ không còn nguyên vẹn để mà hàn gắn lại nổi.

"Hừ, ta đã sớm chờ một chiêu này của ngươi. Uyên Phong Kiếm Pháp thức thứ ba - Phong Bạo Tuyệt Địa Trảm!" Trần Vô Hạo cảm ứng được sát khí trong đòn đánh của Triệu Tâm, lại chỉ đơn giản cười nhẹ thầm nghĩ, nhanh nhẹn xoay người vung ra một thức kiếm phản lại.

Trong lúc giao đấu với kẻ này hắn đã lĩnh hội hết cả ba kiếm thức trong Thông Thu Kiếm Pháp, cũng đã tỉ mỉ quan sát mà từ đó nhìn ra những sơ hở và điểm yếu trong từng chiêu kiếm.

Vừa rồi trong lúc vẫn đang triền đấu với Triệu Tâm, Trần Vô Hạo đã cố tình biến một chuyện tình cờ thành một việc nằm trong tính toán của hắn, vậy nên nới trông không nất ngờ nhiều như vậy.

Một thức kiếm Phong Bạo Tuyệt Địa Trảm đầy cuồng bạo của gió lốc bão tố tựa như sẽ xé toạc mọi thứ mà nó đi qua đã bắt đầu đụng độ với Thu Thuỷ Lưu...

KENGGGG

Kiếm khí ngân vang vô cùng sắc bén, gió lốc đối đầu cùng với lưỡi kiếm trong tay của Triệu Tâm, không bên nào nhường nhịn bên nào cả.

Trước đó Thu Thuỷ Lưu đã được thi triển mấy lần, nhờ đó mà Trần Vô Hạo đã nhận ra rằng đây là một chiêu kiếm dùng để tấn công trực diện, muốn nó đạt hiệu quả tốt nhất thì cần phải tiếp cận gần đối thủ nhất có thể.

Nếu áp dụng nó vào kiếm khí và chém tầm xa sẽ có hanh chế lớn là phạm vi công kích nhỏ và lực lượng rất dễ dàng bị phân tán trong quá trình bay đi, đối thủ vừa dễ tránh cũng vừa có thể đỡ được.

Thế nên hắn đã trảm ra Phong Bạo Tuyệt Địa Trảm có phạm vi công kích cực kỳ lớn, lại có thể càng lâu dài càng mạnh mẽ hơn, phạm vi cũng sẽ lớn hơn, vừa khó tránh lại khó có thể chống đỡ được lâu dài.

Chứ huống chi tên Triệu Tâm này phải đón đỡ ở trực diện ở khoảng cách gần thế này, còn là Tứ Tầng Kiếm Khí đọ lực với Nhất Tầng Kiếm Khí nữa chứ.

Hắn càng cố chống đỡ thì uy lực của chiêu thức này càng trở nên mạnh mẽ hơn, trong thời gian ngắm sẽ không tiêu tan, còn Trần Vô Hạo thì lại rất rảnh tay khi mà hắn là dùng kiếm khí còn đối thủ thì trực tiếp dùng kiếm.

Tranh thủ cơ hội khi mà tên này còn đang bất ngờ phải đón đỡ một thức này, Trần Vô Hạo nhanh chóng di chuyển sang bên phải, tụ lực vung kiếm ra trảm mạnh xuống đầu Triệu Tâm, lòng thầm niệm:

"Uyên Phong Kiếm Pháp thức thứ tư - Phong Nộ Giáng Thế Trảm!"

Lại một thức kiếm khác được trảm ra, như cơ bão giận giữ quét ngang thiên hạ, nhue một vị thầm của gió nổi cơ thịnh nộ hàng thế xả tức, bá đạo giáng xuống đầu của Triệu Tâm...

Mà tên đó tất nhiên rất nhanh liền dễ dàng phản ứng lại, phát hiện ra Trần Vô Hạo vừa rồi chỉ là đánh đòn nhử để cầm chân hắn.

Từ lúc hắn đón đỡ lấy Phong Bạo Tuyệt Địa Trảm tới giờ thì vẫn luôn đang kiên trì chống trụ, thể lực không ngừng bị mòn rút, hàm răng cắn chặt lại như muốn rụng rời cả hàm vậy...

Giờ còn một kiếm Phong Nộ Giáng Thế Trảm kia nữa, hắn không thể nào đỡ lấy khi mà chỉ có một tay gánh chịu tất cả thế này.

"Khốn kiếp, liều!" Triệu Tâm rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, chống đỡ tiếp thì sẽ bị chém trung mà muốn né thì sẽ bị đám lốc kia phi thẳng vào hoặc bị nhát chém bổ đầu kia trảm trúng.

Triệu Tâm điên cuồng vận chuyển linh lực trong cơ thể, dồn hết toàn lục vào cánh tay duy nhất của một kẻ khuyết tật bị trẻ ranh bắt nạt như hắn, lấy hết sức bình sinh trảm phá nhất thức cuồng bạo kia...

"Haaaaaaaa!!!!!!" Hắn hét lớn lên như để tạo thêm động lực cho mình, từng chút một nhưng lại hết sức nhanh chóng đấy lùi cơn lốc gió.

XOẸT

ÙNGGGG

Cuối cùng thì hắn đã chém tan chiêu Phong Bạo Tuyệt Địa Trảm ấy, sau đó lập tức động lấy thân pháp lao thẳng về chính phía trước, lợi dụng sóng xung kích từ sự phá toái của nơi làn gió xoáy ấy đẩy mình đi để tránh né Phong Nộ Giáng Thế Trảm.

ĐÙNG

Sau khi cú chém như phong thần hung nộ ấy chém vào khoảng không và ghim vào mặt đất tạo thành một vết tích sâu 3 trượng thì Triệu Tâm cũng đã đang bị sóng xung kích kia đẩy ra xa...

Soạt soạt soạt...

"Phụt! Hà... hà... ha..." Định trụ được thân thể bằng thanh kiếm cắm trên đất sau cú trượt dài tạo thành một đường rạch, Triệu Tâm phun ra một ngụm máu tươi, thở hồng hộc như thể lâu lắm rồi mới có không khí để thở.

Pha vừa rồi thật sự là quá nguy hiểm, nếu như không phải đầu hắn nảy số nhanh và đủ quyết đoán thì có lẽ vừa rồi hắn đã bị trọng thương, tệ hơn là chết luôn rồi.

"Ồ, không hổ là Thông Linh Cảnh tu sĩ, rất khôn ngoan." Trần Vô Hạo có hơi bất ngờ khi tên kia dù đã mất bình tĩnh nhưng vẫn đủ lý trí để tìm cách thoát khỏi tình thế nguy hiểm vừa rồi.

Chung quy Thông Linh Cảnh thì vẫn là Thông Linh Cảnh, trực giác, kinh nghiệm và tâm trí vẫn rất tốt, lại cũng là một tu sĩ được đào tạo bài bản dưới trướng thế lực, công thêm cả ham muốn cầu sinh của mỗi sinh linh nữa...

Thật sự là cảm khái vô cùng nha.

"Tên súc sinh nhà ngươi, ngươi đừng có hòng đắc ý, ta sẽ khiến ngươi phải hối hận khi dám đối đầu với ta!" Triệu Tâm mang theo ánh mắt đầy thù hận và thanh âm trầm trọng, gằn từng chữ thét.

Trần Vô Hạo không nói gì, chỉ đơn giản là vào thế rồi tiếp tục xông lên, Hạo Ninh Kiếm lấp loé như đang muốn được nhìn thấy thêm máu...

"Ngươi rất vinh hạnh khi được trở thành kẻ đầu tiên đổ máu trước thức kiếm mà ta mới luyện ra này đấy!" Triệu Tâm thấy tên kia không thèm nghe mình nói, vừa tức giận vừa cười kỳ dị nói, bất chợt quát lớn:

"Thông Thu Kiếm Pháp thức thứ tư - Thông Thu Phá!"

XOẸT

Đây không phải là một dạng kiếm chiêu dùng để trảm ra, dùng để chém trực diện hay là tấn công trên diện rộng, đây là một chiêu thức giải phóng kiếm khí và linh lực được tích xúc mạnh mẽ lại rồi đâm thẳng ra với tốc độ cực kỳ nhanh.

Kiếm khí lao đi nhanh tới mức Trần Vô Hạo cũng khó lòng thấy được chuyển động của nó, điều này khiến hắn tuy biết tên Triệu Tâm kia khả năng cao là có đại chiêu nhưng vẫn không khỏi kinh ngạc.

Thức kiếm Thông Thu Phá này khác hẳn với ba thức trước đấy của Thông Thu Kiếm Pháp mà tên đó vừa thi triển khi nãy, uy lực cách biệt cực kỳ rõ ràng, ít nhất phải ngang với Thông Linh Hậu Kỳ có Tam Tầng Kiếm Khí!

Tuy nhìn phát liền nhận ra ngay rằng kiếm kỹ này có nhược điểm lớn chính là phạm vi tấn công cực kỳ hạn chế, chỉ có nhắm chuẩn và bắn thẳng kiếm khí được tích xúc lượng lớn linh lực với tốc độ cực nhanh đi đến duy nhất một điểm mà thôi...

Thế nhưng với tốc độ nhanh đến mức mắt thường khó thấy được và gần như là không phát ra âm thanh nào như thế đã tạo thành lợi thế bù trừ cho hạn chế vốn có của Thông Thu Phá.

Dù nó có bị hạn chế ra sao thì nếu như kẻ địch không thể tránh kịp hay là không phản ứng lại kịp thì sẽ chắc chắn đánh trúng mục tiêu...

Mà một khi đối thủ đã bị Thông Thu Phá đâm trúng và bị lực lượng lớn mạnh từ chỗ linh lực bị nén lại kia xuyên thủng qua thì nếu không có biện pháp giữ mạng là đảm bảo chết chắc.

Còn Trần Vô Hạo, trong khoảnh khắc ngẳn ngủi để nhát kiếm kia phi tới và đâm thẳng đầu hắn, trực diện đáp trả hay chống đỡ là thực sự rất khó...

Nhưng hắn quyết định chơi lớn...

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.