Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luyện đan thăng tiến

Tiểu thuyết gốc · 3150 chữ

Trước đó Trần Vô Hạo đã luyện ra một số ít những viên Liệu Thương Đan có thể tạm coi như là một viên đan dược hoàn chỉnh mặc dù vẫn còn chút thiếu sót với đẳng cấp Huyền Cấp Hạ Phẩm rồi, mà cuối cùng lần này hắn đã hoàn thiện được...

Một viên Liệu Thương Đan hoàn chỉnh đạt đến đẳng cấp Huyền Cấp Trung Phẩm!

Tất nhiên luyện ra được một viên đan dược Huyền Cấp Trung Phẩm không có nghĩa là hắn đã đột phá tới Thập Đẳng Trung Giai Luyện Đan Sư rồi, ít nhất hắn cũng phải thuần thục khi luyện đan phải đạt tới tỉ lệ thành công ra Huyền Cấp Hạ Phẩm là ba phần trên mười phần nha.

Như vậy mới coi như đã thăng tiến tới Thập Đẳng Trung Giai được, vì thế nên Trần Vô Hạo hiện tại chưa thể lập tức buông lỏng mà phải tiếp tục thử nghiệm thêm khoảng 9 lần với thành công ít nhất là 2 lần nữa...

Còn nếu tỉ lệ thành công nhiều hơn được thì càng tốt.

Không chần chừ nghỉ ngơi gì cả, Trần Vô Hạo dù đang trong tình trạng bị mệt mỏi tinh thần, nhưng hắn buộc phải thực hiện luôn.

Tận dụng khoảng thời gian trong khi vẫn còn chưa quên mất cái cảm giác sau khi luyện đan thành công vừa rồi mà tiếp tục luyện chế đan dược dựa theo cảm giác còn thấm ở trong đầu đó thì khả năng thành công ngay sau đó sẽ cao hơn, dù cũng chỉ là một chút những còn tốt hơn là không có.

"Tiếp tục nào..." Trần Vô Hạo nhếch mẹp thầm nói, tiếp tục hô nhẹ:

"Khởi!"

...

Lại 3 ngày sau...

Hừng hực hừng hực...

Ngọn lửa nóng bừng bừng trong Linh Liên Đỉnh đang từng chút từng chút một thiêu đốt cùng với sự điều khiển linh lực uyển chuyển mà những dược lực sau khi bị Trần Vô Hạo thiêu đốt hết lớp vỏ ngoài để biến chỗ linh dược dịch và linh dược khí ấy thành đan...

Qua thêm một khoảng thời gian...

"Xuất!"

Theo tiếng hô của Trần Vô Hạo, từ bên trong lò luyện đan vẫn còn đang rực cháy ấy, một thứ có hình thù nhỏ bé như một viên bi có màu thanh lục thiên nhiên phát ra ánh sáng như ẩn như hiện trông hết sức đẹp đẽ, từ nó toả ra mùi hương dược liệu khá nồng đậm và dược lực chỉ cảm nhận thôi đã thấy được tác dụng của nó rất không tồi rồi.

Nó rơi vào trong tay của Trần Vô Hạo, hắn cầm đưa lên trước mặt mà nhìn ngắm thoáng qua, mỉm cười tương đối hài lòng, mở miệng tự đánh giá:

"Viên Liệu Thương Đan đạt đẳng cấp Huyền Cấp Trung Phẩm thứ 5 thành công trên tổng số 10 lần luyện, cũng không tồi lắm nha."

"Như vậy là ta đã chính thức được coi như là đã bước chân vào cảnh giới Thập Phẩm Trung Giai Luyện Đan Sư rồi!"

Lần này tu luyện nâng cao cảnh giới trong khi đang là một Đan - Trận Đồng Tu hay nói dễ hiểu là tu cùng lúc hai loại chức nghiệp rồi lại còn phải luyện tập phương pháp luyện đan vừa mới mẻ vừa khá khó nên thời hạn đột phá lâu hơn không ít so với bình thường người khác tu...

Chỉ là điều này đều nằm trong suy đoán của Trần Vô Hạo nên hiển nhiên hắn chẳng thấy ngoài ý muốn gì cả.

Trùng bình người thường chắc còn thăng cấp cảnh giới nhanh hơn hắn ít nhất là 4 tháng đấy, chỉ là tên này đã lựa chọn đi con đường khó khăn hơn những người khác nên mới mất chừng đó thời gian thôi.

Nhưng đấy là lâu hơn về mặt tu một chức nghiệp so với nhiều chức nghiệp, còn nếu để so sánh người cùng cảnh giới và cùng hoàn cảnh với hắn thì sẽ tu lâu hơn hắn khoảng 2 tháng đấy, dù sao thì Trần Vô Hạo cũng có cảm ngộ khá cao và sự học hỏi nhanh chóng hơn so với người khác nha...

Tất nhiên là vẫn không đạt đến mức độ có thể được tôn là một thiên tài.

"Nếu tiếp tục theo cái đà thăng tiến này không ngừng thì chắc là khoảng 10 năm thì sẽ đạt đến Thập Đẳng Mãn Giai ha? Cũng không chắc nữa, nhưng hiện tại thì cần phải nghỉ ngơi một chút rồi." Trần Vô Hạo hơi nghĩ nghĩ một thoáng, sau đó lắc nhẹ đầu mà nói.

Hắn cũng được coi là một tên tu si, một cuồng tu chính hiệu, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sẽ coi việc tu luyện như cả tính mạng đâu, hắn cũng biết nghỉ ngơi đấy.

Cứ để Linh Liên Đỉnh tại dưới sàn gỗ nơi trung tâm gian phòng ấy, Trần Vô Hạo tiếp đó đứng dậy giang rộng hai tay rồi ngã người ra nằm úp xuống tấm nệm giường êm ái chất lượng của Đế Tài Các, lười biếng mà lấy ra mấy cái bánh mua sắm được để ăn nhẹ...

Vừa nằm trên một cái giường êm lại vừa ăn uống giản dị nhẹ bụng, thật sự là thoải mái vô cùng.

Mà sau khi hắn ăn xong, cũng uống lấy một chém nước trà pha sẵn mua của một trà quán khá ngon ở Giang Tây Thành, lúc này mới thật sự nghỉ ngơi...

Khép lại đôi mắt đã không nhắm lại suốt gần 2 năm qua, lặng lẽ chìm vào giấc mộng...

...

Không ngủ thì thôi, đã ngủ rồi là một lèo 2 ngày luôn.

Trần Vô Hạo sau khi vừa tỉnh dậy đã bật người xuống mặt sàn ngay đối diện với Linh Liên Đỉnh.

Nghỉ ngơi đã xong, tinh thần lúc này đã hoàn toàn khôi phục trạng thái tỉnh táo và sảng khoái thường nhật, cũng một phần dựa vào cái kỹ năng tu luyện được trong lúc ngủ kia mà hắn đã được thiên địa linh khí "chăm sóc" giấc ngủ rất tốt, như thiên địa chi mẫu ru ngủ hắn trong vòng tay dịu dàng vậy.

Mỗi lần như vậy tên này lại nhớ về mẫu thân hắn, lòng hắn cứ không tự chủ được mà nhói lên như hàng vạn kiếm xuyên tâm ấy...

Nhưng tâm tính của hắn được rèn luyện rất tốt, hắn hiểu rằng mẫu thân cũng sẽ không đành lòng để hắn phải dùng cảm xúc mất mát đau đớn bi ai mà nghĩ về mình như vậy...

Mỗi lần như thế, hắn đều lại cố chuyển hướng nhớ về những kỷ niệm yên bình hạnh phúc hồi nhỏ với mấu thân mình, dù làm vậy càng làm hắn nhớ mẫu thân hơn, thế nhưng cảm xúc bi ai sẽ nhanh chóng được thay thế bởi những hồi ức tuyệt đẹp ấy...

Trần Vô Hạo vì vậy mà sẽ không đau lòng, mà hắn lấy điều đó làm động lực để mình tiếp tục bước tiếp, tin chắc mẫu thân cũng sẽ ủng hộ và động viên hắn tiến lên như thế...

Xua tan đi khoảng trầm lặng trong tâm trí mình, hắn biết không thể cứ đắm chìm trong đó mãi được, ít nhất là không thể quá lâu.

Việc chính cần làm lúc này chính là tiếp tục tập luyện đan để nâng cao cảnh giới Luyện Đan Sư của mình, khoảng cách từ đâu cho đến mục tiêu vẫn còn khá dài, không nên chậm trễ thêm nữa.

"Mục tiếp trước mắt vẫn là phải đột phá tới Thập Đẳng Cao Giai Luyện Đan Sư cái đã, không nên chậm trễ nhưng cũng không thể vội vàng được." Trần Vô Hạo lầm bẩm dự định, linh lực từ đan điền bắt đầu vận chuyển, hai tay tiếp tục hướng Linh Liên Đỉnh đưa lên, lòng thầm hô nhẹ:

"Khởi!"

Phừng...

...

Tuế nguyệt là một kiểu khái niệm mà nó sẽ không có điểm dừng lại, cũng không có điểm cuối cùng, chỉ là nó sẽ luôn luôn hướng về phía trước mà đi...

Lặng lẽ không dừng chân, không chờ đợi ai cả, 7 năm và 7 tháng kể từ thời điểm Trần Vô Hạo tiếp tục bắt tay vào luyện đan để đột phá Thập Đẳng Cao Giai cứ như vậy mà trôi qua rồi...

Thế nhưng giờ, tên "thanh niên" này không phải là Thập Đẳng Cao Giai Luyện Đan Sư, mà hắn đã là Thập Đẳng Mãn Giai Luyện Đan Sư!

An toạ tại giữa một gian phòng gỗ nhỏ xa xỉ của một toà lầu các khang trang lúc này, Trần Vô Hạo đang chăm chăm nhìn vào Linh Liên Đỉnh đang rực cháy trước mặt, hai tay không ngừng điều động linh lực truyền cào trong đan đỉnh mà khống chế và luyện chế viên đan dược đang sắp hình thành trong đó.

Không chỉ có một viên đan, mà lần này ở trong lò luyện đan có tới 4 viên đan dược, tất cả chúng đều chính là Liệu Thương Đan!

Rồi nhìn vào biểu hiện khuôn mặt của hắn lúc này lại không thấy có quá nhiều căng thẳng, cũng không thấy biểu cảm của trạng thái mệt mỏ tinh thần, cũng không nhìn thấy sự mệt mỏi của hắn hiện trên đó...

Trải qua một quảng thời gian dài liên tục "rè luyện" tinh thần và linh hồn của mình, Trần Vô Hạo nay đã có thể thích ứng được với việc luyện đan này, càng lúc càng trở nên quen thuộc và thuần thục hơn trước đâu rất nhiều...

Giờ đây đối với hắn, luyện 1 viên hay luyện ra tận 5 viên cùng lúc đều không có quá nhiều vấn đề!

Tuỳ vào kỹ năng, tài nghệ, lĩnh ngộ và "lực" đến từ bản thân mình mà một Luyện Đan Sư có thể từ từng đó một lô nguyên liệu trong công thức mà luyện ra được số lượng đam dược khác nhau.

Trước đây là do Trần Vô Hạo chưa đủ quen thuộc và thuần thục luyện đan cũng như kỹ năng còn yếu kém nên mội một lần luyện đều chỉ ra được một viên, hiếm khi thì ra được hai viên đan dược, so với những kẻ giỏi giang lành nghề thì như vậy là bỏ phí rất nhiều dược liệu...

Và hiển nhiên với một tên mà 1 viên Hạ Phẩm Linh Thạch còn thấy tiếc thì việc hắn cũng cảm thấy như vậy là điều tất nhiên.

Lý do có chút xàm xàm này thế nhưng lại trở thành một trong những động lực để hắn càng cố gắng luyện tập nhiều hơn mà sớm ngày có thể tận dụng được hết vai trò của một lô dược liệu ấy mà có được thành quả như hiện tại đây.

Để tính trung bình thì một lô nguyên liệu mỗi khi bỏ vào trong đan đỉnh với một Luyện Đan Sư đẳng cấp cao có thể luyện ra được tận 10 viên đấy, hắn thật sự rất nuốn bản thân có thể làm được như vậy...

Bất quá đối với một tên Cửu Đẳng còn chưa đạt tới này thì nói gì làm được như những tên Luyện Đan Sư cấp cao hơn nhiều chứ?

Mà dù sao thì tên này có thể lấy tu vi như hiện tại mà làm ra được ít nhất 2 viên và thỉnh thoảng khá hiếm ra 5 viên đã là rất giỏi rồi, cũng có thể xem như là một thành tựu không nhỏ trong giới Luyện Đan Sư đâu nha...

Nhưng trong quá trình đi tới được bước này, thất bại vô vàn lần là điều rất khó để tránh khỏi.

Mắt thấy thời điểm được căn chuẩn đã đạt đến, Trần Vô Hạo ngửa bàn tay phải đang hướng về Linh Liên Đỉnh kia ra, ngoắc lên hai ngón tay trỏ và giữa làm ra động tác điều khiển một vật gì đó hướng lên, trong đầu lại thầm hô một từ không biết đã lặp đi lặp lại có đến trên dưới ngàn lần hay không:

"Xuất!"

Vút...

Theo sau đó, âm thanh và cảnh tượng quen thuộc cực kỳ lại tiếp tục được tái hiện thêm lần nữa...

Từ trong Linh Liên Đỉnh bay ra bốn viên đan dược màu xanh lục tươi như lá cây của thiên nhiên, quang mang nhàn nhạt đồng sắc cũng như ẩn như hiện mà lấp lánh quanh bốn viêm bi ấy, mùi hương của dược liệu thơm phức lan toả ra khắp căn phòng khiến người ngửi thấy phải thấy thư thái vô cùng, tâm trí nhanh chóng trở nên dịu êm hơn...

Là bốn viên đan dược Liệu Thương Đan và đều đạt đẳng cấp Huyền Cấp Cực Phẩm!

Vừa lao ra khỏi lò đan là lập tức lao tới nằm gọn trên lòng bàn tay phải của kẻ đã tạo ra chúng, hắn nhìn 4 viên Liệu Thương Đan nồng đậm dược lực và mang màu sắc xinh đpej hào hoà với tự nhiên như vậy mà âm thầm hài lòng, lần này hắn được xem như đã hoàn toàn củng cố cảnh giới Thập Đẳng Mãn Giai Luyện Đan Sư rồi.

Những dan dược khác thì không nói chứ riêng mấy loại đan dược có chức năng trị thương như Liệu Thương Đan hắn sẽ bỏ vào trong những cái bình ngọc chuyên dùng để chứa đựng đan dược bên trong mà trước đó hắn đã mua một đống để sẵn.

Các loại đan dược bình thường khác chưa cần nhắc đến chứ riêng loại đan dược tầm thường như có tác dụng chữa thương thì được đặc biệt quan trọng và chuyên dụng, vừa để cho bản thân dung, cũng có thể dùng nó để cứu giúp người khác hoặc là đem chúng đi trao đổi với bán lấy tiền, thế nên mới phải bỏ vào bình ngọc để chuẩn bị sẵn sàng ở bất cứ trường hợp nào vào bất cứ lúc nào.

"Ngày hôm nay đến đây thôi, hiện tại nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một đoạn thời gian ngắn trước khi tiếp tục tu luyện xung kích tới cảnh giới Cửu Đẳng đã, phải chuẩn bị tinh thần kỹ càng nếu không sẽ ăn phải bình cảnh." Trần Vô Hạo ngồi vẫn vị trị đó, hơi vuốt cằm dự tính, lẩm bẩm mà nói.

Cách nhau mỗi một đại cảnh giới dù là bất cứ loại tu hành nào thì đều có sự chênh lệch rất rõ rệt, không phải cứ thế tu rồi muốn đột phá là liền đột phá được đâu.

Lần này tu hành tấn thăng Cửu Đẳng không biết là phải mất mấy năm đấy chứ không chỉ đơn giản là vài tháng thôi đâu, lại thêm bản thân còn đang là Cửu Đẳng Trung Giai Trận Pháp Sư nữa, có khi phải mất cả chục năm mới đột phá được đấy a!

"Mình cảm giác nếu như thành công bước quan cánh cửa Cửu Đẳng Luyện Đan Sư này thì liền có thể đột phá được lên Nhất Trọng Hồn Tu, trở thành một Hồn Tu luôn..." Trần Vô Hạo âm thầm ước tính, tiếp tục lẩm bẩm một mình lần nữa.

Hầu hết tu sĩ tu luyện đều là một Hồn Tu, chỉ là sẽ đột phá trở thành Hồn Tu vào thời điểm nào thì không cố định mà thôi...

Có người thì đột phá chức nghiệp Cửu Đẳng, có người phải Bát Đẳng, Thất Đẳng, thậm chí chức nghiệp phải đạt tới Lục Đẳng mới đột phá Nhất Trọng trở thành Hồn Tu.

Điều này là tuỳ thuộc vào yếu tố như ngộ tính hoặc tâm cảnh của một người cao thấp ra sao, yếu đuối hay là cường đại, mong manh hay vững chắc, nóng như lửa hay lạnh như băng,...

Lấy Trần Vô Hạo làm mẫu thì nói nghe đơn giản ở đây là bởi vì tên này có tâm cảnh vô cùng không tầm thường, lại có lực cảm ngộ cao hơn người thường, lại còn tu luyện cùng một lúc song song hai loại chức nghiệp ngay khi ở thời điểm khởi đầu như thế này nữa...

Từ đó mà khiến cho linh hồn chi lực của Trần Vô Hạo cứ vậy ngày một được nâng cao hơn nhanh chóng mà không bị bất ổn định, kết quat thì chính là ở thời điểm thành tựu tu hành như hiện tại,hắn đã sắp đột phá làm một Hồn Tu rồi.

Đã đồng tu hai loại chức nghiệp Đan - Trận rồi nay lại còn đồng tu ba loại tu hành là Linh Tu, Thể Tu và Hồn Tu, song còn có cả Kiếm Tu nữa, tên này chắc chắn là một trong những tán tu quái thai nhất trong số các tán tu không tầm thường trên thế gian a!

Như đã nói rồi, thông thường sẽ chẳng có một tên tán tu cấp thấp nào sẽ lựa chọn một lúc nhiều con đường như vậy để tu hành đâu, đối với họ chính là tu quá chậm, quá phí công phí của, thế nên đại đa số sẽ chọn cảnh giới tu lên cao đã thì khỏi đầu tu mấy cái khác sẽ tiện hơn.

Nhưng như vậy thì con đường tu hành sẽ trở nên hạn hẹp hơn, xuất hiện không ít hạn chế, mà chính bản thân Trần Vô Hạo đã nhìn ra điều đó để rồi quyết tâm đi trên con đường này.

Có như vậy tu hành của hắn mới đầy thú vị mà không trở nên tẻ nhạt, có như vậy hắn mới có năng lực bảo vệ bản thân cũng như diệt trừ mối hoạ cản trở hắn, có như vậy hắn mới có được sức mạnh thực lực mình cần để càng đi được xa hơn những kẻ khác,...

Suy cho cùng, đại đạo chi lộ là một thứ gì đó quá mức thần bí, quá mức bí hiểm, quá mức bất khả tưởng, mà công việc của tu sĩ chính là tìm tòi, khám phá, học hỏi, tận dụng,... những gì thiên địa có...

Từng bước từng bước một mà bước đi, vừa phát triển vừa cạnh tranh, đó là quy luật tự nhiên của thế gian...

Nghỉ ngơi khoảng 1 tuần cho khuây khoả, ăn uống ngủ nghỉ nhưng vẫn không quên nhớ và cảm ngộ, cuối cùng thì Trần Vô Hạo đã cảm thấy sẵn sàng để tiếp tục tu luyện rồi.

Dĩ nhiên là tên này vẫn sẽ không quên lẩm bẩm tự kỷ tiếp:

"Cửu Đẳng a, ta đến!"

Bạn đang đọc Duy Ngã Tự Tại sáng tác bởi VoTranDeTien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VoTranDeTien
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.