Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phù văn sơ khai , hàng xóm mới

Tiểu thuyết gốc · 1773 chữ

Trong màn đêm tối, qua 2 tiếng đồng hồ sau người con trai kia mới tỉnh dậy, đều đầu tiên là hắn nhìn xung quanh xem người con gái kia đang ở đâu, khi thấy nàng đang nằm cách đó không xa mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đến bên nàng, kiểm tra mạch đập

“Hoàn hảo , không có sao”

Mạch đập vẫn ổn định chứng tỏ nàng không có tổn thương gì quá lớn.

Nhưng văn vật cần bảo vệ đã biến mất.. uhm?? Hắn bỗng nhìn thấy hai tên giao tranh cùng hắn đang nằm sõng soài trên mặt đất cách đó không xa, lúc vừa rồi do tâm lý chưa ổn định cùng bọn chúng ở trong bóng tối nên hắn chưa kịp nhìn thấy.

Vũ Tuấn đến bên hai tên này, phát hiện tay chúng đã bị còng vào nhau.

“Quái lạ, đã có ai nhúng tay vào??? Mà văn vật vẫn còn nguyên?”

Sự việt sảy ra rất lạ, lúc trước hắn rõ ràng đã bị đánh ngất đi, tưởng chừng đã chết dưới tay hai tên này vậy mà…

Lay lay người con gái kia:

“Hồ Điệp!”

Mãi một lúc sau cô gái kia mới tỉnh dậy, nàng ngơ ngác một lúc mới nhận ra hoàn cạnh lúc đầu.

“Vũ Tuấn, chúng ta vẫn còn sống sao?”

“Còn, rất tốt là đằng khác, cô nhìn đi” Vũ Tuấn nhíu mày chỉ vào hai tên đang bị còng tay vào nhau vẫn hôn mê.

“Cái gì? Đây là anh làm sao? Thật tốt quá.”

“Không phải tôi, đây mới là vấn đề hiện tại.” Vũ Tuấn nói : “Lúc nãy tôi cũng bị chúng đánh hôn mê, lúc tỉnh dậy thì đã thấy chúng như thế này rồi,”

Hồ Điệp ngạc nhiên im lặng, nàng đang nghĩ đến các khả năng, 1 là người trong Vệ đội âm thầm hoặc ngẫu nhiên giúp hai người, 2 là có một cao nhân nào đó trong thành phố này ra tay cứu giúp.

“Khả năng nào cũng không xấu, nếu người kia không muốn xuất hiện lưu danh thì có lẽ họ không muốn cho người khác biết” Hồ Điệp nghĩ vậy rồi nói cho Vũ Tuấn:

“Vũ Tuấn, anh xem văn vật có còn ở đó không, nếu còn thì tốt, còn không thì chúng ta phải về Đội báo cáo mới được”.

-----

Lưu Thanh Phong về đến phòng trọ, trong tay vẫn cầm miếng ngọc giản lấy được từ hai tên kia, trong lòng vui vẻ. Đây là lần đầu tiên hắn ở đây nhìn thấy vật liên quan tới tu luyện giới.

Trước kia hắn cứ nghĩ tu luyện giới đã biến mất trong xã hội hiện đại vì từ nhỏ hắn chưa bao giờ gặp một sự kiện nào liên quan tới cả, đến hôm nay hắn mới nhận ra một điều rằng xung quanh ẩn dấu khá nhiều tu luyện giả.

Tỉ như Trần Thế Kiệt của võ đường minh hạ, hai người của Vệ đội gì đó, còn có hai tên nhìn như trộm văn vật kia, tất cả bọn họ đều là tu luyện giả.

“Gió tầng nào gặp mây tầng đấy, có lẽ ta chỉ có mạnh mẽ lên thì mới có thể tiếp xúc đến các tầng lớp cao hơn của tu luyện giới” Lưu Thanh Phong tay nắm ngọc giản đặt ra quyết tâm.

“Để xem trong ngọc giản này cất giấu thứ gì”

Lưu Thanh Phong ngồi trên giường, điều động linh lực truyền vào ngọc giản.

Miếng ngọc giản lúc đầu trông như miếng ngọc bình thường khi được linh lực truyền vào thì loé sáng lên, cùng lúc đó trong đầu Lưu Thanh Phong hiện lên toàn bộ nội dung trong đó.

“Phù văn cơ sở” một dòng chữ to xuất hiện lên trong đầu Lưu Thanh Phong, hắn nhìn xuống dưới, bên dưới giới thiệu chi tiết về phù văn và chức nghiệp phù văn sư trong giới tu luyện.

“Phù văn xuất hiện từ xa xưa, nó được trời đất thai nghén sinh ra trước cả con người.

Khi con người xuất hiện cùng Tu chân, bọn họ đã khám phá ra các phù văn sơ khai, thấy sự huyền diệu của nó, những Tu chân giả đầu tiên đã tìm hiểu, thôi diễn ra nhiều loại phù văn để tổ hợp lên các trận pháp, phù chú, đặc biệt là công pháp.

Phù văn còn được luyện khí sư, luyện đan sư thêm vào để gia tăng chất lượng của vũ khí cùng đan dược.

Phù văn sơ khai chia làm 5 nhóm: Thôn phệ, Tinh thần, Tu luyện, Sáng tạo, Huỷ diệt

Trong 5 nhóm này thì Tu luyện được các Tu chân giả cường đại từ xa xưa khai thác, thôi diễn triệt để nhất để tạo ra các công pháp khác nhau để tu luyện. Càng thôi diễn thì càng ra các công pháp mạnh mẽ tạo lên một hệ thống tu luyện.

Phù văn Sáng tạo thì được các Luyện khí , luyện đan sư khai thác để tổ hợp lên hệ thống luyện đan cùng luyện khí

Phù văn Tinh thần thì ít hơn, chỉ có Triệu hoán sư tu luyện tìm hiểu.

Còn Huỷ diệt và Thôn phệ thì hiếm có hơn, chỉ sô ít hung thú cổ đại mới có năng lực tiếp xúc và tiếp nhận chúng.”

Phía dưới còn nói nhiều về phù văn, nhưng Lưu Thanh Phong đã bị luồng tri thức mới mẻ này làm ngây ra, giới tu luyện hiện tại gọi là Tu chân giới, mà Tu chân giới lại hình thành từ cách suy diễn các nhóm phù văn sơ khai.

“Chẳng phải nắm được phù văn sơ khai thì có thể nắm được cả thế giới này, thậm chí toàn bộ vũ trụ???” Lưu Thanh Phong nghĩ đến viễn cảnh mọi thứ nằm trong bàn tay mà ngơ ngẩn.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì đây cũng chỉ là cơ sở phù văn được suy diễn ra thư phù văn sơ khai mà thôi, trên đó còn trung cấp phù văn, cao cấp phù văn cùng phù văn sơ khai, nắm được tất cả chúng mới có thể làm bá chủ vũ trụ.

Thử nghĩ mà xem việc đó khó đến nhường nào, có thể là không thể nào luôn. Vì từ xa xưa tới nay các tiên hiền mới chỉ khai thác được phần nhỏ của phù văn sơ khai mà đã mạnh mẽ đến nhường nào.

Càng chưa nghe thấy ai nắm được hoàn chỉnh 1 phù văn sơ khai chứ đừng nói 1 nhóm phù văn sơ khai.

Thu lại tâm thần Lưu Thanh Phong bắt đầu tìm hiểu phù văn cơ sở. Đây là cơ sở để có thể nắm giữ phù văn, sau đó sáng tạo ra cái của riêng mình hoặc áp dụng vào chiến đấu , tu luyện.

Phù văn Lưu Thanh Phong tìm hiểu đầu tiên ở đâu là phù văn chữ “luyện”.

Phù văn này chủ yếu giúp tu chân giả luyện hoá linh khí hiệu quả hơn, chất lượng linh lực cũng cao cấp hơn.

Đây là dấu mốc đầu tiên trong con đường tu luyện phù văn , từ cái khởi đầu sẽ có cơ sở cho sau này, nếu lúc đầu chịu khó tìm hiểu thấu đáo và biết được bản chất thì mọi thứ sau này sẽ được trải bằng.

“Phù văn chữ “Luyện ” này có vẻ khá hữu ích, nó giúp ta luyện hoá linh khí nhanh hơn hẳn”.

Cảm nhận được sự biến hoá của có phù văn với không có phù văn, Lưu Thanh Phong lắc đầu cảm thán, tốc độ tu luyện của hắn từ bây giờ nhanh hơn lúc trước gấp rưỡi, phù văn thật lợi hại.

Lưu Thanh Phong tự nhủ:” Nhất định phải nhanh chóng nắm giữ nhiều hơn các phù văn khác mới được, bằng cách nhanh nhất đặt được ước mơ”

Bỗng hắn lại nhớ đến Hoàng Thanh Thanh, niềm vui sướng lại chợt tắt.

“Không biết bây giờ Thanh Thanh ra sao rồi…”

Lưu Thanh Phong thu lại trạng thái tu luyện, mở cửa đi ra ngoài, ngoài trời bây giờ đang là nửa đêm, mọi thứ tĩnh mịch cùng yên bình lạ thường.

Ngắm sao trời , Lưu Thanh Phong đầu óc rơi vào trống rỗng.

“Anh chưa ngủ à?”

Bỗng một tiếng con gái phát lên kéo hắn về với hiện tại, quay lại thì thấy căn phòng ngoài cùng vẫn sáng đèn, một người con gái đang ngồi ở bên cửa, hai tay chống cằm nhìn lên trời.

“Chào chị” Lưu Thanh Phong chào lại người đó.

Nhìn kĩ thì Lưu Thanh Phong mới thấy người con gái này thật đẹp, làn da trắng, mái tóc dài thuôn mượt, hai mắt trong nhưng hơi buồn. Từ cách ăn mặc tới con người thì thấy đây rõ ràng là một người quanh năm sống trong nhung lụa, tại sao lại ở trong khu trọ nhỏ bé này???

Người con gái quay sang Lưu Thanh Phong , hất mái tóc dài sang một bên:

“Còn trẻ thế này mà đã có nhiều tâm sự thế à, cậu em?”

Lưu Thanh Phong nhìn nàng, lại quay lên nhìn những ngôi sao trên bầu trời:

“Chẳng phải chị cũng thế sao? Coi bộ còn tâm trạng hơn cả tôi ấy chứ”

“Hì hì, gớm , bày đặt làm dáng, tôi chỉ hơi mất ngủ tý thôi mà. Mà cậu mơi đến đây hả?”

“Vâng, tôi tên Lưu Thanh Phong, hàng xóm mới, rất vui được gặp chị” Lưu Thanh Phong cũng cười đáp lại, gặp phải người hàng xóm thú vị cũng làm tâm trạng hắn nguôi đi phần nào.

“Trần Mai Linh, là tên của ông nội tôi đặt cho tôi, cậu mơi chuyển tới đây mấy ngày rồi?” Cô nàng cũng nói ra tên của mình.

“Ồ, tới được 5 ngày rồi mà không thấy chị, chắc bình thường chị không về nhà?”

“Ừm, mấy ngày nay tôi có việc bên ngoài nên không biết nhà trọ có người mới, còn cậu thanh niên phòng giữa này tôi cũng chỉ gặp được một lần” Trần Mai Linh đáp lại.

“Một lần?” Lưu Thanh Phong ngạc nhiên.

“Thực ra tôi cũng mới chuyển đến trước cậu có nửa tháng thôi, mà bình thường tôi bận ở bên ngoài nên cũng ít về nhà.” Trần Mai Linh thản nhiên nói, công việc của nàng có khối lượng lớn nên thời gian về nhà rất ít.

Bạn đang đọc Giáng Thần sáng tác bởi thanhliem129

Truyện Giáng Thần tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhliem129
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.