Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết Không Từ Nan.

Tiểu thuyết gốc · 2749 chữ

Chương 5 :Quyết Không Từ Nan.

Đing... kiểm tra kết quả của chiến trường.....

“kí chủ dùng mưu kế giết được 23 tên, khen thưởng mỗi tên 2 điểm chiến tranh.. tổng cộng 46 điểm”

“phạm tu cùng kí chủ tác chiến giết được Đại tam khen thưởng 10 điểm”

“cho ta xem trang cá nhân đi hệ thống”

“kí chủ: Nhân Minh

Võ lực: 64 Trí lực:80 Thống lĩnh:70mị lưc: 70

Vật phẩm : 1* tọa kỵ thẻ, 1*quay thưởng.

Vũ khí: phá đao,

Triệu hoán mãnh tướng: Phạm Tu.

Tọa kỵ: không.

Điểm chiến tranh: 86 điểm.

Nhìn thấy cái này thống kê, hắn cũng hài lòng, 86 điểm nhìn có vẻ ít nhưng phải dùng gần 2 ngày hắn mới có kiếm được chừng đấy điểm, theo hệ thống thì chỉ cần dùng 100 điểm là có thể triệu hoán, đối với hắn 100 điểm triệu hoán chỉ trong sớm muộn.

Bây giờ cái hắn lo lắng, là việc như nào để tập trung binh lực và cách để đối đầu với 12 sứ quân, nên nhớ binh lực và sức mạnh của họ không phải kẻ vắt mũi chưa sạch như Nhân Minh có thể chống lại, cho dù có binh lực trong tay, cũng không dễ tý nào.

Nói gần nhất, Đỗ Cảnh Thạc lập xây dựng binh quyền của mình ở Đỗ Động Giang, lợi dụng địa thế hiểm trở, hắn xưng bá nơi này, dễ thủ khó công, chưa kể từ lúc hắn cầm quân chưa từng thua qua. Thành Đỗ Động là một thành trì vững chắc muốn đánh không phải dễ đánh, có ghi chép nói lã đường đã từng vị vây công ở đấy đến khi chết vì đói. Đến cả Đinh Tiên Hoàng cũng vất vả khi đánh với Đỗ Cảnh Thạc.

“Đing.. Phạm Tu đã giết sạch quân địch “trừ gian diệt ác” khen thưởng 30 điểm.

Mong kí chủ cố gắng, loạn 12 sứ quân có thể sẽ đến sớm, tiên hạ thủ vi cường luôn rất tốt”.

Thông báo hệ thống vừa ngắt thì phạm tu đi đến,cả người đầy máu văng lên cả gương mặt khôi ngô của hắn, trên tay phá lãnh đao đã thành màu đỏ, hắn giết đỏ cả mắt nhưng khi đến gần Nhân Minh hắn mới trở lại cảm giác ân cần khuôn mặt pha chút hiền từ.

Khi nãy xuất hiện bất ngờ chưa kịp nhìn rõ, bây giờ nhìn kĩ hắn phát hiện dù ở khía cạnh nào thì phạm tu vẫn tuấn tú.

“ân công, ta đã diệt sạch bọn thổ phỉ, tiếp theo người có dự định gì không?”. Phạm Tu thầm hỏi.

Minh nhìn Phạm Tu rồi cười nói:

“Phạm Tu, ngươi nghĩ gì về tình hình hiện tại của Nước ta?”.

Phạm Tu bất ngờ khi bị hỏi ngược lại, càng nghĩ càng thấy ân công mình không phải người bình thường, tuy là xuất thân thấp hèn nhưng không vì thế mà mai một tài năng. Phạm Tu ngẫm một lúc rồi nói:

“ theo ta được biết, bây giờ toàn bộ quyền hành đều Dương Tam Kha nắm giữ, các sứ quân bây giờ đã bắt đầu rục rịch, chắc không lâu nữa đất nước ta sẽ vào thời loạn chiến. Ngoại xâm là chuyện nhỏ nội loạn mới là chuyện lớn”.

“vì sao, phạm tu huynh lại nói thế?”.

“ân công, còn nhớ tiền ngô vương dùng bạch đằng giang diệt quân nam hán chứ?. Từ trận đó, ta dám chắc quân nam hán đã mất đi ý chí muốn đánh nước ta, nhưng giờ tiền ngô vương mất rồi bọn hắn chắc chắn sẽ sang đánh. Nhưng dân ta chỉ cần đoàn kết thì quân nam hán cũng chỉ là chuyện nhỏ. Phạm Tu nói từng chữ chắc nịch.

Hắn cũng đã nghĩ đến câu trả lời này, nước ta nhìn thường thì rất yếu kém về quân sự nhưng nếu ai dám xâm chiến nước ta thì bá tánh và nhân dân sẽ đứng lên, Từ Trưng Nữ Vương đến hiện tại qua bao đời, trong thời loạn thế sẽ có anh hùng xuất hiện, để giúp mọi người đứng lên chống giặc.

“nếu như có binh quyền trong tay, thì phạm tu huynh có dám cùng ta an bình thiên hạ để bá tánh được sống sung sướng không phải chịu đói chịu rét không?”. hắn nhìn thẳng vào Phạm Tu nói ra.

Bây giờ,Nhân Minh không cần vòng vo, vì hắn biết con người như Phạm Tu chắc chắn sẽ đồng ý. Khi xưa, ông đứng lên giúp Lí Nam Đế là một điển hình, khi đó ông đã tuổi già nhưng vẫn cố gắng cầm quân ra trận chống lại Trần Bá Tiên dù phải hy sinh cũng phải cầm chân để Lí Nam Đế rút lui an toàn. Xét toàn diện, ông là người văn võ song toàn, lấy nhân nghĩa đi đầu.

“Bịch”.

Một chân quỳ gối, hai tay chấp lại, ánh mắt kiên định nói:

“Thiên chọn thiên tử, người cũng thế,phải chọn cho mình một vị chủ công tốt. Khi trước, ân công cứu ta 1 mạng ta đã thề dù lấy tính mạng này để bù lại,”

“ta, Phạm Tu hôm nay đi theo chủ công dù có lên núi đao biển lửa quyết không từ nan”. tâm nguyện bấy lâu nay của hắn cuối cùng cũng nói ra được.

“Đing... chúc mừng kí chủ mở ra kỹ năng mới. “chiêu hiền nạp sĩ”. khen thưởng 1* triệu hoán mãnh tướng. ”

Hắn vội vàng nâng đỡ phạm tu lên, cười.

“có Phạm Tu huynh giúp đở, ta như hổ mọc thêm cánh”.

“chỉ có điều, phạm gia của huynh không lẽ cứ để huynh đi theo ta như thế sao?”.

Nhân Minh hắn khá chắc, khi triệu hoán ra Phạm Tu thì chắc hẳn sẽ có liên quan đến Phạm Bạch Hổ, vì hệ thống sẽ không bao giờ đem người của quá khứ đến, chắc cái phá hệ thống này sẽ đem Phạm Tu trồng vào Phạm Gia người.

Nếu Phạm Tu thực là người của phạm gia, thì chuyện này có lẽ sẽ dễ giải quyết hơn,dù sao Phạm Bạch Hổ của là 1 trong 12 sứ quân, nếu lôi kéo được hắn thì kế hoạch dễ thực hiện hơn.

Nếu như về sao ta triệu hoán ra Ngũ Lão không biết sẽ trở thành ai trong gia tộc họ Phạm đây.

“thực không dám giấu, ta là đệ đệ của Phạm Bạch Hổ, nhưng là con thứ nên không được coi trọng, ca ca của ta chinh chiến sa trường cầm binh đánh giặc có lẽ còn trên cả ta”. phạm tu nói.

Đúng như hắn dự đoán, Phạm Tu ít nhiều sẽ liên quan đến Phạm Bạch Hổ, nhưng làm hắn buồn bực là cái phá hệ thống này không miêu tả gì nhiều.

Chỉ nói là ta từng cứu Phạm Tu một lần khi đi đón củi mà còn cứu khi nào thì đến chính ta cũng không biết, chưa kể còn giới thiệu qua loa, đúng thật không thể tin tưởng được cái này hệ thống.

“kí chủ đừng có mà ngậm máu phun người, lúc ngươi triệu hoán ra không nói rõ, nếu người nói cho ta xem chi tiết thì ta đã cho ngươi biết tất cả về phạm tu rồi.”

“vì kí chủ làm hệ thống bực bội nên sẽ cho kí chủ gia tăng độ khó, hệ thống sẽ tự động triệu hoán 12 người vào 12 sứ quân để cho sứ quân mạnh lên.. bắt đầu triệu hoán..

“người thứ 1, Trần Kiện tự Mai kiện được trồng vào thân phận là thứ dân giỏi tài bắn cung trong lúc săn bắt gặp được Lý Khuê được hắn trọng dụng là đi theo.”

Người thứ nhất vừa ra, sắc mặt Nhân Minh dần thay đổi,nếu như hạng vô danh tiểu tốt thì hắn sẽ không để ý đến, nhưng Trần Kiện là con hoàng tộc nhà trần giỏi binh thư lẫn võ công, Khi quân Mông-Nguyên đến ông đã đem toàn bộ gia quyến đầu hàng Nhà Nguyên.

“vừa ra đã là cái phản bội người, nhưng tên phản bội này cũng có chút mạnh”.

“người thứ 2, Lê tắc tự Cảnh cao, ông là tướng dưới trướng của Trần Kiện, ông giỏi binh thư ham đọc sách,trong lúc vô tình đi đến Đỗ Động Giang gặp được Đỗ Cảnh Thạc nên đành nương nhờ, bày mưu tính kế giúp hắn.”

Nói đến Lê Tắc ông cũng không có tội gì lớn, chỉ là đi theo nhầm người, đã theo chủ công thì phải luôn như thế, sống chết vẫn theo đó là đạo trung nghĩa.

Theo Đại Việt Sử Kí Toàn Thư, tháng 2 ngày giáp thìn mồng một, Trần Kiện và Lê Tắc đầu hàng nhà nguyên, được Toa đô sai Trần Kiện về Yên Kinh.

Giữa đoạn đường bị Nguyễn Thế Lộc và Nguyễn Lĩnh tập kích giết chết trần kiện, Lê tắc phải đem xác ông theo và chôn Trần Kiện ở Ôn Châu. Từ đó, ông sang trung quốc làm quan và mất bên đó.

Ông cũng là tác giả của bộ An Nam Chí Lược, tác phẩm này kể rất nhiều về văn hóa người dân đại việt ta.

“Trần Kiện ta còn chấp nhận, nhưng thế mà cũng đem Lê tắc ra. Hệ thống, sao ngươi không đem Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Nguyễn Tri Phương cho đủ gia tộc họ nguyễn”.

Hệ thống lạnh lùng âm thanh vang lên:

“kí chủ đừng khích ta, con người ta rất dễ tin, ta có thể làm thật đấy”.

Hắn chỉ nói đùa 1 câu, mà cái này hệ thống vì thế mà định làm thật, mẹ nó thật không tin hắn là hệ thống của ta, hay của người khác nữa.

“người thứ 3, nguyễn Đa Phương, ông là tướng dưới trướng cuối thời trần và đầu thời Hồ, ông hiện tại đang làm phó tướng cho Nguyễn Khoan.

“người thứ 4, Nhân Minh Cao Hoàng Đế Mạc Đăng Dung, ông là người khai sáng triều Mạc, hiện tại đang làm tướng dưới Kiều Thuận, do là Vua người nắm quyền nên ông được mang theo, Mạc Đăng Doanh, Mạc Chính Trung, Mạc Kinh Vũ.

Hắn lúc này đã không còn cảm xúc nữa rồi, hết Trần Kiện, đến Nguyễn Đa phương giờ lại ra Mạc Đăng Dung, hắn như này thì ta đánh sao lại hả hệ thống.

Mạc Đăng Dung là người toàn diện giỏi chính trị lẫn binh thư, tuy ông trị vì có 2 năm nhưng đã đóng góp nhiều,song theo đó ông đã phụ thuộc vào nhà Minh và đã giết các quan lại Triều Lê khi không nghe theo ông.

“ Ngưới thứ 5, Trần Tuân, ông là thủ lĩnh của cuộc nổi dậy chống triều đình cuối lê sơ, bây giờ ông đang làm tướng dưới trướng của Trần Lãm.”

“ Người thứ 6, Nguyễn Văn Lang, ông là đại thần cuối thời Lê Sơ, được

trồng vào thân phận là em của Nguyễn Thủ Tiệp,hiện đang làm phó

tướng.”

“Người thứ 7, Khai Thiên Lập Địa Chí Nhân Chương Hiến Hoàng Đế Trần

Cảnh( Trần Thái Tông ),ông là Vị hoàng đế đầu tiên của triều trần, được

trồng vàothân phận tướng dưới trướng Lã Đường, ông mang theo Lý

Chiêu Hoàng,Trần Thủ Độ, Trần Hoảng,Trần Thừa.

“ta muốn tự sát, hệ thống ta muốn tự sát. Trước thì Mạc Đăng Dung sau lại Trần Cảnh, bình Chiêm Thành , Đánh Mông Cổ. Ta bây giờ đấu đầu không phải là 12 người mà là 24 người à không còn nhiều hơn.”

Thế mà lại đem theo Trần Thủ Độ và Trần Hoảng, còn có phụ thân hắn trần thừa. Cái này hệ thống không làm người mà. Hắn làm như này Lã Đường không khóe lại xưng vương 1 phương tự làm hoàng đế.

Người thứ 8, Trần Cung, tướng Lĩnh cuối thời Lê Sơ, hiện đang phục tùng dưới trướng của Nguyễn Siêu.

Người thứ 9, Tĩnh Hoàng Đế Nguyễn Kim, ông hiện đang phục tùng dưới trướng của Kiều Công Hãn. Ông mang theo Nguyễn Uông, Nguyễn Hoàng.

Người thứ 10, Trần Nguyên Trác, ông là tướng thời vua Trần Dụ Tông, bây giờ đang phụ tá Ngô Nhật Khánh.

Người thứ 11, Phạm Ngũ Lão, ông là tướng toàn tài dưới trướng thời trần, được trồng vào thân phận con thứ phạm gia, đang trong quân đội của Phạm Bạch Hổ.

Người thứ 12, Lý Kế Nguyên, ông là tướng của Lý Thường kiệt, bây giờ đang chỉ huy thủy binh của Ngô Xương xí.

Âm thanh hệ thống vang đến đây thì ngừng lại. Nhân Minh khuôn mặt của hắn bây giờ đã không còn tươi cười như trước nữa, 12 cái tên có phản loạn có kiêu hùng và có cả hoàng đế. Đừng nói là 12 sứ quân ngay cả 1 sứ quân đối với hắn bây giờ đã là rất khó. Cố gắng phục hồi lại nguyên trạng quay qua hỏi Phạm Tu.

“phạm tu, nếu như bây giờ ta đến Phạm Bạch Hổ để xin quân thì huynh nghĩ hắn cho chúng ta mấy quân?.”

Phạm Tu trầm Ngâm một lúc rồi nói.

“không đến 100 quân, đối với Phạm Bạch Hổ ta hiểu rõ hắn hơn ai thế. Hắn thì dễ tiếp xúc nhưng về quân sự hắn rất nghiêm khắc, 1 binh 1 tốt cũng không bao giờ cho ra.”

“vậy nếu như ta mượn hắn 1 người, thì hắn có thể hay không nhường cho ta?”.

“chủ công, là muốn mượn người nào?”. hắn thắc mắc tại sao Nhân Minh lại hỏi mượn 1 người mà không phải vài chục.

“ là người đệ đệ Phạm Ngũ Lão”.

Bây giờ hắn đã hiểu, tại sao chủ công mình lại vậy, lúc còn trong gia tộc, ngũ lão và hắn xem như thân thiết vì cả 2 đều là con thứ, nhưng hắn nhìn ngũ lão thì hắn biết cái ao như Phạm Gia không giữ được hắn.

“có thể được, nhưng cái này phải hỏi trực tiếp Phạm Bạch Hổ, nhưng có lẻ Ngũ Lão sẽ quan tâm đến lời mời chào của chủ công, trong gia tộc chỉ coi trọng dòng chính thứ tộc đa số bị xem thường”.

Mặc kệ như nào, trước tiên hắn phải tập hợp đủ binh lực, cuộc đối đầu sắp tới có vẻ khó hơn hắn tưởng tượng. Nếu lựa chọn chinh chiến hết 12 sứ quân, hắn chỉ có 1 cách là hoà hoãn và kết minh với 1 2 sứ quân để bảo tồn và phát triển lực lượng.

Nếu như khi trước hắn còn nhắm chắc đánh với 12 sứ quân, nhưng bây giờ do có hệ thống đâm sau lưng nên hắn phải nghĩ 1 cách vẹn toàn để đánh.

Hắn và Phạm Tu, đi đến chỗ dân làng được cứu ra, bọn hắn cả người ai cũng bị thương, đa số đều là trẻ em với người già. Thanh niên trong thôn trang đã bị thổ phỉ giết sạch.

Nhìn qua một lượt, trên gương mặt của họ ai cũng tràn ngập sự sợ hãi, kẻ khóc thương, kẻ đau khổ khi biết người thân mất đi. Không khí không có tý nào vui mừng khi được cứu ra, bọn hắn có khi nghĩ đến cái chết, sinh ở thời loạn, sống cùng gia đình qua ngày dù có gian khổ cũng đã mãn nguyện.

Bây giờ bọn hắn, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, thì còn đâu mà tâm trạng để đi tiếp được nữa.

“ca ca, ngươi có biết phụ thân và mẫu thân của ta đi đâu không? Ta kiếm nhưng không thấy họ, ngươi giúp ta tìm họ được không?. ta xin ca ca đấy”.

“ con ơi, ngươi dậy đi a, ngươi nói kiếm thịt cho ta mà, sao ngươi lại nằm đây, ta không cần nữa, dậy đi con ơi.”

Tiếng ai oán, khóc than làm Nhân Minh cũng không kiềm được,nhưng hắn cố nén lại.

*P/s : thời gian qua, gia đình ta có một số chuyện nên không thể viết tiếp được.

Bây giờ, ta sẽ viết trở lại, mong mọi người thứ lỗi cho ta thời gian qua! Chân thành.*

Bạn đang đọc Hệ Thống Đỉnh Phong Đại Việt sáng tác bởi Nhanvuvan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Nhanvuvan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 72

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.