Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không nghĩ sẽ cưới cô

Phiên bản Dịch · 728 chữ

Nếu như cô nhớ không lầm, giữa bọn họ cũng không đụng chạm, anh không có lý do ghét cô mới đúng.

Hay nói là, anh cưới cô là vì bất đắc dĩ? Cho nên anh mới không thích cô? Càng chán ghét cô đến gần?

Nghĩ tới đây, trong lòng cô trở nên căng thẳng, mắt run run, nhìn anh một cái.

Nhắc tới, cô vẫn luôn biết, mình gả vào nhà họ Giản là số đã định, cho nên, cho tới bây giờ anh đều không muốn, càng rất ít đem tâm tư đặt ở những chuyện này, chuyên tâm làm những gì mình hứng thú, đọc sách của mình, cho nên, nhà muốn cô gả, cô liền không do dự gả.

Nhưng anh thì sao? Anh chẳng lẽ cũng giống vậy sao?

Những nơi cô đi, cũng chỉ có ở thành phố này, với bên nhà ngoại mà thôi, tiếp xúc với người, cũng chỉ là vài người bên cạnh.

Nhưng không giống anh, anh đi khắp nơi trên thế giới, tiếp xúc với nhiều người và chuyện cùng cô không giống nhau, ý nghĩ cũng không giống nhau, giống như anh vậy, tài mạo, tiền quyền đầy đủ hết, đi tới chỗ nào, đều là đối tượng của phụ nữ?

Ở trước mặt anh, cô giống như ếch ngồi đáy giếng, hoặc là hai thế giới khác nhau, sở thích, lối sống, tất cả cũng không có bất kỳ đồng điểm nào.

Cho nên nói, muốn anh cam tâm tình nguyện cưới cô, quả thật không thể.

Nghĩ tới đây, sanwich trong tay cô thiếu chút nữa bị rớt, cô mới bừng tỉnh, nguyên do, cô vẫn luôn nhìn anh chằm chằm, không có dời đi tầm mắt.

Cô lúng túng cười một tiếng, nếu anh không nhận sanwich trong tay cô, cô cũng không thể nhét vào trong miệng anh để cho anh ăn được, cô không thể làm gì khác hơn tự mình ăn, cắn một cái, nghĩ đến ý nghĩ mới vừa rồi, cô cũng không nói gì.

Bất quá, cô lại nghĩ, có lẽ, cũng không phải như cô nghĩ cũng không chừng.

Trước bọn họ chỉ gặp qua một lần, cũng chưa từng nói chuyện với nhau, thế nhưng, cô cũng nghe nói anh là người lạnh lùng vô tình, cho tới bây giờ cũng chưa có đem những người trong nhà họ Giản xem là người nhà. Tính cách cổ quái, âm trầm làm cho người khác khó mà đến gần.

Trước đó tiếp xúc không nhiều, cũng chỉ là nghe nói mà thôi, bây giờ chung sống, trước đó cô nghe được những thứ kia, hiển nhiên cũng không phải không có lửa làm sao có khói.

NHững người trong nhà họ Giản cô cũng tiếp xúc qua, cũng rất thân thiết, không có người nào ỷ giàu phách lối, em gái Giản Chỉ Nhan cùng em trai Giản Duệ Vân của anh tính cách đều rất tốt, duy chỉ có anh, khác hẳn với những người trong nhà họ Giản.

Nghe nói khi anh bốn năm tuổi liền bị đưa ra nước ngoài, cho đến hơn mười tuổi mới đón về.

Trong khi người khác đang hưởng thụ tình cảm của ba mẹ, Giản Duệ Vân cùng Giản Chỉ Nhan được ba mẹ trưởng bối cưng nựng trên tay, anh ở một nơi đất khách, bên cạnh không có một người thân cận quan tâm anh, tính cách âm trầm, cũng không phải là không có đạo lý.

Cho nên, việc này cũng ít nhiều liên quan tới tính cách của anh, đối với người nào cũng lạnh lùng vô tình, yên lặng ít nói mà thôi, cũng không phải là nhằm vào cô, hoặc là do ghét cô, không thích cô.

Nghĩ tới đây, cô nhìn anh một cái, cũng sẽ không suy nghĩ nhiều cô cũng không biết chuyện gì.

Lại cắn một miếng sanwich, cô lại trò chuyện cùng anh: "Mới vừa rồi anh đi chạy bộ? Gần đây có phòng thể dục sao?"

Cô vừa mới nói chuyện, vừa vặn lúc này quản gia quay trở lại, nghe được lời của cô, liếc nhìn sắc mặt của Giản Thâm Dương, nháy mắt để cho cô không nói nữa, nói: "Phu nhân, lúc dùng cơm, tiên sinh không thích người khác nói chuyện."

Bạn đang đọc Hôn Nhân Ấm Áp Tổng Tài Bá Đạo Của Tôi (Dịch) của Nhật Mộ Tâm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HuyenLauMongCac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.