Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Dịch Cùng Chân Thiếc

Tiểu thuyết gốc · 1827 chữ

Chương 21: Giao Dịch Cùng Chân Thiếc

“ Dược liệu của công tử thuộc vào dạng quý hiểm, hơn nữa còn rất tươi mới, xem ra được hái cách đây không lâu!” sau một hồi định thần Chân Thiết đã bỏ qua tìm hiểu thân thế của Phạm Long đồng thời bắt đầu trò chuyện giao dịch hòng tìm ra những kẽ hở trong lời nói của Phạm Long mà tìm ra được lai lịch.

“ Những thứ này quả thật hái cách đây không lâu! Nhưng dược tính bảo tồn khá là tốt!” Phạm Long cũng không có phí lời! một mực nói thẳng ra.

“ không biết công tử muốn giao dịch như thế nào! Nếu dựa vào những dược liệu này có thể mang đến Trường An hay Lạc Dương đấu giá, giá trị vượt qua sức tưởng tượng, nhưng thời gian cũng như chi phí hao tỗn cũng khá lớn.”

“ Nhưng nếu công tử có thể bán đứt cho bổn tiệm, tuy giá cả không được cao lắm! nhưng lão hũ tin chắc rằng bổn tiệm cũng không quá thua thiệt cho công tử!” Chân Thiết lời nói chứa đầy huyền cơ bên trong.

“ Vậy cuộc làm ăn nay! Lão chấp sự chưởng chấp, hay là Chân gia chưỡng chấp!” Phạm Long cũng không có trực tiếp trả lời mà hỏi ngược lại.

“ ha ha ha! Đương nhiên là Chân gia rồi! lão phu chỉ là một chấp sự nhỏ nhoi mà thôi!” Chân Thiếc xoa tay nói.

“ vậy ta phải xem thành ý của Chân Gia như thế nào rồi!” ánh mắt Phạm Long lưu động nhìn ra bên ngoài cửa.

Lúc này bên ngoài đã xuất hiện không ít hộ vệ loang đao đã được tuốc ra khỏi vỏ, nhưng bọn họ lại ẩn núp bên ngoài, nếu như trong phòng này có động tĩnh, đám người kia sẽ xông vào. Điều tiếp theo thì khỏi cần nói cũng biết, bọn chúng sẽ giết người đoạt bảo.

Chân Thiếc khẽ cười “ công tử nói quá! Chân gia chúng ta từ trước tới nay, làm ăn luôn lấy chữ tính làm đầu. khắc xứ Bắc Hà, Thanh Châu, Ký Châu, Hứa Xương Chân gia ta thị phần luôn chiếm quá nữa!” Chân Thiếc có chút cao ngạo nói.

“ Vậy Chân chấp sự cho giá đi! Ta tin tưởng vào uy tín của Chân Gia!” Phạm Long cười cười, nhưng ánh mắt đã băng lãnh.

“ xem ra! Người Hán ở nơi nào cũng là một bọn tham lam, muốn cướp sạch, của cải của dân Việt ta!” Phạm Long thầm nghĩ.

“ ha ha ha! Công tử! ngươi thấy giá cả này như thế nào. Hai gốc Huyết Nhân Sâm này dược tính chưa đủ, hẳng chừng chỉ mới hơn 10 năm! Chỉ thích hợp cho võ giả cấp thấp tu luyện, giá mỗi cây là 5 đồng tiềng vàng.

Còn những loại Linh Chỉ đa phần là Xích Huyết Linh Chi cùng Hắc Ngọc Linh Chi, tuy có thể bồi bổ khí huyết, nhưng tính thông dụng không được cao cho lắm, mỗi gốc linh chi 1 đồng vàng.

Còn những dược liệu khác giá cả thị trường cũng không cao lắm 50 đồng bạc một gốc!” Chân Thiếc ra giá.

“ hắc! hắc! Chân chấp sự! ta thấy cái giá này cũng quá đen rồi đấy!” trên người Phạm Long không nhịn được phát ra một khí tức chỉ có người từng luyện võ mới có.

“Võ Sư!” Chân Thiết hoảng hốt lên một cụm từ mà Phạm Long không hiểu.

Mà khí thế Võ Tánh phát ra còn kinh khủng hơn cả Phạm Long

“ Đại …. Đại Võ Sư!” Chân Thiết lắp bắp không nói nên lời.

“ Hai vị đại sư bớt giận! tiểu nhân! Là tiểu nhân toán nhầm! dược liệu kia đều đủ năm đủ tháng, dược liệu thừa thải! giá cả cứ gấp ba giá lúc nãy!” Chân Thiếc sợ hãi nói.

Mà lúc này bên ngoài đám hộ vệ cùng đã xông vào, loan đao đã ra khỏi võ, sát khí vô cùng nặng nề.

“ Cút! Còn không mau cút! Gọi Chân Tam vao đây!” Chân Thiết hoảng sợ gầm lên.

Rất nhanh Chân Tam chính là gã chưỡng quỹ lúc nãy đạ vội vã chạy vào, phía sau có không ít thị nữ, mang theo những khay lớn, bên trên có rất nhiều đồng tiền vàng.

Tuy có ít nhất 100 đồng tiền vàng trên khay, thế nhưng Phạm Long mặt không hề biến sắc, chỉ liếc mắt qua một cái rồi thôi.

“ xem ra! Danh tiếng Chân gia cũng như cách làm việc cũng rất tốt!” Phạm Long giọng đã hòa hoãn đi đôi chút.

“ Chân Chấp Sự! xem ra kinh thương của Chân Gia tại Giao Châu này cũng không ít nhĩ!” Phạm Long dò hỏi.

“ ha ha ha! Công tử quá lời! chỉ là làm ăn nhỏ mà thôi!” Chân Thiếc khom người cúi lưng không khác gì một tên gia nô.

“ Ta có một chuyện làm ăn tốt! không biết Chân Chấp Sự muốn như thế nào ?” Phạm Long dò hỏi.

Mắt Chân Thiết liếc qua liếc lại một hơi, sau đó hắn phất tay cho toàn bộ đám người lui ra, một mình đối diện với ba người Phạm Long dò hỏi.

“ Công Tử! muốn làm ăn gì với Chân Gia ?”

Chân Thiết là một tên lọc lõi sống tại chốn thương trường, tuy chỉ là một chất sự nhỏ nhoi của Chân Gia, nhưng cũng không thể đánh đồng với một tên ngu ngốc tham lam. Đó chính là cái tinh túy của một thương nhân.

“ Người thông minh! Ta cũng không có nhiều lời! cần mua thuyền tốt! thuyền ít nhất phải chưa được 30 người cùng hàng hóa!” Phạm Long nhỏ giọng.

Chân Thiếc cau mày hắn thật không ngờ Phạm Long muốn mua thuyền thứ không phải các mặt hàng quốc cấm như quặng đồng, quặng sắt, muối,…

Bời vì nhìn trang phục, thái độ của ba người thì hắn tin hắn bảy phần ba người này là phiến quân chuẩn bị nỗi loạn.

Thương nhân đương nhiên sẽ không từ thủ đoạn để mà kiếm tiền, mà cách kiếm tiền nhanh nhất là lợi dụng chiến tranh đế kiếm tiền, thử nghĩ là coi, muốn động binh phải dùng đến tiền đầu tiên, tiền vật tư, tiền vũ khí, tiền lương thực. nếu như lợi dụng chiến tranh một cách thích hợp thì đó là một món hời kếch xù.

“ Hắc! Hắc! công tử muốn lập một thương đội ?” Chân Thiếc dò hỏi.

“ ha ha ha! Đúng! Tại trấn ta có một ít sản vật, ta muốn vận chuyển từ trấn ta đến Mê Linh hay Giao Chỉ, thậm chí là Luy Lâu để buôn bán!” Phạm Long cười khà khà nói.

“ ha ha ha! Thì ra là thế! Vậy chúng ta cũng được xem là đồng đạo rồi! nếu là người làm ăn với nhau cũng dễ nói chuyện!”

“ thuyền có nhiều loại, nhưng không có sẵn, đa phần thuyền đều tập kết tại Giao Chỉ, tại Mê Linh trấn bọn ta cũng có một số thuyền lớn theo như yêu cầu của công tử!”

“ ta nói rồi! bớt lời thừa thải đi! Xem hàng! Cho giá!” PHạm Long nói.

“ tốt!” nói đoạn cả hai cùng đi ra ngoài tiện dược hiệu, lên một chiếc xe trâu đi vể bến thuyền.

Bến thuyền này không phải là bến thuyền ngày hôm qua Phạm Long cập bến, mà là một bến thuyền khác có dấu ấn của Chân gia.

Bên thuyền cũng không được tính là lớn lắm, nhưng cũng phải có cả trăm thuyền bè lớn có nhỏ có. Đa phần được thiếc kế theo thuyền của người Hán, thuyền đáy hộp, khoang dưới có mái 4 cặp mái chèo, khoang trên là một khoang lớn có thể chứa được 10 người. như vậy cũng tính là một chiếc thuyền lớn vận chuyển hàng hóa cũng khá tốt.

“ số thuyền này được đóng mới cách đây không lâu! Giá cả mỗi chiếc là 15 đồng vàng, nếu công tử cần thuyền nô lệ chèo thuyền ta có thể mua giúp công tử, hai đồng vàng một tên.!” Chân Thiếc động đến chuyện làm ăn thì hai mắt phát sáng.

“ Thuyền mới đóng! Được 5 năm chưa!” Phạm Long hừ lạnh.

“ quả thật là mấy tên gian thương!” Phạm Long thầm mắn trong lòng.

“ Thuyền này quá củ! dùng thêm cũng không được bao lâu! 5 đồng vàng một chiếc! ta muốn 10 chiếc! còn nô lệ chèo thuyền! hừ hừ! Chân Thiếc! ngươi có phải xem ta là cục thịt mỡ muốn ăn thế nào thì ăn thế đó ử ?”

“ hắc hắc! công tử nói đùa! Một chiếc thuyền mới đóng có cả cả trăm đồng vàng…”

“ Cốp! lời Chân Thiếc chưa nói xong chỉ thấy kế bên Võ Tánh đá dùng một quyền đánh nát một chiếc cọc cỗ bên cạnh.

“ ha ha ha! 5 đồng vàng, thì 5 đồng vàng! Còn về phần nô lệ, bọn chúng đều là nô lệ hảo hạng vùng Giang Đông! Giá cả đương nhiên phải đắt hơn một chút với lũ nô lệ phổ thông! 1 vàng là cái giá thất nhất.” Chân Thiếc cũng tỏ ra kiên quyết.

“ ha ha ha! Như vậy mới sảng khoái. Vật chốt giá 10 chiếc thuyền cùng 50 tên nô lệ!” Phạm Long sờ sờ túi tiền nói.

Lần này hắn quả thật kiếm lời được một khối, số dược liệu kia Nguyễn Xí tìm toàn bộ đều là loại tốt, giá trị 153 đồng tiền vàng. Nếu theo giá cả này mà toán thì hắn chỉ tiêu hết có 100 đồng tiền vàng mà thôi, còn dư đến tận 53 đồng tiến vàng, số tiền này có thể mua lương thực, mua vải, mua muối, mua các loại nhu yếu phẩm xây dựng lại thôn xóm.

Còn về quặng sắt, hay quặng đồng, hắn không có ý định mua, bởi vì rất dể gây đến sự chú ý của bọn Hán tặc, những thứ này hắn có thể tự khai thác, du sao vùng tây bắc, đông bắc có khá nhiều mỏ sắt, mỏ đồng, mỏ thiết, thậm chí là mỏ than đá.

Mất cả ngày trời hắn mới tuyển chọn ra 50 tên nô lệ, những người này đều là hải tặc vùng Giang Đông, chuyên hoạt động trên khúc sông Trường Giang.

Quả thật là chủng người bắc á nội địa, dáng người thấp bé, mắt ti hý, má cao. Ngoại hình cũng tình là được nhìn, có một chút cơ bắp xem ra cũng là những người lao động chân tay.

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 338

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.