Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trinh Vũ – Nguyễn Chích

Tiểu thuyết gốc · 1799 chữ

Chương 43: Trinh Vũ – Nguyễn Chích.

Nguyễn Chích ngoài việc thích đọc binh pháp, huấn luyện tinh quân, ông còn có một sở thích, một thú vui tao nhã chính là nuôi chim bồ câu.

Ngày ngày chăm sóc đàn chim, ông phát hiện ở chúng có một ưu điểm là tìm phương hướng rất chuẩn xác. Sau thời gian dài luyện tập, đàn chim bồ câu của ông có thể bay xa hàng trăm dặm nhưng vẫn tìm được đường về nhà.

Vì thế Nguyễn Chích đã tạo ra một đội quân Chim Bồ Câu mang nhiệm vụ quan trong là đưa thư cũng như cung cấp tin tình báo kịp thời cho quân tình.

Đây chính là một trong những điều kiện tiên quyết để nghĩa quân Lam Sơn có thể thắng được một đội quân nhà Minh hùng mạnh.

Thế nhưng đội quân Chim Bồ Câu không phải là thứ duy nhất mang lại vinh quang cho ông. Kỳ tài của ông đó chính là một nhà thiên văn địa lý cùng một cái nhìn đại cuộc rất rộng rất lớn.

Lê Lợi cùng Nghĩa Quân Lam Sơn theo một nào đó có một nét tương đồng nhất định với một sự kiện trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Đó chính là sáu lần ra Kỳ Sơn của Gia Các Lượng, người mà được toàn thể dân tộc Trung Hoa cho là người tài giỏi kỳ tài ngút trời.

Gia Các Lượng với ý đồ đánh chiếm Kỳ Sơn sau đó làm bàn đạp thống nhất cả Trung Nguyên, thế nhưng lại bị Tư Mã Ý chặn lại.

Mặc dù hoàn cảnh có vẻ khác nhau, nhưng hình thức của hai cuộc chiến tranh lại giống nhau, đều lấy yếu địch mạnh, lấy nhỏ đánh lớn, nhưng tham vọng rất cao, một đường muốn đánh thẳng kinh đô .

Phía quân Lê Lợi muốn từ Lam Sơn đến Đông Đô, còn đối với Gia Các Lượng là từ Kỳ Sơn Đến Hứa Xương.

Thống soái của hai bên đều mang tinh thần không hề bỏ cuộc, sẵn sàn “ Gan Óc đầy đất!”và kiên định với mục tiêu ban đầu đề ra.

Tuy nhiên Gia Các Lượng lại thất bại trong việc thống nhất toàn cõi Trung Nguyên. Còn Lê Lợi với đội ngũ Văn Thần của mình điển hình là Nguyễn Chích đã đề ra chiến lược mang tính quyết định giải quyết khó khăn. “ Lùi một bước biển rộng Trời Cao!”

“ Nghệ An là nơi hiểm yếu, đất rộng người đông. Tôi đã từng qua lại Nghệ An nên rất thông thuộc đường đất. Nay hãy đánh trước lấy Trà Lân, chiếm cho được Nghệ An để làm chỗ đứng chân, rồi dựa vào nhân lực tài lực đất ấy mà quay ra đánh Đông Quan thì có thể tính xong việc dẹp yên thiên hạ”

Chỉ dựa theo kế hoạch này của Nguyễn Chích trong vòng 1 năm Nghĩa Quân Lam Sơn đã làm chủ được một vùng đất rộng lớn từ Thanh Hóa cho đến Thuận Hóa, hầu hết cáo cứ địa của địch nhân bị bao vây không dám ra khỏi thành.

Nếu như có đem so sánh, trong suốt 6 năm khởi binh của Lê Lợi thì Nghĩa Quân Lam Sơn chỉ quanh quẩn tại Thanh Hóa, nhiều khi bị quân Minh rượt đuổi đào tẩu như chó nhà có tang. Vậy mà trong vòng 1 năm theo kế hoạch kia, nghĩa quân đã lớn mạnh không hề ngờ tới.

Trên bản đồ Việt Nam từ từ bắc xuống nam, thì Nghệ An rồi mới tới Thanh Hóa ra Thăng Long, Đông Đô rồi mới tới Hà Nội.

Tâm lý của Lê Lợi cùng các tướng lĩnh thời đó là từ Lam Sơn đánh ra Ninh Bình, Nam Định, Thăng Long mà không hề nghĩ đến việc tại sao không đánh lùi về phía sau, biến Nghệ An thành bàn đạp vững chắc rồi thẳng tiếng Thăng Long. Nhưng chỉ với cái nhìn đại cuộc cực xa của mình, Nguyễn Chích đã nhìn ra điều đó.

Thanh Hóa là vùng đất trước giờ chỉ giúp Lê Lợi áp dụng chiến tranh du kích. Chỉ phù hợp cho những trận đánh nhỏ lẻ, không thể cung cấp lương thảo, nhân lực cho quân đội chính quy và có tính chất giải phóng Đông Đô.

Ngoài ra Thanh Hóa còn bị bao bọc bởi ba thành trì lớn mà quân Minh điều động quân cố thủ Đông Đô, Tây Đô và Nghệ An. Đó là lý do tại sao quân Minh luôn có đủ lực lượng để triệt đường sống của nghĩa quân Lam Sơn.

Điều này cũng xảy ra tương tự với Gia Các Lượng sau lần ra Kỳ Sơn. Giữa Ngụy và Thục đều có những chênh lệch rất lớn về nhân lực tài lực. nhưng chính yếu là con đường vận lương từ từ nước Thục ra Kỳ Sơn cực kỳ hiểm trở. Khiến cho Tư Mã Ý ở Kỳ Sơn chỉ thủ không công, hoặc chặt đứt con đường vận lương là cũng đủ khiến cho Gia Các Lượng rút quân về nước.

Mà hơn nữa thứ mà Gia Các Lượng cần tại thời điểm đó không phải là hiểm địa Kỳ Sơn, mà chính là một nơi rộng lớn có thể trồng lương nuôi quân, tạo một nơi hậu phương vững chắc. mà vùng đất đó chính là Lương Châu.

Mà Lương Châu cũng giống như Nghệ An sau lưng Thanh Hóa vậy. nhưng Gia Các Lượng theo lại không lùi một bước biển rộng trời cao như cách Nguyễn Chích bày ra cho Lê Lợi, mà mãi mãi đâm đầu vào một chiến lược bế tắc để rồi chết ôm mối hận ngàn đời.

Những người đời sau luôn xem Gia Các Lượng là biểu tượng của sự tài trí, ấy vì là do pho tiểu thuyết Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung đã đi vào nhân gian với hình tượng xuất chúng về trí tuệ, mưu lược. nhưng bọn họ nào biết rằng tác phẩm Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung chỉ là một quyển sách viết với ba phần thật bảy phần hư, đồn thổi đánh bóng cách nhân vật của Nước Thục.

“ Đinh! Nguyễn Chích lấy thân phận lý trưởng gia nhập Phục Hưng Thôn!” thanh âm hệ thống đánh bật dòng suy nghĩ của Phạm Long.

“ Ah! Lại có chuyện này, ta tưởng rằng là thân bằng quyến thuộc của ta chứ!” Phạm Long thở dài thất vọng.

“ ha ha ha! Nhưng không sao! Có một chiến lược gia đại tại có tầm nhìn xa trông rộng, ta không tin đại nghiệp của ta không thành” Phạm Long cười thích chí. Ngay lập tức hắn sửa soạn quần áo chuẩn bị đi tìm Chân Thiếc bàn công việc.

Sau khi Hầu Hùng rời đi, quân doanh Trấn Mê Linh hầu như trống trơn, tất cả vật tư, lương thược, binh khí đều không còn một mống, nếu hắn dùng cái xác quân doanh trống không như thế làm sao mà huấn luyện, chiêu một tân binh đây.

Hơn nữa lúc này hắn muốn kiến nghị Hầu Chính chi tiền cho hắn luyện Tân Quân thì cũng không hợp lý cho lắm. vì thế trước tiên hắn cứ kiếm lời từ phường thị Chân gia cùng sửa chửa xây dựng lại Cố Phủ.

……………………………………………………….

Đông Ninh thôn, trong nhà Lý Trưởng, lúc này đang tiếp đón khách nhân, hai người này không ai khác chính là Phạm Ngũ Lão cùng Võ Tánh. Mà tiếp đại họ chính là vị lý trưởng kỳ tài kia.

“ Đa tạ hai vị tráng sĩ đã giúp Đông Ninh Thôn ta thoát ra khỏi kiếp nạn!” Lý Trưởng kia chắp tay nói.

“ ha ha ha! Nguyễn Chích Tiên sinh, ngươi là một người tài giỏi! cho dù không có bọn ta, ta tin tưởng ngươi có thể giải quyết ổn thoải.!” Phạm Ngũ Lão nói.

Quả thật không ngờ người thanh niên lý trưởng kia chính là kỳ tài ngụt trời Trinh Vũ Hầu – Nguyễn Chích mà Phạm Long mới triệu hoán ra ra nhập vào tập đoàn quân sự của mình.

“ Hai vị tráng sĩ quá lời! không biết hai vị Tráng Sĩ có tính toán gì không ?” Nguyễn Chích thái độ cung kính như không xiểm nịn nói.

“ Quả thật! không giầu gì Nguyễn Chích Tiên Sinh! Hai người bọn ta cũng không phải la tướng lãnh chủ chốt gì! Chủ công của bọn ta chính là học trò của La Sơn Phu tử, là một người có đại chí, võ công phi phàm, tài mưu vược bậc!” Võ Tánh nói.

“ oh! Thì ra học tro của một bậc Đại nho ” , Nguyễn Chích cảm thán.

“ Mấy tháng trước thôn làng của bọn ta bị Sơn tặc đánh cướp, chủ công nhà ta đã anh dũng chiến đấu tiêu diệt sơn tắc cứu vớt các thôn dân đang bị hành hạ lăng nhục, đồng thời lập ra một cái thôn mới mang tên là Phục Hưng. Mang theo ý chí muốn phục hưng lại nước Việt ta.” Võ Tánh giọng hùng hồn nói.

“ vậy không biết chủ công tráng sĩ đang ở nơi nào!” Nguyễn Chích hỏi.

“ tất cả những chuyện này đều do chủ công nhà ta an bài, đầu tiên chính là huấn luyện quân binh, sau đó cho Ngũ Lão ca trà trộn vào quân địch, tìm hiểu quân tình, mua chuộc lòng người! sau đó giết ngược đám Hán tặc đó một đao!”

“ vậy còn vị thủ lĩnh nghĩa quân đó thì sao ?” Nguyễn Chích trầm giọng.

Nguyễn Chích chợt hỏi làm cho Võ Tánh cứng họng.

Võ Tánh thở dài rồi mối nói “ Việc giết tên Kia đó chính là do ta tự chủ trương, tên kia tự là Kim Thiếc, từng là nghĩa quân Lương Long, nhưng sau khi Lương Long bị đánh tan, thì hắn lại co đầu trốn trong núi không dám ra ngoài, chủ yếu là muốn mua danh chuộc tiếng, là người không thể làm nên đại sự! nên này chính là vật cản đường của chủ công nhà ta! Nên ta phải diệt!” nói đến đây Võ Tánh tràn ra sát khí.

Ý Võ Tánh muốn nói cho Nguyễn Chích biết “ cho dù là ai, nếu như muốn cản đường đi của chủ công nhà hắn, hắn sẳn sàng dẹp bỏ những trở ngại đó!”

p/s: chương này lấy tài tiệu tại 12 Khúc Tráng Ca - Khúc Tráng ca Thứ 9. của tác giả Dũng Phan. các bạn có thể tìm đọc

Bạn đang đọc Hùng Ca Đại Việt sáng tác bởi phamtrongnghia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phamtrongnghia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 366

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.