Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết đổ hoa rơi

Tiểu thuyết gốc · 4090 chữ

Mộng Hoa Đào

Chương 14:Huyết Đỗ Hoa Rơi(phần 3)

Nghe được tin Mục Lân chiếm được một nửa Man Tộc,Mục Châu trong lòng nổi lên ý định thu tóm quyền lực ,muốn kết bè phái trong triều ngầm ủng hộ sau lưng ép Vương Hỷ phong mình làm Hoàng Hậu,khiến cho Vương Hỷ nổi cơn thịnh nộ

-Hừm...lại là một Mã Giao Anh thứ hai nếu như ngươi không biết an phận vậy ta sẽ cho ngươi có kết cục còn thảm hơn Mã Giao Anh...

Vương Hỷ vừa biết tin Cầm Phi mang thai đã vội phong nàng lên làm Hoàng Tần ,mọi ân sũng đều dành hết cho nàng,khiến cho Mục Châu bắt đầu lo sợ

-Hừm....ta đã loại bỏ được nguy cơ kế vị của Vương Ân nay lại sắp xuất hiện mối nguy khác ...Cầm Phi lại có Ngự Sử chống lưng ,gia thế không thua kém ta nếu ả sinh ra được Hoàng Tử ,ngôi vị Hoàng Hậu của ta sẽ bị cướp mất....

Thác Ngọc Tu lại nói thêm vào

-Bây giờ Kế Vương Tử đã chiếm được một nửa Man Tộc,Ngữ Chân ta không còn là tiểu quốc nữa,Nương nương đã nắm hết quyền lực trong tay rồi ,muốn ép Hoàng Thượng hạ chiếu phong cho người làm Hoàng Hậu thật dễ như bắt cá trong rọ,nương nương còn phải lo nghĩ điều gì nữa?

-Hừm...tên Đại Học Sĩ Mã Thư nói với ta,chỉ khi nào có hoàng tự thì phi tần mới có quyền phong Hậu,ta...ta đến bây giờ vẫn chẳng có tin vui gì...nhưng các ả cung phi thì lần lượt hết người này đến người kia mang long thai....hừ...nguy nhất là đứa bé trong bụng ả Cầm Phi...nó có thể kế vị sau này...ta dù có làm Hoàng Hậu cũng phải trơ mắt nhìn nó vinh hiển...

-Nương Nương chuyện này có khó khăn gì?Nô tỳ biết ở bên cạnh La Thái Y có một tiểu sinh vừa vào Thái Y phường theo hầu cận thường xuyên sắc thuốc mang cho Cầm Phi uống,nếu như Nương nương mua chuộc hắn,cái thai đó chẳng thể sinh ra...

-Hừm..thế thì đã sao...rồi cũng sẽ có thêm các cung phi khác được sũng hạnh ,rồi những hoàng tử khác cũng ra đời..ta giết được bao nhiêu đứa hả?

-Nương nương ,nếu như người nâng đỡ tên tiểu sinh này lên làm Thái Y,việc mang thai có khó gì....

Mục Châu nhìn Ngọc Tu khó hiểu,ả liền giải thích

-Chúng ta cứ giả mang thai trước đã...nương nương có long thai rồi nhất định Hoàng Thượng sẽ chẳng còn lý do gì mà hoãn phong vị cho người...sau khi ngồi vững trên phụng ngai,nương nương cứ từ từ an dưỡng rồi sẽ có tin vui...

-Hay...kế của ngươi rất hay...hừm lúc đó ta và Mục Lân trong ứng ngoại hợp ,Kha Chấn còn không về tay sao....

Phi Long nghe tin chiến trường Hồ tộc chuyển biến xấu,quân của Kha Chấn liên tục đại bại, Hữu Lộc Cát đang lâm nguy thành Nhĩ Hồ sắp bị quân Hồ công phá đưa tin về xin Hoàng đế đưa quân tiếp viện,lòng chàng lo lắng cho hai huynh đệ họ Bạch ,trước Đại Triều xin Vương Hỷ cho cầm quân đi cứu viện ,nhưng Vương Hỷ không đồng ý.Phi Long biết Vương Hỷ sợ chàng sau khi nắm lại binh quyền sẽ quay sang tạo phản nên không muốn cho chàng xuất binh,nhưng trong triều bây giờ người làm thống soái chinh phạt quân Hồ chẳng ai thích hợp hơn Phi Long.

Phi Long định đi đến Thái Minh cung gặp Vương Hỷ thì trên đường gặp phải Linh Đan,Linh Đan rất bất ngờ ,nàng rưng rưng nhìn Phi Long,còn Phi Long thì thi lễ

-Tham kiến Đan Quý Nhân.

-Phi...Phi Đô Đốc..

Sau đó Phi Long vội bước đi,Linh Đan không ngăn được dòng lệ vội chạy theo gọi chàng

-Phi Long,sao chàng lại vô tình như thế...không thể nán lại nói với ta vài câu hay sao?

Phi Long không muốn dây dưa với đám hậu cung của Vương Hỷ,càng không muốn Linh Đan ôn lại chuyện xưa mà gây điều tiếng trong Hoàng Cung

-Quý Nhân nên tự trọng,người là hậu cung của Hoàng Thượng ta là thần tử,chúng ta chẳng có gì để nói với nhau cả,xin bảo trọng...

Nói xong chàng tiếp tục quay đi ,Linh Đan nghe được những lời này của Phi Long ,lòng đau như cắt,nhưng không dám đuổi theo chàng

-Hức..ta đã vì chàng...phản lại cả Ngữ Chân...sao chàng lại quá nhẫn tâm như thế..hức hức....

Chuyện này vô tình đã bị Tú Lệ bắt gặp,lần trước mặc dù đã theo kế của Mục Châu nhưng Tú Lệ cũng không gây được chú ý của Vương Hỷ,lại thấy Vương Hỷ giá đáo đông viện Chi Hương gặp Linh Đan nên càng ganh tỵ với Linh Đan.

-Hay lắm Đan nhi muội dám đưa tình với đại thần của Hoàng Thượng,lần này ta xem muội còn được sũng ái không...ha ha ha....

Phi Long đi đến thẩm cung Thái Minh quỳ cầu xin Vương Hỷ chấp thuận cho lãnh binh cứu viện hết cả ngày vẫn không đứng lên,về phía Vương Hỷ đã có ý định chinh phạt Ngữ Chân nên đang chuẩn bị quân mã cho Hạ Linh con trai Hạ Vũ đánh vào Ngữ Chân ,trong lúc này chàng khó mà điều quân đi cứu viện cho Nhĩ Hồ,muốn cứu phải dùng quân của Kinh thành,chuyện này là một chuyện hết sức nguy hiểm rủi ro,nếu như có một chủ thành nào quay sang tạo phản ,chàng cũng khó mà chống đỡ cho Hoàng Thành.

-Hắn còn quỳ bên ngoài sao?

Ngụy công công vừa đặt tách trà xuống bàn thư án của Vương Hỷ vừa nói

-Dạ,Phi Đô đốc vẫn còn quỳ bên ngoài...

-Hừm suốt cả đêm rồi...gió đông đã bắt đầu thổi...hắn vẫn có thể chịu nổi sao?

Vương Hỷ lại chau mài suy nghĩ

-Mục Lân đang say chiến tích trên đất Man đây là cơ hội ta tiêu diệt Ngữ Chân,chỉ cần Mục Châu sơ hở là ta đã có cớ tấn công Ngữ Chân,lúc này không thể điều binh ở Đông Các sang Nhĩ Hồ,nhưng nếu Nhĩ Hồ không giữ được Cẩm Yên cũng sẽ lâm nguy....đệ ấy mưu lược như vậy có trở mặt giành Vương Vị không?ta phải nắm được điểm yếu của đệ ấy mới mong hắn ngoan ngoãn được...hừm... Ngụy công công ..

-Dã có lão nô...

-Truyền khẩu dụ của trẫm đến Phi Phủ mời Phi Phu nhân ngày mai vào cung dự yến ở Thái Hòa cung , yến lập đông năm nay Thái Hậu cần thêm nhiều người cùng vui hưởng ...

-Dạ....

-Bảo tên ngốc bên ngoài vào đây đi...

-Dạ tuân lệnh....

Phi Long được truyền vào,chàng thi lễ

-Tham kiến Hoàng Thượng...

-Hừ ...đừng cố thi lễ gượng gạo như vậy...

Phi Long không nói gì,chỉ đứng lên nhìn Vương Hỷ

-Ta cũng không muốn mất thành Nhĩ Hồ nên sẽ đồng ý cho ngươi dẫn năm vạn quân Kinh Thành đi cứu viện ,nhưng ngươi đừng vội mừng ,các mật thám ở Phi Phủ vẫn còn chưa rút đi đâu,nếu như ngươi dám manh động ta sẽ cho trên dưới toàn Phi phủ chết thê thảm...lần này dẫn quân đi phải khải hoàn trở về...

Vương Hỷ im lặng nhìn Phi Long,sau đó quăng một chiếu chỉ xuống

-Cầm lấy chiếu thư đi...

-Ta sẽ chiến thắng trở về...hừm...

Phi Long bỏ đi,Vương Hỷ cũng lo lắng

-Nhất định ngươi phải trở về....

Phi Long mang chiếu chỉ đi đến một hành cung thì nghe tiếng kêu cứu của cung nữ,vội chạy đến xem xét,tình cờ gặp một cung nữ đang khóc lóc,cuống cuồng đứng bên hồ nước chạy qua chạy lại ,còn bên dưới thì có một người đang chới với,chàng liền phóng xuống hồ vớt người đó lên,đó chính là Tú Lệ,nàng ta giả vờ ngất xỉu khiến cho Phi Long phải bế về thẩm cung ở Chi Hương.

-Ặc ặc đa tạ Phi Đô đốc đã cứu mạng...

-Nếu như Tài nhân đã không sao ta xin cáo lui...

-Sao vội vậy Phi đô đốc,cả cái này cũng không cần mang đi sao?

Như phát giác ra điều gì Phi Long nhìn Tú Lệ

-Lệ tài nhân xin trả lại chiếu chỉ cho ta...

-Ừm...sao ngươi lại vội thế uống với ta một tách trà đi rồi ta sẽ trả lại cho ngươi...ngươi lần trước vô lễ với ta cũng nên tạ lỗi đi chứ...

-Hừm...được ta xin tạ lỗi..xin trả lại đây...

Phi Long lấy tách trà trên bàn uống đi ,rồi đưa tay nhận lấy chiếu chỉ bỏ vào tay áo,thế nhưng chàng chưa bước khỏi ngưỡng cửa đã ngất đi.

-Ha haha...hay lắm tiếp theo là mời Hoàng Thượng đến xem kịch hay...

Phi Long và Linh Đan bị Tú Lệ bỏ thuốc xuân dược dụ uống rồi đưa vào thẩm cung của Linh Đan ,sau đó sai người đến Thái Minh cung mật báo

-Hoàng Thượng...ở đông viện cung Chi Hương đã xảy ra chuyện

Vương Hỷ vẫn còn thức xem tấu chương nên cho cung nữ đó vào hỏi chuyện

-Có chuyện gì mà đêm tối đến đây kinh động ta..

-Dạ nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng...Phi đô đốc uống say đã xông vào thẩm cung của Đan Quý nhân..

-Cái gì?

Vương Hỷ vừa nghe xong đã vội đi đến cung Chi Hương,Ngụy công công cũng hốt hoảng chạy theo sau,đến nơi đã thấy Tú Lệ nhăn nhó chạy lại

-Hoàng Thượng...thiếp tham kiến Hoàng Thượng...Linh Đan muội ấy...

Các nô tỳ ,thái giám đều quỳ rạp run rẩy,Vương Hỷ đi từng bước vào trong phòng của Linh Đan,thấy có mấy cung nữ đã bị đánh ngất,đồ vật xáo trộn,y phục vương vãi,Linh Đan nằm im trên giường không một mãnh vãi che thân,còn Phi Long thì như kẻ say rượu mặt đỏ bừng bừng,tóc rối bời ,y phục không chỉnh tề,đang vật vờ ngồi dưới đất ,còn dùng tay xé rách cổ áo của mình...

-Khó chịu quá...nóng quá....

Vương Hỷ ngồi xuống quan sát chàng

-Phi Long đệ sao vậy?

Phi Long nheo mắt ,mơ màng nhìn Vương Hỷ

-Nóng quá...ta muốn....aaa...nóng quá....

Phi Long nhào tới hôn liên tục lên mặt Vương Hỷ ,còn đẩy ngã chàng nằm ra đất,Vương Hỷ xoay người đánh một cú vào vai cổ của Phi Long khiến chàng bất tỉnh.Vương Hỷ vội cõng Phi Long lên vai đưa ra khỏi cung Chi Hương,vừa đi vừa nói với Ngụy công công

-Giết tất cả những kẻ biết chuyện này ở cung Chi Hương ,trẫm muốn sáng mai cung chi Hương phải thật sạch sẽ...

Ngụy công công kinh hãi ,nuốt khan một cái

-Dạ,lão nô rõ....

Phi Long được đưa vào biệt viện trong Thái Minh cung nghỉ ngơi,sáng hôm tỉnh giấc đã thấy Vương Hỷ ngồi ở bàn trà

-Ta...ta sao lại ở đây...

-Quân tình cấp bách ngươi mau trở về điều binh đi khỏi Kinh Thành đi..

Phi Long không nhớ ra được đã xảy ra chuyện gì,nhưng nghe đến chuyện điều binh đã vội thi lễ bỏ đi

-Ừm..

Phi Long về lại Phi phủ mới hay tin Vương Dung và cả Ngọc Vân bị đưa vào Hoàng Cung rồi

-Khốn kiếp...hắn sợ ta tạo phản nên đã âm thầm đưa họ vào cung làm con tin đây mà ...hừm Vương Hỷ ngươi thật mưu mô...so với Vương Hoành ngươi còn đáng sợ hơn gấp trăm lần....

Hoàng Đế công bố cung Chi Hương một đêm bị nhiễm dịch nguy hiểm tất cả các cung phi ,nô tài trong cung đều bị bệnh chết hết, ra lệnh thêu sạch cung Chi Hương để diệt mầm bệnh,phong tỏa cửa cung bỏ hoang phế.Mục Châu nghe tin hai muội muội của mình cũng đã bị nhiễm bệnh chết,có chút đau lòng,nhưng cũng không muốn mất thì giờ điều tra sự thật

-Âu cũng là số mạng của chúng,ta bây giờ cần phải thi triển kế sách,mau chóng đăng Vị,hừm....

Mục Châu đâu ngờ Vương Hỷ đã an bày cái bẫy cho nàng bước vào,tên tiểu sinh đó không những không hại được Cầm phi mà còn là nhân chứng chỉ tội Mục Châu,khiến nàng không còn đường thoát tội,bị Vương Hỷ tước bỏ danh vị Quý Phi nhốt vào lãnh cung,tất cả bè phái bị xử tử,Vương Hỷ còn lấy tội danh Tộc Vương Ngữ Chân mưu phản lập tức cho quân tấn công Ngữ Chân chinh phạt.

Ngữ Chân thiếu tướng tài ứng chiến lại hao hụt quân mã nên nhanh chóng bị quân Kha Chấn chiếm giữ,Mục Lân hay tin vội quay về cứu Ngữ Chân nhưng không còn kịp nữa,lại bị Lưu Thái Phó cho Trương Khải tấn công các thành còn lại của Man nhân mà quân Ngữ Chân chiếm cứ,khiến cho Mục Lân mất đi vài thành trì.

-Khốn nạn...ta mắc mưu tên Vương Hỷ rồi..aaaaaaaaaaaaa........Vương Hỷ ta quyết không tha cho ngươi............

Phi Long đem quân tiếp viện kịp lúc giải vây cho thành Nhĩ Hồ,Hữu Lộc Cát yếu sức không còn chịu nổi sương gió mùa đông đã chết ở Nhĩ Hồ,Phi Long cho người đưa linh cữu ông ta về lại Phú Vinh,tự mình lên nắm quyền thống soái,đánh thắng Hồ nhân liên tục ,vừa hành quân vừa tìm kiếm tung tích của Bạch Lợi.

Bạch Lợi không thể ở mãi trong tiệt Cốc cố thủ ,đành đánh một trận quyết tử xông ra bên ngoài,nhưng Quân của chàng không địch lại nổi Tất Mộc Kiệt ,đã bị đánh bại,bị Tất Mộc Kiệt bắt làm tù binh cho người giải đi về thành trì Lữ Hồ một thành trì quan trọng của Hồ Nhân.

Phi Long cùng Bạch Cát nhanh chóng đuổi theo giải cứu cho quân Phi Gia ,đã đuổi kịp đoàn áp giải,tên tướng bên quân Hồ thấy quân Kha Chấn đuổi theo,đã ra lệnh giết sạch tù binh,Bạch Lợi cùng các quân lính dù bị trói vẫn cố đánh trả lại.

Quân Kha Chấn và Hồ nhân xông vào chém giết ,cuối cùng quân của Phi Long cũng giết sạch quân Hồ

-Mau...chia nhau tìm Bạch Tướng quân..Tứ đệ ,đệ ở đâu.....

-Bạch Lợi...tiểu đệ....

-Bạch tướng quân....

Binh lính tìm kiếm trong những thi thể nằm vươn vãi ,mong rằng tìm được những người còn sống sót,thế nhưng chẳng nhìn được ai cử động,Phi Long tìm đến trời mờ tối thì nhận ra một tù binh có vết sẹo Dạ Hổ nơi vai ló ra sau tay áo rách nát,chàng chạy lại đỡ người đó lên,đó chính là Bạch Lợi,người chàng bây giờ đầy máu,mặt cũng dơ bẩn khó nhận ra,nơi bụng chàng một thanh đao còn cắm chật,chàng thở hỗn hễnh ,khi nhận ra Phi Long

-Đại...Đại ca...đệ....đệ ..không xong rồi...

Phi Long đau lòng ,nước mắt giàn giụa

-Không ...không sao đâu tứ đệ...ta sẽ mang đệ về chữa trị...sẽ không sao đâu...

-Ặc...ặc....

Máu ọc ra từ miệng của Bạch Lợi càng nhiều hơn,chàng run run giơ cổ tay lên

-Đại ca....đại ca...xin đại ca giúp cho đệ...mang..mang đồng tiền này về....Hão Lý...trả lại cho Tiểu Ngư...ặc...hước....bảo rằng đệ không còn nợ nàng ấy nữa....ặc ặc....

-Tứ đệ...tứ đệ...Bạch Lợi.aaaaaa...aaaa...hức ...hức.....aaaaaa

Bạch Cát nghe thấy Phi Long kêu khóc vội chạy đến,thấy tiểu đệ của mình đã chết,lòng đau thương tột cùng

-Tiểu đệ...hức...hức....

Vì phải tiếp tục chinh chiến Phi Long nén đau thương làm lễ truy điệu cho Bạch Lợi ngay trên chiến trường,sau đó hỏa thiêu chàng,mang tro cốt sai người mang về Bạch Phủ ở Hão Lý.

Quân Kha Chấn đánh từ mùa đông năm này đến sang đầu xuân hai năm sau mới có thể dồn quân Hồ tập trung lại thành Lữ Hồ,một cuộc chiến khốc liệt diễn ta quyết định tiêu diệt Hồ nhân trên chiến trường Lữ Hồ.

Phi Long và Tất Mộc Kiệt đánh nhau cận chiến trên tường thành cao,cả hai đã đánh suốt một ngày một đêm và đuổi nhau lên trên tường thành.Tất Mộc Kiệt thân to vạm vỡ ,sức mạnh phi phàm,thân pháp uyển chuyển so với Phi Long là hơn hẳn ,đánh cho Phi Long thương tích đầy mình,còn chém sượt một đường vào mặt Phi Long,khiến cho chàng mang vết thương kéo từ đầu chân mài bên trái vắt ngang mũi kéo xuống má phải,chàng bị Tất Mộc Kiệt đá văng xuống thành cao,trong lúc rơi xuống Phi Long đưa mắt hướng lên nhìn cảnh lửa cháy trên thành,cảnh quân binh hai bên chém giết nhau,cảnh Tất Mộc Kiệt chiếm ưu thế tàn sát quân Kha Chấn,rồi thoáng thấy bóng dáng của Ngọc Vân mặc y phục trắng hiện ra giữa ngọn lửa cháy phừng phựt ,đứng trên tường thành nhìn xuống.

-Ngọc Vân...aaaaaaaaaaa

Phi Long xoay người đánh một chưởng pháp xuống đất,lần này chàng đã tạo được lực đẩy ,xoay tròn thân thể cuốn lên vút bay trở lại tường thành,theo đà đó giáng liên tục những nhát gươm mạnh bạo lên người Tất Mộc Kiệt,hắn đã tưởng Phi Long rơi xuống tường thành là đã bỏ mạng nên khinh suất không đề phòng ,trúng liền mấy nhát chí mạng không thể đánh trả,ngã gục chết tươi.

Phi Long chiếm cứ Hồ tộc,toàn quân một lòng thuận theo,chẳng những có được tám vạn quân Kha Chấn còn thu quân Hồ quy hàng về dưới trướng ,binh quyền trong tay đã hơn mười hai vạn ,nếu bây giờ trở mặt đánh Vương Hỷ sẽ không chừng thắng cả Kha Chấn.

Vương Hỷ đã liệu trước điều này nên không sợ Phi Long trở mặt khi trong tay chàng vẫn còn giữ Vương Dung,Ngọc Vân và đứa bé trai bụ bẫm nhà họ Phi,đã được sinh ra ở Tử Yến cung.

Vương Hỷ ra chiếu bắt Phi Long hồi Kinh ,khiến cho Bạch Cát lo sợ

-Đại Ca ,Nhị Ca đã gửi tin đến nói lại là vì huynh chiếm giữ cả Hồ Tộc đã làm cho các bá quan trong triều lo sợ,họ đã xàm tấu đủ chuyện luận tội huynh ,tự làm thống soái,tự ý đánh chiếm đất Hồ,muốn xưng bá làm Hồ Vương.huynh về chuyến này sẽ rất nguy hiểm...

-Ta biết chứ...nhưng thê tử của ta và Ngọc Vân vẫn còn ở Hoàng Thành,ta không thể bỏ mặc họ...ta đã có kế sách đối phó rồi...

Mùa thu đến khí trời mát mẻ những tin tốt liên tục truyền về,khiến cho Vương Hỷ vô cùng vui vẻ,Ngữ Chân ,Man Tộc đều bị xóa tên khỏi bản đồ thập quốc ,Kha Chấn mở rộng bờ cõi ,bành chướng thế lực,Vương Hỷ trở thành Đại Vương hùng mạnh nhất,các bộ tộc khác cũng khiếp sợ quy hàng làm thuộc quốc.Mục Lân thì mất luôn tất cả thành trì về tay Kha Chấn mang theo hơn một ngàn quân lưu lạc khắp chốn.

Mục Châu bị nhốt vào lãnh cung ôm hận nung nấu ý định trả thù từng ngày,nàng lợi dụng lúc tên tiểu thái giám phụ trách đưa cơm không chú ý đã lấy đá đập chết hắn,lôi thi thể hắn bỏ xuống giếng,rồi lấy y phục của hắn mặc vào,đi tìm kiếm Vương Hỷ trả thù.

Vương Hỷ đứng ở tiểu đình nhìn ra cây hoa đào đại thụ ,nó không còn hoa nở nữa nhưng vẫn xanh um lá .

-Hắn về lần này sẽ không thể đi được nữa...đất Hồ phải thu về Kha Chấn...

Vương Hỷ nhắm mắt lại rồi mở ra,khẽ bậm môi

-Sao trong lòng ta lại rối thế này....

-Yaaaaaaaaa....

Mục Châu đi lanh quanh tìm kiếm cuối cùng phát hiện ra Vương Hỷ đang đứng một mình ở Tiểu Đình ,nàng biết lần nào đến ngắm cây hoa đào Vương Hỷ cũng ở một mình nên rất dễ tiếp cận chàng ám sát.Nàng ta lấy một nhánh cây bẻ gãy tạo mũi nhọn tấn công sau lưng Vương Hỷ.

Vương Hỷ bị tấn công bất ngờ nên không né tránh kịp bị Mục Châu đâm vào vai gây thương tích

-A...là ngươi...

-Hừm Vương Hỷ hôm nay ta sẽ trả thù cho Ngữ Chân quốc,chết đi...

-Hừ ngươi tưởng với võ công như thế có thể giết được ta sao,ngu xuẩn...

Mục Châu bị Vương Hỷ đánh trọng thương ,ói cả máu ,đứng không vững nữa,lúc này Ngụy công công từ xa trông thấy liền cùng cấm vệ quân chạy đến bắt giữ Mục Châu

-Hoàng Thượng người bị thương rồi ,truyền thái y mau...

-Hừm ..tên khốn kiếp ngươi...sao ngươi lại đối xử với ta như vậy...ta đã một lòng một dạ yêu ngươi,gả cho ngươi,còn giúp ngươi có chỗ dựa binh quyền,cả Phụ Vương cũng ,cũng vì ngươi mà sát hại.. ..ngươi lại lấy oán báo ân,diệt tộc của ta ....rũ sạch nghĩa phu thê...ngươi là tên cận bã đáng nguyền rủa....

-Hừm....có trách thì trách ngươi quá ngu xuẩn,phóng đãng...là ai lần đầu cố quyến rũ ta,là ai muốn làm Thái Tử phi...nghĩa phu thê...thế ánh mắt ngươi nhìn Phi Long là ý nghĩa gì?...ngươi là hậu cung mà dám can chính,dám phối hợp Mục Lân mưu hại Hoàng Vị,đừng tưởng ta không biết chuyện ngươi đã làm với Mã Giao Yến,...phụ vương của ngươi là do ngươi tự giết ,ta đâu có bảo ngươi giết ông ta...

-Nếu như ngươi không ruồng bỏ ta sao ta lại xao xuyến với Phi Long...hức...ngươi vì ta không mang được Long thai đã ...thờ ơ với ta..thà sũng ái Đan nhi chứ không đến cung Chi Ảnh...nếu ngươi yêu thương ta ,ta đã một lòng sinh Hoàng Tử cho ngươi,vì ngươi an phận suốt kiếp không oán trách gì rồi...

-Hừ....thế ngươi có biết tại sao ngươi không thể mang Long Thai không?

Mục Châu sững sờ nhìn Vương Hỷ

-Là ta đã cho một ít thuốc vào phấn hồng mà ngươi dùng hằng ngày...không phải ngươi không thể mang thai mà nhất định không được mang thai,cơ đồ của Kha Chấn sao có thể cho dòng máu người Ngoại tộc như ngươi thừa hưởng chứ...

-Ngươi..ngươi...Vương Hỷ...ngươi ngay từ đầu đã đề phòng ta...sau khi ở một đêm trong hang động ngươi liền sai người mang tặng ta hộp phấn quý báu,là đã có dụng ý...ta thật ngu ngốc còn tưởng ngươi yêu thương quan tâm,tặng phấn quý cho ta...hức hức..ta thật ngu ngốc...aaaaaaa....hức......aaaaaaaaaaa

-...Hừm dù sao cũng có chút tình nghĩa phu thê ta sẽ không giết ngươi. Giải ả đi đi ,nhốt lại canh chừng cho thật kỹ..

-Dạ....

Mùa đông Phi Long hồi Kinh ,trước Đại Triều vẫn giữ lễ quân thần

-Thần Phi Long tham kiến Hoàng Thượng ,vạn tuế vạn vạn tuế...

Vương Hỷ liền sai Ngụy công công rót chung rượu dâng lên Phi Long

-Phi Đô đốc bình thân ,ngươi đã vất vả chinh chiến nơi Hồ Tộc đây ta ban cho chung rượu chúc mừng ngươi khải hoàn trở về....

Phi Long ngẩng đầu lên nhìn Vương Hỷ khiến cho chàng giật bấn người

-Mặt ...mặt của khanh....

Vết sẹo trên mặt của Phi Long khiến cho Vương Hỷ kinh ngạc

“Vết sẹo lớn như vậy hẳn là đệ ấy đã chịu một vết thương rất khủng khiếp”

-Dạ...thần đã suýt chết trong tay của Tất Mộc Kiệt,hắn không phải chỉ có hư danh,chiến trường Lữ Hồ cũng không phải là nơi đầy hoa thơm bướm lượn.

Vương Hỷ xua tay cho Ngụy công công mang rượu lui ra

-Thế thì khanh đừng uống nhiều rượu,đường xa hồi Kinh chắc khanh đã mệt,hãy về Phi phủ nghỉ ngơi đi...

-Dạ thần tạ chủ long ân ...nhưng thần muốn đưa nương tử và con trai của thần về Phi phủ,xin Hoàng Thượng chấp nhận...

-Ừm cả nhà khanh cũng nên đoàn tụ

-Và còn...

-Lâm Ngọc Vân vẽ rất đẹp lại thổi sáo rất hay,ta muốn giữ hắn lại bên cạnh hầu hạ...

-Chuyện này....

-Sao hả?khanh muốn dẫn người mà trẫm ân sũng rời cung sao?

-Thần không dám...

-Vậy là tốt...lui ra đi...buổi chầu điện sau trẫm sẽ bàn việc chuyển giao đất Hồ ...

Phi Long nhìn Vương Hỷ không chớp mắt,lòng cảm thấy uất ức

-Sao còn chưa lui...

-Thần ...xin cáo lui...

Vương Hỷ nhìn theo Phi Long đã đi khỏi cửa Đại Điện ,lòng suy nghĩ

-Chịu nhiều đau khổ rồi....chung rượu này..để lần sau uống vậy...

Bạn đang đọc Huyết Đổ Hoa Rơi sáng tác bởi DyLan13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DyLan13
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.