Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1.chương 20 chương cuối năm cũ

Tiểu thuyết gốc · 975 chữ

Long Thiên được thả ra,nắm lấy tay Nguyệt Nhi,xỉa xói nói"Làm ơn cho bọn ta chút không khí để thở,chẳng lẽ với thực lực của ta,các ngươi còn sợ ta chạy trốn"

Thủy Liên Hầu hừ hừ nói"Còn nhỏ nhưng miệng lưỡi được lắm,được rồi,cho bọn nó xíu không gian,không cần kè kè như thế"

Hai tên Thai Hình Cảnh nghe vậy cũng cách ra vài bước,mà Long Thiên cũng chỉ chờ có thế,trong khoảnh khắc này,một tấm phù màu nâu xuất hiện trên tay.

Long Thiên mỉm cười đắc ý nói"Hẹn gặp lại"

Thủy Liên Hầu cả kinh,chỉ có thể kinh ngạc thốt lên"Thổ Độn Phù"

Dưới chân Long Thiên,một vòng xoáy đất hiện ra,hắn ôm lấy Nguyệt Nhi còn đang chưa hiểu chuyện gì,bụp cái thì đã biến mất,đúng là Thổ Độn Phù do sư phụ cho hắn.

Hai tên Thai Hình Cảnh kinh ngạc nhìn nhau,sau đó nhìn tới Thủy Liên Hầu.

Thủy Liên Hầu nắm chặt hai tay,trừng mắt lại nói"Còn nhìn gì nữa,mau thông báo xuống dưới,truy tìm 20km xung quanh,chắc chắn phải bắt lại con bé,cùng với thằng bé kia nữa,chắc chắn lần tới ta sẽ cho nó đẹp mặt"

"Dạ vâng"Hai tên Thai Hình Cảnh vội phóng đi,để lại Thủy Liên Hầu tức giận giậm chân các kiểu.

Một thành lớn gần Thiên Long Hoàng Thành,xung quanh bao bọc toàn là sông nước,phong cảnh hữu tình,có tên gọi là Đại Giang Thành.

Long Thiên ôm Nguyệt Nhi nổi lên khỏi mặt nước,không ngờ thổ độn phù lại đưa hắn đến nơi này.

Nguyệt Nhi nhìn xung quanh,nói"Nguy rồi,đây là địa bàn của Thủy Liên Hầu,nàng ta là con của một vị vương gia Hoàng Thất,nên 5 thành gần Thiên Long Hoàng Thành,thì có 2 thành đều do nàng ta nắm,nếu muốn ra ngoài sợ rằng sẽ bị bắt mất,phải làm sao đây"

Long Thiên nhíu mày,hỏi"Cha mẹ không đưa cái gì cho ngươi liên lạc sao"

Nguyệt Nhi nghe vậy mới giật mình,lấy ra một con óc đen,thè lưỡi nói"Quên mất,ta còn có cái này mà,để ta liên hệ với cha ta"

Cùng lúc đó,một trung niên khoảng 40 tuổi,mày dựng tóc tung bay,đang tức giận nói với Thủy Liên Hầu"Mau thả Nguyệt Nhi ra cho ta,nếu không cho dù bị bắt,ta cũng muốn đánh vào hầu phủ của ngươi"

Thủy Liên Hầu cười mỉm nói"Từ Phi Nghĩa ngươi chịu từ bỏ Hắc Quỷ Thành sao,nếu từ bỏ,Nguyệt Nhi tự nhiên sẽ trở về với ngươi"

Từ Phi Nghĩa tức giận nói"Đừng quá đáng,ngươi đã có 2 Giao Thông Thành rồi,ta chỉ có 1 Hắc Quỷ Thành là Giao Thông Thành,ngươi còn muốn nuốt"

Thủy Liên Hầu cười khanh khách nói"Tất nhiên là muốn nuốt rồi,giao thông thành là nơi 4 Hoàng Triều giao dịch,ai chả muốn nuốt,sao,ngươi không cần con nữa à"

Từ Phi Nghĩa tức giận nắm chặt hai tay,tuy tu vi hắn cao hơn Thủy Liên Hầu một bậc,nhưng Thủy Liên Hầu là con ông cháu cha,hắn mà đụng vào đảm bảo không có chỗ tốt.

Đang lúc không biết làm sao,đột nhiên Từ Phi Nghĩa ngẩn ra,lấy từ người ra một con óc đen,hắn hơi ngẩn người,rồi nở nụ cười tinh quái nói"Xem ra ta đã trách lầm ngươi,Nguyệt Nhi đã trở về Ngư Hầu Phủ,ta xin cáo từ trước nha"

Mí mắt Thủy Liên Hầu giật giật,cố nặn ra nụ cười nói"Không tiễn"

Đợi Từ Phi Nghĩa đi rồi,mặt Thủy Liên Hầu đen lại,tức giận nói với 2 tu sĩ Thai Hình Cảnh sơ kỳ bên cạnh"Các ngươi làm gì vậy hả,mồi đã đến miệng còn để chạy thoát"

2 Thai Hình Cảnh sơ kỳ vội ríu rít xin lỗi tự trách,còn trong lòng thì thầm cười khinh,do ai bảo bọn hắn lui ra a,giờ đổ thừa lên người bọn hắn,nhưng bọn hắn cũng chỉ dám để những lời này trong lòng.

Một trong 2 tên lên tiếng"Vậy có cần kêu phía dưới tìm nữa không"

Thủy Liên Hầu tức giận quát"Tìm ai nữa,người cũng đã đến Ngư Hầu Phủ,còn tìm ai nữa"

"Dạ vâng để thuộc hạ thu xếp"2 tên Thai Hình Cảnh sơ kỳ vội thối lui,thoáng cái đã biến mất.

Mà phía Từ Phi Nghĩa,sau khi rời khỏi địa bàn Thủy Liên Hầu ở Thiên Long Hoàng Thành,hắn vội lấy ra con óc đen,vẻ mặt khẩn trương nói vào"Cố gắng đừng để bị bắt,giờ đừng vọng động,khi nào thích hợp cha sẽ tới đón con"

Long Thiên sau khi nhận được tin cũng thoáng an tâm,hắn nhìn tu sĩ đang bay xung quanh trên đầu mình,lại nhìn Nguyệt Nhi đang bám lấy mình như keo,trong lòng thầm cười khổ.

Mà tên tu sĩ kia,tìm một lúc lâu không thấy,sau đó lấy một cái lệnh bài ra,nhận lệnh thì vội rút đi.

Long Thiên lại kéo Nguyệt Nhi lên khỏi mặt nước,thân người Nguyệt Nhi dựa sát vào người hắn,yếu ớt nói"Thiên ca,ta lạnh"

Long Thiên nhíu mày,hơi đắn do rồi cũng kéo Nguyệt Nhi lên khỏi nước,dùng linh lực làm ấm cho nàng.

Nguyệt Nhi ôm chằm lấy Long Thiên nói"Thiên ca là tốt nhất,về ta sẽ kêu cha ta ban thưởng cho ca"

Long Thiên đẩy Nguyệt Nhi ra,nói"Không cần,ta đã hứa với Ngô lão bảo vệ ngươi 1 tháng,giờ chưa tới kỳ hạn,cho dù thế nào,ta sẽ bảo vệ ngươi"

Nguyệt Nhi ánh mắt long lanh nhìn Long Thiên,mỉm cười nói"Ta muốn Thiên ca bảo vệ ta cả đời,tiền công là Nguyệt Nhi được không"

Long Thiên giật tít,nhìn ánh mắt long lanh của Nguyệt Nhi mà không dám nhìn,ậm ờ nói"Ta còn có việc,khi nào rảnh nói sau"nói rồi làm ngơ đi chỗ khác.

Nguyệt Nhi bễu môi,nhất quyết bám theo hỏi cho rõ,nhưng Long Thiên đã bật chế độ lẫn rồi,nàng đi chỗ nào hắn đều đi tránh né,cuối cùng Nguyệt Nhi bất lực đành thôi.

Bạn đang đọc HUYẾT TÍCH sáng tác bởi 3VvV3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3VvV3
Thời gian
Lượt thích 14
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.