Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1 chương 21 Chúc mừng năm mới

Tiểu thuyết gốc · 813 chữ

Đợi chừng mấy tiếng,trời cũng đã dần tối,Nguyệt Nhi đang ôm Tử Thiên giữ ấm,Long Thiên thì lấy Trùng thư ra nghiên cứu.

Vù vù....có một bóng người chạy tới,Long Thiên vội kéo Nguyệt Nhi núp đi,Nguyệt Nhi lấy con óc đen ra thi pháp,mỉm cười nói"Là cha ta,không cần trốn"

Người đến không ai khác,đúng là Từ Phi Nghĩa,hắn nhìn quanh la lớn"Nguyệt Nhi là ta,con mau cùng Long Thiên tiểu ca ra đi"

Nguyệt Nhi phi thân lên trước,vui vẻ la lớn"Cha con ở đây"

Long Thiên cũng đi ra,có Từ Phi Nghĩa ở đây rồi,coi như Nguyệt Nhi đã được an toàn.

Từ Phi Nghĩa ôm Nguyệt Nhi vào trong lòng,nhìn Long Thiên nói"Tuổi trẻ tài cao,cảm ơn Long Thiên thiếu hiệp đã bảo vệ con gái ta,trở về ta sẽ trả ơn thiếu hiệp xứng đáng"

Long Thiên lắc đầu nói"Không có gì,là ta nhận ủy thác của Ngô lão,nếu Nguyệt Nhi đã không có việc gì rồi,thì ta xin cáo lui trước,ta còn có việc muốn làm,ở trong hầu phủ không tiện lắm"

Nguyệt Nhi nghe vậy giật mình,vội chạy tới nếu tay Long Thiên,hướng ánh mắt cầu khẩn nhìn hắn nói"Không cần,trở về hầu phủ với ta đi,muốn làm gì cha ta có thể đáp ứng ngươi mà"

Long Thiên lắc đầu,hắn muốn là tìm người,mà ở trong hầu phủ,còn bị sự để ý của đủ người ,làm sao có thể thuận tiện mà tìm người được chứ,hắn mỉm cười dụ dỗ nói"Không việc gì,2 tuần sau ta sẽ tới hầu phủ tìm ngươi"

Nguyệt Nhi giơ ngón tay út ra nói"Hứa đó"

Long Thiên mỉm cười ngắc ngéo với nàng,lúc này Nguyệt Nhi mới hài lòng,trở lại chỗ của Từ Phi Nghĩa.

Từ Phi Nghĩa thấy vậy nhíu mày,xem ra con gái hắn lớn rồi,hắn lại cẩn thận đánh giá Long Thiên,gật gật đầu có vẻ hài lòng.

Long Thiên bị nhìn đến ngứa ngáy,hắn kỳ quái nói"Vậy Hầu gia,ta đi trước"

"Khoan đã"Từ Phi Nghĩa gọi Long Thiên lại,lấy một túi trữ vật ra,đưa cho hắn nói"Đây là một ít tinh thạch,trước mắt thiếu hiệp cứ cầm lấy,sau này tới hầu phủ ta lại hậu tạ sau"

Long Thiên cũng không ngại,hắn nhận lấy khom người nói"Cám ơn hầu gia"rồi gật đầu với Nguyệt Nhi cái nữa,phi thân rời đi.

Nguyệt Nhi nhìn theo Long Thiên hồi lâu,mãi khi bóng lưng hắn khuất,nàng vẫn cứ đứng đó nhìn.

Từ Phi Nghĩa thấy vậy chậc lưỡi,ho khan ít tiếng,nói"Người cũng đã đi mất dạng rồi,về thôi,có nhìn nữa hắn cũng không quay lại đâu"

Nguyệt Nhi lúc này mới biết mình thất thố,xấu hổ cúi đầu,hờn dỗi nói"Là do phong cảnh đẹp,con mới muốn nhìn thôi"

Từ Phi Nghĩa cười ha ha,nói"Thế đã nhìn đã chưa,đã rồi thì theo ta đi về"

Nguyệt Nhi xấu hổ nhỏ giọng đáp"Đã rồi"nói rồi đi theo Từ Phi Nghĩa trở lại Ngư Hầu Phủ.

Mà Long Thiên sau khi chia tay Nguyệt Nhi,hắn đội một cái mũ trùm đầu,rồi ngang nhiên đi lại trong Đại Giang Thành.

Là một thành gần với Hoàng Thành,cho nên sự phồn hoa của Đại Giang Thành cũng làm cho Long Thiên líu lưỡi,người qua đường toàn mấy đại gia,xe ngựa cũng do yêu thú chở,có người mặc áo toàn tinh thạch quý hiếm,lắm lúc có khi người phàm nhìn vào chói mắt như chơi.

Long Thiên thầm cảm khái,thì lúc này có một tiếng quát,làm hắn để ý tới,nhìn lại thì thấy một thiếu niên bạch y,gương mặt rất tuấn tú,đang bị một chủ tiệm vũ khí chửi như con.

Thiếu niên bạch y cuốn quýt nói"Ta thật sự quên đem theo tinh thạch,cái vòng này ta thật sự rất thích,ngươi để cho ta đi,ngày mai ta sẽ kêu người tới đưa tinh thạch cho ngươi"

Chủ tiệm vũ khí tức giận quát"Mau để Ngân Tinh Hoàn lại rồi cút,không có tiền mà còn dám đụng vào thứ ở tiệm ta,cha mẹ ngươi có dạy ngươi,muốn mua gì thì phải trả tiền không hả,cút mau cút"

Thiếu niên bạch y nhíu mày,cầm vòng bạc trong tay không nở bỏ xuống,càng như thế chủ tiệm vũ khí càng chửi nặng thêm.

Thiếu niên bạch y thấy nhiều người vây nhìn,hóc mắt đo đỏ,có vẻ chịu không nổi nhiệt,không đành lòng bỏ vòng bạc xuống.

Chủ tiệm vũ khí thấy vậy khinh thường nói"Không có tinh thạch thì đừng có nhìn,nhìn ngươi đã biết không có cha mẹ,xíu tinh thạch cũng không có"

Ánh mắt thiếu niên bạch y phát lạnh,đang định nói gì đó,thì Long Thiên đứng hóng chuyện,đã không nhịn được lên tiếng"Không có cha mẹ thì sao chứ,phải có cha mẹ thì mới có tinh thạch sao"

...................

Năm cũ đã qua,năm mới lại đến,chúc các đạo hữu đang theo dõi bộ truyện này một năm ăn nên làm vô,vạn sự như ý🎆🎇

Bạn đang đọc HUYẾT TÍCH sáng tác bởi 3VvV3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3VvV3
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 74

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.