Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1 chương 33 Tứ Quý Cúc

Tiểu thuyết gốc · 1047 chữ

Đuổi theo hồi lâu,lão giả kia cũng giật mình kinh ngạc,tu vi của hắn cao hơn 2 tiểu cảnh giới,thế mà đuổi mãi vẫn không kịp cái tên kia.

Thấy Long Thiên đã mở miệng đòi phương pháp giải quyết,hơi trầm mặc,cuối cùng lão giả hét lên"Được lắm,ta với ngươi đến nói chuyện bồi thường"

Long Thiên chỉ chờ có thế,lập tức dừng lại,không nhanh không chậm đi về phía lão giả kia.

Lão giả kia thấy vậy mắt hơi sáng lên,như đang nghĩ đến chủ đích nào đó,lập tức vội vàng đi tới,nhưng Long Thiên tính cảnh giác vẫn rất cao,cách chừng 150m,hắn lập tức dừng lại,hô lớn"Tiền bối ta nghĩ như vầy được rồi,có chuyện gì vẫn có thể nói ra,nếu không ta còn có không gian để kịp phản ứng"

Lão giả lập tức tức giận hét lớn"Tiểu tặc để ta đánh một trận,rồi chúng ta nói chuyện tiếp"

Long Thiên nghe vậy,không nói một lời,quay xe chạy đi,hét lớn"Tiền bối ta thấy tinh thần của người bây giờ có vẻ không ổn,hay là chúng ta lại chạy đi vài bữa,rồi nói chuyện sau vẫn chưa muộn"

Lão giả thấy vậy vội vàng đuổi theo,miệng liên tục mắng chửi"Cả nhà ngươi mới là tinh thần không ổn định,tiểu tặc dám trộm dược của Xuân Thu lão nhân ta đây,ta không đánh ngươi,ta không làm người nữa"

Long Thiên nghe vậy càng ra sức chạy nhanh hơn,có ngu mới để cho lão giả kia đánh,mà đánh lại trả thì thành ra vô sĩ quá,hắn không làm được.

Cứ thế 1già 1trẻ đuổi nhau từ buổi sáng đến buổi trưa rồi chiều tối,cuối cũng vẫn là tuổi già sức yếu,Xuân Thu lão nhân cuối cùng chủ động mở miệng đòi bồi thường.

"Tiểu tặc không cần chạy nữa,ta nghĩ thông rồi,vẫn là nói đến bồi thường đi"

Long Thiên không tin tiếp tục chạy,hét lớn"Lần này là thật chưa,có còn muốn đánh ta nữa không"

Xuân Thu lão nhân không cam lòng hét lớn"Không đánh nữa,ta chỉ cần ngươi làm cho ta 1 việc thôi"

Nghe đến đây,Long Thiên cuối cùng cũng chịu dừng lại,mở miệng hỏi"Không biết việc tiền bối cần ta làm là gì"

Xuân Thu lão nhân thấy cuối cùng Long Thiên cũng dừng lại,thở phào một hơi,mỉm cười nói"Ta thấy tốc độ của ngươi cũng không tệ,chắc là thực lực cũng không tồi đâu nhỉ"

Long Thiên nhíu mày nói"Việc tiền bối cần ta làm,rất nguy hiểm sao"

Xuân Thu lão nhân lắc đầu,rồi lại gật đầu nói"Cũng không tính là nguy hiểm,nhưng cũng không quá an toàn"

Long Thiên nghi hoặc,hiếu kỳ hỏi"Không biết việc tiền bối nói là việc gì"

Xuân Thu lão nhân đột nhiên vứt qua cho Long Thiên một khối ngọc,khi Long Thiên còn đang nghi ngờ,thì đã được lão nhân giải thích"Tiểu tặc ngươi ăn linh thảo ngũ giai của ta,địa điểm đánh dấu trong ngọc này ở U Man Lĩnh,ngươi tới đó đào về Tứ Quý Cúc về đây cho ta"

Long Thiên nghe vậy,hỏi lại"Tứ Quý Cúc là linh thảo mấy giai"

Xuân Thu lão nhân bình tĩnh giơ về phía trước 5 ngón,thấy vậy Long Thiên nhíu mày,linh thảo ngũ giai,ít gì cũng có linh thú Linh Thể đỉnh phong canh giữ.

Nhưng câu tiếp theo của Xuân Thu lão nhân triệt để cho Long Thiên bạo phát"Là Lục giai linh thảo"

Long Thiên cho là mình nghe lầm rồi,hét lớn hỏi lại"Lục giai linh thảo,đây đâu phải kêu ta đi đào linh thảo,là kêu ta đi nạp mạng,tiền bối người phúc đức xíu được không"

Xuân Thu lão nhân khinh thường nói"Có gan trộm linh thảo của ta,mà không có gan đi hái linh thảo"

Long Thiên câm nín,mở miệng nói"Hai chuyện hoàn toàn không giống,với lại việc trộm linh thảo đã nói là ta không cố ý,với lại linh thảo lục giai,có yêu thú Thai Hình Cảnh sơ kỳ canh giữ,tu vi của ta sợ rằng không đủ"

Xuân Thu lão nhân mỉm cười trào phúng nói"Sớm biết như vậy đừng trộm linh thảo của ta"

Long Thiên thật không biết nói gì hơn,đành im lặng,xoay lưng chuẩn bị chạy tiếp.

Xuân Thu lão nhân thấy vậy,giật mình vội nói"Khoan đã,ta đâu có kêu ngươi đi chết chứ,chỗ đó thật sự không có yêu thú gì đâu,chỉ là địa hình hơi hiểm trở"

Long Thiên bễu môi,lừa con nít chắc,hắn nói"Nếu thật như vậy,sao tiền bối không tự hái đi,còn nhờ ta làm gì chứ"

Xuân Thu lão nhân nhíu mày nói"Khi ta phát hiện ra chỗ đó,thì Tứ Quý Cúc còn chưa phát triển xong,ta muốn hái cũng không ích gì,cho nên ta ghi vào ngọc giản,tính thời gian giờ có lẽ đã tới lúc"

Trùng hợp thế sao,Long Thiên thật không tin tưởng lắm,nhưng linh thảo của người ta hắn cũng ăn rồi,nghĩ ngợi đôi chút,hắn lên tiếng"Cũng được thôi,nhưng nếu ta phát hiện có yêu thú,thì xem như chúng ta không ai nợ ai,linh thảo thì thôi khỏi nói đến nữa,tiền bối thấy thế nào"

Bất ngờ là Xuân Thu lão nhân đồng ý rất thoải mái"Tốt,một lời đã định,ngươi qua đây ký linh ước với ta"

Long Thiên cũng không sợ hãi bước qua,nếu tranh chấp,ai thua ai thắng còn chưa nói được.

Mà Xuân Thu lão nhân,sau khi nhìn rõ diện mạo của Long Thiên thì giật mình,dĩ nhiên hắn cũng nhận ra Long Thiên là người nào,tại vì trận chiến hôm đó,hắn cũng là một trong những người quan chiến,lập tức thái độ hắn không còn hằn học như trước.

Xuân Thu lão nhân mỉm cười nói"Hóa ra là Long Thiên thiếu hiệp,đây là linh ước làm phiền cậu rồi"

Long Thiên thầm cảm thấy kỳ quái,tự nhiên không còn oai oái như trước nữa rồi,nhưng như vậy càng tốt,hắn nhìn qua linh ước,rồi gật đầu,cắn ngón tay,trích một giọt máu vào trong linh ước kia,mỉm cười nói"Vậy tiền bối,ta trước về lại thành chuẩn bị vài thứ"

Xuân Thu lão nhân gật đầu nói"Cũng không cần phải vội,nội trong 1 tháng đem Tứ Quý Cúc về cho ta là được"

Nghe vậy Long Thiên gật đầu,cất bước trở lại Minh Nguyệt thành,dù sao Tử Thiên và đám huyết trùm hắn vẫn để ở kia.

Bạn đang đọc HUYẾT TÍCH sáng tác bởi 3VvV3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3VvV3
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 68

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.