Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kade (Phần 5)

Tiểu thuyết gốc · 1732 chữ

Vào thời xa xưa, xa rất xa trước khi con người xuất hiện trên trái đất. Vào những ngày đầu tiên của tạo hóa, hai thế lực được coi là mặt trái của nhau đã được sinh ra, đó chính là Aku, ác quỷ của hỗn loạn và Mono, ác quỷ của trật tự.

Được coi là hai thế lực luôn phải đối đầu lẫn nhau, trận chiến giữa Aku và Mono đã kéo dài suốt hàng triệu năm và gần như không có điểm dừng, cho tới khi chúng chứng kiến sự tồn tại và phát triển của con người.

Nhìn thấy tiềm năng trong loài sinh vật nhỏ bé này, Aku và Mono quyết định sẽ dừng trận chiến dài hơn hàng triệu năm của chúng lại và cư trú tại một vùng đất, sau này được gọi là đất nước mặt trời mọc.

Chờ đợi cho tới ngày, trận chiến hoặc một lần nữa sẽ tiếp diễn, hoặc nó sẽ kết thúc vĩnh viễn và quyền quyết định giữa hai lựa chọn trên là dựa vào con người, nếu như cán cân giữa hỗn loạn và trật tự trong xã hội con người bị mất đi sự cân bằng vốn có của nó, thì trận chiến một lần nữa sẽ nổ ra, còn nếu không thì nó sẽ mãi mãi chìm trong quên lãng.

Nhưng thật không may là điều đó dễ nói hơn làm. Tất cả mọi chuyện xảy ra vào năm 1467, năm đánh dấu sự khởi đầu của Thời Kỳ Chiến Quốc Nhật Bản qua sự kiện Loạn Onin, là thời kỳ của các chuyển biến xã hội, mưu mô chính trị, và những cuộc xung đột quân sự gần như là liên tục trong lịch sử Nhật Bản.

Chính thời kỳ này là nguyên nhân dẫn tới sự mất cân bằng của cán cân, đánh thức cả hai con quỷ khỏi giấc ngủ ngàn thu của chúng và kéo nhân loại vào cuộc chiến tranh liên miên suốt từ năm 1477 - 1615.

Trong khoảng thời gian này, đừng trước nguy cơ bị xóa sổ bởi sức mạnh tàn bạo của Aku, lãnh chúa Oda Nobunaga đã giải tán mạc phủ Ashikaga vào năm 1573 và tiến hành lập giao ước với Mono, nhằm chống lại sức mạnh khủng bố của Aku và đưa Nhật Bản trở lại thời kỳ hòa bình.

Thế là những diệt hồn sư đầu tiên đã được ra đời dưới sự chỉ đạo của Toyotomi Hideyoshi. Nhưng ở phía bên kia tiền tuyến, một giáo phái tôn thờ Aku cũng đã được thành lập, bao gồm những hắc hồn sư và được lãnh đạo bởi Asahara Shoko.

Vào năm 1582, sau cái chết của Oda Nobunaga dưới tay Akechi Mitsuhide, một tướng lĩnh đã theo phe dị giáo của ông, Toyotomi Hideyoshi dưới cơn tức giận tột cùng đã phát động một cuộc tấn công vào nơi trú ẩn của lũ dị giáo, tuy làm chúng tổn thất về lực lượng, nhưng ông cũng sớm qua đời sau đó do một vết thương chí mạng vào năm 1598.

Sau cái chết của Hideyoshi, Tokugawa Ieyasu đã lên nắm quyền và với tình hình đang rất căng thẳng bấy giờ, ông cùng với 12 diệt hồn sư mạnh nhất được mệnh danh là 12 tông đồ của chúa đã phát động một cuộc chiến quy mô lớn tại Sekigahara.

Trận chiến diễn ra rất ác liệt, tuy cả hai phe đều bị tổn thất nặng nề nhưng phe trật tự lại bị lép vế nhiều hơn, vì cán cân đã bị đảo lộn về phía hỗn loạn quá nhiều khiến Aku trở nên mạnh mẽ và khát máu hơn.

Tại khoảnh khắc cao trào của trận chiến, thấy được một tương lai tăm tối phía trước Mono đã quyết định hy sinh bản thân mình để trở thành một thể đồng nhất với Aku, tái thiết lập lại cán cân giữa hỗn loạn và trật tự để kết thúc trận chiến vĩnh viễn.

Cuối cùng, trận chiến đã kết thúc dưới phần thắng của phe trật tự, Aku và Mono trở thành một thể thống nhất giữa trật tự và hỗn loạn được gọi là Akumon, mãi mãi bị phong ấn bên trong một hang động dưới một tấm bùa chú được tạo nên bởi hàng ngàn linh hồn đã ngã xuống của các diệt hồn sư.

Tokugawa Ieyasu sau đó đã thiết lập lại chế độ phong kiến dưới sự cai trị của Mạc phủ Tokugawa. Thời đại Chiến quốc kết thúc khi thủ lĩnh của phe dị giáo Asahara Shoko bị xử tử sau khi hắn thất bại ở trận vây thành Osaka vào năm 1615, đưa Nhật Bản bước sang giai đoạn hòa bình trong suốt 200 năm dưới quyền cai trị của Mạc phủ Tokugawa.

Nhưng trận chiến thực sự vẫn chưa kết thúc, đứng sau vẻ hỏa bình giả tạo kia là một sự nguy hiểm đang rình rập. Aku vẫn còn sống và sớm muộn gì thì hắn cũng sẽ thoát khỏi những sợi xích của sự giam cầm.

Vì đã từng có một lời tiên tri, nói về một người với sự hài hòa giữa âm và dương, hỗn loạn và trật tự, kẻ sẽ tìm đến chốn này và trở thành nguồn gốc của trận chiến cân bằng lần thứ ba, cũng như là người sẽ kết thúc nó và thật là trớ trêu thay, khi kẻ đó không ai khác chính là tôi.

…..

Đó là những gì mà ông già Kakugiri đã nói, sau khi tôi tỉnh dậy ở chỗ ông ta được một khoảng thời gian, lúc đó tôi nhớ là trong đầu mình chỉ còn biết tới Kade và những chuyện xảy ra tại cái hang động kia.

Nên không quan tâm tới việc gì khác, thậm chí kể cả việc vì sao bản thân lại ở đây, tôi túm lấy cổ áo của Kakugiri và liên tục gào vào mặt ông ta những câu hỏi một cách giận giữ.

-Kade rốt cuộc là ai?!!!!

-Ông có biết gì đó về cái hang động đó đúng không?!!!!

-Vì sao ông lại không nói cho tôi biết ông già?!!!!

-Hãy trả lời tôi đi nhanh lên?!!!!

Nhưng màn la hét của tôi chả đem lại được gì, Kakugiri chỉ im lặng nhìn tôi giống như ông ta đang tỏ vẻ thương xót cho cái thân thảm hại của tôi vậy. Cuối cùng, tôi thả cổ áo của ông ta ra và quỳ xuống, trong mồm chỉ có thể toát ra một câu hỏi yếu ớt.

-V-V-Vì sao chuyện lại thành ra thế này cơ chứ?

Sau đó, Kakugiri cất tiếng và nói cho tôi tôi tất cả mọi chuyện kể trên, ông ta tiếp tục nói, là ngôi đền này cũng chính là nơi ở của người đã đưa ra lời tiên tri kia và mục đích tồn tại của nó là ngăn không cho lời tiên tri xảy ra.

Đây là lý do vì sao nó lại tìm đến tôi ngay từ đầu, nhưng ngôi đền lại không có quyền quyết định thay đổi lời tiên tri, mà người được quyền quyết định chính là tôi, điều đó có nghĩa là một lần nữa, tôi lại là nguồn gốc của mọi vấn đề và một lần nữa tôi lại để số phận của mình đem lại đau khổ cho người khác, dù tôi đã thề là mình sẽ thay đổi nó.

Sau khi những lời cuối cùng chạy qua tai của tôi, tôi đã hoàn toàn bị suy sụp, nhưng thay vì đứng lên đối mặt với nó thì tôi lại quyết định chạy trốn và chậm rãi đi tới cánh cửa ra giống như lần trước.

Vì có lẽ tôi đã quá chán nản rồi, tôi đã sống theo một lẽ sống quá khác người suốt bao nhiêu năm, chỉ để biết rằng cái lẽ sống đó cũng chỉ là ảo mộng và cái số phận này sẽ mãi mãi đeo bám tôi như một lời nguyền, không thể thay đổi cũng như không thể trốn thoát.

-Lựa chọn vẫn chưa bao giờ là quá muộn cả. Khi cậu tìm ra câu trả lời cho chính bản thân mình thì hãy quay lại đây, còn không thì quyết định vẫn là dựa vào cậu thôi.

Kakugiri nói, một câu nói chứng tỏ rằng đây sẽ ko phải là lần cuối tôi rời khỏi nơi này, nó có khiến tôi dừng lại và suy ngẫm một chút nhưng đến cuối thì tôi vẫn cứ tiếp tục đi, và đi, và đi, và đi, cho tới khi tôi đến được nơi duy nhất mà tôi biết, nơi mà tôi có thể trốn chạy khỏi những tội lỗi và nơi đó được tôi gọi là nhà.

Mệt mỏi và chán nản, tôi trèo một mạch lên giường mà ko thèm thay bộ đồ đã ẩm ướt của mình, [thật là không thoải mái tí nào] tôi tự nhủ với bản thân.

Hôm đấy đã là một ngày dài và tôi chỉ muốn ngủ để quên hết đi mọi chuyện, nhưng có một thứ cảm xúc hiện hữu trong tôi lúc đó, một thứ cảm xúc mãnh liệt đến tuyệt vọng, nó như đang nói với tôi rằng, nếu tôi không thể đối mặt với tội lỗi và quá khứ của mình, thì tôi sẽ mãi mãi không bao giờ được đánh một giấc ngủ trọn vẹn.

Nhưng bên trong cái bóng tối sâu thẳm được gọi là tuyệt vọng đó, vẫn le lói một chút ánh sáng của sự hi vọng và đó là khi tôi bắt đầu cảm nhận được thứ tôi đã nắm chặt trong tay suốt bấy lâu nay mà không nhận ra.

“Đây là thứ gì vậy?”

Tôi đưa vật đó lên trước mặt mình và đó là một khối hộp màu đen bóng, nhưng chưa chiêm ngưỡng được lâu thì một luống sáng trắng phát ra từ chiếc hộp làm tôi bị chói mắt và khi mở mắt ra, tôi thấy bản thân đang ngồi trên một chiếc ghế, trước mặt là một màn hình chiếu phim giống như trong các rạp chiếu phim.

Trên đó, tôi được trông thấy một bộ phim đen trắng, về một cô gái đang viết những dòng nhật ký của mình.

Bạn đang đọc Số Phận sáng tác bởi Astrol
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Astrol
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.