Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kim Mộc Thuỷ Hoả Thổ

Tiểu thuyết gốc · 1542 chữ

Buổi chiều, Thế Minh về đến Bar Xóm Mới, mọi người đều có mặt ở đây, nhắm mồi uống bia.

Thấy Thế Minh trở về, Đông Thắng hỏi: "Anh Minh, cô gái xinh đẹp kia là ai thế?"

Hoá ra lúc Thế Minh và Thùy Linh ra ngoài, mọi người đều trốn ở chỗ cầu thang nhìn lén, hơn nữa còn nhìn ra được quan hệ giữa hai người không bình thường.

Thế Minh lắc đầu, mơ hồ nói: "Chỉ là một người bạn thôi!"

"Bạn? Từ khi nào mà anh Minh lại kết bạn với một bé..."

Thấy sắc mặt của Thế Minh không được tốt, Phạm Cường kéo tay Đông Thắng ngắt lời cậu ta, rồi chuyển chủ đề:

"Anh Minh, bây giờ chúng ta đã biết hang ổ của đội Hồn, có phải là nên lên kế hoạch tấn công, dạy cho chúng một bài học không!"

Thế Minh thấy có chút bực bội, ngồi xuống ghế trầm lặng không nói gì. Mọi người đều có thể thấy được tâm trạng của cậu đang rất tệ nên không nói gì nữa.

Một lúc lâu sau, cảm xúc của Thế Minh ổn định hơn, cậu xốc lại tinh thần nói:

"Điều tra Hỏa Hồng cho thật kĩ, bao gồm cả kết cấu bên trong, thường thì có bao nhiêu người ở đó! Tấn công là chắc chắn rồi, tao không thể để anh em đổ máu một cách vô ích được, càng không để cho bất cứ ai chắn đường chúng ta! Để cho đội Hồn biết được thế nào là sự trả thù của Việt Nam!"

Mọi người nghe vậy thì rất phấn chấn, đây mới là Thế Minh, làm việc gọn lẹ dứt khoát, chỉ là không biết ban nãy đã có chuyện gì xảy ra.

Trung Vương tinh tế, nhìn ra được cô gái đó có ảnh hưởng rất lớn đến Thế Minh, trong lòng thầm lo lắng. Đi theo Thế Minh lâu như vậy, rất ít khi thấy tâm trạng cậu bấy ổn đến thế.

Trung Vương không kịp nghĩ ngợi thêm gì, Thế Minh đã nói với cậu ta: "Trung Vương, chuyện này mày làm đi!"

Trung Vương gật đầu.

Đặng Tâm Lỗi nói: "Tôi có vài người anh em chuyên đi nghe ngóng thông tin, Minh, để bọn họ đi cùng được không?"

Thế Minh do dự một lúc, gật đầu nói: "Nếu đã là người do anh Lỗi giới thiệu thì chắc là rất ổn!"

Sau đó quay sang nói với Trung Vương: "Vương, không vấn đề gì chứ!"

Trung Vương đương nhiên là có chút không vui, việc trinh thám ở bang Thế Minh trước giờ đều do đội Ám làm, tên Đặng Tâm Lỗi này vừa đến đã nhúng tay vào đội Ám, cậu ta đương nhiên là không thoải mái.

Nhưng Thế Minh đã hỏi như vậy rồi, cậu ta cũng không tiện nói gì, liếc Đặng Tâm Lỗi một cái, lớn tiếng nói:

"Không thành vấn đề!"

Đặng Tâm Lỗi là người từng trải, thấy được suy nghĩ của Trung Vương, cười nói:

"Trung Vương, tôi không có ý gì khác, mấy người anh em này cũng xuất thân từ sát thủ giống tôi. Lần này cho đi cùng cậu chủ yếu là muốn xem xem thực lực của bọn họ, tôi có ý để bọn họ ở trong tối ngầm bảo vệ Thế Minh, chỉ là sợ mọi người vẫn chưa hiểu về họ!"

Bị Đặng Tâm Lỗi nói như vậy, Trung Vương lại thấy có chút xấu hổ, gãi đầu nói: "Được được, tôi cũng muốn xem xem thực lực của bạn anh Lỗi thế nào!"

Thế Minh vui vẻ, cười nói: "Bây giờ có anh và Ngọc Thư bảo vệ tôi là đã rất an toàn rồi, không cần bảo anh em của anh tới! Hơn nữa anh em của anh chắc cũng là người của Đạo Môn đúng chứ, không có lí do gì để tới bảo vệ tôi cả!"

Đặng Tâm Lỗi lắc đầu nói: "Thế Minh, chẳng lẽ cậu vẫn chưa hiểu sao! Tại sao ông lớn lại dạy cậu Thái cực chứ?!"

Thế Minh ngỡ ngàng, điều này cậu cũng chưa từng nghiêm túc nghĩ qua, nghi hoặc hỏi:

"Anh Lỗi, không phải vì tôi từng cứu Thùy Linh nên ông cụ mới muốn dạy Thái cực để xem con người của tôi sao?"

Đặng Tâm Lỗi cười nói: "Đây chỉ là một mặt. Cậu phải biết, ông lớn đã xem như là thầy của cậu rồi! Thứ Đạo Môn để ý đến nhất chính là lễ nghĩa, ông lớn chưa từng dạy võ công cho ai cả, cậu là ngoại lệ. Sau này chỉ cần cậu chính thức nhận ông lớn làm thầy, cậu chính là đại ca đời tiếp theo của Đạo Môn! Ông lớn đã không còn con trai nữa... Thế Minh, cậu thông minh như vậy, sao lại không thể hiểu ý của ông ấy chứ!"

Quả thực Thế Minh không hiểu ý của ông lớn, kể cả bây giờ cũng vậy. Muốn cậu làm đại ca của Đạo Môn, cậu không tin nổi. Nếu thật sự là như vậy, đây đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng cậu không phải người thích mơ mộng, làm việc gì cũng phải dựa vào bản thân hiện thực, những chuyện tốt từ trên trời rơi xuống như thế này, cậu ắt không ôm hi vọng quá lớn.

Thế Minh khách sáo nói: "Nếu thật sự là như vậy thì quá cảm ơn ý tốt của ông cụ rồi, haha!"

Đặng Tâm Lỗi thấy Thế Minh vẫn không quá tin tưởng thì lác đầu nói: "Minh, bất kể thế nào, bây giờ cậu cũng là đại ca của một bang phái, mạng của cậu không chỉ là của mình cậu mà còn liên quan đến sống chết của những người khác nữa, vậy nên việc tăng cường bảo vệ cho cậu là bắt buộc, cũng là trách nhiệm của tôi!"

Nói xong, gã lấy điện thoại ra gọi điện cho anh em của mình.

Thế Minh thở dài, thầm nghĩ, không phải sau này cậu còn đi học sao? Có một đám người đi theo chẳng khác gì việc treo tấm biển lớn “Tôi là dân xã hội” trên đầu cả! Thế Minh có chút lo lắng cho tình cảnh sau này của mình.

Nói chuyện với mọi người thêm một lúc nữa, vì vết thương trên người vẫn chưa khỏi, Thế Minh có chút mệt mỏi, cậu nói:

"Tôi về trường nghỉ ngơi trước đây, mọi người còn có việc gì không?"

Trung Vương vội đứng dậy nói: "Anh Minh, trong hai ngày mà đội Hồn đã ám sát anh đến hai lần rồi, bây giờ về kí túc xá của trường rất nguy hiểm, mong là tốt nhất khoảng thời gian này anh có thể ở ngoài, như vậy thì anh em bảo vệ cho anh cũng tiện hơn!"

Thế Minh còn chưa trải nghiệm đủ cuộc sống đại học nữa, cậu lắc đầu nói: "Không cần quá lo, không có chuyện gì xảy ra đâu!"

Nói xong liền đi ra ngoài.

Long cản Thế Minh lại nói: "Minh, Vương nó nói đúng đấy, không thể không đề phòng đội Hồn được, về trường nguy hiểm quá!"

Đặng Tâm Lỗi nói tiếp: "Đội Hồn không phải một bang phái dễ dàng từ bỏ mục tiêu, nếu cậu đã trở thành đối tượng mà bọn họ phải đối phó, thì bọn họ sẽ còn ám sát cậu tiếp. Cậu không muốn anh em trong kí túc xá cũng phải gặp nguy hiểm với cậu chứ?"

Những người khác lần lượt hùa theo. Thế Minh bất lực ngồi về chỗ, cười nói: "Xem ra mọi người định tập trung lại tạo phản à?"

"Tất cả đều là vì sự an toàn của anh!" Mọi người rất đồng thanh nói.

Một lúc sau, mấy người bạn của Đặng Tâm Lỗi cũng đã tới. Có tất cả năm người, rất trẻ, bốn nam một nữ. Đặng Tâm Lỗi giới thiệu Thế Minh cho bọn họ, nói:

"Đây là Thế Minh, nhiệm vụ sau này của mọi người là phải bảo vệ cậu ấy! Đã biết chưa?"

Năm người đồng loạt gật đầu. Bọn họ từng gặp Thế Minh, những tên sát thủ còn lại ở Bar Xóm Mới chính là nhờ có bọn họ giải quyết. Thế Minh đã quên mất chuyện này, thấy vậy thì cậu cảm thấy năm người này với Đặng Tâm Lỗi không giống anh em lắm mà giống chủ tớ hơn.

Đặng Tâm Lỗi giới thiệu từng người cho Thế Minh: "Bọn họ vừa là cấp dưới, vừa là anh em của tôi. Lần lượt là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ." Đặng Tâm Lỗi chỉ vào từng người nói tên của bọn họ.

Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ? Thế Minh thầm nghĩ tên của bọn họ thú vị thật đấy, rồi lần lượt quan sát năm người.

Năm người này đều rất bình thường, bình thường đến mức ném vào giữa một đám người bạn sẽ không thèm nhìn bọn họ đến lần thứ hai.

Thế Minh biết, vẻ ngoài bình thường hẳn là sự ngụy trang tốt nhất.

Bạn đang đọc Khởi đầu của bóng đêm sáng tác bởi Damangtieng24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Damangtieng24
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.