Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu

Tiểu thuyết gốc · 1621 chữ

Chương 121: Lần đầu

Võ Huyền nghe Thương Hổ nói thì gật đầu, xem ra phải sắp xếp một chuyến nhanh chóng đi đến hai nơi này, cũng nên báo cho đại sư phụ một tiếng để cử thêm người phối hợp với mình.

Một mình hắn nuốt số bảo vật có được từ Lạc Sơn trấn đã có thể no ấm một đoạn thời gian dài, hai phần tiền tài tiếp theo có thể chia cho Trưởng Khống Giả để giúp hắn gây dựng uy thế của mình cũng không tệ, song vẫn cần bàn với Long Quy tiên sinh một tiếng.

Đó là vì, Yên Nhu dặn dò, trên đại lục này, cường giả hắn có thể tin tưởng nhất chính là Long Quy tiên sinh, và lão cũng là người mạnh nhất trên đại lục hiện tại.

Trở về phòng ngủ, Võ Huyền không lãng phí thời gian mà ngồi tu luyện, Điệp Điệp trên đầu hắn cũng bị thu vào bên trong khống thú tâm để hỗ trợ hắn tu luyện, nhị cấp trung kỳ ngày càng gần, không thể tiếp tục xao nhãng.

Cảm nhận linh lực băng lạnh chạy khắp cơ thể, từng giọt linh lực lạnh buốt rơi vào bên trong bản mệnh thú tâm, Võ Huyền không thể không nóng vội, hắn lấy ra ba viên Tăng Linh đan mà đút vào trong miệng, dược lực nhanh chóng bị chuyển thành linh lực, không cần chờ đến ngày mai, hiện tại hắn chính là muốn đột phá để có thể ăn mừng cho chuyện ngày hôm nay.

Cương Thanh Thu cảm giác linh lực trong phòng xung động, không khí bên trong phòng cũng dần giảm xuống, nàng còn cảm nhận được từng cơn gió rét thổi quanh, trong phòng chỉ có hai người, nàng không khỏi hướng ánh mắt về phía Võ Huyền.

Cảm nhận linh lực ùn ùn kéo về phía Võ Huyền, Cương Thanh Thu liền biết Võ Huyền chắc chắn sắp đột phá, nàng chủ động đứng dậy tránh xa khỏi Võ Huyền để không gây ảnh hưởng cho hắn đột phá.

Võ Huyền hấp thu linh lực một cách chóng vạch, hắn biết được linh lực có thể kéo đến quanh cơ thể nhiều như thế là nhờ công của Điệp Điệp, lực hấp thu linh lực của linh thú tứ cấp không thể coi thường.

Không để Điệp Điệp phải phí công, Võ Huyền hấp thu băng linh lực tinh khiết tràn ngập bản mệnh thú tâm, rốt cuộc cũng đã đầy, hắn không kìm chế thêm nữa, linh lực bên trong bản mệnh thú tâm như nước tràn bờ tràn ra toàn thân khiến hắn không khỏi vui sướng.

Linh lực tràn ngập cơ thể, bản mệnh thú tâm bên trong người cũng lại lớn gấp năm lần so với trước, Võ Huyền biết mình chính thức bước vào nhị cấp trung kỳ.

Cương Thanh Thu thấy linh lực trong phỏng đã tản đi liền tiến tới cười nói. “Chúc mừng huynh đã đột phá.”

Võ Huyền mỉm cười. “Chỉ là đột phá lên nhị cấp trung kỳ, đâu có gì đáng chúc mừng.”

Cương Thanh Thu bĩu môi. “Huynh như vậy còn không thỏa mãn, trong học viện còn rất nhiều người bằng tuổi huynh kẹt ở nhất cấp hậu kỳ đấy.”

“Không nên so sánh như vậy, muội lại đây một chút chuyện ngày hôm qua, hôm nay lên giải quyết.” Võ Huyền hiếm khi nở nụ cười xấu xa nói.

Cương Thanh Thu cũng chẳng hề e ngại, nàng chủ động tụt áo từ hai vai xuống để lộ thân hình trắng ngần, chiếc yếm đào che đi hai con thỏ đầy sức sống cũng được nàng nhẹ nhàng tháo xuống, chỉ còn duy nhất chiếc nội khố màu hồng là còn bên trên, cùng những trang sức thường ngày của nàng.

Võ Huyền nhìn mỹ nhân trước mắt chủ động cũng không giả bộ chính nhân quân tử làm gì cả, hắn trực tiếp kéo Cương Thanh Thu vào lòng, chủ động hôn lên đôi môi mềm mại như cánh sen của nàng.

So về hương vị thanh thuần của Cương Thanh Vân, Cương Thanh Thu lại mang một nét u nhã khó tả, hai tay Võ Huyền bắt đầu không an ổn, chúng chậm rãi di chuyển từ dưới eo của Cương Thanh Thu lên trên hai con thỏ trắng của nàng, một đôi phong nhũ đỏ thắm xinh xắn trên đầu hai con thỏ, hai tay hắn liên tục nắn bóp lấy hai con thỏ căng tròn mà chơi đùa, thi thoảng không quên miết qua đôi phong nhũ bên trên khiến cho Cương Thanh Thu không khỏi rùng mình.

Cương Thanh Thu hơi thở như lan khẽ rên rỉ. “Huyền ca…”

Võ Huyền nghe giọng như oanh yến động tình của Cương Thanh Thu, khiến phía dưới của hắn lập tức bùng nổ song kìm kim trụ nóng bỏng của mình, hắn không hề vội vàng mà cắn xuống một bên phong nhũ nàng, bàn tay thì mân mê xuống phía dưới giống như cánh bướm nhẹ nhàng vuốt ve vết rãnh mềm mại đang khép miệng đang ẩn nấp bên trong chiếc nội khối, hắn cứ như vậy mà trêu đùa nàng đến khi nội khố đã thấm đẫm nước dịch màu trắng.

Cương Thanh Thu miệng nhỏ cầu xin. “Huyền ca, xin huynh…đừng trêu đùa muội,...”

Miệng Võ Huyền rời đi phong nhũ của Cương Thanh Thu, hắn nhè nhẹ cắn lên tai nàng, cái lưỡi dính đầy nước bọt liếm láp xung quanh, không hề để ý sự cầu xin của nàng.

Cương Thanh Thu hai mắt mơ màng, nàng đưa tay quàng lên cổ Võ Huyền để mặc hắn trêu đùa thân thể mình, dù cố gắng kiềm chế rên rỉ nhưng dục vọng ngày càng lớn khiến thiếu nữ như nàng lập tức trầm luân.

Võ Huyền thấy Cương Thanh Thu đã động tình, hắn lúc này không khách khí kéo nội khố của nàng ra, hai cánh bướm hồng hào mềm mại, trông cực nhu mì, cắm lưa thưa xung quanh là một chút lông màu đen mềm mại, hắn khẽ cắn vào tai Cương Thanh Thu. “Giúp ta thoát y phục.”

Cương Thanh Thu đang mơ màng trong dục vọng, lập tức có phần thành tỉnh, nàng tụt xuống dưới người Võ Huyền, hai tay vòng ra sau eo hắn tháo quần xuống, rồi lại trở lên trên cởi áo ra cho hắn, đến khi chỉ còn nội khối nàng mới cúi thấp đầu xuống chầm chậm cởi nội khố của hắn ra.

Kim thương nóng bỏng đập thẳng vào mặt Cương Thanh Thu, tuy trên mặt đầy vẻ xấu hổ, xong nàng không hề khách khí mà nắm lấy phần cán thương, miệng nhỏ đi xuống đưa nó vào bên trong.

Võ Huyền cảm nhận được chiếc lưỡi mềm mại của Cương Thanh Thu uốn quanh kim thương của hắn, nó liên tục uốn éo xoắn chắn lấy kim thương, lại như hút kim thương của hắn vào sâu bên trong, có thể nói kỹ thuật của nàng vô cùng điêu luyện.

Võ Huyền sảng khoái vuốt ve đầu của Cương Thanh Thu. “Ai dậy muội làm như vậy?”

Cương Thanh Thu lúc này mới nhả kim thương của Võ Huyền ra, nàng thở gấp nói. “Là mẫu thân dậy muội, người nói con gái nhà đế vương phải học cách hầu hạ phu quân, huynh không thích sao?”

Võ Huyền cười tà sốc nàng đặt lên đùi, hắn khẽ hôn lên đôi môi của nàng. “Là rất thích, nhưng không thể để muội chịu thiệt được.”

Hắn chỉnh đốn kim thương của mình đâm thẳng vào mật động của Cương Thanh Thu, do là lần đầu, một lớp màng ngăn cách bị hắn xé rách, máu đỏ liền chảy ra, hai người bất động một hồi, một đêm tiêu hồn khiến vài người mất ngủ cứ vậy diễn ra.

Sáng ngày hôm sau, trên thuyền trở về Cương Thanh thành, Phong Ngôn không khỏi kéo Cương Thanh Thu sang một bên trách mắng. “Thanh Thu, con đã ủy thân cho Võ Huyền.”

Cương Thanh Thu xấu hổ, song nàng thừa nhận gật đầu. “Phải, tối hôm qua con đã ủy thân cho Huyền ca.”

Phong Ngôn có phần nổi giận. “Con không sợ ủy thân cho hắn quá sớm sẽ khiến hắn cho là con quá dễ dãi, về sau khi chơi chán con rồi thì dễ dàng bỏ con?”

Cương Thanh Thu nở nụ cười lắc đầu. “Ngoại công đã nói với con, cơ hội đã đến phải nắm giữ thật nhanh, nếu không sẽ hoàn toàn bỏ lỡ, nếu có một ngày Huyền ca thật sự bỏ rơi con, con sẽ tự chấp nhận rời đi.”

“Nhưng con lấy cơ thể của mình ra giao dịch có đáng không?” Phong Ngôn nghe Cương Thanh Thu nói thì thật sự nổi giận.

Cương Thanh Thu vẫn nhẹ nhàng mỉm cười, sắc mặt không hề thay đổi. “Tiểu di, con không hề dùng thân thể của mình để giao dịch mà là thật sự ngưỡng mộ Huyền ca, mà thân thể hay thân phận của con có đáng gì trong mắt huynh ấy, người ta chỉ cần vẫy tay một cái, đừng nói phụ hoàng, có thể nói toàn bộ những thế lực ở các tầng cũng đều chấp nhận cho con gái mình làm nữ nhân của huynh ấy.”

*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!

STK: 1017409432 - Dang Hai Dong

Ngân hàng: Vietcombank

Bạn đang đọc Khống Thú Đại Luc (Khống Thú) sáng tác bởi haidongi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi haidongi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.