Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1109 chữ

Chương 11

 

Lý Hạo sau khi từ biệt với Tiểu Quỳnh quyết định quay lại đạo quán kia để tìm lão đạo để xin học đạo. 

 

Hắn càng nghĩ càng thấy không hợp lý, hôm đó Tiểu Quỳnh nói với hắn những lời đó rất có khả năng là giả, bị tấn công bất ngờ không lý nào tộc nhân may mắn sống sót gần một nữa, còn về gia đình hắn thì không biết rồi. 

 

Rất có thể giống như Tiểu Quỳnh nói trước khi thảm họa xảy ra gia đình hắn biến mất, có khi đã chết hết trong lúc đó cũng không chừng, hắn nguyện tin tưởng cái trước. 

 

Đi được nửa ngày đường hắn thấy được thứ mình cần tìm, đạo quán vẫn như vậy thần bí mà thanh tĩnh, đặt ở nơi đó như hòa huyện làm một với đất trời nếu không dùng mắt nhìn mà chỉ dùng thần thức tìm kiếm thì không phát hiện được.

 

Trước cửa đạo quán có một tấm mộc đề Tam Thiên, chữ được khắc lên nhìn nhữ ẩn chứa thiên địa áo nghĩa, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể làm cho người ta ngộ đạo, tuy không tăng lên được cảnh giới nhưng giúp hắn hiểu thêm một ít về đạo, điều này làm cho Lý Hạo phi thường khiếp sợ phải biết thiên địa thay đổi làm cho người tu hành lối cũ rất khó tiếng chiến hầu như là không thể vậy mà chỉ nhìn thoáng qua hay chữ có thể giúp hắn tiến lên một bước nhỏ. 

 

Nếm được chổ tốt hắn quyết định nhìn nhiều vài lần nhưng hắn thất vọng, dường như chỉ có tác dụng một lần cho một người, nho nhỏ thất vọng ấy nhanh chóng bị hắn ném ra sau ót, nhanh trong quay lại chính sự. 

 

"Vãn bối Lý Hạo đến cầu sư học đạo mong tiền bối thành toàn. "

 

Hắn chấp tay trước mặt cúi đầu xuống hướng về phía đại môn, tiếng nói không xiểm nịnh không tự ti, không nghe ra vẻ cao ngạo và non nớt của thiếu niên nên có, khi nói lộ ra mấy phần cung kính đối với chủ nhân của đạo quán. 

 

Thật lâu không có tiếng đáp lại nhất thời làm hắn có chút nóng vội nhưng, không động đậy vẫn đứng ở nơi đó nhất thời không khí trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng gió thổi cỏ lai từng tiếng xào xạc chuyền đến, dường như chịu đến âm thanh của thiên nhiên dột rửa nỗi lòng của hắn dịu đi không ít. 

 

Đợi nội tâm của hắn bình tĩnh lại trong đạo quán truyền đến tiếng nói:

 

"Vào. "

 

Lý Hạo vui mừng hớn hở nhanh chóng đi vào quan cảnh bên trong làm cho hắn hết sức ngạc nhiên chỉ thấy trong từ đường có một lão đạo ngồi trên bồ đoàn ngoài ra không còn gì cả lộ ra có chút chống vắn, nhưng làm cho Lý Hạo biết thêm chút ít về lão đạo, không thờ thiên, không thờ địa, không thờ quỷ thần. 

 

Lão đạo không biết từ đâu lấy ra một cái bồ đoàn dùng ý niệm đặt ở phía đối diện cách khoảng hai mét chậm rãi nói:

 

"Ngồi. "

 

Lý Hạo chấp tay hành lễ nhanh chóng ngồi xuống chưa kiệp đợi hắn mở miệng lão đạo đã nói:

 

"Ta không thu đồ, chỉ nhận học trò. "

 

Nghe vậy Lý Hạo có chút nuối tiếc đồ đệ và học trò tuy cùng được truyền đạo nhưng khác biệt rất lớn cái sau xa xa không bằng cái trước. 

 

Mặt kệ Lý Hạo phản ứng ra sau lão đạo chậm rãi đưa ra một quyển sách danh tự đề Tam Thiên, chữ tuy giống với tấm bảng hiệu của đạo quán nhưng không có công hiệu như vậy, còn chất liệu thì hắn không biết cầm thì có vẻ nhẹ sờ thì không nhẫn như giấy có chút nhám chắc là da của một loài thú nào đó. 

 

Hắn nhanh trong lặt ra xem là một quyển tâm pháp chứ không phải thần thông bí thuật gì, không có sức công phá mạnh mẽ chỉ có thể giúp tạo một cơ vững chắc, xem ra chỉ có thể xử dụng võ kỷ trước đây học được để chiến đấu, còn tuệ nhãn mà phụ thân đưa cũng nằm trong danh sách học tập, để có thể trả thù được thì hy sinh đôi mắt cũng chả sao. 

 

Thấy Lý Hạo xem xong quyển sách lão đạo chậm rãi nói về cách thức tu luyện:

 

"Thiên Địa hiện nay chỉ còn hai cách để ngươi có thể tu luyện"

 

"Cách một tự thân tìm tòi ra con đường tu luyện mới "

 

"Hai đi theo con đường tu luyện của người khác, khi đó ngươi có hai lựa chọn một là đi theo chủ cũ của con đường đến đích hay là đi con đường đó sao này tìm ra lối đi riêng thành tựu có thể hơn cũng có thể kém chủ con đường cũ"

 

"Ngươi hiện tại đang đi theo cách thứ hai đi trên con đường ta đã vạch sẵn nếu đủ tài năng sau này ngươi có thể đi theo lối khác thành tựu có khi trên ta"

 

Do tu luyện bản thân tự tìm tòi ra con đường nên võ kỷ khi xưa có một số đả không còn phù hợp để tu luyện nữa, nên chuyển sang tu luyện thần thông, thần thông chia làm hai loại tiên thiên và hậu thiên, tiên thiên thần thông là loại mà một số động vật vừa sinh ra đã có, nhân loại một số loại thế chất đặc biệt cũng có, hậu thiên do người tu hành trong quá trình cảm ngộ đại đạo mà sáng tạo ra làm chủ sát phạt loại này cứ là người tìm hiểu ra lối đi riêng là có một hai loại. 

 

Hậu thiên thần thông chưa chắc yếu hơn tiên thiên thông, mạnh yếu dựa vào lúc dung nạp đại đạo áo nghĩa và thần thông thuộc tính tương khắc có thể đem đến hiệu quả khác nhau, như một môn hậu thiên thần thông hệ thủy sẽ chiếm cứ được ưu thế so với tiên thiên thần thông hệ hỏa, đó là tình huống hai bên thực lực ngang nhau, nếu thực lực cách quá xa lữa cũng có thể thắng nước. 

 

Đại đạo không phân trên dưới mà chỉ nhìn người lĩnh hội đại đạo mạnh yếumộ

Bạn đang đọc Khu Ma Lục sáng tác bởi cửuđươnggia

Truyện Khu Ma Lục tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cửuđươnggia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.