Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1243 chữ

Sáng hôm sao...

.

.

.

.

-''Nương nương!! Nương nương!!" A Nhu gấp gáp gọi nàng dậy

-''... A Nhu? chuyện gì?"

-''Nương nương!! Hoàng Thượng đang đến đây!"

Hương phi cơ thể phờ phạc ngồi dậy, bây giờ thần sắc thần khí gì đều không có, gặp người trong bộ dạng này sao?

-''A Nhu!! Thay y phục cho ta!"

-''Dạ!"

Hoàng Thượng gương mày anh tuấn, mặt biểu cảm khó tả, ngồi trên hàng ghế xoa xoa chén trà nóng.

-''Lý Ngọc, Hương Phi này... là nghĩa muội ruột của phụ quốc công?( Đồ Nhĩ Đô)

-''Đúng là vậy thưa Hoàng Thượng" Lý Ngọc với thân hình béo ú, nhưng đổi lại là sự hiểu biết sâu rộng.

-''Cô ta có biết việc nghĩa huynh mình đang làm không?"

-''ầy... cái này... thần cũng không biết! Chỉ là có nghe nói hai huynh muội nhà này từ nhỏ quấn lấy nhau, yêu thương nhau vô cùng"

-''Ha... Vậy lại lẽ hắn hung hăn tàn độc như vậy là vì muốn tốt cho muội muội mình sao, nhiều lần nhắc trẫm đến Viên Minh Viên thăm cô ta"

phía bên kia bậc thềm, Hương Phi diện y phục đi nhanh đến bên Hoàng Thượng.

-''H...Hoàng Thượng, th... thần thiếp tham kiến người" Hương Phi Khụy người xuống hành lễ, mặt thì cắm sầm xuống đất...

Cô nhớ lần đầu được đối thoại với người là lúc người ghé thăm Viên Minh Viên trước đó, đều là không dám nhìn thẳng mặt, người cô thầm tương tư đang ở trước mặt đây, sao mà một câu trọn vẹn cũng không nói được.

-''Nàng ngồi đi"

Hoàng Thượng đưa tay lên nhấp một nhúm trà.

Hương Phi nhã nhặn ngồi xuống, tay này đặt lên tay kia, một hồi lâu không ai lên tiếng, rồi bỗng Hoàng Thượng mở lời trước.

-''Nhàn Phi bị ngộ độc trà, hiện đang bất tỉnh... nàng có biết không?" Hoàng Thượng xoa chén trà, mắt hướng thẳng vào người Hương Phi.

Hương Phi phút chốc hơi ngạc nhiên, ngước đầu lên nhìn người.

-''Thần thiếp không biết... Trà sao lại có độc?''

Hoàng Thượng cười nhếch một cái.

-''Là có người hạ độc... nàng thật không biết gì sao?" Người hướng ánh nhìn nghi hoặc nhìn Hương Phi.

-''Hoàng Thượng... thần thiếp không biết!! người... có phải đang nghi ngờ thần thiếp?" Hương Phi gương mặt tiền tùy... nay lại thêm một chút sắc đọng mơ hồ

Hoàng Thượng tay dừng xoa vành ly, cất tiếng

-''Hôm qua nàng đến hoa viên lấy sương sớm, chia làm ba loại làm trà, một cho Thái Hậu, hai cho Nhàn Phi, còn ba chắc vẫn còn giữ trong cung này, không phải sao?''

-''Ly trà có độc hôm qua... là chén trà được nàng đưa tới Dực Khôn Cung! " Hoàng Thượng ngước nhìn với sắc khí lạnh lùng, tra khảo Hương Phi.

Lâu rồi người mới ghé Viên Minh Viên, ngày ngày đợi người đến, đợi đến mức cành liễu cũng sắp rụng gần hết lá rồi, nay người đột nhiên sang đây, thần thiếp trong lòng vui đến nhường nào chứ... hóa ra... hóa ra cũng chỉ là vì nghi ngờ thần thiếp, xem ra ta đã quá xem trọng bản thân mình, ảo tưởng mộng xuân.

-''Thần thiếp đúng là có mang trà đến Dực Khôn Cung, nhưng nếu thần thiếp mang trà độc qua, Nhàn Phi trúng độc... người bị tình nghi nhất là thần thiếp... thiếp sao dám làm vậy, khác nào tự nhận là mình"

Hoàng Thượng nhìn Hương Phi với sắc thái có chút gì đó khó chịu, không nói gì nữa, đứng dậy rời đi.

Lý Ngọc cũng nhanh chóng theo sau "Hương Phi này... đáng thương rồi, ca ca cô ta đắc tội với Hoàng Thượng, nên người mới chuyển sự tức giận này lên cô"

...

...

...

-''A Nhu... xem... tý nữa đem một chút quà mang đến dưỡng bệnh cho Nhàn Phi"

A Nhu chỉ nhìn chủ tử, gật đầu buồn bã. Vốn trong cung này còn quà gì chứ? Đã bị phủ nội vụ mang đi lấp vào nội thất cho các phi tần khác rồi còn đâu, Hoàng Thượng... cứ tưởng sẽ làm chủ cho nương nương... hóa ra trong mắt người cũng chỉ có Dực Khôn Cung nương nương, chủ tử như thế này... thật sự quá khổ rồi.

-''Nương nương... người cứ chịu đựng như vậy... ta thật sự không cam tâm"

-''Cái gì mà cam tâm chứ con nha đầu này! nếu ngươi thấy ở với ta khổ quá, ta sẽ xin Hoàng Thượng để ngươi tới hầu phi tần khác, còn về ta, ngươi cũng đừng bận tâm... ta đã chịu quen rồi"

-''Nô tỳ không đii! Chết cũng phải chết cùng nương nương!" A Nhu hét lớn, gương mặt nghiêm ghị, quay đầu vào trong "Nương nương vào trong thôi! Nô tỳ chuẩn bị thức ăn cho người!"

-''Ngốc như ngươi mới nói như vậy... A Nhu ta thật mong người sống tốt" Hương Phi lầm bầm.

Vài tuần sau...

-''Nương nương! hay để nô tỳ đi xem trước xem hoa viên có vị phi tần nào không hẳng tới đó có được không?"

-''Không cần làm vậy, ta trốn họ cũng không thể trốn cả đời được... với sương sớm phải lấy vào lúc mặt trời vừa ló chứ!" Hương Phi bước đến bên hoa viên, tay lướt tren những cành hồng.

-''Nương nương! bên kia..." A Nhu chỉ tay đến chỗ chòi đài giữa hồ, ở đó có Hoàng Thượng... và Nhàn Phi, xem ra cô ấy đã khỏe lên rồi"

-''Nương nương, hay ta qua đó nhìn Hoàng Thượng cho gần đi, lâu như vậy người không gặp!"

-''Không cần... ta nhìn người từ xa là được rồi... họ đang nói chuyện vui vẻ như vậy... ta không muốn phá đám, với cả Hoàng Thượng có lẽ cũng không muốn gặp ta. Người đến tìm ta vì nghi ngờ ta hãm hại Nhàn Phi mà thôi"

Hương Phi nhìn chăm vào cả hai người họ say sưa cười nói, lòng có chút thắt lại, đứng một lúc rồi quay đầu rời đi.

-''Ôi trời Hương Phi! Muội làm gì ở đây?" Nghe tiếng nói từ đằng sau... Hương phi quay đầu lại nhìn, Thuần Phi mặt mày mĩ miều, trang phục phục kiện xinh đẹp đặc sắc.

-''Thuần tỷ... muội đi lấy sương sớm..."

Thuần Phi lấy quạt che miệng, nhìn nàng bằng nửa mặt.

-''Là lại muốn dâng trà độc cho Nhàn Phi sao? muội muội lần này tính dùng loại độc gì? Kịch Độc Tán? hay Độc Phù Liễu"

-''Thuần Phi nương nương!!! Mong người đừng đặt đều nói bậy!! Vụ việc còn chưa kết luận!" A Nhu nóng giận trả lời.

-''Ả tiện tì nhà ngươi mà cũng dám lớn tiếng với bổn cung?!! ngươi muốn chết sao!!''

Hương Phi lấy tay lùa A Nhu về phía sau

-''A Nhu... ngươi đừng nói nữa"

-''Chủ tử ngươi từ đầu đến cuối đều có liên can, lại bảo là đặt điều sao?"

-''Có chuyện gì mà ồn ào vậy? Hoàng Thượng đang ở đây mà lại dám gây nhiễu loạn" Nhàn Phi từ đâu bước tới, đằng xa kia là bóng dáng của Hoàng Thượng, bọn họ có lẽ đã nghe thấy náo động nên đến xem.

-''Có chuyện gì..." Hoàng Thượng đưa mắt nhìn Hương Phi, bất giác nhíu mày lại.

Bạn đang đọc Kiếp Sau Đừng Sống Lại Cuộc Đời Này sáng tác bởi Chanhpupu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chanhpupu
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.