Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1778 chữ

Chạy trên con đường quen thuộc, nhưng hôm nay hắn lại có cảm giác lạ lẫm, lúc này suy nghĩ duy nhất của hắn là chạy thật nhanh khỏi khu ổ chuột này, rồi mẹ con hắn sẽ đến một nơi xa xôi hẻo lánh.

Nhưng đấy là xuy nghĩ của hắn còn thực tế thì mấy tên thuộc hạ đang đuổi kịp cả hai. Một người đàn bà vào một tên nhóc thì sao chạy nhanh hơn mấy tên đàn ông khoẻ mạnh được. Đúng như vậy chưa được bao lâu thì cả hai đã bị mấy tên thuộc hạ quầy lại. Phía sau là tên quý tộc đang từng bước tới gần, ngã cười gằn lên nói.

"Thật không ngờ mày còn sống đấy, cứ tưởng năm đó với đống thương tích đó thì mày phải chết rồi chứ. Ngã gằn từng tiếng nói, trên miệng vẫn nở nụ cười, rồi ngã nhìn sang hắn.

"Lại còn sinh một tên con hoang, nếu không phải thằng nhóc này còn sống, thì sao tao lại đi vào cái nơi bẩn thỉu này tìm mày chứ, thứ chết tiệt "Nói xong ngã không còn cười nữa mà quát bọn thuộc hạ" lôi thằng nhóc này đi cho tao".

Nghe vậy đám thuộc hạ liền tới gần ý đồ tóm hắn, thấy vậy mẹ hắn liền ôm lấy hắn, giọng của bà bắt đầu run run.

" Không....không được.....đừng bắt con tôi.....không được.... không được bắt con tôi.....ai cũng không được bắt con tôi...không được bắt......"

Thấy vậy đám thuộc hạ bắt đầu lao vào đánh bà, nước mắt hắn bắt đầu rơi, đã lâu lắm rồi hắn mới khóc.

" Dừng lại...đừng có đánh mẹ tao....bọn khốn..... có giỏi thì đánh tao này đừng có động vào bà ấy......bọn chó chết"

Hắn cố gắng xoáy người mẹ hắn lại để có thể một phần nào đó đớ cho bà khỏi những nắm đấm rơi xuống, nhưng không được, vì lúc này như có một sức mạnh bí ẩn đang cố gắng gìm hắn lại không cho hắn đọng đậy, hắn ngước nhìn lên thấy phía sau mái tóc bù xù là một khuôn mặt sợ hãi kèm theo là những giọt nước mắt chảy xuống mặt hắn, mẹ hắn đang cố gắng ôm chặt lấy hắn, cố gắng không để hắn bị thương tổn, miệng bà vẫn lẩm bẩm.

" Không được mang con tao đi.....không được mang con tao đi.....không được mang con tao đi"

Thấy vậy nước mắt hắn cứ rơi xuống giọng hắn ngẹn ngào

" Mẹ"

Một tên thuộc hạ thấy người đàn bà điên này ôm chặt lấy thằng nhóc, ngã liền lấy cây gậy gần đó đánh thật mạnh vào đầu bà. Người đàn bà liền gục xuống đất, thấy vậy hắn liền ôm lấy bà nức nở gọi bà.

" Mẹ.....mẹ ơi"

Thấy vậy đám thuộc hạ liền lao vào tóm lấy hắn lôi hắn dậy, mặc cho hắn có giấy rụa thế nào cũng không thoát được.

" Buôn tao ra bọn cho chết chúng mày,  buôn tao ra, mẹ con tao đã làm gì chứ??? Bọn khốn...."

Mặc cho hắn chửi rủa, đám thuộc hạ của tên quý tộc chẳng thèm quan tâm, bọn chúng lôi hắn đến chỗ tên quý tộc rồi đè hắn xuống.

" Trông mày vẫn còn khỏe đấy nhỉ, đúng là con của một ả đàn bà thường dân, sinh con thì cũng chỉ là một đứa dân đen thôi. Thật chẳng biết vì sao ả lại sinh ra mày chứ. Biết vậy khi đó tao cứ giết ả đi cho xong." Tên quý tộc nhìn hắn đầy vẻ khinh bỉ nói.

"Lão già chết tiệt, mày nói vậy là sao???" Hắn nhìn lão, trong mắt đầy vẻ oán giận"

" Con sao nữa, chẳng lẽ mày không thắc mắc cha mày là ai????"

Hắn bất ngờ nhìn lão.

Cha của hắn sao, từ lúc sinh ra đến giờ lần đầu tiên có người hỏi hắn. Mẹ hắn chỉ là một người điên thì không thể nói cho hắn được, người dân xung quanh thì cũng chả có ai đi quan tâm mẹ con một người điên cả. Ngay cả một cái tên hắn cũng không có, người xung quanh chỉ gọi mẹ con hắn là mẹ con thằng điên vào cái tên thằng con điên cũng từ đó theo hắn.

" Tao chính là cha mày, mẹ khiếp. Cứ tưởng chỉ một đêm thì sẽ không sao hơn nữa con đàn bà này còn bị tra tấn như vậy. Không ngờ nó vẫn có thai, nếu không phải pháp sư chiêm tinh cho tao một quẻ thì tao cũng không biết." Nói xong lão liền nhổ nước bọt xuống.

" MÀY ĐÉO PHẢI CHA TAO MAU BUÔN TAO RA" Hắn gắn giọng nhìn lão nói.

Lão chỉ nhếch mép cười khinh thường nói. " Một là mày theo tao, tao thả con đàn bà kia đi, hai là tao giết nó rồi lôi mày đi, mày suy nghĩ kĩ chưa "

Hắn nghe vậy liền hoảng sợ nói" thằng khốn mày không thể làm vậy. Mày không được giết người, nếu không thì sẽ phạm pháp "

" Hhahah....haha..... Phạm pháp, để tao nói cho mày biết, nhóc con. Bọn tao chính là luật, hơn nữa ai lại quan tâm đến một người điên mà tra hỏi một quý tộc như tao, hơn nữa đây là khu ổ chuột, không phải trong thành." Lão cười to rồi nói.

Hắn dụng người, cơ thể hắn bống chốc chả còn chút sức lực. (Phải lão nói đúng, mình chả làm được gì cả, tất cả đều vô dụng cả thôi, luật pháp cũng chẳng có nghĩa gì chước kẻ có quyền cả, vô dụng cả thôi) dòng suy nghĩ chạy qua đầu hắn hắn im lặng vì giờ tất cả mọi thứ đều vô dụng, chưa bao giờ hắn cảm thấy cái luật pháp lại như một trò cười như vậy.

Dùng luật pháp áp đặt kẻ tạo ra luật là thứ ngờ ngẩn nhất trên đời này. Bởi có mấy kẻ tạo ra luật mà tuân theo luật đâu, ngay cả quốc vương cũng vậy. Hắn đã nghe rất nhiều câu truyện mà người hát rong kể.

Ngày xưa ngày xưa tại một vùng đất nọ có một tên có một tên bạo chúa, hắn đặt ra luật pháp đánh thuế cao khiến người dân rơi vào lầm than. Mỗi một năm trôi qua, từng lớp từng lớp người lại chết gục vì đói rét.

Ngôi làng nhỏ đông vui năm nào này chờ nên hoang tàn người sống thọ nhất cũng không qua nổi 60 tuổi, đứa trẻ con sinh ra thì đều chết chỉ sau vài tháng. Đứa sống được thì cũng gầy gò như que củi vậy .

Thấy người dân khốn khổ, quốc vương thì chỉ biết ăn chơi đàm đúng, đám quý tộc thì ngày đêm vơ vét. Một người đàn ông đã đứng lên đấu tranh cho dân chúng, hưởng ứng lời kêu gọi, tất cả dân chúng đều cùng nhau đoàn kết lật đổ quốc vương bạo chúa vào đám quý tộc chỉ biết vơ vét.

Sau khi thành công, người đàn ông đó liền lên làm vua, thưởng cho những người có công phong tướng hiệu, thưởng đất đai. Những người dân thì có có thêm ruộng đất để canh tác lập nghiệp. Ban những bộ luật pháp để dân chúng cũng có tiếng nói.

Cứ tưởng mọi chuyện đã kết thúc tốt đẹp, nhưng không. Một tên nông dân không có học thức, cũng không có kinh nghiệm lãnh đạo đất nước thì làm sao có thể giúp đất nước phát triển.

Những người có công được lên làm quý tộc này lại chỉ biết vơ vét của dân chúng. Quốc vương thì chỉ biết đánh thuế cao củng cố gân khố, người nông dân tưởng có thể sống yên ổn, nay lại phải vật lộn vì những thứ thuế lạ lùng mà vương quốc ban bố.

Dân chúng kêu khổ lên vương đô thì bị quốc vương vào lũ quý tộc đánh áp , tất cả lại quay về một vòng lập.

KẺ LẬT ĐỔ BẠO CHÚA NÀY LẠI CHỞ THÀNH BẠO CHÚA.

KẺ TẠO NÊN LUẬT PHÁP NHỮNG CHẲNG BẢO GIỜ NHÌN LUẬT PHÁP

Cứ thế cho đến khi một kẻ khác đứng lên lật đổ rồi lại thế chỗ nối tiếp không ngừng.

Rơi khỏi dòng hồi ức quay về với thực tại hắn im lặng một hồi rồi cất tiếng.

" Tôi với mấy người, hãy để bà ấy yên"

Tên quý tộc nhếc mép, vì đây là những điều mà hắn muốn nghe. Hắn liên quay người bước đi, hắn cũng đi theo chốc chốc hắn lại quay lại nhìn mẹ hắn đang nằm gục dưới đất cho đến khi không còn nhìn thấy bà nữa.

Hắn bước theo tên quý tộc ra khỏi khu ổ chuột, bên ngoài là một chiếc xe được khắc chạm tinh sảo, những đường nét thì được đính bằng vàng, nhưng chỗ hoạ tiết thì được đính bằng ngọc. Nó làm cho chiếc xe càng thêm phần lộng lẫy khiến người ta nhìn cũng biết chủ của nó cũng là một nhân vật có tiếng nói cao.

Chiếc xe được kéo bởi 2 sinh vật mà hắn chưa từng thấy bao giờ, đó là sinh vật khá giống ngựa nhưng không phải ngựa, vì chúng có những lớp vẩy bao bọc trên thân, chân của chúng cũng to hơn chân ngựa, chân của chúng có bốn móng vào chúng có tới tận 6 chân.

Hắn nhìn vào sinh vật lạ đó một lúc vào tự hỏi chúng là gì, tại sao chúng lại có 6 chân thay vì 4, liệu chúng có đi nhanh không hay chậm hơn. Những thắc mắc liên hồi cũng với sự tò mò của một đứa trẻ cứ chạy quanh đầu của hắn.

" Mau lên xe đi nhóc con" tiếng của lão quý tộc vang lên, nó kéo hắn khỏi những suy nghĩ trong đầu.

Chẳng biết lúc nào lão đã mở cửa bước lên xe, lão cũng không thèm nhìn hắn mà chỉ cất tiếng gọi hắn, vì lão chẳng muốn ở đây thêm một chút nào. Một kẻ quyền quý như lão tới cái nơi bẩn thỉu này đã là súc phạm đến lão rồi, nếu không phải gia tộc lão có chiêm tinh sư bói cho hắn thì chắc lão đã có thể hoàn thành song việc chuyển kế thừa sau này cho con trai mình.

Bạn đang đọc Làm Thế Nào Để Giết Một Vị Thần sáng tác bởi anh27456
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anh27456
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.