Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết thúc! (2)

Phiên bản Dịch · 1315 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Đại Xuân thấy được toàn bộ quá trình. Hắn ta lau mặt nước mưa đầy mặt, tam quan đã bị lật đổ.

"Điện hạ, ngài cường đại như vậy sao còn phải ở trong lãnh cung không ra ngoài?" Đại Xuân khô mồm khô miệng hỏi.

Hắn không nghĩ ra!

"Tại sao phải ra ngoài?" Lận Cửu Phượng hỏi ngược lại.

Đại Xuân há miệng thộn ra, nói không nên lời.

"Bên ngoài ồn ào náo loạn, quá nhiều chuyện lung tung, rất dễ khiến ta phân tâm. Ở lãnh cung ngược lại quanh năm không ai quấy rối ta, ta có thể an tâm tu hành, không để ý tới chuyện bên ngoài. Ngươi nói ta cần ra ngoài làm chi?" Lận Cửu Phượng mỉm cười, nói.

Hắn không nói cho Đại Xuân, ở trong lãnh cung hắn có thể đánh dấu, nhận được rất nhiều đồ vật.

Ở nơi khác không có hoàn cảnh tốt như lãnh cung.

Tối nay, thấy được lực lượng của Võ Thánh, Lận Cửu Phượng càng quyết tâm, không tới Võ Thánh hắn sẽ không đi ra ngoài nữa.

Nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Đại Xuân, Lận Cửu Phượng cười nói: "Tốt rồi, lần sau nhớ phải mang rượu và thức ăn qua cho ta, ta vẫn thích nghe ngươi nói một chút chuyện đã xảy ra trong đế đô."

Đại Xuân ngoan ngoãn gật đầu: "Điện hạ thích nghe, Đại Xuân sẽ nói."

"Ừm, đừng nói cho bất kỳ người nào biết ngươi đã từng thấy ta, đây là bí mật giữa chúng ta." Lận Cửu Phượng nói với Đại Xuân.

Đại Xuân kiên định gật đầu, nói: "Điện hạ xin yên tâm, dù Đại Xuân có chết cũng sẽ không nói ra."

Lận Cửu Phượng đi rồi, dẫn theo Vô Danh rời đi.

Vô Danh mới vừa sống lại, dù thực lực Võ Thánh nhưng chiêu thức, công pháp và vân vân của hắn ta lại không thể làm được tới mức nháy mắt thông hiểu, do đó Lận Cửu Phượng mới mượn tay hắn thi triển ra Kiếm Nhị Thập Nhị.

Hiện tại, sau khi giải quyết xong phiền phức của Vũ Hóa thần triều, Lận Cửu Phượng có thể trở lại lãnh cung, an tâm đánh dấu.

Hắn cũng cần tiếp tục biến cường.

Vũ Hóa thần triều không gặp nguy hiểm hắn mới có thể tiếp tục yên tâm đánh dấu, không sợ bị ai quấy rầy.

...

Chuyện đã xảy ra đêm này, chỉ nháy mắt đã truyền khắp toàn bộ thế giới.

Vậy mà Hoa Gian lão tổ lại gãy kích ở Vũ Hóa thần triều, bị một cường giả thần bí một kiếm chém giết, không hề có lực hoàn thủ.

Sóng to gió lớn!

Vũ Hóa thần triều trải qua đại nạn này không chỉ không sụp đổ, trái lại danh vọng tăng cao.

Vô số người đang suy đoán, rốt cục người thần bí kia là ai?

Hắn ta có quan hệ gì với Vũ Hóa thần triều?

Mà nội bộ Vũ Hóa thần triều cũng cảm thấy không hiểu ra sao.

Đại điện trung tâm, sau khi trải qua một đêm sóng gió, đương kim bệ hạ ngồi trên long ỷ, thần sắc uể oải.

Phía dưới chỉ có một mình Lục hoàng tử.

"Phụ hoàng, người thần bí không phải lá bài tẩy của Vũ Hóa thần triều chúng ta thật sao?" Lục hoàng tử hỏi.

"Không phải!" Bệ hạ lắc đầu nói: "Ta gọi ngươi tới là muốn ngươi điều tra rõ rốt cục người thần bí này là ai. Một khi phát hiện là ai, nhất định phải mời vào trong cung cho ta. Ngươi phải cung kính hết mức, bởi hắn đã cứu được Vũ Hóa thần triều ta."

Lục hoàng tử gật đầu nói: "Nhi thần biết, sẽ điều tra cẩn thận."

"Ừm, ngươi đi xử lý đi, trẫm mệt mỏi, trách nhiệm giám quốc ngươi cứ tiếp tục đảm nhiệm đi." Đương kim bệ hạ mệt mỏi phất phất tay, để Lục hoàng tử rời khỏi.

Sau đó hắn ta che ngực, vẻ mặt khó chịu.

...

Bên ngoài huyên náo sôi sùng sục, nhưng Lận Cửu Phượng sau khi quay về lãnh cung lại bắt đầu ngày tháng an tĩnh đánh dấu của bản thân.

【 Phải chăng đánh dấu trước cặp sư tử đá ở cửa lãnh cung? 】

"Đánh dấu!" Lận Cửu Phượng không nghĩ tới ngay cả cặp sư tử đá ngoài cửa này cũng có thể đánh dấu.

【 Đánh dấu thành công, nhận được Vô Úy Sư Tử Ấn! 】

Một môn ấn pháp cường hãn, lực công kích rất cường đại truyền tiến vào trong đầu, Lận Cửu Phượng chỉ nháy mắt đã học xong.

Đánh dấu thu được Vô Úy Sư Tử Ấn khiến Lận Cửu Phượng có thêm một môn võ học cường hãn, có thể tăng thực lực của chính mình.

Trước đó hắn chỉ có mấy môn kiếm pháp, nhưng hiện tại hắn đã có thủ đoạn khác, xem như một lá bài tẩy.

Đánh dấu xong, Lận Cửu Phượng lại tiến vào lãnh cung. Đại môn vẫn luôn đóng, ai cũng không biết hắn đã đi ra ngoài.

Về phần những chuyện lung tung hỗn loạn bên ngoài, tất cả đều không liên quan gì tới Lận Cửu Phượng.

Liên tiếp bảy ngày trôi qua, Lận Cửu Phượng vẫn luôn yên lặng tu hành, tăng tiềm lực của mình. Hắn chuyên tâm đánh dấu Ngưng Nguyên Đan, tranh thủ sớm ngày đột phá Kim Đan, tiến vào Tông Sư cảnh giới .

Nếu đổi lại lúc trước, tiến vào Tông Sư đã có thể tính là cao thủ một phương. Nhưng hiện tại Võ Thánh đã xuất hiện, Tông Sư cũng không coi vào đâu.

Ngày này, Đại Xuân đến.

Mang theo mỹ thực, còn có mỹ tửu. Hắn ta đứng trước cửa lãnh cung như thường ngày, nói một số chuyện đã xảy ra trong đế đô với Lận Cửu Phượng.

"Điện hạ, hiện tại người của Ma môn đã rút đi, người của Đạo môn và Phật môn cũng đều lục tục rời khỏi. Bách tính trong thủ đô lại khôi phục cuộc sống an tĩnh." Đại Xuân nói.

"Chuyện tốt." Lận Cửu Phượng uống một ngụm rượu ngon, nói.

"Điện hạ, ta nghe nói trước đó bởi vì Hoa Gian lão tổ muốn tới ám sát bệ hạ, khiến mấy đại phiên vương rục rịch, có ý đồ phá vỡ Vũ Hóa thần triều. Nhưng hiện tại bọn hắn đều đã an tĩnh lại, toàn bộ đều bày tỏ lòng trung tâm." Đại Xuân nói.

"Thực lực không tới Võ Thánh cảnh giới, bọn hắn sẽ không dám khởi binh tạo phản." Lận Cửu Phượng không thèm để ý chút nào. Trước đây những phiên vương này đều là trung thần cùng Vũ Hóa thần triều đánh thiên hạ, sau đó chia ra quản lý một phương. Nhưng đời sau của bọn hắn lại không nghĩ như vậy.

Hiện tại cửu đại phiên vương đã thành họa lớn trong lòng Vũ Hóa thần triều. Trước đây khi làm thái tử, Lận Cửu Phượng cũng rất quan tâm tới đám người này.

Nhưng hiện tại những chuyện ấy không tới phiên hắn quan tâm, là chuyện mà Lục hoàng tử và đương kim bệ hạ nên bận tâm.

Hắn chỉ cần thanh thản ổn định đánh dấu là được rồi.

Ăn uống no đủ, Đại Xuân rời đi, cuộc sống của Lận Cửu Phượng lại bình tĩnh, yên tâm tu hành.

Về phần Vô Danh, tuy hắn nhờ có U Minh Khống Thi Pháp mà sống lại, sinh ra ý thức mới, nhưng trên nguyên tắc hắn cũng không phải là 'người', hắn chỉ là một bộ khôi lỗi nghe lệnh Lận Cửu Phượng mà thôi.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.