Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoàng đế băng hà

Phiên bản Dịch · 1306 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Hắn có tu vi Võ Thánh cảnh giới nhưng vĩnh viễn không cách nào tăng lên, hơn nữa ngày thường nếu Lận Cửu Phượng không sai hắn làm việc, hắn có thể nằm mãi trong quan tài.

Đánh dấu hết ngày này tới ngày khác, Lận Cửu Phượng cũng không chỉ đánh dấu riêng Ngưng Nguyên Đan, mà hắn đi dạo khắp cả lãnh cung.

Một ngày này, hắn đi tới trước một cung điện bỏ hoang.

Càn Nguyên điện!

Bên trong cung điện này giam giữ hai huynh đệ đã từng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế với đương kim bệ hạ trước đây, cũng chính là thúc thúc của Lận Cửu Phượng.

Sau khi bọn hắn buồn bực sầu não mà chết, nơi này cũng bị hoang phế, không ai tới đây quản lý. Hiện tại nơi này đã sớm mọc đầy cỏ hoang, mạng nhện rậm rạp, cung điện sập xuống, tường cũng ngã đổ, khó có thể dừng chân.

Lận Cửu Phượng tới nơi này, nhìn trong điện khó có thể tìm ra chỗ đặt chân, hắn bất đắc dĩ bắn ra một đạo kiếm khí dọn dẹp cỏ dại.

【 Phải chăng đánh dấu trước Càn Nguyên điện? 】

Một hàng chữ xuất hiện trước mắt.

"Đánh dấu!" Lận Cửu Phượng không chút do dự nói.

Hắn muốn nhìn xem nơi này có thể đánh dấu ra thứ gì?

【 Đánh dấu thành công, thu được Thiên Niên Hàn Ngọc Sàng! 】

Lận Cửu Phượng kinh hỉ nhìn hàng chữ này, bật người trở lại viện của mình. Quả nhiên ở trong viện của hắn đã xuất hiện thêm một chiếc giường hàn ngọc không ngừng tỏa ra khí lạnh, khiến người cảm thấy lạnh lẽo. Giường không tính là lớn, chỉ là giường đơn mà thôi.

Đây là Thiên Niên Hàn Ngọc Sàng, là vật phẩm đại bổ đối với người tu hành. Tu hành trên Hàn Ngọc Sàng có thể khóa nhục thể, hấp thu linh khí, làm ít công to.

"Có giường hàn ngọc này, con đường Tông Sư của ta cũng không còn xa nữa." Lận Cửu Phượng vui vẻ nói. Lúc này hắn đã đưa giường hàn ngọc vào phòng, bắt đầu ngồi lên phía trên tu hành.

Quả nhiên, tu hành một ngày có thể sánh với ba ngày trước đây.

Tốc độ tu hành như vậy đã rất nhanh. Mỗi ngày Lận Cửu Phượng ngoại trừ đánh dấu, thời gian còn lại hắn đều dành để tu hành trên giường hàn ngọc.

Thời gian nhoáng cái đã nửa năm trôi qua.

Trong vòng nửa năm, Lận Cửu Phượng đã tăng tu vi của mình lên tới Tông Sư cảnh giới.

Hắn đã tới Tông Sư cảnh đệ tam bộ.

Tông Sư cảnh giới chia làm cửu bộ, bị mọi người nói thành cửu bộ đăng thiên.

Tông Sư cửu bộ, có rất nhiều người đi cả đời cũng không cách nào đi tới tận cùng. Nhưng đối với Lận Cửu Phượng, chuyện này lại tương đối đơn giản.

Nhất là sau khi có giường hàn ngọc, tốc độ tu hành của hắn đã tăng trưởng rõ rệt.

Nửa năm này đế đô cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt, mỗi lần Đại Xuân qua đây đều chỉ nói một vài việc nhỏ, lông gà vỏ tỏi.

Nhưng lần này Đại Xuân tới lại nghiêm túc nói với Lận Cửu Phượng: "Điện hạ, dường như bệ hạ sắp không chống đỡ nổi, triều thần đều đang nói chuyện này."

Lận Cửu Phượng kỳ quái nói: "Hắn mới năm mươi tuổi, dựa theo tu vi của hắn, muốn sống ba trăm năm cũng là chuyện dễ dàng, sao có thể không chống đỡ nổi?"

"Có người nói bệ hạ đã cưỡng ép tu hành bí pháp hoàng thất, bị thương căn cơ, vẫn luôn không cách nào chữa khỏi. Nửa năm gần đây tình huống càng lúc càng nghiêm trọng, quốc sự và vân vân đều do Lục hoàng tử giám thị. Trong ba tháng gần nhất bệ hạ đã rất ít khi vào triều." Đại Xuân nói.

Lận Cửu Phượng ngây ngẩn cả người, vị phụ hoàng tiện nghi của hắn sắp băng hà thật sao?

Vậy đệ đệ kia của hắn cũng sắp trở thành hoàng đế Vũ Hóa thần triều.

Tin tức Đại Xuân mang đến lần này khiến tâm tình Lận Cửu Phượng biến động hơi lớn.

Nói như thế nào hắn ta cũng là phụ thân của thân thể này, không thể thờ ơ.

...

Tử Cấm thành, đại điện trung ương.

Đương kim bệ hạ đã gầy trơ cả xương. Nửa năm trước hắn vẫn là hoàng đế bệ hạ uy nghiêm, nhưng nửa năm sau hắn đã hấp hối.

Bên ngoài đại điện trung ương, triều thần quỳ thành một hàng, trên mặt bi thương.

Trong cung điện chỉ có đương kim bệ hạ và thái tử.

"Hoàng nhi, tìm thấy vị tiền bối Võ Thánh kia chưa?" Đương kim bệ hạ đã hôn mê một tháng, lúc này hồi quang phản chiếu, mở mắt hỏi.

Lục hoàng tử lắc đầu, nhỏ giọng nói: "Chưa tìm được, không hề có chút tin tức nào."

"Xem ra vị tiền bối Võ Thánh này không muốn bị quấy rầy. Ngươi phải tiếp tục tìm tiếp, nhưng không nên buông lỏng việc bồi dưỡng người mình. Hiện tại Võ Thánh đã xuất hiện, thiên địa linh khí đại biến, tu hành trở nên dễ dàng hơn. Tương lai sẽ có rất nhiều rất nhiều Võ Thánh được sinh ra, Vũ Hóa thần triều ta nhất định phải có lực lượng của riêng mình." Bệ hạ cầm lấy tay Lục hoàng tử, cầm rất mạnh, cực kỳ gian nan nói ra một số chuyện bí mật.

Linh khí đại biến, tu hành trở nên dễ dàng hơn.

Trước mắt chỉ có một số đại thế lực mới biết được việc này.

"Tương lai thế giới đại biến, Vũ Hóa thần triều nhất định phải có cách ứng đối. Còn có thế lực phiên vương, sau khi ngươi kế vị phải xử lý thật tốt."

"Nhi thần đã biết." Lục hoàng tử đáp ứng.

Bệ hạ hấp hối nói: "Chuyện của đại ca ngươi, năm đó cũng là ta nóng giận quá mức mới phế đi tu vi của hắn. Năm đó hắn thả Thiên Phi khiến triều thần bất mãn vô cùng. Ngươi có thể thay đổi cuộc sống của hắn, nhưng tạm thời không nên thả hắn ra. Về phần sau này..."

Lời còn chưa dứt, hắn đã qua đời.

Lục hoàng tử cực kỳ bi ai mà hô to một tiếng: "Phụ hoàng!"

Bên ngoài đại điện đủ loại quan lại cũng bắt đầu gào khóc.

...

Một đêm này, Lận Cửu Phượng ở trong lãnh cung ngắm trăng.

Hắn y quan trắng như tuyết, sắc mặt bình tĩnh.

Bỗng nhiên trong Tử Cấm thành truyền đến chín tiếng chuông vang.

Số chín đại diện cho Cửu Ngũ Chi Tôn.

Chuông vang, đại biểu thăng thiên.

Đương kim bệ hạ, vị phụ hoàng tiện nghi của Lận Cửu Phượng kia, đã thăng thiên.

Giờ khắc này khắp nơi trong đế đô vang lên tiếng khóc.

Lận Cửu Phượng thở dài một hơi, xoay người khom lưng vái Tử Cấm thành, cung tiễn một chút.

Đương kim bệ hạ tấn thiên, đây là đại sự, bộ máy của Vũ Hóa thần triều bắt đầu vận chuyển lại.

Lục hoàng tử thuận lý thành chương kế vị, sửa niên hiệu là Nguyên, Vũ Hóa nguyên niên, hắn cũng được xưng là Nguyên Đế!

Quốc tang kéo dài ba tháng, các lộ phiên vương đều phái dòng dõi đến bái kiến tân bệ hạ, nhưng chính bọn hắn lại vẫn chưa tới.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.