Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khuynh thuật tâm sự

Phiên bản Dịch · 1337 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Nguyên Đế thân thiết tiếp đãi những dòng dõi phiên vương này, toàn bộ hành trình không có chút bất mãn nào.

Nhưng thật ra sắc mặt hắn lạnh băng, tức giận không nhẹ.

Tiên hoàng tấn thiên nhưng phiên vương lại không tới, lòng muông dạ thú đã rõ rành rành.

Nhưng hắn mới kế vị, phải xử lý rất nhiều chuyện, không thể động tới phiên vương. Vì vậy hắn mới phải bày ra khuôn mặt tươi cười đón chào, trấn an đám dòng dõi phiên vương này.

Ba tháng sau, dòng dõi phiên vương rời khỏi đế đô, Nguyên Đế cũng bắt đầu quản lý triều chính, cải cách khuyết điểm, bồi dưỡng nhân tài, công việc lu bù.

Mà ở trong lãnh cung, tu vi của Lận Cửu Phượng đang tăng nhanh như gió.

Gần đây hắn cảm thấy dường như công hiệu của giường hàn ngọc trở nên lớn hơn. Trước đây ngồi trên giường hàn ngọc tu hành, một ngày sánh với ba ngày.

Nhưng hiện tại một ngày có thể sánh với năm ngày, đồng thời theo thời gian đưa đẩy, tốc độ tu hành của hắn càng thêm nhanh.

"Đây là đạo lý gì?" Lận Cửu Phượng hết sức tò mò.

Linh khí đang bắt đầu hồi phục, hắn còn chưa ngờ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chuyện hơi không bình thường.

Cứ như vậy, một năm trôi qua.

Lận Cửu Phượng ở trong lãnh cung vượt qua năm thứ năm của mình.

Cũng chính là năm thứ nhất sau khi Nguyên Đế đăng cơ.

Một năm này Nguyên Đế tiếp nhận triều chính, bắt đầu phổ biến cải cách, thế nhưng trở lực trùng trùng, hắn bận rộn không có thời gian tới gặp Lận Cửu Phượng.

Lận Cửu Phượng cũng bận rộn, hắn bận rộn tu hành, một năm trôi qua, hắn đã đột phá Tông Sư cửu bộ.

Tông Sư cảnh có cửu bộ, chỉ một năm Lận Cửu Phượng đã tu luyện xong, trực tiếp đột phá đến Đại Tông Sư.

Đại Tông Sư đã là tồn tại đỉnh tiêm đương đại, ngoại trừ Võ Thánh. Mấy ngày nay, Lận Cửu Phượng cũng không nghe nói bên ngoài có Võ Thánh xuất hiện.

Hắn tiếp tục an tĩnh đánh dấu.

Đại Tông Sư cũng có cửu bộ, mỗi ngày Lận Cửu Phượng đều đang cố gắng leo.

Một ngày này, trong lúc Lận Cửu Phượng đang tu hành trên giường hàn ngọc, Nguyên Đế đi vào lãnh cung.

Lận Cửu Phượng đi ra, thấy Nguyên Đế có chút mệt mỏi, cung kính nói: "Bái kiến bệ hạ!"

"Đại ca, giữa huynh đệ chúng ta không cần phải như vậy chứ?" Đã từng là Lục hoàng tử, hiện tại là Nguyên Đế nhìn Lận Cửu Phượng, cười khổ nói.

Áp lực của hắn rất lớn.

Rất lớn!

Quản lý một thần triều chật vật vô cùng, nhất là khi nghĩ tới việc cải cách thần triều, chuyện này khó càng thêm khó.

Bận rộn một năm Nguyên Đế mới phát hiện tiến triển của mình quá chậm chạp. Tâm tình phiền muộn, hắn muốn tìm người trò chuyện, lại phát hiện mình đã sớm là người cô đơn, ngay cả thê tử cùng giường chung gối hiện tại cũng say mê quyền lợi, một lòng một dạ muốn biến nhi tử của nàng thành thái tử.

Nguyên Đế cảm thấy không thú vị, nhớ tới đại ca mình cho nên mới tới nơi này tìm Lận Cửu Phượng trò chuyện.

Lận Cửu Phượng mời Nguyên Đế vào trong viện ngồi xuống, nấu một bình trà mời Nguyên Đế uống trà.

Những dụng cụ pha trà này đương nhiên là Đại Xuân đưa tới.

"Trở thành bệ hạ, trên vạn người, hình như ngươi rất mệt mỏi?" Lận Cửu Phượng đưa trà đã nấu xong cho Nguyên Đế.

Nhìn vị đệ đệ vẫn luôn gọi mình là đại ca này, Lận Cửu Phượng cảm khái không thôi.

Trước đây nếu nguyên chủ không thả người tên Thiên Phi kia đi, chỉ sợ hiện tại người đang phải phiền não sẽ là hắn.

"Đại ca, trong triều đình có một đám người ngồi không ăn bám, ngoài triều thần còn có một đám người lòng muông dạ thú. Ta muốn cải cách trọng chỉnh càn khôn, lại hữu tâm vô lực, không cách nào nghịch chuyển thiên hạ." Nguyên Đế thở dài nói.

Lận Cửu Phượng nhìn hắn hỏi: "Lực cản đến từ nơi nào?"

"Thế gia, tông môn!" Vẻ mặt Nguyên Đế trở nên lãnh khốc: "Thế gia thôn tính thổ địa, hiếp đáp đồng hương. Bách tính mất đất đai, biến thành lưu dân, nhưng bọn hắn lại không quan tâm, để mặc triều đình xử lý cứu tế. Sau đó bọn hắn cùng đám tham quan trộm đi tiền cứu tế của triều đình, quả thực là to gan lớn mật!"

Nguyên Đế nói đến chỗ này, lại tức giận vô cùng: "Còn có những thế lực tông môn kia, Đạo môn chiếm danh sơn đại xuyên (núi nổi tiếng sông rộng lớn), quy định phạm vi hoạt động, không cho phép quan phủ nhúng tay, đệ tử đông đảo. Còn có Phật môn xây dựng miếu thờ rầm rộ ở đất Giang Nam. Chỉ cần là ngươi tin phụng Phật tổ, cho dù là hạng người cùng hung cực ác nhưng chỉ cần chịu buông bỏ đồ đao, có thể lập địa thành phật, quả thực là hoang đường!"

"Có một câu thơ rất nổi danh, thần triều 480 tự, không ít lầu các đã nằm trong mưa bụi."

Lận Cửu Phượng không nói gì, mà chỉ lẳng lặng nhìn vị Nguyên Đế trước mắt.

Trước đó, trong lòng Lận Cửu Phượng, hắn chỉ là đệ đệ mình.

Nhưng hiện tại lại có cảm giác đế vương.

Một vị có đế vương có ý muốn thay đổi trời đất, lại gặp khó khăn vì lực lượng trong tay không cách nào lay động càn khôn.

"Đại ca, ngươi biết không?" Nguyên Đế bỗng nhìn Lận Cửu Phượng, hết sức nghiêm túc.

"Cửu đại phiên vương cấu kết với Ma môn. Năm đó trên Tử Cấm thành, nếu Hoa Gian lão tổ thành công, cửu đại phiên vương sẽ khởi binh tạo phản. Nhưng may thay vị Võ Thánh đại nhân kia ra tay, nhờ đó mới có thể hóa giải nguy cơ lần này. Thế nhưng mấy năm này, bọn hắn lại rục rịch ngóc đầu dậy." Nguyên Đế thở dài nói.

"Không chỉ bọn hắn, còn có những đại thế lực như Thục Sơn, Lĩnh Nam, Mạc Bắc, nước ngoài, còn có những quốc gia khác, tất cả đều đang nhìn chằm chằm Vũ Hóa thần triều, hận không thể cùng xông lên, mớm Vũ Hóa thần triều nuốt vào trong bụng." Nguyên Đế hiếm có cơ hội, một bụng phiền muộn đều đổ ra trước mặt Lận Cửu Phượng.

Hắn nói cho người khác nghe, nhưng người khác kính nể thân phận của hắn, không muốn tới gần.

Chỉ khi nói cho đại ca nghe, hắn mới có thể thổ lộ phiền muộn trong lòng.

"Trị đại quốc như nấu món ngon, không gấp được." Lận Cửu Phượng thở dài một tiếng, nói.

"Đại ca, hiện tại trên tay ta chỉ có một chút lực lượng ở đế đô, nếu cứ tiếp tục như vậy, chính lệnh không thể rời khỏi đế đô, sợ rằng tình cảnh sẽ tới mức không thể cứu vãn nữa." Nguyên Đế lo lắng nói.

"Yên tâm, sẽ có cách giải quyết, ngươi phải xử lý từng chút một, không nên gấp gáp." Lận Cửu Phượng bình tĩnh nói.

"Biện pháp?" Nguyên Đế cười tự giễu một tiếng: "Trừ phi hiện tại vị Võ Thánh đại nhân kia xuất hiện, đồng thời công khai ủng hộ ta, ta mới có đủ danh vọng để phổ biến chính sách mới, cải cách thiên hạ."

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.