Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mười năm (1)

Phiên bản Dịch · 1298 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

"Sẽ có." Lận Cửu Phượng bình tĩnh cười một tiếng, nói.

"Được rồi, đại ca không cần an ủi ta, ta nói việc này với đại ca xong trong lòng cũng dễ chịu hơn nhiều. Đại ca nói đúng, trị đại quốc như nấu món ngon, ta quá gấp gáp." Nguyên Đế lắc đầu bật cười, không tin lời Lận Cửu Phượng nói, cho rằng hắn chỉ đang an ủi mình.

Đã vài năm trôi qua nhưng vị Võ Thánh đại nhân kia vẫn không để mình tìm thấy, sao có thể xuất hiện trong thời gian tới được?

"Đại ca, ca muốn ra ngoài không?" Nguyên Đế đột nhiên hỏi.

Lận Cửu Phượng lắc lắc đầu nói: "Bên ngoài hỗn loạn, ta ra ngoài làm gì?"

"Đại ca ngươi..." Nguyên Đế còn muốn nói điều gì.

"Được rồi, ta ở chỗ này thanh tĩnh đã quen, về sau ngươi có chuyện phiền lòng có thể tới tìm ta tâm sự, chứ ta không muốn ra ngoài." Lận Cửu Phượng cự tuyệt ý tốt của Nguyên Đế.

"Đại ca, ta sắp xếp một người hầu cho ngươi đi. Dù sao ta cũng không biết sắp xếp hắn đi đâu, để bên cạnh đại ca, đại ca lại dạy dỗ hắn giúp ta một chút, sau này làm người giàu có cũng không tệ." Nguyên Đế khẩn cầu.

"Ai vậy?" Lận Cửu Phượng tò mò hỏi.

"Con riêng của ta!" Nguyên Đế thở dài nói.

"Trước kia khi ta ra ngoài du lịch đã tự định chung thân với một vị tiểu thư. Sau đó nàng mang thai, ta muốn đợi sau này lại đón nàng hồi phủ. Nhưng sau khi trở thành thái tử, khuôn phép lễ giáo đặt lên người, ta không cách nào đón người về, nếu không sẽ trở thành điểm xấu để người khác công kích. Sau khi đăng cơ, khắp nơi trên dưới càng thêm áp lực, khiến ta ngay cả nhi tử của mình cũng không thể nhận về. Hiện tại nó đã từ từ lớn lên, ta muốn mời đại ca dạy dỗ nó giúp ta một chút." Nguyên Đế nói ra tiền căn hậu quả.

Hắn là hoàng đế, nhất ngôn cửu đỉnh.

Nhưng ngay cả nhi tử của mình hắn cũng không dám nhận.

Đây là tình trạng hiện tại của Vũ Hóa thần triều.

Sau khi Nguyên Đế đi, buổi tối, Lận Cửu Phượng đánh thức Vô Danh trong quan tài đồng.

"Chủ nhân!" Vô Danh cung kính hô lên.

"Từ giờ trở đi, chủ của ngươi không còn là ta mà là bệ hạ Vũ Hóa thần triều, Nguyên Đế. Ngươi đi tìm hắn đi." Lận Cửu Phượng bình tĩnh phân phó, chuyển thân phận chủ nhân này đến trên người Nguyên Đế.

Những phiền não mà đệ đệ hắn đã nói ban ngày, Lận Cửu Phượng có thể nghe hiểu. Tuy rằng hắn không muốn xử lý, nhưng giao Vô Danh cho Nguyên Đế, giúp hắn giảm bớt áp lực, đây là chuyện Lận Cửu Phượng vẫn có thể làm được.

Đối với hắn, có vị Võ Thánh ở bên, hẳn lực cản khi hắn muốn cải cách sẽ nhỏ đi rất nhiều.

Về phương diện khác, giao Vô Danh ra là hắn cũng có tư tâm. Chỉ cần đệ đệ hắn có thể ngồi ổn trên bảo tọa, hắn ở trong lãnh cung cũng sẽ càng an toàn, không ai sẽ tới quấy rầy hắn.

Nếu Vũ Hóa thần triều sụp đổ thật, ngày tháng của Lận Cửu Phượng cũng sẽ trở nên không được bình yên.

Dù sao thì dưới lãnh cung cũng là Cực Âm Chi Địa, sẽ khiến rất nhiều người đỏ mắt.

Vô Danh xoay người rời khỏi lãnh cung tới Tử Cấm thành, tìm đương kim bệ hạ.

...

Đêm qua trong Tử Cấm thành đã xảy ra chuyện gì, Lận Cửu Phượng không biết.

Hắn chỉ biết vào sáng sớm hôm sau, hắn gặp được cháu của mình.

Một tiểu tử rất đẹp trai, mi thanh mục tú, đã năm tuổi lại vẫn chưa được vào gia phả hoàng thất. Nguyên Đế không có biện pháp nào mới nhwos tới đại ca học thức uyên bác của mình, nhờ hắn dạy dỗ hài tử bảo đảm không vấn đề gì.

Trong lãnh cung, Lận Cửu Phượng nhìn tiểu tử trước mắt, hỏi: "Ngươi tên gì?"

"Lận Thiên Viễn!" Hài tử cất giọng giòn giã trả lời.

"Ngươi có biết tại sao mình tới nơi này không?" Lận Cửu Phượng tiếp tục hỏi.

"Nghe theo điện hạ dạy dỗ." Lận Thiên Viễn trả lời.

"Tốt, sau này không nên gọi ta là điện hạ, gọi tiên sinh." Lận Cửu Phượng xua tay, đây là đệ đệ hắn đưa tới, bất kể thế nào Lận Cửu Phượng cũng sẽ dạy hắn thật tốt.

"Vâng, tiên sinh." Lận Thiên Viễn quỳ xuống dập đầu, gọn gàng nhanh chóng, không ngơ ngác, sợ người lạ như những tiểu hài khác.

"Từ hôm nay trở đi, ngươi đi theo ta, không cần ngươi hầu hạ ta cái gì, chỉ cần an tâm tu hành là được, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi." Lận Cửu Phượng dặn dò.

"Vâng, tiên sinh." Lận Thiên Viễn đáp ứng.

"Nơi này có một bản bí tịch, ngươi cầm đi tu hành đi." Lận Cửu Phượng lấy cuốn công pháp Đại Mộng Xuân Thu đã lấy được bằng đánh dấu trước đây đưa cho lận Thiên Viễn.

Đây là một cuốn công pháp nội công rất mạnh mẽ, hiện tại Lận Cửu Phượng cũng đang tu hành cuốn này.

Lận Thiên Viễn cung kính nhận lấy, sau đó cẩn thận lật xem, không hiểu nơi nào trực tiếp hỏi Lận Cửu Phượng.

Một lớn một nhỏ bắt đầu tháng ngày tu hành yên lặng trong lãnh cung.

...

Thời gian dần qua Lận Cửu Phượng phát hiện thiên phú tu hành của Lận Thiên Viễn cũng không tệ lắm, Luyện Khí Trúc Cơ hắn chỉ dùng một tháng cũng đã hoàn thành.

Tốc độ này còn nhanh hơn cả khi Lận Cửu Phượng đang làm thái tử trước đó.

Đương nhiên, công pháp Đại Mộng Xuân Thu còn có Trúc Cơ Đan Lận Cửu Phượng đánh dấu được, kể cả việc được Lận Cửu Phượng đích thân chỉ điểm, đều giúp tốc độ tu luyện của hắn tăng nhanh.

Nhưng thiên phú của bản thân hắn cũng hết sức kinh người, không thể khinh thường.

Một tháng sau, Lận Cửu Phượng bắt đầu truyền thụ công pháp mới cho hắn.

Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật!

Đây là kiếm pháp đầu tiên Lận Cửu Phượng đánh dấu được, cũng là một trong hai kiếm pháp lợi hại nhất hiện tại của Lận Cửu Phượng, uy lực mạnh mẽ, có thể nháy mắt giết địch.

Lận Cửu Phượng dặn Lận Thiên Viễn mỗi ngày rút kiếm một ngàn lần, không cho phép lười biếng, mỗi một lần nhất định phải hết sức chăm chú mới có thể tính là một lần.

Lận Thiên Viễn năm tuổi cắn răng, thân thể gầy nhỏ cứng rắn kiên trì, cách mỗi hai ngày lại dùng một viên Trúc Cơ Đan, dinh dưỡng thân thể được tẩm bổ toàn vẹn.

Cách mỗi bảy ngày Lận Cửu Phượng sẽ thả Lận Thiên Viễn về nhà một chuyến để thăm mẫu thân mình, sau đó lại trở về tiếp tục tu luyện.

Đương nhiên, Lận Cửu Phượng cũng có thể thư giãn một chút, ăn món ngon, uống rượu ngon Đại Xuân mang tới, sau đó nghe Đại Xuân nói những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.

"Điện hạ, hôm qua trong đế đô xảy ra một chuyện đại sự." Đại Xuân cười ha hả nói.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.