Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mười năm (2)

Phiên bản Dịch · 1308 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lận Cửu Phượng hỏi: "Đại sự gì?"

"Hôm qua đột nhiên bệ hạ tuyên bố muốn cải cách thổ địa, bắt đầu cải cách từ đế đô, đứng mũi chịu sào chính là tứ đại tộc lớn trong thủ đô. Bọn hắn kiệt lực phản đối, đám văn võ bá quan cũng có hơn phân nửa đứng ra phản đối." Đại Xuân nói.

Lận Cửu Phượng lặng lẽ uống rượu, nói: "Vậy sau đó?"

"Sau đó ngay trước mặt văn võ bá quan, bệ hạ sai ngự lâm quân bắt lấy người của tứ đại gia tộc, nhốt vào đại lao." Đại Xuân hưng phấn nói.

"Tứ đại gia tộc có phản ứng thế nào?" Lận Cửu Phượng bình tĩnh hỏi.

Sau khi giao Vô Danh cho Nguyên Đế, Lận Cửu Phượng đã đoán được hắn sẽ có hành động lớn, nhưng không nghĩ tới đệ đệ hắn vẫn có thể giữ bình thản, chờ tới một tháng sau mới bắt đầu hành động.

"Đương nhiên là phản, tứ đại gia tộc trực tiếp liên hệ với cấm quân, muốn lung lạc cấm quân, sau đó tạo phản vào buổi tối." Đại Xuân nói.

"Đêm qua cũng không thấy có động tĩnh gì." Lận Cửu Phượng suy nghĩ một chút. Đêm qua hắn vẫn luôn tu hành, nhưng không nghe được tiếng náo động gì.

Mặc dù lãnh cung rất vắng vẻ, thế nhưng nếu cấm quân tạo phản hắn vẫn có thể cảm ứng được.

"Đương nhiên là không có động tĩnh gì. Ngay lúc bọn hắn đang chuẩn bị tạo phản, vị Võ Thánh kia ra tay, chém sạch toàn bộ cao thủ của tứ đại gia tộc. Ngay cả mấy tướng quân trong cấm quân phản quốc cũng bị giết chết, chỉ trong thời gian ngắn đã bình ổn phong ba. Buổi sáng hôm nay đại thanh tẩy triều dã, danh vọng của bệ hạ được tăng cao trước đó chưa từng có, không ai dám càn rỡ nữa." Đại Xuân kích động nói.

Hắn nói xong những lời này lại lén lút hỏi: "Điện hạ, có phải vị Võ Thánh kia là ngài sai hắn ra tay?"

Toàn bộ Vũ Hóa thần triều, chỉ có Đại Xuân biết Lận Cửu Phượng có một thủ hạ là Võ Thánh.

Lận Cửu Phượng cười nói: "Đó là Võ Thánh của bệ hạ, ta chỉ là một phế thái tử bị nhốt trong lãnh cung mà thôi, nào có thuộc hạ là Võ Thánh. Ngươi kể chuyện xong rồi thì thu dọn đồ đạc đi thôi, lần sau gặp lại."

Đại Xuân ah một tiếng, hắn ta biết Lận Cửu Phượng không muốn nói, cho nên cũng không hỏi nữa, thu dọn đồ đạc xong bèn rời đi.

Sau khi Đại Xuân đi rồi, Lận Cửu Phượng nhìn về phía Tử Cấm thành, lẩm bẩm nói: "Hiện tại hẳn áp lực của ngươi đã giảm đi rất nhiều, có một tôn Võ Thánh ủng hộ ngươi, lực cản khi cải cách cũng sẽ giảm lớn."

Quét sạch trở lực trong triều đình chỉ là bước đầu tiên, kế tiếp con đường của hắn còn rất dài.

Mà Lận Cửu Phượng lại tiếp tục đánh dấu, tu hành, chờ khi đột phá Đại Tông Sư, tiện thể dạy dỗ Lận Thiên Viễn một chút.

Nhoáng cái đã mười năm trôi qua.

Thời gian đã tới Vũ Hóa nguyên niên năm thứ mười.

Cũng chính là năm thứ mười sau khi Nguyên Đế lên ngôi.

Lận Cửu Phượng cũng đã đánh dấu trong lãnh cung mười lăm năm.

Hắn từ một thanh niên hai mươi tuổi biến thành đại thúc bốn mươi tuổi. Mặc dù trải qua năm tháng tẩy lễ, nhưng gương mặt trẻ tuổi đẹp trai kia vẫn không thay đổi.

Mười năm trôi qua, tu vi của Lận Cửu Phượng đã tới Đại Tông Sư đỉnh phong.

Là đỉnh phong chân chính.

Hắn không vội đột phá. Trên thực tế từ năm năm trước hắn đã có thể đột phá, nhưng lúc ấy Lận Cửu Phượng lĩnh ngộ được ảo diệu trong Võ Thánh cảnh giới, vì thế hắn bắt đầu mài bản thân mình, không vội vã đột phá. Cho tới bây giờ, hắn mài cũng đã đủ thâm hậu.

Lận Cửu Phượng dám nói, Võ Thánh như Vô Danh, hắn búng tay là có thể diệt.

Đây chính là tích lũy của hắn trong mười năm này.

Mười năm qua, người chứng kiến Lận Cửu Phượng cường đại chỉ có Lận Thiên Viễn. Hắn cũng từ năm tuổi trưởng thành đến mười lăm tuổi, vóc dáng rất cao, khuôn mặt non nớt, nhưng một thân thực lực lại không thể khinh thường.

Mà mười năm này, bên ngoài có thể nói là gió nổi mây phun, thế cục căng thẳng.

Mười năm sau, lãnh cung vẫn như trước.

Chỉ có điều vài chỗ bên trong đã được thu dọn sạch sẽ.

Là Lận Thiên Viễn dọn dẹp. Hắn ta quét sạch hoa viên rộng lớn, lại quét sạch một mảnh hồ bạc, khiến Lận Cửu Phượng có nơi để giải sầu.

Mười năm qua, khi Lận Cửu Phượng tu hành đã không cần giường hàn ngọc trợ giúp, hắn đưa giường hàn ngọc cho Lận Thiên Viễn.

Mỗi ngày ngoại trừ đánh dấu, Lận Cửu Phượng chỉ ngồi an tĩnh bên hồ nhìn bầu trời, nhìn mặt đất, nhìn mặt nước...

Tu vi của Lận Cửu Phượng đã đến Đại Tông Sư đỉnh phong.

Võ Thánh cảnh giới đang ở trước mắt.

Hắn tiện tay là có thể đâm thủng cảnh giới này.

Nhưng Lận Cửu Phượng không vội đột phá.

"Võ Thánh cảnh giới đã vượt qua toàn bộ trước đó, là Thánh giả võ đạo, không chỉ đơn thuần là tích lũy chân khí, khai thác kinh mạch, mà là lĩnh ngộ ý cảnh võ đạo, sinh ra ý chí võ đạo, trong lúc huy quyền có thể tan biến tất cả kẻ địch." Trong lòng Lận Cửu Phượng nỉ non.

Mấy năm nay hắn một mực tích lũy ý chí võ đạo thuộc về mình.

Năm năm trôi qua, ý chí võ đạo của Lận Cửu Phượng đã hùng hậu như biển rộng, sâu không thấy đáy.

Hắn nhìn hồ bạc rộng lớn trước mặt, chập ngón tay như kiếm, nhẹ nhàng nhếch lên.

Oanh!

Tại thời khắc này, toàn bộ nước trong hồ bị cuốn lên, bọt nước vẩy ra, biến thành vô số trường kiếm.

Tình cảnh ấy bị Lận Thiên Viễn xa xa thấy được, hắn ta trừng to mắt.

Lận Cửu Phượng không sử dụng chút chân khí nào, lúc này thoạt nhìn hắn chỉ như một người bình thường. Thế nhưng hắn vừa nảy sinh ý niệm, mấy vạn đạo trường kiếm do nước hồ ngưng tụ đồng loạt bay lên giữa bầu trời, sau đó nổ tung.

Sàn sạt!

Kiếm vũ rơi xuống, mỗi một giọt đều đủ để giết chết Đại Tông Sư, sau đó tất cả rơi vào trong hồ nước trước mắt Lận Cửu Phượng.

Chân khí trong cơ thể Lận Cửu Phượng không bị khống chế, tự mình ngưng tụ hóa thành giọt nước.

Một giọt!

Hai giọt!

Ba giọt!

Tại thời khắc này, một thân chân khí khổng lồ ngưng tụ thành một con sông, chảy xuôi khắp toàn thân Lận Cửu Phượng.

Hắn nhắm mắt lại, thần hồn du lịch thiên địa.

Hắn thấy được bụi cỏ xa xa phá vỡ bùn đất, ương ngạnh lộ đầu ra.

Hắn thấy được con cá trong hồ nước thất kinh bơi lội, dường như mới vừa rồi nó đã bị Lận Cửu Phượng kinh động.

Hắn còn chứng kiến con kiến trong đất đang xây tổ, một tổ kiến được con kiến vùi đầu gian khổ tạo ra.

...

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.