Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột phá Võ Thánh!

Phiên bản Dịch · 1335 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Lận Cửu Phượng mở mắt, thế giới trong mắt hắn thật giống như đã xảy ra biến đổi lớn.

Nhưng lại giống như không có gì thay đổi.

Lận Cửu Phượng nở nụ cười: "Võ Thánh cảnh giới cũng không quá khó khăn."

Tiêu tốn năm năm, cảm ngộ ra ý chí võ đạo khổng lồ, hiện tại cuối cùng Lận Cửu Phượng cũng đã đột phá Võ Thánh.

Có thể nói là cực kỳ đáng sợ và mạnh mẽ.

"Trong Võ Thánh cảnh giới cũng chia làm nhiều cấp bậc, mới vào đều là Động Huyền, võ đạo Động Huyền." Lận Cửu Phượng lặng lẽ nghĩ.

Động Huyền cảnh giới là Võ Thánh đệ nhất bộ.

Trong cảnh giới này, thứ so đấu không chỉ là số lượng chân khí, không chỉ là độ mạnh yếu của công pháp, mà so ý chí võ đạo.

Giờ khắc này Lận Cửu Phượng nhớ lại trận chiến giữa hai Võ Thánh Hoa Gian lão tổ và Vô Danh mười mấy năm trước, không khỏi cảm khái: "Hai Võ Thánh này đều rất yếu."

Ý chí võ đạo của Hoa Gian lão tổ có thể nói là cực yếu.

Mà ý chí võ đạo của Vô Danh lại là không có chút nào. Năm đó hắn chỉ nương nhờ Kiếm Nhị Thập Nhị do Lận Cửu Phượng thi triển, mới có thể một kiếm bổ đối phương.

Dù sao thì một bộ thi thể sống lại, có thể có thực lực của Võ Thánh đã rất tốt, nào có ý chí võ đạo gì đáng nói.

Lận Cửu Phượng so sánh ý chí võ đạo của mình với của bọn hắn.

Hệt như một giọt nước và biển khơi.

"Nháy mắt là có thể diệt." Lận Cửu Phượng cảm khái một câu.

Ý chí võ đạo hắn tiêu tốn năm năm mới cảm ngộ được thực sự quá hùng hậu.

...

Sau khi đột phá, ngày tháng của Lận Cửu Phượng lại như trước đây, thỉnh thoảng chỉ điểm cho Lận Thiên Viễn một chút, thời gian còn lại hắn tự cảm ngộ ý chí võ đạo của mình.

Mà Nguyên Đế suốt mười năm cũng không thấy đến lãnh cung, tại hôm nay lại đến.

Hiện tại Nguyên Đế cũng không còn non nớt như trước kia.

Mười năm trôi qua, hắn ta đã ba mươi tuổi, uy nghiêm của đế vương rất sâu, tu vi cũng tiến vào Kim Đan cảnh giới.

Cách Tông Sư cảnh giới không xa.

Nhưng đời này hắn muốn đột phá Võ Thánh, cơ bản là vô vọng.

Hắn bị việc vặt quấn người.

"Đại ca!" Mười năm không gặp, Nguyên Đế vừa thấy Lận Cửu Phượng đã thân thiết hô lên.

Chỉ là hắn ta đang cảm thấy rất kỳ quái, vì sao đã mười năm trôi qua nhưng đại ca không có chút thay đổi nào.

Tuy tu hành có thể trú nhan, nhưng khí chất không cùng thời kỳ lại không giống nhau.

Mà Lận Cửu Phượng mười năm như một ngày, cười thì rạng rỡ, như gió mát thổi qua mặt, ở bên cạnh hắn khiến người ta vô thức cảm thấy tâm tình yên tĩnh lại.

"Phụ thân." Lận Thiên Viễn cung kính hô lên.

Hắn ta không vào gia phả hoàng thất, không cách nào gọi phụ hoàng.

Nguyên Đế cười dịu dàng, so sánh với phụ hoàng, hắn ta càng thích hai chữ phụ thân này hơn.

"Gần đây thế nào?" Nguyên Đế quan tâm hỏi.

"Phụ thân, tiên sinh dạy ta rất nhiều thứ, nhất là võ đạo. Tiên sinh bác đại tinh thâm, nhi tử ngu dốt, 1% cũng không học được." Lận Thiên Viễn hổ thẹn nói.

"Tốt rồi, tiên sinh của ngươi thật sự bác học, nhưng ngươi cũng không kém, tuổi còn trẻ đã đến được Kim Đan cảnh giới, sau này tiền đồ vô lượng." Nguyên Đế cũng không đặt lời Lận Thiên Viễn nói trong lòng, chỉ cho là hắn đang khen ngợi đại ca mình.

Văn chương của đại ca đúng là bác đại tinh thâm, hắn tin tưởng.

Nhưng võ học của đại ca… Năm đó hắn đã bị phế tu vi, đây là chuyện tất cả mọi người đều biết, hiện tại tuy hắn lại một lần nữa tu hành, nhưng không cách nào trở lại đỉnh phong.

"Sao ngươi có thời gian đến đây?" Đã mười năm trôi qua Lận Cửu Phượng mới gặp lại Nguyên Đế, tò mò hỏi.

Chuyện Nguyên Đế cải cách, cứ cách mỗi bảy ngày Lận Cửu Phượng lại nghe Đại Xuân nói một lần.

Thật đúng là đạp lên từng dãy bạch cốt mà cải cách. Mười năm qua hắn không ngưng nghỉ một ngày nào.

Có đôi khi Lận Cửu Phượng không khỏi cảm khái, Nguyên Đế thực sự rất hợp làm hoàng đế.

"Mười năm qua không thấy đại ca, hôm nay tới xem một chút." Nguyên Đế ngồi bên cạnh Lận Cửu Phượng, đã bị từ trường của Lận Cửu Phượng xâm lấn, tâm tình hấp tấp cũng trở nên hòa hoãn hơn.

Hắn ta thở dài một hơi nhẹ nhõm. Áp lực vẫn luôn bị đè nén trong lòng, vậy mà lúc này lại biến mất vô ảnh vô tung.

Hắn ta thoải mái nhắm mắt lại.

Lận Cửu Phượng nhìn thoáng qua, không nói gì. Võ Thánh cảnh giới, mọi cử động đều có thể lây nhiễm người bên cạnh, kèm theo một loại từ trường đặc biệt. Đây cũng là nguyên nhân cảnh giới này được khen là 【 Thánh 】.

"Đại ca, ta đến thăm đại ca, tiện thể dẫn Thiên Viễn đi. Hắn đã mười lăm tuổi, nên ra ngoài một chút, dù sao hiện tại hắn cũng đã có tu vi Kim Đan." Nguyên Đế nói.

"Ừm, dẫn hắn đi ra ngoài đi." Lận Cửu Phượng cũng không thấy có vấn đề gì, ngược lại hắn cũng không định dạy Lận Thiên Viễn cả đời.

Lận Thiên Viễn cũng không thể đánh dấu, theo hắn ở trong lãnh cung cả đời làm gì đâu?

"Phụ thân, con muốn tiếp tục theo tiên sinh học tập." Lận Thiên Viễn kiên trì nói.

Hắn đã từng chứng kiến tình cảnh kỳ dị khi Lận Cửu Phượng phá vỡ Võ Thánh cảnh giới, trong lòng nhận định Lận Cửu Phượng rất cường đại, đâu nỡ bỏ đi.

"Sắp tới phụ thân muốn làm một chuyện đại sự, cần ngươi giúp đỡ, người khác phụ thân không tín nhiệm." Nguyên Đế trầm giọng nói.

"Đi ra ngoài đi, lãnh cung không phải chốn về của ngươi, sau này có khó khăn gì có thể trở về tìm ta." Lận Cửu Phượng đưa ra một lời cam kết. Tốt xấu gì hai người cũng sống cùng nhau mười năm.

Lận Thiên Viễn còn muốn nói điều gì, nhưng Nguyên Đế rất bận rộn, đã trực tiếp dẫn hắn ta rời khỏi.

...

Đêm khuya, Tử Cấm thành, đại điện trung ương đèn đuốc sáng trưng.

Nơi này là nơi lịch đại Đế Hoàng làm việc công, gặp gỡ trọng thần.

Lúc này, Nguyên Đế đã đăng cơ mười một năm ngồi trên long ỷ, phía dưới có một lão giả đang đứng. Hắn ta mặc quan phục, là đương kim nội các thủ phụ, cũng là đại thần đầu tiên đã ủng hộ Nguyên Đế cải cách, là người Nguyên Đế tín nhiệm nhất.

Thời thiếu niên Nguyên Đế đã đi theo hắn ta học văn, cho nên vẫn luôn tôn xưng hắn ta là lão sư.

"Lão sư, mười năm, ta đã cải cách Vũ Hóa thần triều mười năm, ngoại trừ cửu đại phiên vương và đỉnh cấp tông môn, những nơi khác đều đã được phổ biến chính sách cải cách, bách tính an cư lạc nghiệp, trời yên biển lặng, việc này càng thêm kiên định quyết tâm cải cách của trẫm." Nguyên Đế trầm giọng nói.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.