Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếp tục cẩu thả đi (2)

Phiên bản Dịch · 1289 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Một hồ đầy nước, tiện tay nhất chỉ, hóa thành kiếm vũ, loại năng lực chỉ giơ tay nhấc chân đã dẫn động thiên địa đại thế này, Lận Thiên Viễn cảm thấy mình cần phải học tập cả đời.

"Đại ca không hổ là đại ca..." Giờ khắc này Nguyên Đế cười khổ. Lúc còn trẻ hắn ta còn muốn vượt đại ca, làm ra một phen công tích, khiến đại ca tự hào.

Nhưng bây giờ, hắn ta không nhịn được cười khổ.

...

Lãnh cung!

Lận Thiên Viễn đi rồi, Lận Cửu Phượng lại được thanh tĩnh.

Không ai quấy rối hắn, hắn cũng không cần đánh dấu đan dược khác cho Lận Thiên Viễn tu hành, tâm tình của Lận Cửu Phượng tương đối tốt.

Hắn bắt đầu việc đả tọa luyện khí mỗi ngày, sau đó thao túng thiên địa đại thế, kết hợp với ý chí võ đạo của mình, dung nhập vào trong võ học của mình.

Tầng tầng chồng lên, Lận Cửu Phượng đang từng chút từng chút trở nên cường đại.

Võ Thánh cảnh giới có phân mấy cấp bậc.

Mới vào Võ Thánh nhất định là cấp bậc Động Huyền, sau đó là Tri Mệnh.

Cấp bậc Tri Mệnh là hoàn toàn thấu hiểu tính mạng mình, nền tảng của mình.

Sau khi Tri Mệnh sẽ là Ngư Dược.

Biển rộng mặc cá nhảy, ví thiên địa với đại hải, như vậy một người trong thiên địa cũng chỉ nhỏ bé như một con cá, vượt qua gông cùm xiềng xích thiên địa, siêu nhiên thế gian.

Sau cùng mới là võ đạo Đại Thánh Nhân!

Bồn tầng thứ này đại biểu cho mạnh yếu trong Võ Thánh cảnh giới.

Hiện tại Lận Cửu Phượng đang ở Võ Thánh Động Huyền cảnh giới.

Nhưng ý chí võ đạo của hắn, thế giới đại thế của hắn thực sự có thể nghiền ép cảnh giới Tri Mệnh.

Lận Cửu Phượng yên lặng nghĩ: "Hiện tại ta đã đột phá Võ Thánh, kế tiếp chỉ cần từ từ tích lũy, những chuyện khác không cần lo lắng."

Ngược lại hiện tại Vũ Hóa thần triều cũng có thể tính là ổn định, không ai tới quấy rầy hắn.

Sau khi đột phá Võ Thánh, Lận Cửu Phượng còn thử lăng không phi hành một chút.

Chân khí hóa dịch, ngưng tụ thành một con sông trong đan điền, vô cùng hùng hậu.

Dựa vào chân khí hùng hậu, Lận Cửu Phượng như con chim nhỏ phi hành giữa không trung, đất bằng khởi phong vân. Hắn phi hành trên không trung một canh giờ mới dừng lại.

"Muốn phi hành thời gian ngắn đã không thành vấn đề. Theo tu vi của ta càng mạnh mẽ, thời gian phi hành cũng sẽ càng dài, không tồi." Lận Cửu Phượng rất hài lòng. Hắn đã có thể liên tục phi hành một canh giờ, tốc độ rất nhanh. Không biết là do hắn quá cường đại hay là do người khác quá yếu, ngược lại thời gian và tốc độ phi hành của hắn rất đáng sợ.

Trước đây khi Vô Danh phi hành, chỉ có thể kéo dài mười lăm phút đã hao tổn hết chân khí trong cơ thể.

Hiện tại muốn chạy tới ngàn dặm giết địch, Lận Cửu Phượng chỉ cần vài phút.

"Tới thế giới này hơn mười năm, hiện tại mới coi như có chút thực lực tự bảo vệ mình. Mấy năm nay thiên địa linh khí càng lúc càng hùng hậu, dường như sắp có đại tranh chi thế xuất hiện, ta còn cần tiếp tục trở nên cường đại." Lận Cửu Phượng thở dài một tiếng.

Kiếp trước chính hắn đã từng xem rất nhiều tiểu thuyết, cũng biết một khi đại tranh chi thế được mở ra, sẽ có đủ loại thiên tài hội tụ như cá diếc sang sông, nhiều tới đếm không hết.

Chút thực lực này của hắn không đáng kể chút nào.

Lận Cửu Phượng cũng không muốn ra ngoài trở thành đá đặt chân của thiên mệnh chủ giác(1) nào đấy.

(1) Thiên mệnh chủ giác: Người được thiên đạo lựa chọn trở thành nhân vật chính

Tiếp tục cẩu thả, yên lặng đánh dấu trong lãnh cung không thơm sao?

Theo Nguyên Đế muốn tước bỏ thuộc địa, công tác chuẩn bị sơ kỳ dần dần bắt đầu.

Toàn bộ Vũ Hóa thần triều như một chiếc máy khổng lồ mà tinh vi, nhanh chóng vận chuyển, tuy bề ngoài vẫn phong khinh vân đạm, thiên hạ bình yên.

Thế nhưng bên trong sóng ngầm đã bắt đầu khởi động, rất nhiều người đều đã nhận ra, vội vã cuống cuồng đến khắp nơi hỏi thăm, không biết Nguyên Đế và triều đình muốn làm gì?

Toàn bộ đế đô lâm vào loại trạng thái người thường có thể sinh hoạt bình yên, nhưng một số quan viên thế gia lại vội vã cuống cuồng, rất sợ Nguyên Đế ra tay với bọn họ.

Không phải bọn hắn không sợ, trong mười năm gần nhất, Nguyên Đế đã giết không biết bao nhiêu tham quan, triều dã trên dưới đều biết Nguyên Đế là một vị hoàng đế có hùng tâm tráng chí, thủ đoạn cực lớn, sát tâm cũng nặng.

Chỉ có điều bọn hắn có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, Nguyên Đế lại chọn tước bỏ thuộc địa.

Trực tiếp đối mặt với ngoan tật suốt mấy trăm năm của Vũ Hóa thần triều.

Trước khi động thủ, không ai biết tin tức.

Đương nhiên Lận Cửu Phượng cũng không biết.

Hắn chỉ là một phế thái tử bị giam trong lãnh cung, tin tức từ bên ngoài phải nhờ Đại Xuân hắn mới biết được.

Đại Xuân cách mỗi bảy ngày lại đến nói cho Lận Cửu Phượng một số tin tức, còn là tin tức mà hắn ta nghe được.

Mà tin tức Đại Xuân có thể biết được toàn là tin tức mà tất cả mọi người trong thiên hạ đều biết, không có bí mật gì đáng nói.

Lận Cửu Phượng an tâm tu hành, cảm ngộ ý chí võ đạo, tìm hiểu thiên địa đại thế, an tâm đánh dấu trong lãnh cung.

Gần đây hắn đã đi dạo khắp toàn bộ lãnh cung, đánh dấu rất nhiều nơi, thu hoạch không nhỏ.

Hắn không có thời gian và tâm tư đi tìm hiểu bên ngoài.

Toàn bộ Vũ Hóa thần triều, ngoại trừ Nguyên Đế, Lận Thiên Viễn và Đại Xuân, những người khác Lận Cửu Phượng không chút quan tâm.

Bọn hắn bình yên, Lận Cửu Phượng cũng lười ra tay.

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, Lận Cửu Phượng cũng càng ngày càng trở nên cường đại.

Thẳng đến ngày mùng 4 tháng 10. Ngày này, trên triều, Nguyên Đế ban bố một pháp lệnh, bảo muốn mừng đại thọ tám mươi tuổi cho thái hậu, chỉ cần là quan nhất phẩm của Vũ Hóa thần triều đều phải trở về chúc thọ.

Đầu mâu nhắm thẳng vào cửu đại phiên vương.

Bởi vì tước vị của bọn hắn, địa bàn của bọn hắn, thân phận của bọn hắn, đều là nhất phẩm của triều đình.

Nguyên Đế muốn bọn hắn đến đế đô, mừng sinh nhật thái hậu.

Sau khi pháp lệnh này được ban ra, triều dã chấn động, mọi người lập tức nghĩ đến cửu đại phiên vương.

Thì ra động tác bí mật của Nguyên Đế mà bọn hắn vẫn luôn lo lắng cũng không nhắm vào bọn hắn, mà nhằm vào cửu đại phiên vương.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.