Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên hạ này, rối loạn

Phiên bản Dịch · 1313 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Mối họa phiên vương vẫn luôn quấy nhiễu Vũ Hóa thần triều mấy trăm năm rốt cuộc cũng sắp bị khều ra sao?

Giờ khắc này, triều dã trên dưới nghị luận ầm ĩ, đủ loại ý kiến ùn ùn kéo đến. Nhưng đều không ngoại lệ, mỗi người đều bị Nguyên Đế làm chấn động.

Trước đó khi đối mặt với mối họa phiên vương, bệ hạ vẫn luôn lựa chọn tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, sẽ không chủ động khiêu khích. Chỉ cần bọn hắn không phản sẽ để bọn hắn tiếp tục ở lại trong lãnh địa của mình, cầm binh đề cao thân phận, làm một thổ hoàng đế.

Đây là một phương pháp lừa mình dối người, không khác gì uống rượu độc giải khát, lấy thân phệ hổ, sau cùng, phải xui xẻo nhất định là Vũ Hóa thần triều.

Nhưng lịch đại bệ hạ cũng không còn cách nào khác, cửu đại phiên vương mỗi người đều rất cường đại, hơn nữa còn có thể liên hợp lại, cùng một giuộc buộc Vũ Hóa thần triều phải mặc kệ bọn hắn.

Nhưng hiện tại Nguyên Đế đăng cơ lại không chọn làm như vậy.

Hắn đối mặt trực tiếp với cửu đại phiên vương, lãnh khốc tuyên bố bọn hắn phải tới đế đô, tham gia sinh thần của thái hậu nương nương.

Không đến, coi như kháng chỉ bất tuân.

Cái gọi là đại thọ tám mươi tuổi chẳng qua chỉ là một trò cười mà thôi.

Bởi vì thái hậu có thuật trú nhan, tu vi cũng không tệ, nàng tám mươi tuổi vẫn xinh đẹp như nữ nhân ba mươi tuổi, phong vận thành thục lộ rõ ra ngoài.

Trạng thái như vậy có gì mà phải mừng thọ?

Thái hậu là một nữ nhân, nếu không cần thiết nàng mới không muốn Nguyên Đế đề cập tới tuổi của mình.

Nhưng hiện tại Nguyên Đế không chỉ nói tới, còn chiêu cáo thiên hạ, trắng trợn muốn tổ chức đại thọ tám mươi tuổi cho nàng.

Thái hậu tức giận không nhẹ.

Nhưng lại không thể làm gì, bởi vì thái hậu không phải mẹ đẻ của bệ hạ, cho nên quan hệ giữa hai bên vốn rất kém. Mà nàng cũng không quản được đương kim bệ hạ.

Các đại thần trong triều muốn khuyên can, nhưng Nguyên Đế liều lĩnh quyết định, cứng rắn đẩy mạnh chuyện này.

Không tới một ngày, toàn bộ thiên hạ gần như đều đã biết rõ.

Nguyên Đế của Vũ Hóa thần triều sẽ ra tay với cửu đại phiên vương.

Tước bỏ thuộc địa!

Đây là đại sự.

Thiên hạ này chỉ có một thần triều, chính là Vũ Hóa thần triều.

Thế nhưng dưới thần triều lại có không ít quốc gia nhỏ khác, còn có quốc gia nước ngoài. Những quốc gia bên ngoài đều đang nhìn chằm chằm Vũ Hóa thần triều.

Một khi Vũ Hóa thần triều nội loạn, đám hổ lang này sẽ hận không thể tha thêm mấy miếng thịt.

Trong lúc nhất thời, thiên hạ lòng người bàng hoàng, nghị luận ầm ĩ.

Cũng vào ngày tiếp theo, Lận Cửu Phượng mới nghe được tin tức này từ chỗ Đại Xuân.

Cửa cung lạnh lẽo. Năm nay Đại Xuân đã hai mươi chín, tu vi cũng đạt tới sơ nhập Kim Đan, cũng chính là Giả Đan cảnh giới.

Hắn ta đã trở thành một lãnh đạo trong ngự lâm quân, thuộc hạ có chừng trăm người, ngày thường cũng rất bận.

Nhưng hắn ta vẫn kiên trì đưa đồ ăn, đưa rượu cho Lận Cửu Phượng như trước, còn nói chuyện với Lận Cửu Phượng.

"Điện hạ, hôm nay bệ hạ nói muốn cửu đại phiên vương vào kinh, mừng sinh nhật thái hậu." Đại Xuân nói lại cặn kẽ chuyện này.

Đây là chuyện đại sự nhất hiện tại.

Dù sao cửu đại phiên vương cũng không phải ăn chay.

Trong lãnh cung, lông mày Lận Cửu Phượng nhíu lại: "Hắn quá nóng vội."

Lận Cửu Phượng vừa nghe đã biết chuyện này quá gấp.

Tước bỏ thuộc địa là đúng, nhưng một lần gọt cửu đại phiên vương, ngươi có thực lực gì đủ để nghiền ép bọn hắn sao?

Làm vậy không phải là buộc cửu đại phiên vương đứng chung một chỗ, đối kháng Vũ Hóa thần triều sao?

Hơn nữa, phía sau phiên vương còn có Ma môn.

Tuy sau trận chiến trên đỉnh Tử Cấm thành, danh vọng của Ma môn bị hao tổn.

Nhưng thực lực bọn hắn cũng không giảm đi.

Dù sao thì người chết đi cũng chỉ có một Hoa Gian lão tổ, Hoa Gian phái vốn đã mất, Hoa Gian lão tổ chỉ là một người cô đơn mà thôi.

Đại Xuân sờ đầu nói: "Mấy phiên vương này ỷ vào trời cao Hoàng Đế xa mà làm thổ bá chủ trong lãnh địa của mình, không phục tùng hoàng mệnh, nên đối phó."

Lận Cửu Phượng thở dài, nói: "Bọn họ là mầm tai vạ, nhưng ngươi có thể phân nhỏ, hạ gục từng thế lực một. Cho dù là khích bác ly gián hay là dùng lợi ích sai khiến, hoặc là uy hiếp lợi dụ, đều có thể. Vì sao phải lựa chọn con đường không sáng suốt nhất?"

"Lẽ nào hắn cho rằng mình có một vị thủ hạ là Võ Thánh nên có thể đối phó với cửu đại phiên vương?" Lận Cửu Phượng nhíu mày, vẫn không cách nào nghĩ thông vì sao Nguyên Đế lại làm như vậy.

"Điện hạ, nếu không ngài đi khuyên nhủ bệ hạ đi?" Đại Xuân đề nghị.

Lận Cửu Phượng lắc đầu: "Hắn đã hạ chỉ, khắp thiên hạ đều biết, hiện tại ta có đi khuyên bảo cũng có ích lợi gì đâu?"

Hắn chẳng qua chỉ là một phế thái tử, dựa vào cái gì để can dự vào quyết định của bệ ra?

"Đại Xuân, gần đây có đại sự gì xảy ra, ngươi đều phải tới báo cáo cho ta nghe. Ta có dự cảm, thiên hạ bình tĩnh mấy chục năm này sắp rối loạn." Lận Cửu Phượng lẩm bẩm nói.

Hắn nhìn bầu trời, tinh không vạn lí, gió nhẹ ấm áp.

Nhưng trong mắt võ đạo thánh giả, Lận Cửu Phượng thấy được bầu trời Tử Cấm thành ngưng tụ màu máu, hung thần cuồn cuộn.

Đối với Nguyên Đế, đối với Vũ Hóa thần triều, đều là một tràng kiếp nạn.

"Được, ta sẽ hỏi thăm tin tức, tùy thời hồi báo cho điện hạ." Đại Xuân gật đầu đáp ứng.

...

Suy đoán của Lận Cửu Phượng là đúng.

Theo việc tước bỏ thuộc địa được truyền khắp thiên hạ, thế giới vốn an tĩnh nay lại như hồ nước bằng phẳng bị ném vào một tảng đá lớn.

Oanh một tiếng, hồ nước bắn tóe rất cao, sóng gợn lăn tăn.

Không còn bình tĩnh nữa!

Lận Cửu Phượng nói thiên hạ rối loạn.

Quả nhiên, vào ngày thứ ba sau khi Nguyên Đế nói muốn cửu đại phiên vương vào kinh ăn mừng sinh thần của thái hậu.

Phiên vương các nơi không hẹn mà cùng phát ra công hàm, nội dung rất đơn giản, thân thể ôm bệnh nhẹ, có thể để con nối dòng tới đế đô mừng sinh nhật thái hậu.

Nhưng muốn chính bọn hắn đi, không có cửa đâu.

Chuyện này vừa ra, cả nước xôn xao.

Cửu đại phiên vương liên hợp lại phản kháng hoàng quyền.

Đương nhiên trước đây bọn hắn cũng cấu kết lại với nhau như vậy.

Nhưng đó là trong tối, mặt ngoài ít nhiều bọn hắn vẫn có chút tôn trọng hoàng quyền.

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.