Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ùn ùn kéo đến (2)

Phiên bản Dịch · 1300 chữ

Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà

Trong lòng hắn ta vẫn rất ấm áp, nhiều hoàng tử như vậy, lại không có một người nào khiến hắn ta an tâm như Lận Thiên Viễn.

"Bệ hạ, thần không mệt." Lận Thiên Viễn lắc đầu, kiên định nói.

Hắn sẽ trông coi Nguyên Đế, nhiều năm như vậy hắn không được hưởng thụ sự quan tâm của phụ thân, hiện tại chỉ cần được ở chung với Nguyên Đế, hắn đã vô cùng hài lòng.

"Tốt." Nguyên Đế uể oải cười một tiếng, tiếp tục phê chữa tấu chương, trong lòng lại ấm áp.

"Hơn nửa đêm phê chữa tấu chương, vất vả như vậy là đang nghĩ biện pháp tước bỏ thuộc địa sao?" Bỗng nhiên, một tiếng hừ lạnh vang lên. Ở bên ngoài đại điện trung ương có một bóng người đang đứng, ánh trăng chiếu lên thân thể hắn ta, chiếu ra cái bóng khổng lồ bắn vào đại điện.

Một ngọn núi thịt.

"Ai?" Lận Thiên Viễn quát lạnh một tiếng, nhanh chóng đứng trước mặt Nguyên Đế, bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.

"Lão phu đi không đổi họ, ngồi không thay tên, Khấu Thiên Đức!" Núi thịt lớn như vậy hán nói.

"Khấu Thiên Đức!" Nguyên Đế kinh ngạc ngẩng đầu, lập tức kéo Lận Thiên Viễn lại, nhỏ giọng nói: "Đừng tham dự vào, đây là mệnh lệnh!"

Lận Thiên Viễn bị Nguyên Đế kéo sang một bên, không để hắn tham dự vào.

"Năm đó, trong số người theo khai quốc hoàng đế đánh thiên hạ, có một người tên Khấu Thiên Đức. Không biết hắn có quan hệ thế nào với ?" Nguyên Đế đứng lên, ung dung đi lại trong đại điện, hỏi.

"Chính là ta đã đánh ra giang sơn thay Lận gia các ngươi, sau đó khai quốc hoàng đế nhà ngươi ban thưởng địa bàn cho chúng ta, vậy mà tiểu tử ngươi lại muốn thu hồi, coi lão phu là người vô hình sao?" Khấu Thiên Đức cười lạnh nói.

Hắn ta chính là một trong cửu đại phiên vương, cũng vì đổ ước mà vội vàng chạy tới, là người đầu tiên xông tới muốn giết Nguyên Đế.

"Trong thiên hạ, tất cả đều là đất của vua, tất cả chung quanh đều là vương thần."

"Năm đó ban thổ địa cho các ngươi là nể tình các ngươi vất vả lập công, khen thưởng cho các ngươi, hi vọng các ngươi cố gắng thống trị."

"Thế nhưng cho đến ngày nay, các ngươi vẫn luôn nghiền ép bách tính, không phục quản giáo, tự ý nuôi binh, ý đồ lựa thời gian phát động chiến tranh, coi trời bằng vung!"

"Chuyện tước bỏ thuộc địa bắt buộc phải làm!"

Nguyên Đế không có thân thể khổng lồ, khí thế khổng lồ như Khấu Thiên Đức, nhưng hắn khí phách mạnh mẽ, nói ra giọng của đế vương.

"Thật can đảm, ở trước mặt ta ngươi vẫn dám lớn tiếng không biết ngượng như thế, hôm nay ta sẽ vặn đầu ngươi xuống, để ngươi đi gặp khai quốc hoàng đế Vũ Hóa thần triều, quỳ trước mặt hắn ta sám hối." Khấu Thiên Đức giận tím mặt, bị hành vi của Nguyên Đế chọc giận, bàn tay lớn vồ một cái, muốn bắt được Nguyên Đế, vặn đầu hắn ta xuống tới.

Oanh!

Thế nhưng một giây sau, Vô Danh từ sau âm thầm lao tới, tốc độ cực nhanh, một quyền đánh trúng tay Khấu Thiên Đức. Tiếng gầm cuồn cuộn, khí thế bạo tạc, trực tiếp phá hủy hơn phân nửa đại điện trung ương, kinh động đến thủ vệ Tử Cấm thành.

"Đây chính là lực lượng của ngươi? Là Võ Thánh ẩn giấu trong Tử Cấm thành sao?" Khấu Thiên Đức cười to, tuy bị ngăn cản nhưng hắn ta không tổn hao chút nào, thân thể như núi thịt cũng không gặp phải chút chướng ngại.

"Ta sẽ đánh bại Võ Thánh này trước, sau đó lại trở lại giết ngươi." Khấu Thiên Đức gào to một tiếng, sau đó quấn lấy Vô Danh.

Ầm ầm!

Hai đại Võ Thánh giao chiến, thanh thế to lớn, vô cùng đáng sợ.

Sắc mặt Nguyên Đế lạnh như băng nhìn chằm chằm trước mặt, nhưng lại không chú ý, sau lưng hắn ta, trong bóng tối có một bóng người hiện lên, trong tay cầm một thanh chủy thủ.

Ám Ảnh thích khách!

Còn là Ám Ảnh thích khách cảnh giới Võ Thánh, đến đây ám sát Nguyên Đế.

"Làm càn, bệ hạ Vũ Hóa thần triều ta, há lại có thể để một tên hề suốt ngày tránh trong bóng tối như ngươi ám sát?" Võ Thánh của hoàng thất, hoàng đế đời trước nữa, cũng là gia gia của Nguyên Đế xuất hiện.

Trong cơn giận dữ, hắn xuất thủ, chỉ chớp mắt đã chặn được Ám Ảnh thích khách.

Bọn hắn triền đấu cùng nhau.

Lông mày Nguyên Đế nhíu chặt. Hắn không nghĩ tới vậy mà cửu đại phiên vương lại phái ra mấy vị Võ Thánh tới đây ám sát hắn.

Hắn ta tưởng mình đã an toàn, nhưng một giây sau, một thanh lao cực kỳ đáng sợ bắn từ phương xa tới, mục tiêu chính là Nguyên Đế.

"Đi chết đi, ta mới là người thắng được trận đánh cuộc này!" Người trung niên bắn lao ra nhếch miệng, vô cùng đắc ý.

Dưới một kích của Võ Thánh, muốn giết một Nguyên Đế chỉ có Tông Sư cảnh giới há không phải rất dễ dàng sao?

Rống!

Thế nhưng một giây sau, tình huống đột biến, cây lao này trực tiếp bị một người bẻ gảy.

Ken két!

Xung đột dẫn tới khí lãng nổ cuồn cuộn, khiến người này kinh hãi trừng to mắt: "Điều này sao có thể?"

Liên tục ba vị Võ Thánh xuất hiện, xông vào Tử Cấm thành chặn giết Nguyên Đế.

Toàn bộ đế đô đều chấn động.

Bọn họ là ai, vấn đề này không cần hoài nghi, mọi người đều có thể biết được.

Giờ khắc này trong đế đô, khí thế Võ Thánh hạo hạo đãng đãng, hệt như mười mấy năm trước khi hai Võ Thánh quyết đấu trên đỉnh Tử Cấm.

Lần này khoa trương hơn, hiện tại đã có ba vị Võ Thánh xuất hiện đột kích, lại thêm hai vị của hoàng thất, tổng cộng có khoảng chừng năm vị Võ Thánh.

Trước đêm nay, người trong thiên hạ chỉ biết một vị Võ Thánh, đó chính là Vô Danh trong Tử Cấm thành.

Thế lực khác đều có Võ Thánh đang ẩn giấu, không muốn hiện ra, coi như lá bài tẩy.

Chúng phiên vương cũng bị Nguyên Đế chọc giận.

Vũ Hóa thần triều lập quốc mấy trăm năm, chưa bao giờ có hành động tước bỏ thuộc địa. Thế nhưng Nguyên Đế lại kiên trì tước bỏ thuộc địa, đúng là hành động khơi dòng vĩ đại.

Cho nên cửu đại phiên vương cũng không che giấu, trực tiếp bại lộ lá bài tẩy của mình.

Không phải ngươi muốn tước bỏ thuộc địa sao?

Không phải ngươi ỷ vào bản thân có Võ Thánh sao?

Không phải ngươi muốn trọng chỉnh càn khôn, tái tạo sơn hà sao?

Chúng ta lập tức giết tới Tử Cấm thành, đánh chết ngươi, sau đó lại hòa giải với Vũ Hóa thần triều.

Lúc ấy, bệ hạ tân nhiệm của Vũ Hóa thần triều nhất định sẽ từ bỏ việc báo thù cho ngươi, lựa chọn hòa giải với chúng ta.

Tước bỏ thuộc địa?

Đúng là đang nằm mơ!

Cửu đại phiên vương vốn không sợ hãi như thế.

...

Bạn đang đọc Lãnh Cung Đánh Dấu Tám Mươi Năm, Ta Cử Thế Vô Địch (Dịch) của Nữ Hài Na Yêu Khả Ái
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.