Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuẩn bị tiến vào di tích

Tiểu thuyết gốc · 1123 chữ

Trò truyện một lúc cùng ông ngoại, Trương Quân liền trở về phòng. Cậu lấy ra mấy viên linh thạch mà cậu ứng trước từ sư muội. Còn về điểm cống hiến từ nhiệm vụ Bùi Sài, sẽ thuộc hết về Lâm Tịnh Tuyền.

Hai mắt cậu bắt đầu mở ra Thần Lôi Tả Luân nhãn, mấy viên linh thạch này đủ cho cậu duy trì chiến lực ở mức độ cao nhất cho đến khi đi thăm dò xong di tích, ít nhất cậu cho là như thế.

Sau chiến đi di tích này, Trương Quân sẽ trở về tông môn, nếu ở thêm có thể khiến cho cậu chậm trễ tu hành.

Từng đợt linh khí được Trương Quân tham lam hấp thụ chuyển hóa thành lôi điện, để tâm bổ có thể mình. Nếu nói chuyện gì cảm giác sung sướng nhất với cậu, thì câu trả lời chính là cảm giác hiện tại lúc này.

Trong lúc cậu đang tĩnh tâm hấp thụ, thì trên trời bắt đầu sức hiện sấm chớp. Ở Tinh Thần đại lục mỗi lần cậu tu luyện điều có hiện tượng này, chỉ là bị đại trận tông môn che đi.

"Quái lạ, sao trời lại nổi sấm chớp."

Lam Thực đang tu luyện bên ngoài nhìn lên bầu trời. Rõ ràng trời không mưa lại có sấm chớp.

"Còn ngơ người, mau luyện tập." giọng nói của Lam Hoa vang lên, thì ra cô đang chỉ đạo cho đứa cháu nhỏ của mình.

Sau một hồi Trương Quân mở mắt ra, dừng lại việc tu luyện. Đã lâu rồi cậu mới có cảm giác thoải mái như hôm nay, nếu là ở tông môn, cậu liền sẽ tại chỗ ăn mừng.

Trương Quân liền nhớ tới hai con ma cọp vồ kia, nếu chúng cũng nhớ đến mình thì hay biết mấy.

~~~

"Ách xì.."

Số 1 dụi dụi cái muỗi của mình. Số 2 thấy vậy liền hỏi:

"Ngươi làm sao thế?".

"Có lẽ bị cảm đi."

Số 2 vẻ mặt cổ quái nhìn số 1, làm ma rồi mà còn bị cảm?

~~~~

Hai ngày sau, Lam Hoa dẫn theo đám người đi tới di tích. Trên xe gồm có Lê Huy của Lê gia, Nguyễn Tài Phát của Nguyễn gia, Bùi Thanh Ý cháu nội của Bùi Thứ sử, gọi là Bùi Như Ý là cô, là em họ của Lam Thực. Tất cả ở đây đều là tiên thiên trẻ tuổi nhất, chỉ có Lâm Thực là tông sư.

Lam Hoa bắt đầu giảng giải:

"Di tích lần này sẽ có rất nhiều gia tộc lớn tham gia, bao gồm có cả hoàng thất, các người là thiên tài trẻ tuổi ở Bình châu, không thể để Bình châu mất mặt, đây cũng là cơ duyên lớn của các người."

Đám người hăng hái gật đầu, bọn họ nghe nói rất nhiều cao thủ đều là nhờ từ trong di tích tìm được cơ duyên, mà nhân chứng sống ở Bình châu chính là Lam Minh kiếm tiên.

Lần này trong tộc cũng phái không ích cao thủ, cung phụng, khách khanh âm thầm bảo vệ họ, cho nên bọn bọ không sợ, mà chỉ có hào hứng.

Trương Quân âm thầm khinh bỉ, khi vào bí cảnh rồi không có ai bảo vệ, xem các người còn vui vẻ như thế.

Đi một ngày đường bọn họ liền đến chỗ di tích, Trương Quân bước xuống xe, nhìn ở đây ít nhất không dưới trăm người, nhưng phần lớn đều là quan binh, còn con em thế gia đến đây tiến vào di tích, không hơn 20 người.

Mà dì Lam Hoa của cậu chính là người phụ trách tiến vào di tích lần này.

Trương Quân bắt đầu dò xét xung quanh bên ngoài, trước di tích liền có một cánh cửa bằng đá to lớn, xung quanh chạm khắc nhiều biểu tượng khác nhau.

Cậu được dì mình nói là cánh cửa này trước đây bị núi bao bọc, phải đào thật sâu vào trong mới có thể nhìn thấy cánh cửa.

Người khác có lẽ không cảm thấy gì, nhưng Trương Quân lại cảm nhận bên trong di tích hình như có linh khí thoát ra, thực vật xung quanh nơi đây cũng tươi tốt hơn so với chỗ khác.

Bây giờ sắc trời đã tối, bọn họ sẽ cấm trại tại gần đây một đêm, sáng mai mới bắt đầu tiến hành bước vào di tích.

Lam Thực bắt đầu giảng giải những người tham gia đáng chú ý lần này.

"Đại diện hoàng thất là nhị hoàng tử Ngô Bá An, cảnh giới đại tông sư, cùng công chúa Ngô Yến Nghi, tông sư. Trần gia Trần Mộng Hàn, tông sư. Hồng gia Hồng Lôi, tông sư. Những nhà khác không cần để ý."

Trương Quân để ý người tên là Hông Lôi này, rất giống họ thứ sử Hồng Tinh Kỳ. Lần đó con trai hắn Hồng Vũ cũng là không thấy đâu.

"Đại ca, Hồng Lôi này cùng thứ sử Hồng Tinh Kỳ ở Dương châu có qua hệ gì không?".

Làm Thực nói ra: "nếu theo vai vế, thì Hồng Tinh Kỳ là anh của cha Hồng Lôi."

Trương Quân nói chuyện với Lam Thực thêm vài câu thì đi ra ngoài xem thử một lát, thì bất ngờ cậu gặp người một người cũng đang đứng đó.

Thiếu niên ăn mặc áo khoác lông, trên tay đeo nhẫn quý, khuôn mặt lại phi thường đẹp trai, Trương Quân đoán đây có lẽ là nhị hoàng tử Ngô Bá An.

Thấy Trương Quân cũng là đi ra ngoài, Ngô Bá An chưa bao giờ gặp cậu nên mở miệng cười hỏi:

"Người là nhà nào? Hình như ta chưa gặp ngươi bao giờ".

Trương Quân ôm quyền một cái nói:

"Ngài chắc hẳn là nhị hoàng tử, ta là cháu của Lam gia, Trương Quân."

Ngô Bá An ồ lên một tiếng rồi nói:

"Mấy ngày trước nghe Lam Hoa tiền bối nói về thăm quê nhà, có người cháu nhiều năm trở về, thì ra chính là ngươi."

Trương Quân gật đầu một cái.

Ngô Bá An liền quay về nhìn cánh cửa đá trước di tích nói:

"Ngươi nói xem bên trong sẽ có gì? Là bí tịch? Cổ thư? Hay chỉ đơn giản là ngôi mộ của vị nào đó thời cổ đại đến giới mới phát hiện ra."

Trương Quân nói:

"Ta cũng không biết, ta lần đầu được đi đến di tích này."

Ngô Bá An nghĩ Trương Quân chỉ là người con em bình thường trong gia tộc, đến đây cọ xát một chút.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.