Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền thừa cùng mở ra Mangekyou Sharingan

Tiểu thuyết gốc · 1579 chữ

Trương Quân đi theo mấy người nguyên thủy này tiến về bộ lạc, con dị thú lúc nãy cũng đã được bọn họ cắt ra rồi mang về.

Trước mắt cậu là mười mấy cái liều lớn nhỏ đều có, làm bằng lá cây, phía trước còn có đám lửa cháy nghi ngút, bên cạnh còn có một tượng đá hình thù kỳ lạ.

Mặt dù bây giờ là ban đêm, nhưng vẫn có nhiều người đứng xung quanh bếp lửa, đều là phụ nữ cùng trẻ con, có lẽ là đợi đám người đi xăng nay về.

Thấy người lạ mặt như Trương Quân, đám người đề phòng, một ông lão già nhất ở đó bước ra, có lẽ là tộc trưởng nói:

" A Lạp Lạp, đây là ai".

Người đeo mặt nạ kia liền trả lời:

"Đây là sứ giả của vĩ đại thần linh, chúng ta có thể săn được con thú này, chính là nhờ có vĩ đại thần linh."

Đám người phía sau nghe đại tế tư nói như thế thì nhao nhao quỳ xuống. Mà người có lẽ là tộc trưởng kia cũng là hành lễ quỳ theo.

"Cảm ơn sứ giả thần vĩ đại đã đến ban phước cho chúng con."

"Cảm ơn sứ giả thần vĩ đại đã đến ban phước cho chúng con."

Trương Quân gằng giọng lên nói:

"Ta là sứ giả của thần vĩ đại, đến đây xem xét, giám sát các tín đồ của ngày, nếu là có phản bội, liền không cần phù hộ cho các ngươi nữa."

"Nguyện nghe theo thần vĩ đại."

Trương Quân gật đầu hài lòng, không ngờ một tên Luyện khí giun dế như cậu, đến nơi này lại là thần vĩ đại, được người người cung phụng.

Cậu càng thêm tò mò về di tích này, tại sao lại dẫn người xâm nhập tiến vào tiểu thế giới.

Trương Quân được đám người cho ngồi ở trung tâm, cạnh ngọn lửa cháy nghi ngút kia. Bọn họ thì ngồi xung quanh. Đây là lần đầu cậu ở vị trí cao như thế, có chút khó làm quen.

"Thần vĩ đại chính là Lôi thần, mang trong mình sức mạnh của sấm sét cùng thái âm, ngự trị ban đêm, trời đêm chính là lĩnh vực của thần. .."

Trương Quân bắt đầu bịa ra, xào nấu các kiểu, cuối cùng gây dựng ra hình tượng lôi thần hoàn mỹ của cậu. Chính là hình tượng lôi điện hình thành áo giáp bao quanh người, con mắt phát sáng, ở giữa trán có thêm con mắt thứ ba sáu phẩy màu tím, tay cầm búa sét cùng cọc sét, trên người khắp nơi nổi lên hoa văn phát sáng.

Đám người bộ lạc nghe say mê, trong đầu tưởng tượng về thần vĩ đại.

Lúc này bên trong cơ thể của Trương Quân lôi điện bắt đầu xoay chuyển thành hình vòng tròn, có quy luật rõ ràng.

"Đây là chuyện gì xảy ra?"

Trên người cậu không tự chủ nổi lên khắp người hoa văn phát sáng. Những người nguyên thủy kia thấy như thế liền quỳ xuống dập đầu hô to.

"Thần vĩ đại che chở cho chúng con."

Đại tư tế đang nhảy múa cũng phải quỳ xuống dập đầu.

Cậu cảm nhận được lúc này đám người này như đang có mối liên hệ với cậu, chỉ cần họ tính ngưỡng cậu, cậu liền sẽ hiển linh.

Trương Quân chưa từng nghe về lối tu luyện như thế này, nhưng cảm nhận rõ ràng mình mạnh lên, trong lòng cậu liền vui vẻ.

Người của bộ lạc chính là ngày ngủ đêm đi săn thú, cho nên trời chưa sáng, Trương Quân liền rời đi, nói rằng đêm đến sẽ đến phù hộ bọn họ.

Một đêm không ngủ, nhưng Trương Quân cảm thấy không mệt mỏi chút nào, cậu muốn tranh thủ trời sáng, đi thâm dò khu rừng này.

Theo lời của dân bộ lạc, thì nơi này ngoài bộ lạc của họ ra thì không còn ai, trong rừng đầy các loại dị thú, bọn họ không dám tiến sâu vào trong, chỉ dám ở bên ngoài.

Trương Quân đoán sâu bên trong có lẽ còn bộ lạc khác, nhưng là khoảng cách quá xa mà thôi, cậu cũng không dám thăm dò.

Đi men theo dòng sông thì cậu phát hiện phía trước có một cái hang động. Trong đó có thứ gì đó phát sáng ra, chói mắt vô cùng.

Cậu không dám mạnh mẽ xông vào, mà trước hết quan sát, đi từ từ vào trong. Bên trong không gian khá lớn, hai bên có các loại đá như pha lê phát sáng.

Sâu bên trong có một con dị thú thân cùng đầu là rắn, nhưng lại có sáu cái đuôi. Sáu đuôi của nó đang cuộn tròn bảo vệ thứ gì đó.

Trương Quân nhìn thực lực con dị thú này ít nhất cũng là Luyện khí viên mãn, trước mắt không biết nó bảo vệ thứ gì, nên cũng không dám mạo hiểm.

Trương Quân lặng lẽ bước ra, trước khi đi không quên đào mấy viên pha lê bỏ vào trong ngọc bội trữ vật, những thứ này nhìn giá trị có vẻ rất lớn.

Trong rừng ban ngày rất ít thấy dị thú, nếu có thấy thì đều giống như con rắn chín đuôi vừa rồi đều là đang đi ngủ. Chẳng lẽ người cùng sinh vật ở thế giới này đều sống không khoa học nhứ thế.

Thấy trong khu rừng lúc này đã không còn gì khám phá. Trương Quân quyết định đi lên ngọn núi cao kia.

Ở đây bây giờ chỉ còn có một ngọn núi đó. Còn vách núi mà hôm qua cậu mới đến đây, không hiểu làm sao đã biến mất.

Đi tới chân núi, Trương Quân hơi nheo mắt lại, phía trước mặt cậu có một cái cổng bằng đá, hai bên cột đá tương tự như cột đá bên ngoài di tích.

Ở trên cổng còn có hai bức tượng đối xứng. Bên trái là tượng một người nâng mặt trăng, còn bên phải là tượng một người nâng mặt trời.

Cậu xem xét xung quanh rồi bắt đầu đi qua cánh cổng.

Trước mắt Trương Quân khung cảnh liền thay đổi, cậu như đang đứng ở vũ trụ tinh không, nơi này chỉ có các vì sao, ngoài ra không có gì cả.

Một giọng nói uy nghiêm như sét đánh vang lên:

"Ngươi mang trong mình sức mạnh của ta, ngươi đến đây là nhận truyền thừa của ta?".

Trương Quân hoảng hốt, chỉ là nghe đến thôi, tinh thần của cậu như muốn sụp đổi, lôi điện trong người bắt đầu vận chuyển hỗn loạn.

"Ngươi quá yếu, khi nào mạnh hơn lại đến đây, nhưng ngươi có lẽ cùng ta có duyên phận, nên cho ngươi một chút chỗ tốt, hy vọng có thể gặp lại ngươi sau này."

Trương Quân đang muốn nhìn về phía giọng nói kia thì chớp mắt cậu đã trở lại chỗ mà cậu chia tay Lam Hoa.

Lam Hoa thấy Trương Quân đột nhiên xuất hiện, lại còn thở hổn hển, trên người đổ đầy mồ hôi, nhìn giống như là mới chết đi sống lại.

"Trương Quân?"

Trương Quân lúc này vẫn còn hoảng sợ hình ảnh vừa rồi, giống như là đi một vòng địa phủ mới trở về. Lực lượng kia quá mạnh, mạnh đến mức cậu cảm thấy mình như hạt bụi khi đối mặt với nó.

Cậu lúc này điều chỉnh lại khí tức, không quan tâm xung quanh còn có Lam Hoa đang nhìn mình. Từng tia lôi điện bắt đầu hiện ra

Lam Hoa đang muốn giáo huấn đứa cháu này, tất cả mọi người điều đã ra khỏi di tích, đều có cậu là còn trong đây, nếu hôm nay cậu còn không xuất hiện, cô thật muốn cưỡng chế xông vào.

Nhưng giờ phút này nhìn xung quanh cháu mình đang có mấy dòng sức mạnh kì lạ bao phủ, hình ảnh rất rõ ràng, không phải chân khí, Lam Hoa hơi nhíu mày lại, chẳng lẽ thằng nhóc này vào trong đạt được cơ duyên to lớn gì.

Tâm tình lúc này của Trương Quân ổn định lại, thu hồi lại lôi điện, cậu ngạc nhiên nhìn về phía dì mình.

"Dì Hoa ?"

"Còn dám hỏi, chuyện này là sao, xung quanh cháu là thứ gì đó?".

Trương Quân thấy tình huống cũng không đúng, lúc nãy sợ quá nên không nhìn xung quanh, cũng may là người nhà nhìn thấy.

"Chuyện này rất dài, về con sẽ nói, ở đây qua bao lâu rồi."

Lam Hoa hơi nghi ngờ, nhưng cũng không cố hỏi mà nói:

"Một tháng mười lăm ngày, những người khác đều đã ra ngoài, chỗ này cũng là chỗ tốt, cho nên ta nói bọn họ ở lại tu luyện một chút, sẵn kéo dài thời gian đợi con ra."

Trương Quân giật mình, rõ ràng cậu chỉ mới đến đó được một ngày, sau đó cậu liền không nhớ gì cả, chỉ biết là mình đã gặp thứ đại khủng bố gì đó, cho nên rất hoảng sợ.

Hả?

Trương Quân phát hiện Lôi Thần Tả Luân Nhãn đã biến thành Vạn Hoa Đồng Tả Luân nhãn (Mangekyou Sharingan)

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.