Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mở ra Susanoo

Tiểu thuyết gốc · 1463 chữ

"Cái gì? Con nói sẽ đi tìm Bồng Lai đảo?".

Trương Quân trước sự ngạc nhiên lẫn khó hiểu của những người trong gia đình, cậu mới nhẹ nhàng gật đầu.

"Đúng vậy, con sẽ cùng dì Hoa đi tìm Bồng Lai đảo."

Lam Nguyệt nghe vậy liền lo lắng nói ra:

"Nhưng không ai biết vị trí của Bồng Lai đảo ở đâu, làm sao con có thể tìm được."

Lam Hoa lúc này đứng ra vì cháu mình giải thích:

"Mấy năm nay ở kinh đô, muội đã có một ít thông tin về Bồng Lai đảo, đuổi theo hướng mặt trời lặn là có lẽ sẽ tìm tới nơi đó."

"Nhưng đây chỉ là có lẽ?" Trương Sơn cũng không im lặng nữa mà nói ra.

Hai cô cháu bắt đầu trầm mặc không nói gì. Trương Quân muốn trước khi trở về giúp gia tộc tăng lên một chút thực lực.

Lần trở về tu tiến giới này có lẽ sẽ khó mà trở lại đây thêm lần nữa. Với lại cậu cũng hứng thú với nơi gọi là Bồng Lai đảo kia.

"Nếu không tìm được, muội sẽ đưa Quân nhi về ngay."

Lam Hoa đưa ra hứa hẹn, đây là lần đầu tiên nàng nàng như thế, nếu là lúc trước, nàng lười nói những lời này.

~~~

Buổi tối đêm đó trước khi hai cô cháu đi, ông ngoại Lam Bố Y cho gọi hai người lại để nói ít dặn dò.

"Đây là lúc mẹ con đi có để lại thứ này, bao năm qua cha nghiên cứu không tìm được bí mật trong nó, con đem theo đi, biết đâu sẽ có lợi ích."

Trương Quân nhìn thấy một cái ngọc bội nhỏ bằng ngọc, chạm khắc tinh xảo vô cùng.

"Ông ngoại, có thể cho con mượn xem thử."

"Ừm".

Lúc cậu cầm lên miếng ngọc bội này, liền biết đây là loại ngọc bội trữ vật, nhưng không gian bên trong rất nhỏ.

Trương Quân rót vào trong một ít linh lực, cấm chế ngọc bội tự nhiên mở ra.

"Đây là?". Lam Bố Y lần đầu thấy một màn thần kỳ như thế, cũng là hơi ngạc nhiên.

Trương Quân bắt đầu dò xét, bên trong ngọc bội chứa một ít đá nhìn giống như linh thạch nhưng chất lượng lại kém hơn, cùng một cái bản đồ nhỏ.

"Cái này, cái này."

Ông ngoại cùng Lam Hoa đều là trợn mắt, không ngờ bên trong ngọc bội lại có thể chứa đồ vật.

"Cái này gọi là ngọc bội trữ vật, còn tấm bản đồ này có lẽ chính là đường đi đến Bồng Lai đảo."

Trương Quân giải thích đơn giản cho hai người, ở thế giới này không ai có thể hấp thụ được linh khí, cho nên không hiểu rõ cũng phải.

Cậu càng thêm tò mò về nơi gọi là Bồng Lai đảo này, liền cái đồ chơi này đều có, chứng tỏ nơi đó có lẽ không đơn giản như trong lời đồn.

~~~

Sáng hôm sau, hai cô cháu bắt đầu xuất phát đi hướng ra biển, Lam Hoa đeo trên cổ miếng ngọc bội trông hợp vô cùng. Vốn dĩ biết tấm bản đồ nàng không muốn đem theo ngọc bội, nhưng Trương Quân nói biết đâu đây là tín vật để có thể giúp bà ngoại nhận ra họ thì sao.

Hai người mua lại một chiếc thuyền, thuê thêm mười tên thủy thủ, dựa theo vị trí đánh dấu trên tấm bản đồ, họ ít nhất cần đi một tháng mới đến được.

Lúc này thuyền đã đi được hơn hai mươi ngày, cũng sắp tới vị trí đánh dấu trên bản đồ, thì đêm đó giông bão mưa tố bắt đầu kéo đến.

"Bẩm đại nhân, nhìn tình hình này cơn bão rất mạnh, khó mà đi tiếp."

Tên thuyền trưởng nói với Lam Hoa.

Trương Quân nhìn thấy bão này rất kì lạ, chính là cuồn cuộn không dứt, nhìn giống như là trận pháp gây ra hơn là tự nhiên. Nếu thuyền đi vào trung tâm cơn bão này thì chắc chắn sẽ bị xé nát ra.

Nếu cậu mở ra Mangekyou Sharingan, hóa làm Lôi Thần, đi qua cơn bão này sẽ không có vấn đề, nhưng dì cậu thì sẽ không được như thế.

Nhưng mà càng đi gần vào trong thì cậu càng phát hiện miếng ngọc bội trên cổ Lam Hoa phát ra ánh sáng kì lạ, tựa như đang bảo vệ cô.

Cậu liền suy đoán miếng ngọc bội này cũng như của cậu, có tác dụng dẫn đường lẫn bảo vệ người mang nó, như lần trước ở trên núi vậy.

"Chuẩn bị cho hai chúng ta một con thuyền nhỏ, các ngươi quay lại đi."

Trương Quân nói ra rồi ném cho bọn họ ít bạc.

Đám người muốn khuyên ngăn, nhưng dù sao trên thuyền là nữ võ thần, bọn họ cũng có nghe tiếng về nữ nhân này, chính là táo bạo, không ai ngăn cản được.

"Quân nhi, con có nắm chắc vượt qua?"

Trương Quân bắt đầu chèo thuyền đi vào cơ bão, nói:

"Nếu không lầm thì miếng ngọc dì đeo chính là chìa khóa để dẫn tới Bồng Lai đảo, nó sẽ bảo vệ dì không bị thương."

"Còn con?" Lam Hoa hơi chút lo lắng cho cháu mình, tuy biết rằng cháu cô rất lợi hại, nhưng con bão này nhìn mạnh như thế, nếu là đất liền cô không sợ, nhưng đây là ngoài biển, ưu thế của cô liền mất.

Trương Quân chỉ cười một cái, đương nhiên đây chính là sân nhà của cậu rồi. Cậu bắt đầu mở ra Mangekyou Sharingan.

Lam Hoa thấy mắt cháu mình sáng lên như thần linh, bên trong con bắt trồng đen đã biến thành hình dạng như cánh hoa sáu cánh. Cả người Trương Quân như có tia điện bảo vệ xung quanh.

"Quân nhi, đây là?". 

Lam Hoa cảm nhận từ trong nội tâm sợ hãi, vì cái gì cháu cô lại cho cô cảm giác như thế.

"Đây là công pháp Vạn Hoa Đồng Thần Lôi Tả Luân nhãn của con, có thể hóa làm Lôi thần, ở trong cơn bão như diều gặp gió."

Cậu chính là như cái cột thu lôi, nếu như sét trong bão đánh xuống thì cậu liền có thể hấp thụ. Càng sâu vào bên trong, sấm chớp bắt đầu nhiều hơn, có thể nói là kín cả bầu trời.

Trương Quân hai mắt tỏa sáng, đây có thể như là một cái Lôi Âm trì phiên bản thu nhỏ. Từng tia sét bắt đầu đánh về cơ thể cậu. Trương Quân điên cuồng hưởng thụ cảm giác thoải mái này, đã rất lâu cậu chưa được như thế.

Lam Hoa nhìn cháu mình bị sét đánh mà vẻ mặt lại vui sướng như thế, thầm nghĩ nếu không phải là cháu mình, nàng con nghĩ cậu là một tên biến thái có sở thích kì lạ.

Lôi điện ở nơi đây bắt đầu cho cơ thể Trương Quân tẩm bổ. Nhưng trong lúc sung sướng quá, cậu không cẩn thận độ phá tới Luyện Khí viên mãn.

"Không ổn". Lúc này Trương Quân mới nhận ra vấn đề, có lẽ nơi đây cậu cho dù phát ra chiến lực cũng không sao, nhưng lúc trở lại đất liền, sẽ bị thiên kiếp đánh nha.

Nhưng mà Trương Quân có lẽ quá đề cao bản thân mình rồi, khi cậu đốt phá đến Luyện Khí viên mãn, vận dùng thần thông Lôi Công đại pháp, cảnh giới của cậu vẫn chỉ là viên mãn.

"Ặc, cái này..".

Trương Quân mấy ngày này nghĩ rằng chỉ cần cậu tới viên mãn liền sẽ có chiến lực Trúc Cơ, thì ra kẻ ngu chính là cậu. Trương Quân nghĩ rằng mình có thể liên tục bật hack, nhưng ông trời liền vả vào mặt một cái rõ đau.

Trương Quân tức giận, thầm nghĩ ông trời chơi mình, Susanoo bắt đầu hiện ra bao phủ quanh thuyền.

Đây chỉ là hình thái ban đầu của Susanoo, chỉ có bộ xương nửa người trên cùng lớp linh khí bao bọc bên ngoài, chưa hình thành nên da thịt.

Lam Hoa cảm thấy đây lại là cái gì, tựa như một lớp bảo vệ, bên trong cảm thấy ấm áp, nhưng mà lại có hình dạng một bộ xương người khổng lồ.

"Dì đừng lo, đây là chiêu thức của con khi đột phá."

Susanoo bắt đầu thay Trương Quân hấp thụ lội điện, cũng có thể nói là lôi điện trong cơn bão giúp cậu duy trì Susanoo.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.