Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bồng Lai đảo

Tiểu thuyết gốc · 1020 chữ

Hai người không biết qua bao lâu, thì đi ra khỏi cơn bão.

Lam Hoa đã bắt đầu thấy bóng dáng của hòn đảo hiện ra, nàng bắt đầu kích động:

"Bồng Lai đảo, là Bồng Lai đảo, chúng ta tìm được rồi."

Trương Quân cảm khái, có lẽ ông ngoại cậu lúc đó chính là con của ông trời, nơi này khó đến như thế, lại còn có cơn bão bảo vệ, vậy mà ông ngoại có thể trôi vào đây.

Hai dì cháu bỏ lại chiếc thuyền nhỏ rồi đi bắt đầu dò xét xung quanh. Nên này linh khí rất nồng, tuy vẫn còn thua xa ở tông môn nhiều lắm, nhưng so với trong di tích chỉ có hơn không kém.

Trương Quân quan sát phía xa còn có rất nhiều đồi núi cao trập trùng, cậu nghĩ nơi này rất lớn.

"Cái này, dì đột phá đến Hợp Đạo rồi ?"

Trương Quân khiếp sợ không thôi, Lam Hoa chỉ là mới bước lên đảo liền đột phá. Tuy không hiểu võ đạo, nhưng cảm nhận Lam Hoa trong người thay đổi rõ rệt, cậu liền có thể đoán ra.

"A, đúng rồi, quá thần kỳ, cảnh giới này dì kẹt đã nhiều năm, không ngờ lại đạt tới."

Ha ha

Lam Hoa cười không ngậm được mồm, đời này không nghĩ nàng có thể trở thành Hợp Đạo.

Hai người bắt đầu đi sâu vào trong hơn tìm kiếm sự sống. Trên đảo cũng rất nhiều loài động vật mà theo Lam Hoa nói là một số loài đã mất tích từ lâu trong sông dài lịch sử.

"Ầm ầm ầm".

Trương Quân cùng Lam Hoa nghe gần đó có tiếng động lớn, có lẽ là tiếng đánh nhau. Hai người quyết định tiến lại đó xem thế nào.

"Tô Mạc, con dị thú này rất lợi hại, cô mau chạy trước."

Người gọi là Tô Mạc kia là thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi, trên người dính đầy máu.

"Không được, nếu ta đi, huynh sẽ chết."

Tên thiếu niên kia lúc này sắc mặt khó coi cực kỳ, hắn hôm nay cùng muội muội đi ra ngoài rèn luyện, cả hai đều đã là tuổi trẻ Kim Thân cảnh. Nhưng không ngờ con dị thú này lại mạnh đến kinh hồn.

Đúng lúc con dị thú kia nhảy về hai người, thì bên trong rừng cây có một cú đấm như vũ bão đánh ra.

"Ăn ta một cú Hãm Sơn quyền."

Lam Hoa khí thế như ngọn núi, ầm ầm chấn động, đạt tới Hợp Đạo, mỗi cú đấm của nàng đều sẽ như một ngọn núi lớn, xung quanh cây cối đều đổ ngã, dưới đất cũng là có một đường nứt dài, con dị thú kia cứ thế chết đi.

"Cái này ".

Hai người trẻ tuổi kia nhìn hình ảnh này mà rung động, con dị thú kia ít nhất là Sơn Đỉnh cảnh, vậy mà bị cô gái này một chiêu đánh chết, lại còn rất táo bạo.

Trương Quân từ phía sau chạy ra, nhìn thấy hai người nằm dưới đất, liền chạy tới hỏi:

"Các người còn ổn chứ?"

"Không sao, chúng ta không sao, cảm ơn hai người cứu mạng."

Tên thiếu niên kia nói lời cảm ơn, trong miệng còn không quên phun ra ít máu.

Trương Quân lấy làm kì quái, máu đều đã phun ra như thế, còn nói không sao, chẳng lẽ người trên đảo này đều là như thế.

"Tô Dương, Tô Mạc cảm ơn tiền bối ra tay cứu giúp."

Cả hai huynh muội kia đều cúi đầu cảm ơn Lam Hoa.

Lam Hoa chỉ là nhẹ nhàng gật đầu, rồi hỏi:

"Các ngươi ở nơi nào, vì sao lại bị con dị thú kia tấn công."

Tô Dương nhìn em gái mình, rồi bắt đầu quay qua Lam Hoa giải thích:

"Chúng ta sống ở Võ Thành, chỗ đó cách nơi đây khoảng một ngày đi đường, muốn đi ra ngoài rèn luyện một chút, không ngờ lại gặp phải con di thú Sơn Đỉnh cảnh này."

Thấy hai người Trương Quân cùng Lam Hoa im lặng, Tô Mạc bắt đầu dùng một chút sức lực nói:

"Vị tiền bối cùng huynh đệ này có thể hay không đưa chúng ta về nhà, ở Võ Thành nhà chúng tôi cũng xem như là có chỗ đứng, lúc đó có thể hậu tạ."

Trương Quân nghĩ nghĩ, chẳng lẽ nơi này giống như là một lục địa nhỏ, chỉ là bị trận pháp chia cắt, cho nên cô gái kia mới không  biết mình cùng dì Hoa là người từ bên ngoài đến.

Cậu nhìn Lam Hoa nháy nháy mắt, Lam Hoa liền hiểu ý nói:

"Được, nhưng thù lao không được thiếu."

Hai người kia nghe vậy thì vui mừng, được một vị tiền bối ít nhất là Sơn Đỉnh cảnh hộ tống, đó chính là an toàn tuyệt đối, bọn họ trong nhà thứ không thiếu lại chính là tiền.

"Đa tạ tiền bối."

Đám người đi bộ một đoạn theo đường mòn thì tới thôn nhỏ, ở đây bọn họ thuê được một chiếc xe ngựa.

Lam Hoa ngạc nhiên, ngoài khu rừng đầy dị thú lợi hại kia ra, nơi đây không khác gì ở vương triều Đại Lý, không phải nói đây chỉ là một hòn đảo sao, nhìn có chút không hề giống.

Trương Quân quan sát người trong thôn khí lực rất mạnh mẽ, tuy không có học võ, nhưng nơi đây linh khí quá nồng, có thể rèn luyện cho bọn họ.

Nghe Tô Mạc cùng Tô Dương giới thiệu sơ qua về Võ Thành, Lam Hoa như lòng như bão lớn kéo về. Hai mươi tuổi Kim Thân là khái niệm gì, nhưng ở Võ Thành đó cũng chỉ là thiên tài, còn có tuyệt thế thiên tài, mười lăm tuổi đã là Kim Thân.

Hừ, Trương Quân thầm nói dì mình không trải qua việc đời, cậu mười bảy tuổi liền là đại năng Luyện Khí kỳ đây.

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.