Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Kiếm Trường Thành

Tiểu thuyết gốc · 1131 chữ

Trường thành nguy nga tráng lệ, có thể kéo dài mấy dãy núi cao, phía trên còn khắc hai chữ to: Võ Thành.

Trương Quân cùng đám người đi xe ngựa vào trong. Ở đây người cũng không nhiều lắm, nhưng đều toát ra khí chất bất phàm.

Tô Dương cho hai người giải thích:

"Người ở Võ Thành thường ngày rất ít, chủ yếu là do tiến về các núi sâu để rèn luyện, chỉ cần đi qua hai con đường nữa, sẽ tới nhà chúng tôi."

Trương Quân trước khi đi được ông ngoại nói bà ngoại tên là Vân Như Hà, bên bèn hỏi:

"Không biết ở trong thành này có ai họ Vân?"

Tô Mạc suy nghĩ một lát rồi thay đại ca mình trả lời:

"Họ Vân? Không có."

Trương Quân cũng không ôm quá nhiều hy vọng về chuyện này quá.

"Nhưng mà họ Vân ở Vạn Kiếm Trường Thành hình như có". Tô Dương nhớ tới nói ra.

Trương Quân cùng Lam Hoa nhìn nhau, bọn họ liền có chút hy vọng. Kỳ thật ngoài đến đây để tìm võ đạo tầng cao hơn, bọn họ  còn có mục đích tìm bà ngoại/mẹ của mình.

Tô Dương giải thích:

"Chúng ta chỉ là đang sống ở bên trong nội vực, dị thú cho dù mạnh mẻ cũng chỉ có mạnh nhất là Sơn Đỉnh cảnh. Còn bên ngoại vực dị thú rất mạnh mẽ,  trên Hợp Đạo cảnh đều có mấy con.

Mà Vạn Kiếm Trường Thành chính là chỗ thành lớn bảo vệ sự xâm lấn của dị thú, nếu không toàn bộ nơi này sớm đã bị dị thú san bằng."

Lam Hoa liền hỏi:

"Muốn đi đến Vạn Kiếm Trường Thành phải đi như thế nào?".

Cái này Tô Mạc biết, nên nói ra:

"Cái này cũng không khó, một tháng tới đây, chúng tôi sẽ được trưởng bối đưa tới đó rèn luyện, đánh giết yêu ma dị thú, nếu tiền bối có hứng có thể đi cùng chúng tôi."

Tô Mạc đây là cố ý lôi kéo Lam Hoa lại, dù sao có một vị cao thủ hư hư thực thực Sơn Đỉnh bảo hộ, ai lại không muốn.

Lam Hoa suy nghĩ một chút liền gật đầu  nàng cùng Trương Quân cũng không thiệt thòi gì, chỉ là ở lại thêm một tháng mà thôi.

Đi một hồi thì xe ngựa cũng đưa tới nhà của Tô Dương, Tô Mạc. Nhìn chất lượng của cánh cửa này, đại tông sư cũng là khó đánh nát được.

"Cha, mẹ."

Một người đàn ông trung niên bước ra ngoài, khí chất bất phàm.

Người đàn ông trung niên kia nói:

"Dương nhi, Mạc nhi, hai con đã về rồi à?".

"Cha đây là Lam Hoa tiền bối, cùng để tử của ngài ấy, Trương Quân."

Trương Quân trên xe nghe Tô Dương nói, cha của hắn tên Tôn Hàn, còn mẹ là Lục Nhu.

Tô Hàn lúc này mới để ý tới hai người này, Tô Mạc liền nói mọi chuyện xảy ra, từ bị dị thú tấn công, tới được hai người này cứu giúp.

"Cảm ơn hai vị bằng hữu đã cứu lấy Dương nhi, cùng Mạc nhi, mời hai vị vào trong".

Trương Quân đi sau mấy người bước vào trong, bên trong có mấy người làm, tất cả đều là võ giả, ít nhất đều là tông sư.

Mấy người vừa bước tới sảnh chính, có một người phụ nữ đã ở đó chờ sẵn, chính là mẹ của hai người này, Lục Nhu.

"Còn biết về, hai con trốn ra ngoài làm cha mẹ lo gần chết."

Tô Dương cùng Tô Mạc mặc dù đỡ hai mươi, nhưng vẫn luôn bị mẹ mình xem là trẻ nhỏ, thường bị dạy bảo không thương tiếc.

"Hừ, còn ở đó, đi vào trong kiếm trận nhận trừng phạt đi."

"Dạ vâng."

Lục Nhu lúc này mới để ý hai người này:

"Hai vị này là?".

Tô Hàn lúc này mới đứng ra giới thiệu cùng giải thích.

"Đa tạ hai vị cứu lấy hai đứa trẻ, mời hai vị ngồi."

Trương Quân đánh giá trong nhà này địa vị Lục Nhu có thể nói là cao nhất, sau này thầm thề nếu có lấy vợ cũng nên chọn người dưới cửa mình thì hơn.

"Không biết hai vị đến từ đâu?". Tô Hàn hơi dò hỏi:

"Chúng ta là tán tu, tu luyện trong núi rừng."

Trương Quân cùng Lam Hoa đã trao đổi qua, nếu tìm được người sống ở Bồng Lai đảo, cứ nói mình là tán tu sâu ở trong núi, bây giờ mới xuất thế ra ngoài.

Nghe nói như thế thì Lục Nhu cùng Tô Hàn nhìn nhau, tán tu ở nơi đây cũng không có gì lạ.

"Nghe Dương nhi nói, hai vị sẽ đi tới Vạn Kiếm Trường Thành."

Lục Nhu nghe chồng mình hỏi như thế thì ngạc nhiên, có thể nhẹ nhõm đánh chết Sơn Đỉnh dị thú, ít nhất cũng là Sơn Đỉnh đỉnh phong, nếu là có người này đi theo, chẳng phải giống như tăng thêm một tên hộ đạo.

"Đúng vậy, không biết làm như vậy có tiện hay không?".

"Ha ha, như thế chúng tôi cảm ơn còn không hết."

"Nhưng mà lúc nãy nghe Lục phu nhân nói cái gì kiếm trận, đó là cái gì nha?".

Trương Quân khuôn mặt thắc mắc, như một tiểu bối muốn hỏi thăm tiền bối.

"Cũng không có gì, chúng ta Tô gia chính là luyện kiếm, cho nên sẽ có kiếm trận, ở vào trong đó kiếm khí sẽ đánh ra, cần phải né được hoặc là đánh bay kiếm khí, nếu không sẽ rất khổ sở."

"Lợi hại như thế". Lam Hoa cũng là rất ngạc nhiên, ở Đại Lý không hề có loại trận pháp này.

"Hai vị có hứng thú muốn đi nhìn xem?"

~~~

Tô Hàn dẫn Trương Quân cùng Lam Hoa đi tới chỗ gọi là kiếm trận, bên ngoài có thể nhìn rõ từng trận kiếm khí đánh về hướng hai anh em Tô Dương, Tô Mạc.

Trương Quân cũng nghe nói ở tu tiên giới có Kiếm Tông, chính là tu kiếm, nhưng cũng không nghe nói đến cái gì là kiếm khí. Sư muội Lâm Tịnh Tuyền cũng tính như kiếm tu, nhưng muội ấy chỉ nói tu kiếm tâm cùng kiếm ý, không có nhắc đến kiếm khí.

"Trương Quân tiểu hữu có muốn hay không đi vào trong luyện thử, tuy không luyện kiếm, nhưng có thể cải thiện tốc độ."

Trương Quân nhìn hai anh em kia ăn nhiều cực khổ, cũng muốn vào thử xem sao.

"Như vậy đa tạ tiền bối."

Bạn đang đọc Lôi Thần Ở Thế Giới Tu Tiên sáng tác bởi pknnahh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pknnahh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.