Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2: Bình Yên Trước Cơn Bão

Tiểu thuyết gốc · 2219 chữ

Sau khi La Bá ra về, để lại một nhà ba người vẫn còn đang kích động. Nhưng Trần Thiên dù sao cũng là một người đàn ông của gia đình, một lúc đã bình ổn lại tâm tình của mình. Tuy con trai mình có linh căn tam thuộc tính là chuyện tốt..nhưng nguy hiểm khi tu luyện cũng tăng gấp ba lần, không chỉ từ bên trong...mà còn từ bên ngoài. Trên thế giới này có những người chuyên đi săn linh căn và bán lại cho những kẻ giàu có, những người này xuất hiện hầu hết ở các quốc gia, Ngàn năm trước nhóm người này đã tụ tập lại tạo thành một tổ chức khủng bố có tên Thôn Linh Điện, chi nhánh rải rác trên Lục Châu Tinh.. không ai biết tổng bộ của Thôn Linh Điện ở đâu, nên vì thế cũng không thể diệt trừ tận gốc, ngay cả một thế lực Bát cấp ra tay càn quét cũng không thể diệt trừ, và hiển nhiên Những kẻ buôn linh căn này có một mối quan hệ ngầm với vài thế lực lớn để làm đầu mối mua bán.

Trần Thiên cũng có biết về đám người này nhưng không nhiều...sau khi suy nghĩ các vấn đề sau này bèn nói Trần Thanh

-Thanh nhi, chuyện con có linh căn ba thuộc tính không được nói cho bất kì ai biết. Hiện tại chưa phải lúc nói cho con biết lí do, con phải biết trên thế giới này không nên tin bất kì ai, ngay cả người con coi như bạn bè. Hiện tại chỉ nên lộ ra thuộc tính thủy mà thôi. Con hiểu ý cha chứ. Trần Thiên ngồi xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn con trai mình

Trần Thanh cũng đoán mơ hồ được một ít những gì cha nói mình, chuyện mình có linh căn ba thuộc tính nếu nói ra chắc chắn mình sẽ nguy hiểm. Thầm nhớ lời cha, Trần Thanh nghiêm túc gật đầu dạ một tiếng, cũng không vì thế mà buồn rầu

Được rồi, mình hôm nay hãy nấu một bữa ăn ngon chúc mừng con trai chúng ta, tiện thể tiễn ta đi vài ngày. Nhìn vợ mình nói, gương mặt Trần Thiên mỉm cười vui vẻ

-Được, bây giờ thiếp sẽ đi chợ mua đồ về làm cơm..Vân Tâm cũng gật đầu cười, vui vẻ lập tức đi chợ để chuẩn bị bữa cơm tối

-Thanh nhi, về chuyện của La thúc, con hãy suy nghĩ kĩ, chuyện này sẽ quyết định cuộc đời của con sau này, đừng gấp gáp, dù con có chọn tu tiên, ta và mẹ con vẫn sẽ ở đây làm hậu thuẫn cho con. Trần Thiên khuyên bảo con trai mình, ánh mắt ấm áp

Sự quan tâm lo lắng của cha mẹ không được phép nghi ngờ

Hai mắt Trần Thanh đỏ ửng, lấy hai dụi mắt, gật đầu với cha mình

-Con sẽ suy nghĩ thật kĩ, xin cha yên tâm..Trần Thanh nói một cách kiên định, hai tay cũng vô thức nắm lại.

Trò chuyện một hồi, Trần Thiên đi chuẩn bị đồ đạc cho chuyến khởi hành ngày mai, trong nhà lúc này chỉ còn có Trần Thanh

Bước ra ngoài sân, ngồi xuống ghế đá dưới gốc cây xoài, Trần Thanh nhìn lên bầu trời, khẽ thở dài một hơi

- Cha mẹ vì ta mà hao tâm như vậy, sao ta có thể phụ lòng mọi người, còn có La Thúcđãbốn năm qua chịu cực khổ như vậy, bây giờ có thể từ bỏ sao, tu tiên....chờ ta, ta sẽ dùng ngươi để bảo vệ người thân của ta

Tự nghĩ trong lòng, Trần Thanh thở hắc ra một hơi, dơ hai tay lên nhìn vào, rồi nắm lại..lập tức đứng lên tung một quyền thẳng lên trời rồi hét lớn một tiếng

-AAAAAAAAAAAAA

Trần Thanh không biết, nơi hắn vừa đánh vào trên không trung, ước chừng hai mươi mét, không gian mơ hồ xuất hiện dấu hiệu gợn sóng rất nhỏ

Chớp mắt đã đến buổi tối, mặt trời đã hạ xuống và mặt trăng bắt đầu lên..một nhà ba người vui vẻ ngồi quây quần ăn cơm cùng với nhau, kế bên có đống lữa đang cháy bập bùng, nhìn rất ấm áp và hạnh phúc, bữa cơm tối này ngon hơn mọi khi, nhiều hơn vài món ăn, còn có nước uống..ba người vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ với nhau, những tiếng cười truyền ra cực kì vui vẻ. Trần Thanh cảm nhận được tình thương của cha mẹ, hắn càng hạ quyết tâm truy cầu thực lực, hắn muốn gia đình mình mãi mãi như vậy.

Thời gian trôi qua tới nữa đêm. Nhà nhà đều tắt đèn chìm vào giấc ngủ, thời tiết đêm nay rất dễ chịu, không quá nóng mà cũng không quá lạnh, gió thổi hiu hiu qua cành lá tạo ra những tiếng xột xoạt

Trần Thiên lúc này ngồi trước hiên nhà, ngắm nhìn ánh trăng trên trời hồi lâu, thở dài một hơi, đứng lên chuẩn bị lên đường

Quay đầu lại nhìn vào trong nhà.  Thanh nhi, dù con có chọn thế nào, ta vẫn sẽ bên cạnh con,  vẫn yêu thương con như vậy. Vì con là con ta..nói ra lời này, Trần Thiên quay lại, lên đường qua chỗ La Bá tập họp mọi người trong đội rồi lên đường

Vân Tâm từ bên trong bước ra, nhìn vào bóng lưng của Trần Thiên

- Chàng phải an toàn trở về đấy

Trần Thiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía thê tử của mình

- Chuyến này ta sẽ mang cá biển về cho nàng ăn nhé, lâu rồi chưa ăn cá biển

Trần Thiên hạnh phúc mỉm cười, gật đầu rồi nói. Sau đó quay người tiếp tục lên đường.

Chuyến đi này Trần Thiên sẽ đi tới Đông Thành, một thành phố tương đối lớn, nằm ven biển phía đông miền nam để vận chuyển hàng, theo tốc độ của đoàn cần khoảng một ngày đường là tới. Một năm thị trấn nơi Trần Thiên ở sẽ giao lưu hàng hóa với Thành phố Vũng Tàu hai ba lần, lần này chính là lần thứ ba cũng là lần cuối cùng trong năm. Chuyến đi này Trần Thiên có dự cảm không ổn, nhưng rất nhỏ, rất nhanh bình tâm lại, vì gia đình của Trần Thiên, vì đây là công việc của Trần Thiên, hắn..phải đi

...

Tại một khu rừng nào đó khá gần Thành phố Đông Thành, địa hình tương đối hiểm trở, có nhiều núi cao thẳng dốc, khu rừng này sáng sớm sẽ có sương mù dày đặt tới tận trưa mới từ từ mờ đi, cây cỏ rậm rạp. Khu rừng này cũng có vài con yêu thú trú ngụ. trong một hang động nào đó nằm trong khu rừng này, đặc biệt là tại xung quanh hang động này tầm mấy trăm mét sương mù luôn luôn bao quanh, lúc này trong hang động đang có một nhóm người đang cung kính đứng hướng về phía trước, tầm khoảng hai ba trăm người, hai bên là những ngọn đuốc thắp sáng cả hang động, nơi bọng chúng hướng về đó có một cái ghế màu vàng lớn được điêu các kí tự khắc hình con sói, hai thành để tay cũng có hai cái đầu sói bằng vàng bắt mắt, trên ghế đang có một người ngồi, người này là một người đàn ông trung niên, da ngâm đen, thân hình đô con, trên mặt có một vết sẹo ngay mắt trái, hiển nhiên mắt trái đã bị hủy còn mắt phải thì sắc bén, lộ ra vẻ khát máu nhàn nhạt, mắt của hắn cực kì giống mắt của một con sói, mắ hắn lúc này đang nhắm mắt lại giống như đang ngủ, chân gác lên ghế nhịp nhịp đùi, hơi thở kèm theo nhàn nhạt mùi máu tỏa khắp hang động, khiến tất cả những người ở đây bị áp lực. Bên cạnh cái ghế là một Đại đao to màu đỏ của máu, cắm xuống đất vững vàng đứng đó. Kẻ đang ngồi ghế này được gọi với biệt danh là Độc nhãn lang vương, chủ của Huyết lang trại, chủ của nhóm người đang đứng tại đây. Huyết lang trại là một nhóm chuyên chặn đường cướp bóc của những nhóm vận chuyển trao đổi hàng hóa khi đi qua khu rừng này. Đây chính là địa bàn của hắn

Độc Nhãn Lang Vương lúc này tuy vẫn nhắm mắt, nhưng mở miệng nói

- Huyết lang trại chúng ta mấy năm nay ẩn thân đã lâu, đến lúc xuất hiện lại rồi..giọng nói khàn khàn kèm theo uy áp của một Trúc cơ hậu kì đỉnh phong tràn ra, khiến những kẻ dưới không ai dám thở mạnh, khi nghe được lời này, cả đám sắc mặt mừng rỡ, nhưng không dám lên tiếng

Lúc này đứng gần với Độc nhãn lang vương nhất có hai người, thực lực vậy mà là Trúc cơ kỳ, trúc cơ sơ kỳ.

Kẻ đứng bên trái lúc này mới ngẩn đầu lên nói

-Vương gia.Ta nghe nói vài ngày nữa có một nhóm người vận chuyển hàng hóa giao lưu đi tới Vũng tàu, không có trúc cơ kỳ tọa trấn, chúng ta có thể lụm cái đoàn này

Kẻ này tên Lang Hùng, một trong hai cánh tay của Độc nhãn lang vương, thân hình không đô con mà hơi gầy. không biết từ đâu mà hắn lại có được tin tức này, bẩm báo lên Độc nhãn lang vương

Nghe vậy Độc nhãn lang vương mở mắt nhìn về phía Lang Hùng một cái,

- Tuy hơi yếu nhưng dùng chúng để Huyết Lang trại ta khai đao cũng không tệ, hãy để cho chúng qua, bọn chúng chỉ có một con đường đi qua địa bàn ta mới có thể trở về, tới lúc đó thì phục kích chúng, nhớ không được để lại dấu vết. Giờ thì tất cả lui ra đi

Nói xong, Độc nhãn lang vương lại nhắm mắt lại, như không quan tâm gì nữa.

- Vâng...Lang Hùng nói xong lập tức xoay người vẫy tay bảo tất cả ra ngoài, rồi hắn cũng lui ra

Người bên phải đứng ngang với Lang Hùng định lên tiếng mở miệng nói gì đó, nhưng lại thôi..cung kính lui ra sau

Huyết Lang trại, tụi thổ phỉ này trước kia nổi tiếng giết người cướp của, ra tay độc ác, gọn gàng, thực lực cực mạnh mà còn đông, làm đau đầu những người thương lái muốn vận chuyển hàng hóa ra vào,nhưng dần dần cũng bị bại lộ. Một thời gian sau lại có tin đồn từ đâu là đã bị người của phủ Thành chủ Đông Thành diệt trừ, mấy năm nay cũng không xuất hiện lần nào, dần dần mọi người đều tin tụi Huyết Lang này đã bị tiêu diệt, hoạt động buôn bán cũng đã trở lại nhưng bây giờ thì sao. Huyết Lang trại vẫn còn, mà thực lực lại không như ngày xưa.

Sau khi tất cả lui ra ngoài, chỉ còn mình Độc nhãn lang vương bên trong, lúc này phía sau hắn đi ra một người, người này mặc hắc bào che kín toàn thân, không nhìn rõ tướng mạo

- Nếu các ngươi còn bị phát hiện một lần nữa, ta không đảm bảo phía trên sẽ làm gì các ngươi đâu..muốn sống hay không là do các ngươi.

Giọng nói ra là giọng nữ, mang theo một cảm giác lạnh lẽo

Độc nhãn lang vương cũng không ngồi nữa mà đứng lên, ôm quyền về phía người áo đen

-Xin đại nhân yên tâm, ta tuyệt đối không phạm sai lầm lần nữa. Giọng nói mang theo vẻ cung kính, hướng về phía người nọ

-Vậy thì tốt..người áo đen liếc mắt nhìn khiến Độc nhãn long run lên, khép nép, đổ mồ hôi không dám cử động.Rồi đi từ từ ra ngoài, tới ngoài cửa động liền bay thẳng lên trời nhằm về phía xa bay đi. Để lại một mình Độc nhãn lang vương trong động, lúc này hắn mới bình tỉnh lại, lấy tay gạt đi mồ hôi, ánh mắt nhìn về phía người kia rời đi ra vẻ oán độc.

- Hừ, chỉ là một con chó cũng dám lên mặt ta, chờ ta kết đan thành công dù không giết được ngươi đi nữa cũng phải cho ngươi nếm mùi của ta, còn nếu như ta có thể lấy thứ đó dâng lên cho Vương thì ta sẽ xin Vương ban ngươi cho ta, tới lúc đó xem ngươi làm thế nào, hắc hắc...Tự nói trong lòng rồi cười tà một cái. Độc nhãn lang vương ngồi xuống ngai vàng, bình tỉnh nhắm mắt lại

Khu rừng này trước kia có tới mấy nhóm thổ phỉ, nhưng khi Huyết lang trại tới đã một lần quét sạch sẽ toàn bộ, rồi tiến hành độc chiếm khu rừng này, không biết ngoài mục đích chặn đường cướp bóc ra còn mục đích gì khác hay không

Bạn đang đọc Ma Luân sáng tác bởi MacPrody
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MacPrody
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.